Phượng Tôn Cửu Thiên: Khuynh Thành Tuyệt Sắc Linh Trận Sư

Chương 17: Xích Kim Sư



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Lúc này, bên ngoài Lạc Nhật sơn mạch một đoàn người đang đứng, nam tử đứng đầu một thân cơ bắp vạm vỡ, dáng người to lớn, lực lưỡng. Hắn một thân màu đen giáp, trên vai vác một thanh đại đao, gương mặt um tùm râu, mặt mài dữ tợn. Bên cạnh hắn một hồng y nam tử, gương mặt âm nhu, trắng bệnh, dáng người gầy ốm, chuẩn cho một hoa hoa công tử !


"Đại ca, bọn chúng lần này nhiệm vụ chính là ngũ giai Xích Kim Sư, Tàng Hổ dong binh đoàn chúng ta tuyệt không thể để bọn tiểu nhân kia đắc ý"


Nam tử hồng y này không ai khác chính là Bùi Kỷ Nguyên, sau lần đó hắn trở về cáo trạng với đoàn trưởng, cũng là đại ca hắn Bùi Kỷ Long.


Tất nhiên cũng không hoàn toàn kể hết, tỷ như hắn là người gây sự, tỷ như hắn cùng Lạc Thiên lâu hiềm khích.


Đám thuộc hạ của hắn cũng theo hắn dậm mắm thêm muối, hoàn toàn chọc giận rồi vị này đoàn trưởng.


"Hừ ! Để xem tiểu tử kia có cái gì bản lãnh dám sỉ nhục Tàng Hổ dong binh đoàn của ta"


Bùi Kỷ Long khinh thường nói, theo Bùi Kỷ Nguyên nói, đám tép rêu kia đều chỉ là đám tiểu tử mới ra đời, tiểu tử kia càng là nhỏ tuổi, sẽ không phải là cái gì nhân vật lợi hại.


"Đại ca anh minh"


Bùi Kỷ Nguyên đắc ý cười một tiếng, tiểu tử, đắc tội đại gia, xem ta như thế nào thu thập ngươi.


______


Lam Nguyệt cũng không biết bản thân được người khác 'nhớ thương' , nàng lúc này cùng đám người Thiết Huyết dong binh đoàn đang nghỉ chân cạnh một dòng suối.


"Đoàn trưởng, phía trước có một hang động, xuất hiện khí tức của Xích Kim Sư"


Một nam tử chạy đến chỗ Khương Ngọc, kích động báo cáo.


"Tốt ! Tất cả chuẩn bị, chúng ta xuất phát"


Khương Ngọc gật đầu, giọng cũng có chút kích động, hạ lệnh phân phối người.


Lam Nguyệt đang ngồi tĩnh toạ cũng mở mắt, một màu xanh thẳm.


"Tiểu tử, ngươi hảo hảo biểu hiện a ! Đừng làm bổn cô nương thất vọng"


Hồng Lăng đến cạnh Lam Nguyệt hơi cuối người xuống, quyến rũ cười nói một tiếng, tiêu sái đến bên cạnh Khương Ngọc.


Lam Nguyệt khó hiểu nghiêng đầu, nàng khi nào tốt tính như vậy ?


Lắc lắc đầu, Lam Nguyệt cũng không để ý đứng lên, đến chỗ tụ họp.


Đám người ẩn nấp, cẩn thận tiến đến gần, không khí xung quanh có chút u ám, lại mang theo kinh người sức nóng.


Không hổ là Xích Kim Sư hoả hệ linh lực. Không khí xung quanh thật nồng đậm hoả hệ, kì thực cùng băng hệ nàng tu luyện có chút tương khắc.


"Grừ....grừ..."


Thiết Huyết dong binh đoàn người từ từ tiếp cận hang động của Xích Kim Sư. Càng đến gần, họ càng cảm nhận rõ uy áp của Xích Kim Sư truyền đến.


"Trong không khí có vị huyết tinh."


Lam Nguyệt bỗng nhiên mở miệng, mọi người đều giận mình nhìn nàng, cẩn thận cảm thụ lại, quả nhiên xuất hiện một tia rất nhạt huyết hương vị.


Thật nhạy bén giác quan !


Nghe nói Xích Kim Sư đang bị thương hiện tại xem ra đúng là vậy a !


"Hiện tại chúng ta cần dụ nó ra khỏi động đã"


Khương Ngọc nói, quay sang mọi người:


"Hồng Lăng, Thạch Sơn, hai người có nhiệm vụ dẫn Xích Kim Sư ra, Thập Thất, Dạ Ảnh, Hoa Nhi, các ngươi lấy ba người dẫn đầu nhóm năm người chia ra ba phía sơn động, còn lại theo ta"


"Được"


Mọi người đồng thanh đáp lại, bắt đầu chia người. Khương Ngọc thoáng nhìn Lam Nguyệt, hẳn muốn xác định nàng có đồng ý hay không dẫn đội.


Lam Nguyệt gật gật đầu, dẫn theo năm người tiến về bên phải sơn động ẩn nấp.


Này tuy là lần đầu tiên tại đánh ma thú, nhưng đối dẫn đội việc này Lam Nguyệt chính là cơm bữa.


Nàng dù gì cũng từng là thủ lĩnh của tổ chức, huấn luyện ra nhiều đội sát thủ tinh anh cho tổ chức !


Hồng Lăng không phụ phó đoàn trưởng danh dẫn theo Thạch Sơn, lấy tư thế như chớp tiến vào thạch động, Thạch Sơn cũng không vừa, mặc dù hắn chỉ là một tên võ giả, nhưng tốc độ cũng không kém, không có bị Hồng Lăng bỏ lại.


