Quả Bóng Bạc Và Bể Cá Vàng

Chương 36: Cảm Giác Bị Phản Bội



Thứ lỗi cho em vì đã còn quá trẻ con để hiểu được những gì anh đang chịu đựng, thứ lỗi cho em vì vẫn còn quá nhỏ bé để che chở cả đời cho anh. Người xem có ID Lục Tinh Tinh đã hỏi một câu khiến Cố Vấn Như chỉ biết cười trừ, nhưng xui rủi câu hỏi nhỏ ấy lại biến thành hiệu ứng cánh bướm: "Vì sao cô là một trong những người nhận được trang phục Huyết Thánh Váy Cưới đầu tiên, nhưng cô chỉ quay Review mà không mặc thử một lần nào khác vậy?"

Câu hỏi mang tính chất phỏng đoán quá cao, Cố Vấn Như biết người xem này có lẽ không phải fan chân chính của cô. Do tính chất công việc nếu đã theo dõi cô từ lâu, bọn họ cư nhiên sẽ biết được một chuyện phức tạp giữa mùa đông lạnh lẽo năm ấy, nữ streamer đã chia sẽ một chút về nổi buồn của đời mình: "Không có tiếc nuối vì những ngày đầu ta gặp nhau, chỉ cảm thấy phẫn hận, thất vọng do tất cả những gì mình tin tưởng hóa ra chỉ là giả dối."

Nắm bắt được toàn bộ tình hình, Cố Vấn Như liền đổi mạch dư luận: "Đẹp thì có đẹp, biết làm sao đây nó vốn thuộc về một người khác. Tôi chỉ thích mỗi hắc ám tân nương thôi, ai tặng tôi thì ok tôi nhận nhé!!"

Con người ấy mà, vẫn nên chịu trách nhiệm với lời nói mình từng dám thẳng thừng nhổ ra, cô khinh bỉ tên đàn ông kia tới bao nhiêu. Cố Vấn Như từng thề sẽ vĩnh viễn không mặc bộ trang phục đó, bước vào bất kỳ một trận bắn nào, đến khi sự nghiệp của mình chấm hết. Đang lúc cô tập trung cao độ để gạt một kẻ địch, bất chợt điện thoại đột nhiên vang lên thế là màn hình pc tối đen, fan bình luận ở dưới toàn là cười ha hả.

Cố Vấn Như nhận điện thoại với vẻ mặt hơi cau có: "Vâng có việc gì thế ạ?"

Đầu dây bên kia là cảnh sát khu vực hôm qua nghe báo cáo thì đã tới hiện trường, làm tròn chức vụ tóm đầu được tên biến thái, đang bất tỉnh nhân sự nằm bệnh viện. Bọn họ còn tiện tay nhặt được ví của cô về làm bằng chứng, nên mới gọi điện tới xác nhận xem có đúng cô là nạn nhân không. Nội dung đơn giản, ngày mai tám giờ sáng lên phường trình diện khai báo và làm thủ tục nhận lại đồ thất lạc.

Cố Vấn Như nghe như thế thì phấn chấn hết cả người, cô vui vẻ nói lời tạm biệt, mặc kệ đám fan reo hò đòi tế sống cô mà tắt webcam. Lúc đầu cô còn lo lắng làm mấy giấy giờ này sẽ rất lâu, còn thẻ ngân hàng phải báo hủy lên làm lại từng thứ phiền biết bao nhiêu. Cô háo hức với lại muốn thử xem cái mặt thằng biến thái bây giờ ra sao rồi, khi ấy bị Thịnh Quân Hải đánh tới nổi bố mẹ còn nhận không ra thì chắc sẽ chừa cái tật này thôi.

