Tam vương gia xoa xoa hai tròng mắt mới nhìn rõ người đến.
"Công chúa Hi Hòa!" Ngoài ý muốn, nhưng cũng đã sớm ngờ tới, Tam vương gia cũng không quá kinh ngạc.
Vị Công chúa Hi Hòa của Nước Nam Dực này là tình nhân của Ngụy võ thần, người khác không biết, nhưng hắn biết.
Năm năm trước ở biên cương, thái tử bọn họ thấy Công chúa Hi Hòa xinh đẹp như hoa liền trêu ghẹo, còn muốn cưỡng hôn, chọc giận Công chúa Hi Hòa. Cô gái này liền đuổi giết thái tử đến nước Đông Ly, bị Ngụy đại tướng quân ngăn lại, khuyên can mãi mới tha cho một mạng.
Khi đó, Tam vương gia vừa vặn ở trong cung thái tử, nhìn thấy sau khi Ngụy võ thần ngăn Công chúa Hi Hòa lại, hai người liền cùng nhau về phủ Đại tướng quân, thần thái rất thân mật.
Một người phụ nữ lợi hại lãnh ngạo như Công chúa Hi Hòa nhưng trước mặt Ngụy võ thần lại rất nghe lời.
Công chúa Hi Hòa ở trong phủ Đại tướng quân nửa tháng mới rời đi.
Chuyện này không mấy người biết, nhưng hắn nhìn thấy nên cũng lưu ý. Sau đó Ngụy võ thần cũng không dối gạt hắn, biết hắn là người đáng tin nên trước khi đến Nước Nam Dực, Ngụy võ thần liền dặn dò nếu xảy ra chuyện có thể tìm Công chúa Hi Hòa hỗ trợ.
Năm đó thái tử mang người đến Nước Nam Dực tìm cách bắt thần thú Rồng đen, sự việc đã bại lộ, vội vàng trốn đi. Trên đường nếu không có Công chúa Hi Hòa quan tâm, sớm đã bị người của Nước Nam Dực bắt được.
Cho nên giờ phút này nhìn thấy Công chúa Hi Hòa, Tam vương gia liền biết cô ta là người một nhà.
"Trời giá rét đông lạnh, công chúa tự mình đến không biết là có chuyện gì?" Tam vương gia khách khí nói.
Công chúa Hi Hòa mặc nữ trang bình thường, không lấy chồng nhưng tóc lại cuốn gọn một bên, đơn giản búi lại, không cài trâm hoa lệ sặc sỡ tô điểm, trên mặt cũng không phấn son nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người, khí chất thanh hoa.
Chẳng trách Ngụy võ thần kén chọn mỹ nữ nhưng rất sủng ái cô ta, đúng là một vị mỹ nhân tuyệt sắc quốc sắc thiên hương.
"Vì sao hắn tin tưởng Hoàng Bắc Nguyệt?" Công chúa Hi Hòa chậm rãi quay sang, ánh mắt sắc bén, "Các ngươi làm mọi việc đều do cô ta nội ứng ngoại hợp đúng không?"
Tam vương gia ngẩn ra, không ngờ Công chúa Hi Hòa thông minh như vậy, chuyện này cũng nhìn ra được.
Tam vương gia cười mỉa hai tiếng, khô khốc nói: "Công chúa thật thông minh nhanh trí."
"Không phải ta thông minh nhanh trí. Hắn sai người đưa thư cho ta, nhắn ta ở Nước Nam Dực toàn lực giúp đỡ ngươi cùng Hoàng Bắc Nguyệt. Mặc kệ các ngươi làm gì đều phải hết sức thúc đẩy. Ta gửi thư lại hỏi vì sao, nhưng không có hồi đáp, ta nghĩ ngươi sẽ nói cho ta biết."
Công chúa Hi Hòa ánh mắt rất lạnh nhìn người, một mỹ nữ cảnh đẹp ý vui ngồi trước mặt nhưng Tam vương gia lại không có chút cảm giác hưởng thụ, chỉ thấy lạnh cả người.
Hung hăng nuốt nước nói: "Công chúa đánh giá cao Bổn vương, Đại tướng quân chỉ ra lệnh, Bổn vương làm theo là được, nào biết nguyên do trong đó?"