Hồng Lăng là Hoả thuộc tính linh sư, ở tại Hoả hệ Xích Kim Sư trong động đúng là thuận lợi không ít.


Không quá lâu, cả hai thành công chọc giận Xích Kim Sư, khiến nó gầm lên vang dội, chấn động khắp Đệ Nhị khu.


Mọi người bên ngoài cũng cảnh giác cao, Hồng Lăng thân ảnh vẽ một đường cong bay ra ngoài, chấn mạnh trên đá, khoé miệng tràn ra máu tươi.


Thạch Sơn cũng không khá hơn, bị chấn bay ra, bất quá hẳn tu luyện võ đạo, thể lực tốt, so Hồng Lăng đỡ khổ.


Ngay sau đó, một con ma thú khổng lồ liền ra tới. Nó toàn thân màu vàng kim, trên đầu mao lại là một màu đỏ rực, tựa như hoả đồng dạng hừng hực cháy, bốn chân cũng tương tự khí thế mười phần, này chính là Xích Kim Sư đi. Nhìn chung cũng không khác sư tử bình thường, chỉ khác kích thước to hơn mấy chục lần, khí thế cũng đáng sợ hơn nhiều. Bất quá Lam Nguyệt vẫn để ý thấy, bên chân trái phía sau của nó như có như không tồn tại lôi điện, hẳn là chỗ bị thương do lôi hệ ma thú để lại, mà dường như Xích Kim Sư cố ý che dấu, nhưng sao có thể qua mắt của Lam Nguyệt !? Có dị năng, xưa nay chưa có gì có thể trước mặt nàng che giấu ?


Này là lần đầu Lam Nguyệt kiến thức đến thế giới này thần kỳ.


Lam Nguyệt đội dẫn gần nhất, liền sẽ ra tay đầu tiên.


"Hai người là thổ hệ cùng mộc hệ chia hai bên, tạo lá chắn, hai ngươi là võ giả, trực tiếp dùng các ngươi vũ khí đả thương nó, nhớ công kích chân sau bên trái, nó bị thương ở đó."


"Được"


Bốn ngươi cũng không phát ra bất kì cái gì nghi vấn cùng bất mãn, mấy ngày đi chung, họ sớm đã kiến thức vị này Dạ Ảnh lợi hại, phó đoàn trưởng của bọn họ còn bị nàng chỉnh, bọn có cái gì bất mãn ?


Lam Nguyệt âm thầm gật đầu, trẻ nhỏ, dễ bảo.


Những người khác cũng bắt đầu ra tay rồi. Lam Nguyệt bắt đầu âm thầm vận phá linh thuật, quan sát Xích Kim Sư.


Có sơ hở !


Thân ảnh nàng như quỷ mị, bất chợt xuất hiện tại Xích Kim Sư bên trái, ánh mắt loé lên ánh sáng lạnh. Nàng rút ra một thanh chủy thủ, tàn nhẫn đâm vào Xích Kim Sư vết thương.


Xích Kim Sư tức giận rống lên, một đám nhân loại nhỏ bé, dám nhân lúc nó sơ hở công kích nó vết thương, không biết sống chết !


Xích Kim Sư điên cuồng, đánh bay tất cả mọi người, muốn đẩy Lam Nguyệt ra,Lam Nguyệt ánh mắt chợt loé, một đạo nho nhỏ băng lam ánh sáng từ tay nàng bay ra, không một ai phát giác đánh vào Xích Kim Sư vết thương, ngay sau đó, một tầng tinh khiết băng đóng tại Xích Kim Sư vết thương khiến nó tê tâm phế liệt rống lên, mạnh mẽ chấn Lam Nguyệt bay ra ngoài.


"Cẩn thận"


Khương Ngọc hô lên một tiếng.


Lam Nguyệt bị chấn bay lảo đảo rơi xuống, ngực truyền đến cảm giác đau đớn cuồn cuộn khiến Lam Nguyệt khoé miệng tràn ra vết máu.


Xem ra nàng vẫn còn quá yếu, Xích Kim Sư nhất chiêu nàng liền chịu không nổi.


Đúng vậy, Lam Nguyệt dùng linh căn chính là biến dị Thủy Linh căn hiếm có Băng hệ thuộc tính !


Cái Lam Nguyệt vừa dùng là linh kỹ ! Linh kỹ này gọi Hoá Băng thuật, cũng là Huyền Tịch cấp cho nàng, nàng cũng chỉ vừa tu luyện đến tầng thứ nhất. Hoá Băng thuật thập phần bá đạo, một khi trúng chiêu, toàn thân sẽ bị băng phong, không có ngoại lệ. Bất quá cũng tùy thuộc vào người tấn công và người bị tấn công cấp bật chênh lệch. Chênh lệch càng cao, Hoá Băng thuật càng yếu.


Giống như hiện tại, nàng cùng Xích Kim Sư chính là một trời một vực, nên Hoá Băng thuật liền chỉ đóng băng được chốc lát, liền bị Xích Kim Sư cường thế dùng hoả diễm phá giải.


"Cẩn thận, nó đã nổi giận"


Lam Nguyệt thanh âm khàn khàn nói, mọi người vẫn công kích, số người bị thương cũng tăng lên, lần này chọc giận hoàn toàn Xích Kim Sư.


"Mọi người tụ lại, cố gắn cầm cự"


Khương Ngọc lớn tiếng nói, gương mặt ôn hoà cũng trở nên trầm trọng. Bởi vì hắn phát hiện, này chỉ Xích Kim Sư không phải cái gì ngũ giai ma thú, rõ ràng là một đầu lục giai ma thú !!!



Sai lầm gì mà trầm trọng ... Chậc chậc...


(>‿◠)✌
________
Ô ô ô...


Quả thực không dễ chút nào...


( ಥ_ಥ )