Phúc Hắc Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối

Chương 12





Hạ Tử Du ngủ quên lúc nào không hay, đến lúc giật mình tỉnh lại đã thấy mình nằm ở trên giường, cô mơ màng liếc thấy bóng dáng cao lớn nhưng lạnh lùng cô đơn của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du ngồi dậy, nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ anh mới về.

Cô xốc chăn tính qua phòng anh, thì nghe tiếng khóc lớn của con gái, cô nhanh chống qua phòng con.- Bảo bối..mẹ đây..con sao vậy?_ Hạ Tử Du lại gần ôm con gái vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành con gái.

Mà Đàm DỊch Khiêm nghe tiếng khóc của con nên cũng chạy qua, nhưng không bước vào mà chỉ đứng ngoài cửa nhìn một lớn một nhỏ trên giường, cảm giác ấm áp không thể nói lên lời, thế nhưng thế giới của anh sẽ không còn hai người anh thương yêu nhất, đến khi anh muốn quay người đóng cửa lại thì đã thấy Hạ Tử Du hướng về phía anh mỉm cười, anh sững người vài giây, kích động đến mức không thể cử động được thì Hạ Tử Du đã bước đến gần anh.- Chúng ta nói chuyện được không?_ Giọng nói nhẹ nhàng của cô vang lên mới lôi được anh về hiện tại, cô xoay người bước đi trước.- Lần sau em không nên ngủ ở sofa..thân thể em vốn không khỏe rất dễ cảm lạnh._ Đàm Dịch Khiêm lúc này mới mở miệng, giọng nói đối với cô luôn là ôn nhu dịu dàng.- EM chờ anh._ HẠ Tử Du không nhanh không chậm lên tiếng, cũng nhìn sâu vào đôi mắt đen thâm thẳm của Đàm Dịch Khiêm.


Nhất thời khiến thân thể Đàm Dịch Khiêm cứng ngắc, anh cứ nghĩ cô sẽ không thèm liếc mắt nhìn anh, cũng chẳng hề mở miệng nói chuyện với anh, anh vốn luôn trấn tĩnh, bình tĩnh trong mọi việc, đến khi gặp nguy hiểm anh cũng vẫn có thể điềm tĩnh, thế nhưng anh lại không kiểm soát nhìn cũng không thể thể hiệp được khi người đó là Hạ Tử DU, anh thể là dùng tính mạng của mình để bảo vệ cô.- Anh biết em không thích bị lừa gạt, cũng không thích anh giấu em chuyện gì? Vậy tại sao anh lại để em hiểu lầm anh…_ Hạ Tử Du lên tiếng nói.- Tử Du, anh không cố ý..chỉ vì aanh sợ em gặp nguy hiểm..anh không chắc mục đích của Đường hân xuất hiện là gì? Vì em anh không thể mạo hiểm…_ Đàm Dịch Khiêm sốt ruột lên tiếng.- Đó không phải thứ em cần, dù có gặp nguy hiểm em cũng muốn cùng ở bên nhau…_ Hạ Tử Du tức giận nói- Anh không thể để em mạo hiểm…_ Anh mất khống chế mà lớn tiếng, anh thật sự không thể tưởng tưởng cảnh cô mất đi, không thể ở bên cạnh anh, thế lực của anh hiện giờ vẫn không thể bằng thế lực của ba Đường Hân, Đường Thống, chính vì vậy rất có khả năng chúng sẽ dùng cô khống chế anh, anh có thể mất tất cả hoặc tính mạng anh, nhưng anh không muốn chúng làm gì cô.

Hạ Tử DU biết nhưng vì sự việc của Đan Nhất Yên vẫn còn lẩn quẩn bên cô, nên khi đó cô không muốn bị anh tổn thương đành lựa chọn cách bỏ đi.- Anh biết không? trong hai năm qua em sống luôn hận anh.


Em không sợ mất mạng, em chỉ sợ không thể ở cạnh anh._ Hạ Tử Du thở có vẻ khó nhọc, khi nói xong câu này nước mắt cô không ngừng rơi, mà tay cô đưa lên ngực vị trí có trái tim đau đau nhói.- Tử Du..em làm sao vậy? _ Đàm Dịch khiêm hốt hoảng chạy đến đỡ cô, phản ứng của cô rất lạ.

