“Nhập cổ phần? Cổ phần danh nghĩa?” Lý Lê Hoa hỏi.
“Tất nhiên là cổ phần danh nghĩa, chuyện kinh doanh của tiệm gạo ta sẽ không trộn lẫn vào, đến lúc đó trực tiếp lấy tiền lãi. Chủ yếu là ta xem Trương lão bản, người này cũng không tệ lắm.”
Các triều thần nhập cổ phần danh nghĩa, những việc này lúc hắn làm hoàng đế, trong lòng hắn biết rất rõ ràng.
Lý Lê Hoa nói: “Chàng quyết định đi, chuyện này không có vấn đề gì, ta cũng không có gì ý kiến. Cần bao nhiêu bạc?” Tiền trong nhà đều do Lý Lê Hoa cất giữ.
“Ta cũng không nghĩ chiếm nhiều cổ phần, hai mươi lượng là được.” Nhiều cũng không tốt, rốt cuộc làm buôn bán là Trương lão bản làm.
Hai mươi lượng, đối bọn họ hiện tại mà nói, không tính nhiều.
Chỉ một mình Triệu Thủy Sinh chép sách kiếm được cũng không chỉ là hai mươi lượng.
Đối với lấy cổ phần danh nghĩa, Lý Lê Hoa cũng cảm thấy được, cũng là nghề nghiệp, không ăn trộm không cướp giật. Trương lão bản là coi trọng tiền đồ về sau của Triệu Thủy Sinh, nói trắng ra là, trông cậy vào sau khi Triệu Thủy Sinh có công danh, có thể làm chỗ dựa cho ông ta.
Nếu Trương lão bản là người đáng tin cậy, làm như vậy cũng không tính là sai.
Cầm cổ phần danh nghĩa, về sau chính là nguồn tiền thu được lâu dài, không cần bọn họ nhọc lòng, đều có tiền bạc tiến vào.
“Cũng tốt, chừng nào chàng cần tiền, ta chuẩn bị tốt đưa cho chàng.”
Lý Lê Hoa dùng thời gian nửa tháng để thêu tốt hai bản kinh Phật. Khi đó đã cận tháng chạp. Bất quá cũng là vừa kịp, cho nên tiền bạc đưa cũng không thấp, lần này Lưu Đại tỷ thật sự không kiếm nhiều tiền, chỉ cần một phần ba, dư lại hai phần ba đều đưa cho Lý Lê Hoa.
Lý Lê Hoa tính toán tiền bạc trong tay mình, đầu xuân sang năm Triệu Thủy Sinh đi tham gia thi tú tài, hẳn là không thành vấn đề.
Mà nương Lê Hoa gần đây cũng không làm bất kỳ chuyện gì khác, chuyện trong nhà đều do Trần Thủy Liên lo liệu, thêu ra mấy chục bao gối. Ngoại trừ trả lại hai lượng bạc mượn kia, cũng có chút dư.
Lý Lê Hoa sợ nương nhà mình làm hỏng đôi mắt, cho nên nhắc nhở Lưu Đại tỷ một chút, Lưu Đại tỷ nói cho nương Lê Hoa, trong khoảng thời gian này, cửa hàng của bà cũng muốn đóng cửa tạm nghỉ ăn tết, mãi cho đến tết Thượng Nguyên, sẽ không nhận đồ vật, cho nên nương Lê Hoa cũng không còn liều mạng thêu thùa giống như trước.
Lý Lê Hoa cảm thấy, vẫn nên kiếm cho ca ca nhà mình cái nghề tốt mới được, như vậy, tẩu tử cũng sẽ không nhìn chằm chằm vào nương.
Chỉ là trước mắt nhà bọn họ còn chưa tìm ra phương hướng chính xác, vì thế cũng không tiện nhúng tay nhà chuyện mẹ đẻ.
Nhưng thật ra Triệu Thổ Sinh làm tiểu nhị hai tháng ở tiệm gạo, được tiền công, còn mua thịt mang đến cửa.
Chỉ là lúc trước đã nói, phần lớn tiền công của hắn vẫn phải giao cho trong nhà, rốt cuộc hắn không phân gia, Triệu bà tử nói ngon ngọt, tích cóp đủ tiền sẽ làm mai cho hắn.
Triệu Thổ Sinh cũng đã mười bảym mười tám tuổi, lẽ ra đã sớm làm mai, nhưng vẫn luôn kéo dài tới lúc này.
Năm nay vốn dĩ bởi vì trời hạn hán, các nhà đều khó khắn, sao còn nghĩ thêm nhân khẩu? Lão Triệu bọn họ không muốn trong nhà thêm một người ăn cơm, cũng không nuôi sống nổi, cho nên đến tận mùa thu năm nay, đều không có tìm bà mối.
Hiện tại tiến vào tháng chạp, Triệu Thổ Sinh cũng có công việc, mỗi tháng còn có tiền thu vào, không cần người khác nói, bà mối đã tới cửa.
