Phúc Hắc Lão Đại Siêu Cuồng Cô Vợ Sát Thủ

Chương 145



Lúc này, khi hai nhân vật lớn bắt đầu ra tay thì nên kể đến nhân vật nhỏ đang hứng trọn sóng gió là Bách Hoàng An. Từ sau thành công của dự án mà Bối Lạc Lạc thực hiện cùng với những tin tức bị cô phanh phui kia đã khiến cổ phiếu của Ngọc Thị giảm đến mức nghiêm trọng, dự án mà bên hắn đang tiến hành cũng bị đình trệ.

Thời điểm này, mọi thứ diễn ra giống hệt như mong muốn của Bối Lạc Lạc. Mọi thứ đã đi đúng với hướng nên có của nó, giờ đây thắng bại đã rõ sẽ thuộc về ai.

Đến hôm diễn ra buổi tiệc chúc mừng, Bối Lạc Lạc cũng là hôm nay sẽ chính thức ra mắt.

Từ chiều đã bắt đầu trang điểm xinh đẹp, lễ phục cũng là thiết kế hàng đầu của nhà thiết kế nổi tiếng được đặt làm riêng. Phía bên Nam Khanh Hà đưa tới một bộ trang sức là mẫu thiết kế mới nhất của Nam Thị, tặng cho cô để thể hiện cho bên ngoài biết được mối quan hệ hợp tác chặt chẽ của Nam Thị với cô.

Bối Duy và Bối Thanh hôm nay sẽ đến nhà ông cố, vì cô đi đến buổi tiệc có khi khuya mới về, Ngọc Phước Hải không yên tâm nên bảo cô mang hai đứa sang.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Nam Khanh Hà cũng đã đến tận cửa đón cô. Bối Lạc Lạc bước ra, khoác tay anh ta đi lên xe. Cảm giác được đồng hành thế này giống hệt như lần bảy năm về trước ở buổi tiệc của Nam Gia. Chỉ là cảm giác ngày hôm nay đã khác đi. Cũng phải thôi, mọi thứ rồi cũng sẽ thay đổi mà.

Nam Khanh Hà ngồi bên cạnh cô, nhìn ra làn đường cao tốc, nhìn ra khu phố lấp lánh ánh đèn.

“Sau hôm nay, có thể nói cho tôi biết anh là ai không?”

Âm thanh nhẹ nhàng trầm bổng vang lên bên tai. Nam Khanh Hà quay ngoắt lại nhìn Bối Lạc Lạc. Trong một thoáng anh ta đã có chút bất ngờ lẫn sợ hãi, nhưng những thứ đó nhanh chóng trở lại bình thường khi anh ta nở nụ cười hoà nhã.

“Em có ý gì? Tôi là ai em không biết sao?”

Bối Lạc Lạc phải thừa nhận, con người này rất giỏi che giấu bản thân. Che giấu giỏi đến mức khiến người khác không cách nào biết được cảm xúc thật của anh ta.

Câu hỏi luôn chất chứa trong lòng bao nhiêu năm, dù cho Bối Lạc Lạc có cố gắng tin đi chăng nữa cô vẫn không thể dùng bất cứ lý do gì để thuyết phục mình rằng một người không hề quen biết như anh lại dốc hết mọi tâm sức để giúp đỡ.

Thế giới này không có cái gọi là tự nhiên, cũng càng không có sự giúp đỡ nào không có lý do.

“Anh hiểu tôi nói gì mà. Nam Khanh Hà, hợp tác phải dựa trên căn bản là sự tin tưởng, tín nhiệm và thành thật. Anh biết tất cả về tôi, để công bằng tôi cũng nên biết được điều gì đó về anh.”

Nam Khanh Hà cười, quay đầu nhìn ra dòng đường tấp nập.

Nên nói gì bây giờ nhỉ? Anh ta đã cố tránh né rất nhiều lần, hình như lần này không thể tránh được nữa.

“Nếu tôi nói đấy là chuyện không thể nói thì em có hỏi nữa không?”

Bối Lạc Lạc chống cằm, suy nghĩ một lát rồi đáp: “Nếu là vậy thì tôi cũng không thể làm gì khác. Chỉ là anh biết mà, nếu không đủ tin tưởng vậy thì chúng ta cũng không cần phải cố chấp làm gì nữa.”

Nam Khanh Hà bật cười. Anh ta biết cô là cô gái có cá tính. Bản tính của một con người là tò mò, Bối Lạc Lạc chắc chắn sẽ không để bản thân cứ mãi mù mịt như vậy. Nam Khanh Hà biết, với khả năng của cô, muốn tìm hiểu rõ mọi chuyện thì đã làm được từ lâu rồi. Chỉ là Bối Lạc Lạc đang muốn chờ nghe được câu trả lời từ chính miệng anh ta.

“Được rồi, sau bữa tiệc hôm nay tôi có thể sẽ nói cho em biết gì đó chăng?”

Bối Lạc Lạc cười. Nam Khanh Hà đã giấu những bí mật này lâu như vậy, cô biết bí mật kia có lẽ không có bất lợi với mình, chỉ là Bối Lạc Lạc không muốn chịu cảm giác người mà bản thân tin tưởng lại đang giấu giếm mình quá nhiều điều như vậy.

Xe dừng trước sảnh tiệc lớn, Bối Lạc Lạc khoác tay Nam Khanh Hà bước vào trong. Đi đến đại sảnh buổi tiệc, cánh nhà báo lẫn những khách mời đều như chết trân.

Vị tiểu thư Ngọc Gia năm đó được cho là đã chết trong vụ tai nạn lại xuất hiện ngay hôm nay, ngay tại chỗ này. Sự xuất hiện của cô khiến cho tất cả mọi người đều thảng thốt.

Buổi tiệc hôm nay mời đông đủ tất cả mọi người, có cả Từ Lục Ngạn, cũng có cả Bách Hoàng An. Bối Lạc Lạc lựa chọn lộ diện thì đã không còn sợ hãi ánh nhìn của bất kỳ ai nữa. Cô trốn chạy khỏi sự tìm kiếm của Từ Lục Ngạn lâu như vậy, hôm nay tự mình lộ diện chỉ bởi vì cô đã quyết tâm phải chọn lấy thứ lớn hơn. Anh có biết, cũng chẳng liên quan gì đến cô nữa.

Mà người sốc nhất vào thời điểm này không ai khác chính là Bách Hoàng An. Hắn dốc tâm kế hại chết cô, những tưởng cô đã chết trong vụ tai nạn đó vậy mà giờ lại ngang nhiên đứng trước mặt đây, lại còn xuất hiện với một danh phận mới, một thành công sáng ngời như vậy.

Cánh nhà báo như bắt được tin tức nóng hổi liền hỏi dồn dập.

“Cô là Bối Lạc Lạc tiểu thư của Ngọc Gia đúng không ạ? Năm đó cô được cho là đã mất trong tai nạn xe, xin hỏi cô lúc đó là tình huống thế nào?”

“Hôm nay người chủ trì buổi tiệc là Yessina, không lẽ tiểu thư chính là cô ấy sao? Xin cô trả lời phỏng vấn.”

“Xin hỏi bảy năm qua cô im hơi lặng tiếng là đang có tình hình gì vậy ạ?”