Anh sẽ không biết rằng vì thân thể cô vốn yếu lại mang thai, khi ấy tâm lý cô còn chưa ổn nên tình trạng dẫn đến tim mạch, trong lúc sinh vì thân thể cô không chịu nổi nên bác sĩ phải cho mổ, cô lại thuộc nhóm máu hiếm, ca phẫu thuật của cô làm cho các bác sĩ phải thốt tim, vì ở nhật thế lực của tập đoàn Kinomoto rất lớn, mà ông chủ của bệnh viện này lại là của Saki nên họ thật sự vừa ru mà còn phải thức trắng để theo dõi tình trạng của Hạ Tử Du.

Sau khi sinh xong không lâu thì phát hiện cô cò triệu chứng bị tim.


Cô đã điều trị và dần hồi phục, thế nhưng cô không thể bị kích động cũng không được làm việc quá mệt mỏi.- Anh biết Saki Kinomoto là chú em?_ Sau khi điều chỉnh hơi thở, cô mới mở miệng.- Có biết.._ Đàm Dịch Khiêm ôm cô ngồi trên gường, nhẹ giọng đáp, đã lâu rất lâu anh không ôm cô như gườ, cảm giác rất quen thuộc, mùi hương cỏ chanh quen thuộc.- Chú ấy là chú ruột của em, cũng chính là thuộc hạ trước đây của Đường Thống, em là con gái của sát thủ Hạ Chính là Đoàn Vi, ba mẹ em vì biết bí mật của chúng mà chết, vì chính cúng giết chết…_ Hạ Tử Du chậm rãi kể lại những gì cô còn nhớ lúc nhỏ, ba cô chính là sát thủ lừng danh HẠ Chính, mẹ cô vừa là mỹ nhân vừa là sát thủ của tổ chức A nhà họ Đường, vì yêu mạ cô sâu sắc mà ông đã tham gia vào tổ chức phi hắc này, ông trước giờ không bao giờ giết người tùy tiện, ông có nguy tắc của ông, thế nhưng vì biết sự thật trái lương tâm của chúng ông cùng mạ cô bỏ trốn đến nơi không ai biết họ, đến khi cô ra đời gia đình ba người sống vô cùng hạnh phúc, thế nhưng khi năm cô tròn bảy tuổi thì bị chúng tìm đến và sát hại, chúng vì quá đông ại là sát thủ huấn luyện tốt nên mới giết được ba mẹ cô.

Đàm Dịch Khiêm sau khi nghe xong không khỏi trầm mặc, anh cứ nghĩ những suy đón của mình là sai, thế nhưng cô đúng thật có thân phận khá nguy hiểm với cô hiện giờ, anh không điều tra được thân phận của cô chính vì là do Saki ngăn chặn, anh chỉ biết tập đoàn Kinomoto là tập đoàn làm ăn rất lớn ngoài ra không biết thêm thông tin gì.Có một cảnh như thế này, Đàm Dịch Khiêm ngẩn người nhìn con gái, sáng nay khi vừa thức dậy, anh thấy con gái dậy sớm hơn anh, lại lắc lư thân hình đáng yêu tròn trỉnh chạy tới ôm đùi anh không ngừng gọi ba, anh nào biết được cô bé ao ước có một người ba như thế nào? Lần đầu tiên ôm con gái, lại là lầu đầu tiên được con gái hôn, Hạ Tử Du ngạc nhiên khi con gái chủ động hôn Đàm Dịch Khiêm, mà con bé chưa bao giờ chủ động hôn cô như vậy.

Cô nghĩ, có lẽ cô thật ít kỉ lại không cho ba con họ gần nhau, sáng nay cô nói với con gái khi gặp chú phải kêu chú bằng ba, cô cứ ngỡ con bé sẽ không thể khái niệm được từ ba như thế nào, ai ngờ con bé kêu ba thật dễ dàng lại lưu lót không như lúc cô tập cho con bé gọi mẹ.- TỐi qua nghe nói em làm món ăn chờ anh về…_ Đàm Dịch Khiêm đặt con gái lên ghế ngồi lên ghế, sau đó mở miệng nói chuyện với Hạ Tử Du, sáng khi vừa xuống lầu anh có nghe người giúp việc nói chuyện tối qua cô làm món ăn chờ anh, nếu anh thật sự biết cô chờ anh ở nhà, anh đã sớm về rồi.- Vâng.


