Triệu bà tử cảm thấy mình gần đây đặc biệt xui xẻo, thật là uống miếng nước cũng phải dắt kẽ răng. Hai vợ chồng lão nhị đã hoàn toàn không nghe lời bà ta nói.
Người chung quanh nghe bà ta nói lão nhị không hiếu thuận, đều làm như chưa từng nghe thấy, hoàn toàn là không tin.
Chuyện này cũng phải trách Triệu bà tử ngày thường không biết cách làm người, hơn nữa bà ta làm những chuyện này, người Triệu Gia Trang có ai không biết.
Động tĩnh lớn như vậy, ngày thường người trong thôn không có chuyện gì, một khi có náo nhiệt, còn không nhanh chóng truyền đi?
Cho nên ngoại trừ mấy người ghen ghét cảm thấy hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh không tốt, còn lại đều cảm thấy là Triệu bà tử không đúng.
Hà Thúy Cô cũng không cao hứng, so sánh với việc cùng hai vợ chồng lão nhị lại trở thành toàn gia, miễn thuế má vài mẫu đất thì tính là gì.
Bất quá, hôm nay ả trở về, lại có chút kích động sắc mặt đỏ bừng.
Ả lặng lẽ đi vào gặp Triệu bà tử nói: “Nương, ngài có nghe nói không? Am Thủy Tiên gần chỗ chúng ta hiển linh, có người xin cơm ở am Thủy Tiên vậy mà tìm được một khối vàng, lập tức làm giàu!”
Đối với tiền tài, Hà Thúy Cô luôn luôn rất nhiệt tâm và ham thích.
“Ngươi nghe ai nói hươu nói vượn?” Thực sự có chuyện tốt như vậy, còn không bị người khác nhanh chóng cướp sạch?
“Con nghe người ta nói rõ rành rành, còn nói trong am Thủy Tiên có Quan Thế Âm hiện thân, nương, không bằng chúng ta cũng đi am Thủy Tiên vái Phật, xua đi đen đủi, người thấy thế nào?”
Nói không chừng ả vận khí tốt, cũng có thể nhìn thấy một khối vàng, đến lúc đó ai còn hiếm lạ nhà lão nhị? Chính ả trực tiếp thành đại tài chủ thì tốt rồi.
Triệu bà tử nghĩ gần đây vận khí bà ta thật sự là không tốt, trong lòng cũng động tâm. Nếu có thể bái Phật xua đi đen đủi thì tốt rồi.
Hơn nữa, trong lòng Triệu bà tử còn có tâm lý âm u nói không nên lời, đó chính là bụng Lý Lê Hoa, chỉ bởi vì cái bụng này mà bà ta mất mặt thật lớn, mới vừa mắng chửi người là gà mái không đẻ trứng, trong bụng đã có thai, nếu am Thủy Tiên có Quan Thế Âm hiện thân, như vậy chính mình đi cầu một lần, làm nhị con dâu sinh nữ oa, vậy không phải vẫn là gà mái không đẻ trứng?
Dù sao tôn tử bà đã có, bà ta lại không thích hai vợ chồng lão nhị, vì hả giận, cũng muốn làm nhị con dâu sinh khuê nữ.
Đến lúc đó nhìn xem là ai bị vả mặt!
Bất quá, bà ta cũng biết, tâm tư này không thể nói ra, bằng không, một bà bà, trù con dâu mình không sinh được nhi tử, khẳng định phải bị người thóa mạ.
Chỉ có một mình bà ta biết là được.
Vì thế mẹ chồng nàng dâu hai người, đều cảm thấy nên đi am Thủy Tiên một chuyến, ký thác với thần phật, đạt thành nguyện vọng của bọn họ.
Tiếng dồn dập gõ cửa, làm Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa đều bừng tỉnh giấc nồng.
“Ta đi ra ngoài nhìn xem.” Triệu Thủy Sinh mặc quần áo vào, lúc này là mùa hè, buổi tối cũng không hề lạnh.
Lý Lê Hoa bởi vì cảm thấy nóng, còn mua chiếu mây trải ở trên giường.
“Thủy Sinh ca, nhà các huynh xảy ra chuyện!” Triệu Hỏa Sinh vừa mở miệng, còn chưa kịp tiến vào đã nói một câu như vậy.
Lúc này Lý Lê Hoa cũng đi đến, Triệu Thủy Sinh đưa Triệu Hỏa Sinh vào cửa, Lý Lê Hoa đổ một ly nước sôi để nguội cho Triệu Hỏa Sinh, “Uống miếng nước trước, chậm rãi nói.”
Triệu Hỏa Sinh vội vội vàng vàng chạy tới, vừa nóng lại vừa khát, tiếp nhận nước uống một hơi cạn sạch.
Dùng tay lau miệng, lập tức nói: “Thủy Sinh ca, không thấy đại bá nương!”
