Sau khi tỉnh lại, ta mới phát hiện ta cùng tiểu thiếu gia được một gã thợ săn cứu, ăn màn thầu, uống sữa dê, ta có chút không muốn đi. Nhưng tiểu thiếu gia lại không nghĩ như vậy, hắn sợ hãi nói cho ta biết, gã thợ săn kia sờ tay của hắn hoài. Trên đời này luôn có một số người có sở thích kỳ quái, thí dụ như trước kia có người hầu Tiểu Hải, hắn thích ngửi tất của mình, nha hoàn Tiểu Thúy trong hậu viện, nàng thích ăn son phấn, nói chung gã thợ săn này chỉ thích sờ tay mà thôi. Ta nhìn bàn tay mỏng manh của tiểu thiếu gia, có chút nghĩ không thông, vì sao cái gã thợ săn kia không sờ tay của ta, tay của ta so với của tiểu thiếu gia rắn chắc hơn nhiều. Bất quá ta không có nhiều thời gian suy nghĩ chuyện này, bởi vì vào ban đêm ngày hôm đó, gã thợ săn nhốt ta vào một căn phòng nhỏ, trong mơ hồ ta nghe được tiếng khóc của tiểu thiếu gia.