_ Cô thành thật trả lời cũng không để bụng chuyện của anh tối qua về muộn.- Xin lỗi, anh không biết em đợi anh.._ Đàm Dịch Khiêm níu tiếc nói.- Không sao? Em không gọi anh..anh ăn sáng đi rồi đi làm, hôm nay em còn có việc._ Hạ Tử Du không còn lạnh lùng với anh nữa mà thản nhiên nói chuyện với anh.- Em gặp Kim Trạch Húc.._ Anh nhíu mày hỏi cô.- Phải, hạng mục vừa rồi của em người đầu tư là Kim Trạch Húc.._HẠ Tử Du vừa cho con gái ăn vừa lên tiếng trả lời.- Hủy bỏ đi, anh sẽ tài trợ cho em…_ Anh không thích Kim Trạch Húc, nhất là ánh mắt hắn nhìn Hạ Tử Du thâm trầm.- Đàm Dịch Khiêm, em khác với trước đây, em không cần an phải bảo hộ như vậy, em biết người nào tốt xấu, anh cảnh cáo anh, không được làm càn._ Hạ Tử Du nghiêm túc nói, cô không muốn anh dính líu tới chuyện của cô, cô không muốn cứ bám víu lấy anh, để anh bảo vệ, cô biết anh nhìn thấu điều gì từ Kim Trạch Húc, nhưng cô muốn dùng cách của mình để hắn ra mặt.- Anh không yên tâm.._ Đàm Dịch Khiêm giống như con nít, gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng giờ đây lại bí xị không vui giống như đứa trẻ bị mất món đồ quí giá, Hạ Tử Du nhìn Đàm Dịch Khiêm như vậy không khỏi mỉm cười vui vẻ.- Anh yên tâm, em không sao? Anh ăn nhanh rồi đi làm._ Cô nói xong thì bế con gái dã ăn no đi cùng cô, để lại mình Đàm Dịch Khiêm không vui gặm bữa sáng.Tập đoàn Trung Viễn là một trong những tập đoàn đang phát triển hiện nay, nhờ hạng mục đầu tư vào ý tưởng của Hạ Tử Du mà đang được giới kinh doanh chú trọng, có nhiều công ty cũng muốn hợp tác cùng vào kinh phí lần này.Văn phòng tổng giám đốc Trung Viễn:- Tổng giám đốc, cô Hạ đã tới.._ Thư kí xinh đẹp quyến rủ của Kim Trạch Húc bước vào cung kính lễ phép- Được.._ Kim Trạch Húc ngừng ngay việc làm đang dỡ liền gật đầu với thư kí, cô thư kí hiểu chuyện nên không hỏi nhiều mà để Hạ Tử Du bước vào.- Chào chú Kim.._ Giọng nói non nớt của Hạ Tử Nhiên vang lên, cô bé xinh đẹp đáng yêu đang chớp mắt nhìn Kim Trạch Húc.- Bé con, xem con kìa, chú Kim có quà cho con này.._ Vừa nói vừa hôn lên khuôn mặt bàu bỉnh của cô bé, vừa lấy ra một con búp bê baby cỡ lớn nhìn rất xinh.- Oa..baby kìa..baby kìa.._ Hạ Tử Nhiên hưng phấn reo lên vui mừng, thả tay đang ôm cổ Kim Trạch Húc vươn tay ôm baby ngay, nhìn con gái vui vẻ Hạ TỬ Du cũng vui theo con, cô nghĩ giá như Kim Trạch Húc không nên là thuộc hạ của Đường Thống thì hay biết mấy.Tập đoàn Đàm thị, sáng nay bầu không khí cỏ vẻ không ổn lắm, từ lúc hợp xong tới giờ gương mặt của ông chủ đã lạnh nay càng lạnh hơn, làm các quản lý cấp cao đang báo cáo mà phải vừa run mà báo cáo, họ thầm oán trách ai là người chọc giận ông chủ của họ, gần cuốn năm nên công việc rất nhiều, mà lại nói Đàm thị là tập đoàn thưởng lương và ưu đãi nhân viên rất khá, họ đều là do phấn đấu lắm mới vào đây được, họ không muốn mất việc dù chỉ là một sơ suất nhỏ.

Mà Đàm Dịch Khiêm vì Hạ Tử Du di gặp Kim Trạch Húc mà tâm trạng không vui, kế hoạch của anh cũng đang lơ lửng, anh không muốn bảo bối của anh phải gặp nguy hiểm nữa, Kim Trạch Húc ranh ma khó đoán, lại có thân phận bí ẩn, anh đang đối phó với Đường Hân giờ lại thêm một Kim Trạch Húc nữa, thật sự tâm trí anh giờ chỉ có Hạ Tử Du, ngoài ra anh không thể tập trung gì được nữa..