Hôm nay con Ngư Điên nó ngủ ngoài sopha với A Quả, bọn này quấn quýt không rời nửa bước. Đột nhiên Cố Vấn Như lại cảm thấy mình bị bỏ rơi, trái tim nhỏ bé cảm thấy hơi cô đơn, nên cô sờ sờ vào đầu Tiểu Ngư thì nó tỏ vẻ khó chịu rời đi: "Mày phản rồi Ngư à!!"-------

Tất bật cả buổi sáng, ngày hôm sau Cố Vấn Như cố tình để gương mặt nhợt nhạt không miếng son phấn nào, bắt xe đi tới đồn cảnh sát. Cô thấp thỏm muốn quay lại mấy đoạn trên đường làm vlog, nhưng đến khi gặp mặt anh cảnh sát hướng dẫn, do cô rén quá nên đã cất máy lại vào balo nghiêm túc hẵng. Đầu tiên cô phải ghi bản tường trình toàn bộ sự việc đã xảy ra ngày hôm đó, rồi người đã ra tay giúp đỡ cô.

Cố Vấn Như cắn môi vấn đề này đã giấu nhẹm đi, cô vẫn biết nặng nhẹ, nếu khai mang ra thì khu vực đó cũng không có camera nên không ai xác nhận chính xác được. Còn khai thật Thịnh Quân Hải là người giúp cô nó sẽ đi một bước đệm khác, chỉ sợ bôi đen cho sự nghiệp của cả hai. Cô sẽ bị gọi là chơi ngu lấy tiếng, còn anh sẽ bị gọi là cầu thủ ưa bạo lực.

Thật ra anh cảnh sát hỏi kỹ người đã giúp đỡ cô cũng rất đơn giản, tên biến thái kia bị thương vô cùng nặng, gãy ba cái xương sườn, mất bốn cái răng hàm và mặt đều bị lệch. Xương khớp ngón tay cũng bị bẻ nát, thủ đoạn tàn nhẫn cứ như xã hội đen khiến bọn họ đem lòng nghi ngờ. Nhưng Cố Vấn Như đã bảo được giúp xong người kia lẵng lặng rời đi rất nhanh, không để lại chút danh tiếng nào, cảnh sát cũng phải bó tay không làm được gì.

Cố Vấn Như nghe sơ qua bệnh án thương tích của tên biến thái thì cô cũng nổi hết cả da gà lên, tên xấc xược hàng xóm cứ như mất đi sự kiềm hãm mà ra tay mạnh đến như vậy. Và cô còn bất ngờ hơn, lúc đợi nghe lời khai của kẻ biến thái ấy, hắn nói là chỉ bắt chước mà thôi. Do khu vực đột nhiên có tin đồn xuất hiện, hắn rảnh quá chỉ muốn dọa cho mọi người sợ, ai mà ngờ chuyện lại ra nông nỗi này.

Cố Vấn Như phỉ nhổ trong lòng, đem người khác làm trò cười, thằng này cũng chả có hiền lành gì cho cam. Cần bị trừng phạt, tốt nhất là bị tống vào tù nằm một thời gian cho bỏ hẳn cái suy nghĩ chểnh mãng đó. Ngồi ở đồn hơn ba tiếng đồng hồ, cô mới làm xong tươm tất mọi thủ tục, nhận ví của mình, lưu lại số điện thoại với lý do, nếu có việc gì cảnh sát sẽ gọi cho cô yêu cầu giúp đỡ làm nhân chứng.

Cố Vấn Như ra khỏi đồn với tâm trạng hết sức vui sướng, cô mở camera lên đôi mắt hạnh thanh tú đầy nét thả hê: "Tôi có câu view thật đó, nhưng tôi muốn thức tỉnh các cô gái đừng như tôi đi chỗ tối một mình nhé!!"

Cô la cà vào siêu thị mua rau củ thịt cá để khai trương cái bếp mới nhà mình, thật ra là để nấu cơm cho hai con mèo ăn. Chủ của A Quả cái tên Thịnh Quân Hải kia không nói rõ là khi nào mới định về, đùng một cái liền ép cô vào thế khó. Nghĩ tới hắn cô liền muốn lật bàn mà, không hiểu sao trời sinh cô lại còn sinh ra hắn làm chi.