“Không thấy? Rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Triệu Thủy Sinh hỏi.
Hóa ra hôm nay Triệu bà tử và con dâu cả Hà Thúy Cô cùng đi am Thủy Tiên bái phật, kết quả đến lúc chạng vạng, chỉ có một mình Hà Thúy Cô trở lại.
Mà Triệu bà tử là không thấy bóng dáng.
Một người sống sờ sờ, như thế nào sẽ không thấy? Hỏi Hà Thúy Cô, Hà Thúy Cô nói là ở am Thủy Tiên, mình muốn đi nhà xí, cho nên cùng bà bà tách ra, ai biết tới nơi hẹn gặp mặt đợi nửa ngày cũng không thấy người, Hà Thúy Cô thấy sắc trời không còn sớm nên tự mình về trước, nói không chừng bà bà cũng nghĩ như vậy.
Ai biết ả đã trở lại, thế nhưng bà bà vẫn chưa về nhà. Lúc này liền luống cuống.
Triệu nhị thẩm thấy thần sắc Hà Thúy Cô không thích hợp nên lạnh giọng ép hỏi Hà Thúy Cô, có phải có chuyện gì lừa gạt không, Triệu Kim Sinh cũng hỏi ả, Hà Thúy Cô thấy đã lớn chuyện, không có cách nào, đành nói thật mình nói là đi nhà xí, nhưng lúc sau lại chạy đến núi sau am Thủy Tiên, muốn nhìn thử có mình có vận khí hay không, cũng có thể tìm được khối vàng.
Còn vì sao muốn tìm vàng, là bởi vì Hà Thúy Cô nghe người ta nói, có kẻ khất cái thượng phát hiện một khối vàng ở núi sau am Thủy Tiên, lập tức giàu lên, ả cũng muốn thử xem vận khí.
Kết quả chậm trễ thời gian, không có gặp gỡ bà bà.
Cả nhà vừa nghe Hà Thúy Cô nói như vậy, Triệu Kim Sinh liền tát Hà Thúy Cô một cái.
Mà lão Triệu lại cấp tốc bảo người nhanh chạy đi đến nhà thân thích tìm Triệu bà tử, có thể Triệu bà tử đi đến nhà thân thích không chừng.
Triệu Hỏa Sinh được an bài tới trấn trên báo tin, tốt xấu Triệu Thủy Sinh cũng là nhi tử Triệu bà tử.
“Ta đi theo đệ cùng nhau về Triệu Gia Trang, bây giờ đi ngay. “Triệu Thủy Sinh nói.
“Nàng nhớ cửa đóng then cài, ở nhà đi.” Thê tử mang thai, cũng không thể làm nàng cùng đi theo bôn ba.
Lý Lê Hoa nói: “Thân thể ta không có chuyện, vẫn nên đi cùng chàng đi.” Rốt cuộc bà bà mất tích, nàng làm con dâu lại không lộ mặt, phải bị người ta nói. Triệu Thủy Sinh một người nam nhân không chú ý những chi tiết này, nhưng Lý Lê Hoa cần chú ý.
Hơn nữa nàng nói thân thể mình tốt là ăn ngay nói thật, thân thể này so với thân thể lúc trước khá hơn nhiều, cái gì cũng có thể ăn, ăn thứ gì cũng không có chút phản ứng xấu nào.
Quả nhiên là thân thể nông phụ tốt hơn thân thể thiên kim đại tiểu thư nhiều, lúc trước nàng chính là ăn cái gì phun cái đó.
Có vài nông phụ, trước khi sinh sản mấy hôm còn làm việc ngoài ruộng, nàng đi xem căn bản là không thành vấn đề.
Triệu Thủy Sinh cũng hơi lo lắng để Lý Lê Hoa một mình ở nhà, có chút không yên tâm. Tuy rằng sức lực Lý Lê Hoa lớn hơn mình nhiều, nhưng rốt cuộc là nữ nhân, còn hoài hài tử đó. Vì thế đi cùng Triệu Hỏa Sinh, hai vợ chồng thừa dịp ban đêm cùng nhau trở về Triệu Gia Trang.
Triệu Gia Trang bên này, đã rối loạn toàn bộ. Bởi vì những người đi nhà thân thích, đều không có nhìn thấy Triệu bà tử, ngay cả nhà mẹ đẻ Triệu bà tử, cũng không có người, hơn nữa mấy chất nhi Triệu bà tử cũng đi theo lại đây hỗ trợ.
Nhìn thấy Triệu Thủy Sinh, chất nhi Triệu bà tử đều đặc biệt ân cần, nói: “Nhị biểu đệ cũng quá hiếu thuận, trời đã tối đen, còn chạy tới.”
Trước kia cũng không phải như vậy, đều xem như không có biểu đệ này, còn không phải do Triệu Thủy Sinh thành tú tài cao hơn hẳn bọn họ?
