Phúc Hắc Tổng Tài Cưng Chiều Bảo Bối

Chương 9





Nếu có thể quay ngược thời gian Hạ Tử Du xin thề không muốn đến bệnh viện và nghe cuộc nói chuyện của Đàm Dịch Khiêm và Đường Hân, cô tình nguyện mình không biết gì? Đã nữa tháng Đàm Dịch Khiêm không về nhà, anh chỉ gọi điện thoại hỏi thăm nói chuyện với cô, anh nói anh phải đai công tác vài ngày, nhưng cô biết anh đưa Đường Hân đoi Úc chữa trị bệnh và có lẽ hai người đã đăng kí kết hôn.

Cảnh Nghiêu vì bù đầu với việc ở trong ty trong nước lại phải giúp Đàm Dịch Khiêm việc của tổ chức, thế nhưng anh kho6g tài nào hiểu nổi tại sao Đàm Dịch Khiêm phải làm vậy, chắc có lẻ là lòng tự trọng và bản tính kiêu ngạo của đàm ông, nê dù là bạn thân Đàm DỊch Khiêm cũng không nói cho Cảnh Nghiêu biết.- Anh sao vậy?_ Hạ Tử Du thắc mắc hỏi Cảnh Nghiêu, chỉ mới mấy ngày không gặp anh mà nhìn anh rất tiều tụy.- Công ty gặp chúc phiền toái.._Cảnh Nghiêu trả lời, trước mặt Hạ Tử Du anh luôn là chín anh, không có giả tạo là một người đàn ông bình thường.- Chuyện gì?_ Hạ Tử Du mở to đôi mắt to đáng yêu nhìn anh, điệu bộ của cô khiến anh giảm bới căn thẳng, anh không một chút giấu diếm mà kể cho cô nghe chuyện của công ty.

Công ty Đàm thị đang rơi vào bước khó khăn, mặc dù là tập đoàn lớn thế nhưng còn có thế lực lớn hơn áp chế, còn là bang hội hắc lang.

Đàm Dịch Khiêm thì không ở trong nước mọi cuộc gọi đều là Đàm Dịch Khiêm chủ động gọi.- Anh có thể cho em biết chủ của tập đoàn đó là ai không?_ Hạ Tử Du lên tiếng hỏi, nếu cô nhớ không lầm hắc lang là của chú ấy.- Kinomoto Saki._ Cảnh Nghiêu không chút ngần ngại mà nói ra.- Kimonoto Saki._ Hạ Tử Du nhẩm lại cái tên đó, hóa ra là chú ấy.


Cô cười trong chua xót, thế giới kia có lẽ cô không thể thoát khỏi, bảy năm sống trong sự yêu thương cưng chiều của Đàm Dịch Khiêm cứ tưởng cừng là cô sẽ không nhớ chuyện trước kia.- Em hơi mệt em lên trước đây…_Hạ Tử Du nói xong thì quay đầu bỏ đi, nước mắt cô lăn dài trên má.

Dịch Khiêm em không thể làm gì khác hơn là giúp công ty của anh.

Tạm biệt.

Hạ Tử Du lau khô nước mắt cố kiềm chế giọng nói nghẹn ngào của mình.

Cô lấy ra di động bấm một dãy số mà cô còn giữ suốt bảy năm qua.- A lô_ Bên kia là giọng nói trầm ấm của một người đàn ông.- Chú Saki là cháu…_Hạ Tử Du lên tiếng nước mắt không kiềm được mà chảy ra.- Tiểu Du là con sao? Ngoan sao lại khóc nói chú nghe.._Ông ngạc nhiên tim ngừng đập trong giây lát giọng không thể nào khống chế mà rung rẫy.- Chú…ô ô…_Tiếng khóc của cô khiến ông đau lòng.

Cháu gái ông đã để lạc mất tìm không thấy nay lại gọi cho ông, cũng may ông không đổi số nếu không cháu gái cưng của ông ông khó mà tìm được.Ba ngày sau là ngày Hạ Tử Du đi khám thai có ông bà Đám cùng Đàm Tâm đi cùng, mà Cảnh Nghiêu đáng lẽ sẽ đi cùng cô nhưng vì bên nhật tập đoàn Kinomoto đã đồng ý thỏa thuận suối ba tháng dài.

Hạ Tử Du ở trong phòng khám nhìn kết quả của mình, đứa bé trong bụng cô đã được ba tháng, rất khỏe mạnh và lớn dần, vì không muốn mọi người liên lụy nên cô nhờ bác sĩ gửi cho người nhà họ Đàm và Đàm Dịch Khiêm, cô trón đi ra cửa sau của bênh viện, bê ngoài đã có người chờ cô sẵn, có một người đàn ông trung niên tầm hơn bốn mươi xúc động khi gặp lại cô.- Chú út… ô ô ô…_ Hạ Tử Du nhào vào ngực người đàn ông và khóc lên.- Ngoan…chú út đưa con về nhà._ Ông vỗ lưng an ủi rồi ôm cô vào xe.Đoàn xe màu đen nối dài rời khỏi bệnh viện, tiến ra sân bay, mà lúc này Hạ Tử Du vì khóc mệt nên đã ngủ thiếp trong lòng Saki.Đàm gia đang náo loạn vì không tìm được Hạ Tử Du, Cảnh Nghiêu gấp rúc gọi điện thoại cho Đàm Dịch Khiêm thế nhưng anh không bắt máy, Cảnh Nghiêu tức giận chửi thề, anh cho tổ chức đi tìm nhưng không có dấu vết.Chương sauTập đoàn Đàm thị sau lần nhờ có sự giúp đỡ và hợp tác với tập đoàn Kinomoto nên càng lớn mạnh.