Trước đó không lâu, lão Triệu nhờ người tiện thể nhắn, bảo Triệu Thổ Sinh trở về một chuyến, trong nhà bắt đầu làm mai cho hắn, gia đình nhà gái muốn tới xem mặt, Triệu Thổ Sinh vừa nghe, trong lòng liền không thoải mái.
Hắn nói với nhị ca hắn: “Nhị ca, huynh có biết nương nói ai cho đệ không? Thế mà là nữ nhi của dì đại tẩu, dáng vẻ đại tẩu thế kia, thật muốn cưới biểu muội tẩu ấy, nhà chúng ta còn không loạn thành một nồi cháo sao? Đệ thật sự không muốn.”
Nhưng hôn nhân đại sự, từ trước đến nay đều không có phần cho vãn bối nói chuyện, đều là cha mẹ định ra, sau đó trực tiếp thành thân là được.
Đại tẩu sớm không nói muốn không nói, cố tình chờ hắn có công việc ở trấn trên, mới đem nàng biểu muội nói làm mai, thật là có tâm tư gì đây.
“Nam nhân phải biết tự đảm đương, nếu nữ tử thật sự không tốt, đệ trước nói rõ với cha một chút, nhị ca bên này phân gia, cũng không tiện nói nhiều, cho dù cuối cùng không như ý, bản thân đệ đã nỗ lực, cũng sẽ không tiếc nuối.”
Đối với việc cưới vợ này, Triệu Thủy Sinh cũng không có kiến nghị gì hay, cưới vợ dựa vào vận khí, tức phụ không tốt, người làm trượng phu có trách nhiệm quản giáo tức phụ cho tốt.
“Chuyện chỉ mới bắt đầu nói, đệ cũng đã lớn như vậy, trên người cũng có việc làm, kiến thức cũng rộng rãi hơn so với trước kia, tương lai sau này nên làm như thế nào, cưới dạng tức phụ gì, bản thân nếu không thể làm chủ một nửa, vậy chỉ có thể nghe theo cha mẹ trưởng bối.
Ở nông thôn, ngược lại so với nhà cao cửa rộng ít đi nhiều ước thúc, như chuyện cưới vợ này, nếu nhi tử không vui, cũng có thể đưa ra ý kiến phản đối.
Triệu Thổ Sinh hiện tại không phải trẻ nhỏ dựa vào cha mẹ nuôi nấng, nếu không thích, cũng có thể đưa ra ý nghĩ của chính mình.
Triệu Thổ Sinh nghe xong nhị ca nói, trong lòng cũng hạ quyết tâm, nếu thật là như vậy, hắn cũng không về nhà nữa, miễn cho cả nhà ở bên nhau, làm cho gà bay chó sủa.
Chờ Triệu Thổ Sinh trở về, lại qua một ngày sau, sắc mặt liền đẹp hơn rất nhiều.
Lý Lê Hoa và Triệu Thủy Sinh qua mấy ngày, mới từ đường tẩu Mộc Sinh bên kia biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Không phải ta nói Kim Sinh tẩu tử không phải, tốt xấu Thổ Sinh là em chồng nàng ta, làm sao có thể đi nói một nhà như vậy cho Thổ Sinh chứ?”
Hóa ra biểu muội Hà Thúy Cô là con gái duy nhất trong nhà, tới cửa tới làm mai, thế nhưng lời trong lời ngoài đều có ý hy vọng Triệu Thổ Sinh có thể đi ở rể.
Đầu năm nay, trừ phi là nhà quá nghèo quá không sống nổi nữa, mới có thể đưa nhi tử đi ở rể, nhà bình thường, chỉ cần muốn thể diện, đều sẽ không làm như vậy, nuôi lớn nhi tử thật tốt, đưa cho nhà người khác, nuôi dưỡng cha mẹ người khác, này không phải làm người khác chọc cột sống mình sao?
Lý Lê Hoa hỏi: “Bà bà ta không nói gì? Trước đó bà ấy không biết?” Vậy cũng kỳ quái, Triệu bà tử là người chỉ muốn chiếm tiện nghi người khác, có thể để nhi tử chính mình nuôi lớn trở thành con rể ở rể người khác?
Mộc Sinh tẩu tử nói, “Đại tẩu của muội ngầm nói với đại bá mẫu, mặc kệ có phải con rể ở rể hay không, Thổ Sinh đều là con của bà, về sau được gia sản, chẳng lẽ còn không hiếu kính bà? Tóm lại, chính là nói như vậy, đại bá mẫu liền đồng ý. “
Lý Lê Hoa có thể tưởng tượng được, Hà Thúy Cô nói như thế nào để thuyết phục Triệu bà tử, chính là nói, mặt ngoài là đi ở rể, nhưng chỗ tốt đều là Triệu gia chiếm được, bà ta là nương, muốn sai sử nhi tử của mình làm gì, còn không phải chỉ nói vài câu hay sao?
Tương phản, nếu bỏ lỡ chuyện này, như vậy gia sản của dì ả ta sẽ tiện nghi cho người khác, trung gian ả ta nhất định còn nói thêm vào, nói trong nhà dì ả ta có tiền như thế nào, hơn nữa đi ở rể thì nhà trai bên này không cần ra bao nhiêu tiền, còn có thể giảm được rất nhiều chi phí.