Triệu Thủy Sinh không phản ứng, đi trước hỏi lão Triệu, “Cha, vẫn chưa tìm được nương?”
Thần sắc Lão Triệu rất tiều tụy, nhìn thấy hai vợ chồng Triệu Thủy Sinh, vẫn rất vui mừng, tuy rằng quan hệ không tốt với lão bà tử, nhưng vừa nghe lão bà tử có việc còn không phải nhanh chóng chạy về?
“Tức phụ Thủy Sinh hoài hài tử, đến trong phòng nghỉ một lát đi.” Đối với tôn tử của mình, lão Triệu vẫn rất quan tâm. Thấy Lý Lê Hoa cho dù hoài hài tử cũng lại đây, có thể thấy được hai vợ chồng lão nhị vẫn rất hiếu thuận.
Chờ đám người Triệu Kim Sinh trở về, vẫn là không có tin tức Triệu bà tử, ngay cả hai vợ chồng Triệu Thổ Sinh cũng gấp trở về, lúc này không ai đưa ra được chủ ý gì.
Hơn nữa đều nhìn Triệu Thủy Sinh, rốt cuộc hiện tại Triệu Thủy Sinh là tú tài.
Triệu Thủy Sinh nói: “Hôm nay buổi tối mọi người đều mệt mỏi, trước nghỉ tạm một chút, chờ bình minh ngày mai, nếu vẫn không có tin tức, ta đi nha môn một chuyến, nhờ người nha môn giúp đỡ tìm xem.”
Cũng chỉ có biện pháp này, Triệu bà tử lại không phải tiểu tức phụ tuổi trẻ, còn có thể bị người bắt cóc bán lấy tiền, Triệu bà tử như vậy, cho dù đưa thêm tiền người khác cũng không cần.
Bọn buôn người muốn bắt cũng là hài tử và nữ nhân trẻ tuổi, tôn tử Triệu bà tử đã lớn như vậy, tư sắc không có, hàng năm làm việc nhà nông, càng mau già, ai sẽ muốn cải trắng già chứ?
Hà Thúy Cô đã bị mọi người đều oán trách, lúc này ả muốn kẹp chặt cái đuôi làm người, rốt cuộc Triệu bà tử là đi cùng ả, kết quả ả vì một chuyện mơ hồ bóng gió mà đánh mất bà bà, thật nhẫn tâm, hiện tại cho dù hưu ả, người mẹ đẻ ả cũng không dám nói lời nào.
“Có thể vì nhị đệ thi đậu tú tài, người ta muốn tiền, cho nên trói nương lại, muốn tìm nhị đệ đòi tiền không.” Hà Thúy Cô nói.
“Ngươi câm miệng cho ta!” Triệu Kim Sinh lại bắt đầu đưa tay lên.
“Ta, ta cũng chỉ suy đoán, nói không chừng thật có người đỏ mắt nhị đệ, trói nương bắt đi rồi.” Hà Thúy Cô yếu ớt nói.
“Đại tẩu yên tâm, nếu thật vì chúng ta làm nương gặp tội, chúng ta nhất định sẽ chuộc nương lại, sau đó nhận lỗi với bà!” Triệu Thủy Sinh kiên định nói.
“Đúng vậy, cho dù táng gia bại sản, chúng ta cũng sẽ làm nương bình bình an an!” Lý Lê Hoa cũng nói.
Lão Triệu lệ nóng doanh tròng, lúc này mới có thể biết rốt cuộc là ai tốt, con dâu cả này một chút cũng không tỉnh lại mình, ngược lại đem sai đều đẩy đến trên người người khác. Thật là quá kỳ cục!
Triệu nhị thúc lại nói: “Nếu thật sự đỏ mắt Thủy Sinh thi đậu tú tài, vậy cũng nên bắt trói Lê Hoa mới đúng, rốt cuộc Lê Hoa còn hoài hài tử mà.”
Xem quan hệ giữa đại tẩu và Thủy Sinh nhà mình, người khác mắt mù tới cỡ nào mới có thể trói đại tẩu lại chứ.
Triệu nhị thúc vừa nói, mọi người đều hiểu được, Triệu Kim Sinh càng oán hận trừng mắt nhìn Hà Thúy Cô một cái, Hà Thúy Cô không dám nói tiếp nữa.
Triệu Thủy Sinh nói: “Nếu thật là bắt cóc, như vậy bọn bắt cóc sẽ rất nhanh đưa tin tức tới, bằng không sao hắn lấy được tiền? Ta đoán, có lẽ buổi sáng ngày mai sẽ có tin tức, chỉ là cũng phải đề phòng có người đục nước béo cò, biết chúng ta vội vã tìm nương, cho nên cố ý truyền tin giả lại đây, khi đó không chỉ không tìm thấy nương, còn lấy hết tiền của chúng ta!”