Đàm Dịch Khiêm đã cất công tìm kiếm bảo bối của mình suốt hai năm qua nhưng vẫn không thấy mà tình hình sức khỏe của Đường Hân cũng đã ổn định, hiện tại cô cũng ở tại Đàm gia.Nhật bản, tại trung tâm thương mại lớn nhất của nhật:- Mẹ…meo…._Tiếng nói chưa thành thạo của trẻ em vang lên, khuôn mặt trắng noãn, da dẻ hồng hào, cô bé nhìn rất đáng yêu gay không ít sự chú ý của mọi người, mà cô bé ở trong ngực một cô gái trẻ không ngừng ngọ nguậy gọi mẹ.- Bé cưng ngoan, con đừng quấy mẹ con sẽ qua nhanh thôi._Cô gái mỉm cười lên tiếng, thật không biết đứa nhỏ này cứ quấn lấy mẹ cả ngày không chán.


Mà càng nói với mẹ bé thì cô thật sự khân phục, tuổi vừa tròn hai mươi cô đã là hậu duệ của Nhật bản về khinh doanh cấp cao, bên cạnh mẹ bé không thiếu người đàn ông trưởng thành tài giỏi nguyện vì cô mà chấp nhận bé nhưng mẹ bé đều từ chối.’hây’ thật đau lòng cho số phận bé không có cha.Bên trong phòng họp dành cho các bậc cấp kinh doanh giỏi mà người đứng tên bậc cao kia thuyết trình kia là một cô gái xinh đẹp, vóc người nhỏ nhắn, tuổi còn rất trẻ nhưng những vấn đề cô đưa ra đều được mọi người khâm phục.

Mà người đàn ông ngồi gần bậc cô nhất đang nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, mang theo vẻ yêu thương cưng chiều.

Cuộc họp kết thúc trong tràng vỗ tay phấn khởi của mọi người.- Em giỏi lắm Tiểu Du._ Người đàn ông đó lên tiếng, ánh mắt ôn nhu nhìn cô gái.- Robert…Sao anh lại ở đây?_Hạ Tử Du ngạc nhiên khi nhìn người đàn ông đó, cô không nghĩ anh sẽ trở lại nhanh như vậy, Hai năm trước cô gặp lại anh ở Nhật bản và cũng nhờ anh ở bên cạnh cô khi cô đau lòng nhất.- Ưm..rất nhớ tiểu công chúa nhỏ._ Robert cười cười nói.

Sau đó hai người cùng nhau rời khỏi phòng họp.

Mà tiểu công chúa nhỏ kia vừ nhình thấy mẹ liền lắc lư thân hình tròn trịa chạy đến ôm chân Hạ Tử Du, cô liền ngồi xỏm xuống ôm ấy bé, hôn lên má phấn nộm đáng yêu của bé.- Tiểu công chúa, không còn nhớ chú củ cải nữa sao?_ Robert lên tiếng, lúc này bé ở trong ngực mẹ ngẩng đầu nhìn chú đạp trai cười khanh khách, hình ảnh ba người được mọi người cho là bức tranh gia đình hạnh phúc.Tại cư gia nhà Kinomoto- Ông ngoại…_Tiếng non nớt của bé vang lên, làm cho người đàn ông trung niên đang chau mày giãn ra, hướng cửa mỉm cười đi tới.- Tử Nhiên…tiểu bảo bối của ông.._Kimonoto Saki vui vẻ ôm bé Hạ Tử Nhiên vào lòng, cưng chiều hôn má bé, râu của ông làm bé nhột bé cười rất vui vẻ.- Chú út…- Chú Kino….- Robert cậu lại đến sao? Vào đi, đã chuẩn bị xong cơm tối._ Ông vui vẻ lên tiếng đối với Robert thì không còn lạ lẫm nữa.


Họ ăn cơm rất vui vẻ với nhau như một gia đình, Bé Tử Nhiên ở trong ngực Saki được ông đúc cơm ăn, ông thật sự rất cưng chiều bé.

Khi ông đưa Hạ Tử Du về nhà mới biết cháu gái ông mang thai được bốn tháng, lúc sinh con vì thể lực của Hạ Tử Du không tốt nên sinh khó mất khá nhiều máu, mà m1u của cô là thuộc dòng máu đặc chủng cực kì hiếm, mặc dù là chú ruột của cô nhưng vẫn không khớp, cũng may có một nam bác sĩ tốt bụng có nhóm máu cùng với cô nên mới cứu được cô và tiểu bối.

Và kể từ ngày đó bên cạnh cháu gái ông có hai người đàn ông quấn lấy, ai cũng tinh anh trong tinh anh.

Khiến người làm chú như ông đây phải khó xử huống chi là chái gái yêu của ông..