Đối với chuyện có thể được tiền vào tay thì thanh danh gì đó, căn bản không tồn tại.
Khi không lại được phòng ở, tức phụ, ruộng, đây không phải chuyện rất tốt sao?
Lại nói, Triệu bà tử lại không phải chỉ có Triệu Thổ Sinh là nhi tử, cũng không lo không có người nuôi.
“Kim Sinh tẩu tử nói, coi như là đưa Thổ Sinh đi ở rể, đến lúc đó chẳng lẽ hắn không niệm cha ruột mẹ đẻ? Lời này đoán chừng đả động đại bá mẫu, đại bá mẫu liền đồng ý xem mắt. Chỉ là đại bá phụ biết, đem đại bá mẫu mắng cho một trận, hôn sự này mới không tiến hành nữa. “
Kỳ thật ngay lúc đó rất hỗn loạn, làm toàn gia bọn họ đều chạy tới.
Sau lại thật vất vả mới xem như ngừng nghỉ. Lão Triệu kiên quyết không cho phép nhi tử đi ở rể, nhà lão lại không phải nghèo đến mức ăn xin xin cơm, chuyện ném mặt mũi tổ tông thế này tuyệt đối không thể làm.
Đi ở rể, đó chính là quên tổ tông, trở thành người nhà người ta, chuyện này nếu tổ tông mà biết, chắc phải tức giận đến từ trong đất nhảy dựng lên.
Triệu nhị thúc nghe xong cũng không đồng ý, Triệu Thổ Sinh là con cháu Triệu gia bọn họ, sao có thể dễ dàng như vậy tiện nghi cho người khác làm nhi tử?
Cứ như vậy, mấy vị trưởng bối đức cao vọng trọng của Triệu Gia Trang cũng đến, liên quan đến thể diện Triệu gia, bọn họ cũng bất chấp muốn nhúng tay gia sự nhà người khác.
Vì thế đem Hà Thúy Cô mắng cho một trận, nếu ả còn chọn ba chọn bốn như vậy, Triệu gia không cần tức phụ như ả.
Cuối cùng toàn bộ sai lầm đổ lên người Hà Thúy Cô, ai bảo nhà gái bên kia lại là dì ruột của ả chứ?
Hà Thúy Cô bị dọa, không dám nói gì, ả đến tuổi này, nếu thật bị hưu về nhà, ở nhà mẹ đẻ cũng sống không tốt, ca ca tẩu tử cũng sẽ không bỏ qua cho ả, nói không chừng rất nhanh tìm người gả chồng cho ả, gả lần hai sao có thể gả cho người trong sạch được.
Vì thế ả héo queo, quan hệ với dì ruột cũng xấu đi.
Triệu bà tử cũng bị lão Triệu mắng cho một trận, lập tức thành thật.
Triệu Thổ Sinh xem hôn sự này không thành, sắc mặt liền nhẹ nhàng.
“Lần này ta tới, còn thay đại bá truyền lời, nhờ muội làm tẩu tử lưu tâm, tìm một cô nương tốt giúp Thổ Sinh.”
“Nhờ ta?” Lý Lê Hoa nói: “Chỉ cần là ta tìm, bà bà khẳng định là không thèm nhìn, đến lúc đó còn hại cô nương nhà người ta, hà tất phải thế? Mộc Sinh tẩu tử hẳn là biết thái độ của bà bà đối với ta và Thủy Sinh.”
Công công này, ông ta không phải đang ra nan đề cho nàng sao?
Tuy rằng Triệu Thổ Sinh là người không tồi, nhưng ai lại thích có một bà bà như vậy? Quả thực là hành hạ người khác.
“Đại bá nói, chỉ cần Thổ Sinh thành thân, lập tức phân người ra sống một mình.”
Nói cách khác, tức phụ mới sẽ không ngây ngốc trước mặt bà bà, xem ra lão Triệu cũng biết Triệu bà tử làm bà bà không dễ ở chung.
Hơn nữa chuyện lần này làm lão Triệu hạ quyết tâm.
“Ta ở tại trấn trên này, cũng không gặp nhiều người,” ngoại trừ hàng xóm láng giềng và Lưu Đại tỷ, nàng nhận thức người thật không nhiều lắm, người ở trấn trên cũng không vui gả đến ở nông thôn.
“Đệ muội, kỳ thật chuyện này, muội nghe xong là được, cũng không nhất định muội phải làm tốt. Nói không chừng Thổ Sinh ở tại trấn trên sẽ coi trọng cô nương nào đó, đến lúc đó trực tiếp tìm tới bà mối, vậy không phải thành sao?”
Ở nông thôn không có quy củ nghiêm khắc như vậy, hơn nữa cô nương trong thôn cũng không phải đại môn không ra nhị môn không tới, có gặp gỡ hậu sinh tuổi trẻ, xem vừa mắt, sau đó nhà trai tới cửa làm mai, cũng không ít.