"Ngươi định gạt ta, không dễ thế!" Công chúa Hi Hòa giận dữ, tóm cổ áo hắn, "Hoàng Bắc Nguyệt là kẻ thù không đội trời chung với hắn, cô ta sao có thể tốt bụng hỗ trợ. Điều này chẳng khác gì cáo chúc tết gà!"
Bị nàng hù dọa, Tam vương gia tỉnh nửa phần rượu, giật mình nói: "Đại tướng quân cũng tin tưởng cô ấy, công chúa cần gì phải hỏi cặn kẽ? Có một số việc biết rõ hưa chắc đã là chuyện tốt!"
Công chúa Hi Hòa cắn răng nói: "Ta muốn biết rõ nguyên nhân! Nếu không ta sẽ không giúp các ngươi. Ngươi trở về nói với Ngụy võ thần, đừng gạt ta, nếu dám gạt ta thì hôm nay ta sẽ vạch trần hắn cùng Hoàng Bắc Nguyệt!"
Tam vương gia sợ cứng người, dù sao đây chính là Nước Nam Dực, Công chúa Hi Hòa ở Nước Nam Dực cũng thế lực không nhỏ, không dám đắc tội.
Hắn mềm nhũn xuống, cầu khẩn nói: "Công chúa đừng ép ta, ta thật sự không biết nội tình. Đại tướng quân làm việc luôn luôn cẩn thận, sự tình trọng đại sao hắnnói rõ cho ta được, chỉ cần có thể tin Hoàng Bắc Nguyệt là được."
Công chúa Hi Hòa âm lãnh nhìn hắn, Tam vương gia nói thêm: "Đại tướng quân cùng Điện Quang Diệu thân cận nhau, chuyện này có lẽ có quan hệ với Điện Quang Diệu có."
Hết cách nên Tam vương gia đành chụp mũ cho Điện Quang Diệu, ngay cả hắn cũng không ngờ lời hắn vừa nói lại rất chuẩn.
Hiện tại Hoàng Bắc Nguyệt là Hồng Liên, không thoát khỏi liên quan với Điện Quang Diệu.
Trước thân phận Ngụy võ thần căn bản không được gặp Thánh quân, cho tới nay phụ trách liên lạc với Ngụy võ thần đều là Hồng Liên. Tuy nhiên Thánh quân cũng không giúp Ngụy võ thần thống nhất thiên hạ, bởi vậy cũng chỉ liên lạc mấy lần mà thôi, đều là chuyện bình thường.
Lúc này, nàng đánh bạo lấy thân phận Hồng Liên liên lạc với Ngụy võ thần, bởi vì nàng biết, Hoàng Bắc Nguyệt giả mạo nàng sẽ không cân nhắc đến Ngụy võ thần. Nàng thế đơn lực bạc, không tìm Ngụy võ thần hợp tác thì một mình rất khó thành công.
Trên đường đến Nước Nam Dực, nàng đã bí mật liên lạc với Ngụy võ thần, cho nên sứ thần nước Đông Ly mới đến đột ngột như vậy.
Nghe cái tên Điện Quang Diệu, Công chúa Hi Hòa kiêu ngạo thế nào cũng không dám làm càn, buông áo Tam vương gia ra, nói: "Quả thật có liên quan đến Điện Quang Diệu sao?"
"Chỉ là phỏng đoán của ta mà thôi, nếu muốn biết sự thật, công chúa đi hỏi Đại tướng quân đi." Tam vương gia bất đắc dĩ nói.
"Chuyện này ta sẽ tra kỹ!" Công chúa Hi Hòa lạnh lùng liếc hắn một cái,thấy hắn nhu nhược như thế, liền chẳng thèm ngó nữa, nhảy khỏi xe ngựa ra ngoài, biến mất trong gió lạnh.
Tam vương gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, ngã lệch ra trong xe ngựa, xoa mồ hôi lạnh trên trán.
Vị Công chúa Hi Hòa này là người không an phận, lát nữa nhất định phải truyền thư nói cho Ngụy đại tướng quân, không để cô ta gây ra chuyện gì bất lợi.