------

Thịnh Quân Hải bên đây cũng đang có một vấn đề lớn khiến cả đội hình nhốn nháo hết cả lên. Chẳng biết Ngô Kỳ Anh đã nói gì với số 1 mà bây giờ mọi chuyện càng lúc càng đi xa khó giải quyết. Lúc nãy khi vào phòng thay đồ, anh trai cô ta thủ thành Ngô Thánh An đang được câu lạc bộ khác mượn mấy ngày, không hiểu vì sao đột nhiên lại xuất hiện tại nơi đây, sẵn tay tặng cho Thịnh Quân Hải một cú đấm trời giáng.

Vốn dĩ cầu thủ được mượn thì không có lệnh sẽ không được triệu tập về, do Ngô Thánh An này cũng đang ở gần nên bất chấp hết việc, bản thân mình sẽ bị kỉ luật mà chạy tới đây muốn đánh chết cái thằng dám làm em gái mình khóc lóc, đòi không muốn sống nữa. Thịnh Quân Hải anh đây cũng đâu có vừa, đánh anh một đấm anh liền đạp thẳng vào bụng đối phương. Rất may mắn một trợ lý huấn luyện viên đã nghe thấy tiếng động nên chạy ào vào can.

Cái anh tọc mạch đó là nam, nên dính chưởng ăn thêm vài quả đấm trong lúc trận chiến đang hồi căng thẳng. Sưng hết một bên mặt ngồi trấn định trên ghế, nghe huấn luyện viên Trương mắng cả đám: "Cận kề trận đá lại đi đánh nhau, Thịnh Quân Hải cậu chống đối tôi à?"

Sau ấy ông mắng tới Ngô Thánh An đang phá luật hung hãn đứng đằng kia: "Cút đi, từ giờ ngồi dự bị cho tôi... Cái tính này của cậu khi nào mới làm được chuyện lớn!"

Ngô Thánh An nghiến răng nạt lại người thầy yêu quý của mình, trăm điều khó chịu trong lòng liền phơi bày ra hết: "Rõ ràng cậu ta sai. Tới em gái mình em còn không bênh vực được thì còn gì là thằng đàn ông?"

Thịnh Quân Hải miệng lưỡi cũng nghe phát chán, anh không phải Cao Thịnh Luân mà có thể nhịn nhục chịu đấm ăn xôi. Anh tặc lưỡi kiêu ngạo cuồng vọng mà đáp trả thẳng thừng, mặc kệ luôn phó huấn luyện viên Lưu đang đưa tay làm hình dấu X: "Đáng lẽ tôi không nên từ chối, mà là đồng ý rồi lột trần cái ả lẳng lơ đó cho toàn bộ mọi người thao!"

Không biết ai đó không có mắt mà đột nhiên phì cười vào lúc dầu sôi lửa bỏng, tiếng cười nhẹ này cư nhiên đã như khơi màu cho chiến tranh vậy, làm bầu không khí càng lúc càng căng thẳng. Ngô Thánh An đã nhịn không được nữa, vừa mới lao vào mặt kệ luôn tiếng hét "Dừng lại" của Huấn luyện viên trưởng. Hôm nay anh muốn đánh cho cái tên ngang ngược dám xem thường người khác này một trận ra hồn, động tới ai thì động nhưng em gái yêu của anh thì không được.

Cao Thịnh Luân làm tròn bổn phận, anh  nhảy tới ở giữa trận ẩu đả rồi tặng cho cái người đang bị hận thù làm mờ mắt kia một đạp vào bụng, khiến anh ta ngã ra đất mà nhìn anh với vẻ mặt hoang mang bị phản bội: "Mẹ kiếp đội trưởng, tới cậu mà cũng bênh vực cái tên kia sao? Thế thì coi như tôi mù nhìn nhầm cậu đi!!"

*Đời vô thực lắm, thắng thì đông vui vinh hoa hưởng không hết, thua thì một mình cảm nhận nỗi đau thương. Sai có được sửa? Thất bại nói làm lại liền trở lại sao? Không đâu, đi sai đường thì có mà quay trở về vạch xuất phát.