Quả Đào Trong Tâm

Chương 24: 24




Hôm nay Thẩm Tinh Vũ hẹn cô ăn cơm, không đến 6 giờ, Thẩm Tinh Vũ liền tới đây tìm cô.
Nhan An An đành phải đem công việc còn lại cho Lâm Khả, Lâm Khả liên ra hiệu "ok" với cô, rằng hai người yên tâm mà đi ăn.
Thẩm Tinh Vũ dù sao vẫn còn là sinh viên, vẫn chưa có xe, Nhan An An vì chiếu cố anh, vốn là nghĩ cùng anh đi xe công cộng cũng không sao.

Nhưng Thẩm Tinh Vũ thuê xe, cô cũng đành đi theo ngồi lên.
Hai người đến nhà hàng lớn nhất ở thành phố T, Thẩm Tinh Vũ dẫn cô đến tầng cao nhất.
Tầng cao nhất là phòng ăn ở ngoài trời, xung quay là dàn hoa, trên đầu là đèn pha lê bao phủ, bốn phía lúc sáng lúc tối, cực hòa hợp với âm nhạc du dương bên tai....
Nhan An An nhìn Thẩm Tinh Vũ liếc mắt một cái, lại liên tưởng đến tối hôm qua Tư Hành nói lung tung, trong lòng đại khái đoán được chút gì đó, nhưng cô không muốn nghĩ nhiều.
Thẩm Tinh Vũ đem menu cho cô, "Chị An An, chị xem mình muốn ăn gì?"
Nhan An AN không cần xem menu, cũng đều biết, nơi này đồ ăn có bao nhiêu quý giá.
" Tinh Vũ, chúng ta tùy tiện xuống dưới lầu ăn vài món là được rồi, không cần cố ý đến nơi này"
Thẩm Tinh Vũ cười nhạt một tiếng, tiện đà nhẹ giọng giải thích: "Nơi này có thể nhìn thấy cảnh đẹp thành phố T về đêm, chị An An không phải trước kia chị nói thích ngắm cảnh đêm sao?"
Nhan An An dừng một chút, kia vẫn là thời điểm cao trung có nói, có chút hơi quá.
Khi đó cô cảm thấy thành phố đẹp nhất là về đêm, ban ngày ồn ào cùng âm ĩ, tất cả vẻ yên tĩnh là tốt đẹp nhất.
Cô trâm mặc một hồi, Thẩm Tinh Vũ cười cười giảm bớt xấu hổ.

" Chị An An, chị không cần lo lắng chuyện em không có tiền, em học bổng không ít, ngày thường đi theo lão sư phụ giúp, về sau lại ngày càng tốt"
Thẩm Tinh Vũ nói thành khẩn, trong ánh mắt còn mang theo một tia mong đợi cũng kỳ vọng, cô không nỡ cự tuyệt, cầm lấy menu bắt đầu nghiêm túc chọn món.
Ở phía sau Nhan An An, Tả Nhiên tập trung tinh thân mà nhìn chằm chằm một màn này, sau đó cố ý ra dấu cho Hàn Triết tạo dáng chụp ảnh, thực tế là chụp Hàn Triết ở phía sau Nhan An An cùng Thẩm Tinh Vũ.
Hàn Triết hỏi anh: "Cậu làm gì?"
Tả Nhiên: "Chị dâu nhỏ cùng đàn ông khác tới nơi này ăn cơm, tôi không được báo cáo tình huống sao?"
Hàn Triết: "Cậu như vậy có vẻ là không tốt lắm? Nếu như bị bọn họ phát hiện..."
Tả Nhiên: "Được chụp rồi nói tiếp"
Dù sao anh là phái hành động, thói quen là động thủ trước, hậu quả gì đó, anh đây không quan tâm.
Tư Hành vừa mới từ công ty tan làm, liền thấy được ảnh Tả Nhiên chụp.
Tả Nhiên: "Còn có thể ở chỗ nào?, chỗ quen đó"
Tư Hành: "Chờ tôi"
Tả Nhiên: "Được"
Tả Nhiên trả lời xong, tiếp tục nhìn chằm chằm hai người phía trước, thỉnh thoảng cùng Hàn Triết phân tích một chút.
"Tôi cùng cậu nói, cậu nhóc kia khẳng định là thích chị dâu nhỏ"
"Cậu xem, cậu ta mỗi lần thấy ánh mắt chị dâu đều tránh né, chưa bao giờ nhìn thẳng vào mắt chị dâu.

Nhưng cậu ta lại nhịn không được mà nhìn trộm"
"Có điều tên này vẫn rất thân sĩ, tôi đã thấy nhiều người như vậy đến đây ăn cơm, giống như cậu ta cực săn sóc phụ nữ"
"Chậc, cậu nhóc này còn chuẩn bị cả lễ vật? Này thật quá mức"
"Đại ca như thế nào lại còn chưa tới? Đồ ăn cũng sắp xong rồi, tôi phải kêu đầu bếp làm chậm lại một chút"
Vì thế, Hàn Triết trơ mắt nhìn Tả Nhiên gọi một cuộc điện thoại, thật sự kêu làm chậm lại.
......
Thời điểm Tư Hành đi đến, khuôn mặt lạnh tanh, ánh mắt triệt để lạnh đến thấu xương, trên ngươi mang theo một cỗ khí lạnh.
Vừa thấy Tư Hành đến, người phục cụ lập tức tiến đến nghênh đón.
"Tư tiên sinh, ngài đã tới, ông chủ ở bên kia chờ ngài" Người phục vụ giơ tay chỉ chỉ về hướng Tả Nhiên.
Tư Hành nhàn nhạt mà " Ừ" một tiếng, không nhẹ không nặng, vừa lúc cố ý dùng lại nhìn Nhan An An cùng Thẩm Tinh Vũ..
Thẩm Tinh Vũ đứng dậy, chào đón một tiếng, "Giáo sư Tư, thây cũng đến tới nay ăn cơm?"

