“Hừ, Mặc Liên tính tình cổ quái, con mồi của hắn làm sao có thể cho phép người khác động vào? Ngươi không bị giết, xem như là may mắn.” Thiên Đại Mê Ly một lần nữa trở lại, còn tưởng rằng con dã thú, thuộc hạ của Thánh Quân cũng có tình cảm.
“Sư phụ nói đúng.” Thiên Đại Đông Nhi cúi đầu, trên trán toát ra một lớp mồ hôi, nhớ tới lúc đó bị Mặc Liên bắt được.
Nếu không phải đúng lúc Hoàng Bắc Nguyệt gặp chuyện không may, thật sự nàng sẽ bị Mặc Liên giết dễ như trở bàn tay.
“Về sau, vì sao Mặc Liên không giết Hoàng Bắc Nguyệt?” Thiên Đại Mê Ly lại hỏi.
Thiên Đại Đông Nhi vội vàng nói: “Sau đó ma thú canh giữ Tu La thành xuất hiện, con ma thú này vô cùng lợi hại, cho dù là Mặc Liên cũng có một chút hoảng sợ, mọi người tập trung đối phó, trong lúc hỗn loạn Hoàng Bắc Nguyệt lẫn vào đám đông, vì mắt Mặc Liên không nhìn thấy gì, nên nàng trốn thoát được một mạng.”
Vẻ mặt nàng tức giận, pha chút biểu cảm không cam lòng, làm cho người khác cơ bản không thể nghi ngờ lời nàng nói là thật hay giả, hơn nữa hai nữ nhi cùng nàng đi vào Tu La thành đều đã chết.
Trước đó, nàng đã hỏi qua vài lính đánh thuê cùng tiến vào trong Tu La thành, phát hiện bọn họ từ đầu đến cuối đều không nhớ rõ về chuyện giữa Hoàng Bắc Nguyệt và Mặc Liên, nàng thông minh nhạy bén, đã nghĩ ngay tới Chức Mộng thú.
Hoàng Bắc Nguyệt có Chức Mộng thú có thể điều khiển trí nhớ và tạo ra ảo cảnh, tính cách của nàng luôn luôn thận trọng, chắc chắn đã sử dụng Chi Chi xoá đi kí ức của những người này.
“Hoàng Bắc Nguyệt vận khí cũng thật là tốt, lại có thể để nàng ta thoát được một kiếp này, nhưng lần sau sẽ không thể tốt được như vậy.” Thiên Đại Mê Ly lạnh lùng hừ nói.
“Sư phụ, thực lực của Hoàng Bắc Nguyệt không đơn giản như bề ngoài nhìn thấy, ngày đó ở Tu La thành, nếu không phải trước đó bị Mặc Liên truy sát, khiến nàng ta bị thương nặng thì ta e là cũng không thể cùng nàng ta giao chiến được mấy chiêu.” Thiên Đại Đông Nhi cúi đầu, có chút không cam lòng.
“Hừ, ta dạy dỗ ngươi nhiều năm như vậy, ngươi lại không có chút triển vọng?” Dưới khăn che mặt, nữ nhân xinh đẹp lộng lẫy kia liếc mắt nhìn thiếu nữ trẻ một cái, nhẹ nhàng nói.
Thiên Đại Đông Nhi ngẩng đầu, ánh mắt loé lên, mang theo một chút nước mắt: “Đông Nhi đã suy nghĩ tất cả mọi chuyện, thật sự ta không đủ thực lực, sư phụ, ta.......”
“Được rồi.” Thiên Đại Mê Ly hơi nâng tay lên, ngăn nàng tiếp tục nói, “Suy nghĩ của ngươi, ta đã biết, Đông Nhi, ngươi là người mà ta lựa chọn để kế vị, sau này mọi thứ của ta đều là cho ngươi, chỉ cần ngươi có thể quên tất cả mọi chuyện quá khứ.”
“Sư phụ yên tâm, đối với nàng, ta tuyệt đối sẽ không nương tay!” Thiên Đại Đông Nhi lạnh lùng cười.
Thiên Đại Mê Ly nhìn nàng tán thưởng, bỗng nhiên cổ tay lật một cái, từ trong nạp giới lấy ra một cuốn sách màu đỏ, đưa cho nàng, “Đây là ‘Thiên Hỏa quyển trục’, cung chủ Thánh Huyết cung các đời truyền lại, nếu học xong, ở trước mặt Mặc Liên sẽ không còn là một chiêu cũng không sử dụng được nữa.”
Thiên Đại Đông Nhi ngạc nhiên, hai tay cung kính tiếp nhận ‘Thiên Hỏa quyển trục’, sách tới tay, nàng liền biết quyển này chỉ là nửa đầu, sư phụ vẫn phòng bị nàng như vậy.
Nhưng mà, có thể truyền thụ lại cho nàng nửa đầu của ‘Thiên Hỏa quyển trục’, đã là rất tốt rồi, nửa quyển sau, nàng nhất định sẽ lấy được.
“Sư phụ, nếu ta học hết võ công trong nửa đầu quyển ‘Thiên Hỏa quyển trục’, cùng Hồng Liên của Quang Diệu điện đánh một trận, có thể thắng nàng hay không?” Thiên Đại Đông Nhi dè dặt hỏi.
“Hồng Liên?” Thiên Đại Mê Ly nhíu mày.
“Sư phụ, chẳng lẽ Thánh Huyết cung của chúng ta, thật sự phải chịu thua kém Quang Diệu điện sao?” Thiên Đại Đông Nhi không phục hỏi.