Nói thật, Tư Hành cung Thẩm Tinh Vũ lúc trước không có thân thiết, hai người cơ hồ cũng không có gì để nói chuyện, chỉ biết người này rất lợi hại.
Nếu là trước kia Tinh Vũ sẽ không chào hỏi, nhưng lần này, bởi vì Tư Hành ở bên hiệu trưởng cầu tình, nếu cậu làm lơ có vẻ không hay.
Tư Hành ở trước mặt hai người bọn họ, lại "Ân" một tiếng, thanh âm nhạt nhẽo không nghe ra cảm xúc gì.
Tầm mắt anh dưng lại trên người An An, Nhan An An nhớ đến đôi mắt phiếm hồng của anh, cùng cô nói một câu" An An, em vê sau cách cậu ta xa một chút được không"
Hiện tại đối diện với ánh mắt của anh khiến cô có chút chột dạ.
Tư Hanh không có dừng lại nhiều, sau đó liền hướng đến vị trí của Tả Nhiên và Hàn Triết mà đi đến.
Cô cùng Tả Nhiên liếc nhau một cái, Tả Nhiên nhìn về hướng cô mà cười ngốc nghếch, cô lại trừng mắt liếc anh một cái.
Sau đó cô quay đầu nhìn Tinh Vũ tiếp tục ăn cơm, có điều tâm tư lại giống như bị người khác mang đi mất.
Tư Hành ngồi xuống, khuôn mặt không đeo khẩu trang, liền có thể thấy rõ sắc mặt đã lạnh đến cực điểm.
Hàn Triết nói: "Tư Hành, cậu không đến mức như vậy đi? Cô ấy chỉ đơn giản cùng người khác ăn bữa cơm, không đến mức khẩn trương như vậy chứ?"
Hàn Triết tưởng rằng chỉ có Tả Nhiên mới khiến người khác đau đầu như vậy, không ngờ Tư Hành chỉ vì một cái tin nhắn liền tức khắc đến đây.

Hơn nữa cái biểu tình này là cực kỳ để ý.
"Ai nha cậu không hiểu đâu, yêu đương chính là bộ dáng như vậy, người mình thích mà bị người khác nhìn nhiều hơn một cái, đều sẽ cực kỳ khó chịu, chờ cậu về sau có người thích sẽ tự động hiểu" Tả Nhiên giải thích.
Hàn Triết: "..."
Nếu đúng như lời Tả Nhiên đã nói, thì anh đây tình nguyện không có người thích.
Trở nên khiến chính mình lại không giống chính mình, Tư Hành là người tự biết khắc chế bản thân, thế mà đôi lúc chỉ số thông minh lại không online, anh sợ chính mình sẽ làm ra hành động không tốt.
Tư Hành trước sau khuôn mặt trầm lặng không có nói cái gì, anh ngồi bên cạnh Tả Nhiên, vừa nhấc đầu liền có thể nhìn thấy bóng dáng Nhan An An.
Cô hôm nay mặc một thân váy sơ mi màu trắng dài, tóc buông xuống trên vai, đêm gió thổi qua, có thể mơ hồ nhìn thấy chiếc cổ trắng nõn.
Bên kia thường truyền đến tiếng nói cười lớn nhỏ, trước mắt Tư Hành nhìn thấy miếng bò bít tết bị Tư Hành cắt thành một đống mảnh vụn, không khỏi trợn mắt mà nhìn Tư Hành.

"Đại ca, về sau có ghen như nào cũng không cần đem đồ ăn làm hư như vậy.

Anh biết không em thích bò bít tết như vậy còn nhường cho anh, đại ca có thể cắt nhỏ mà ăn cơ mà"
Tư Hành liền quét một ánh mắt lạnh đến bên người Tả Nhiên
"Ây da, coi như em chưa nói gì, anh tiếp cắt, chút nữa kêu người làm lại phần khác cho anh, ai kêu anh lại là đại ca"
Nhan An An ăn cũng thất thần, cứ để cho Tinh Vũ kể cho cô nghe rất nhiều câu chuyện thú vụ, cô sẽ thỉnh thoảng phối hợp mà cười gượng một hai tiếng.

Nhưng tâm tư lại bị người ở phía sau năm giữ, làm cô luôn muốn quay đầu mà nhìn một cái.
Cô cố ý di chuyển cách tay một chút, không cẩn thận làm ngã cái ly, cà phê đổ xuống mặt đất.
Người phục vụ lập tức đến đây dọn dẹp, cô liền đứng dậy, hướng về phía Tư Hành mà nhìn thoáng qua.
Tư Hành vừa thấy ánh mắt của Nhan An An hướng tới, liền lập tức né đi, cố ý không cho cô nhìn thấy, không nghĩ đến bụng dạ bản thân lại có thể hẹp hòi như vậy.
Nhan An An một lần nữa trở về ngồi vị trí cũ, đồ ăn cũng ăn gần hết, Thẩm Tinh Vũ hỏi cô: "Chị An An, nhà chị ở đâu? Em đưa chị về"
Nhan An An cự tuyệt nói: "Không cần, tôi chút nữa còn có việc bận, chính cậu một mình trở về trường học trước đi"
"Vâng".