Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 61: Phá Cấm



Lão dừng một chút, thở ra một hơi dài rồi lại tiếp tục:

- Ta có thể chắc chắn một chuyện đó là những cô gái mất tích kia có liên quan đến Pháp Tông. Ta nhớ rõ một tháng trước, thiên tài cấp S Pháp Tông đến nhưng lại không giải quyết việc này mà chỉ nói sang chuyện khác và ra lệnh Thái Gia không nên quan tâm. Có điều điên cuồng chính là một trong các cô gái mất tích đã biến thành quái dị. Chính cô ta đã làm loạn Mộng Lâu.

Nhất Thành trầm mặt hỏi:

- Đã có bao nhiêu cô gái mất tích?

Lão lắp bắp nói:

- 2 năm, gần.. Gần 500 người.

Nghe đến số người mất tích, Nhất Thành đứng lên giận giữ, đôi mắt hắn biến thành màu đen tỏa ra hắc khí ngùn ngụt xem lẩn một loại không màu năng lượng. Sát khí xen lẫn với hắc khí này khiến linh hồn người khác lạnh run. Dưới áp lực của sát khí, Thái Gia gia gia chủ run rẩy liên tục, cả cơ thể như bị đống băng, lão cảm thấy mình như đang ở địa ngục. Có Một ác ma đang nhìn chằm chằm lão. Bên cạnh, Mập mạp nghe đến có gần đến 500 cô gái thì cũng sững sờ, nhưng sau đó mặt hắn đã tái hẳn đi. Dù sát khí của Nhất Thành không nhắm vào hắn mà cả người hắn vẫn cảm thấy lạnh run.

Nhất Thành đâu có biết, sau khi cơ thể hắn thay đổi, năng lượng hắc ám luôn tuần hoàn trong ẩn mạch nhưng mỗi lần kích động sát khí thì chúng sẽ trỗi dậy. Không chỉ khi mỗi sát khí mà mỗi lần có tâm trạng tiêu cực và tà niệm thì năng lượng trong ẩn mạch sẽ tuôn trào lấn áp dương mạch.

- Nhất Thành! Ngươi sao thế?

Mập Mạp từ phía sau vỗ vai hỏi. Nhất Thành thở ra một hơi, ngay khi hắn thu lại sát khí, mắt cũng trở lại bình thường. Quay đầu nói với Mập Mạp:

- Ta không sao, chỉ là tinh thần hơi kích động thôi.

Nhất Thành nhìn Thái Gia chủ rồi nói:

- Ta sẽ tra hỏi con trai ngươi. Nếu sai nữa lời, ngươi sẽ biết hậu quả như thế nào. Còn về phần ngươi, thư viện sẽ phái người xử lý sau.

Sau khi tra hỏi Thái Thư, hắn với cha hắn biết nhiều hơn một tí, nhưng nội dung lại giống nhau. Hắn chưa có câu trả lời hắn muốn nhưng việc trong thành này chắc chắn liên quan đến Pháp Tông người.

Hắn quay qua nói với Mập Mạp:

- Ta đi chuẩn bị mở cắm chế. Lúc nào rảnh thì báo cho sư huynh sư tỷ cẩn thận người Pháp Tông. Bọn họ chuẩn bị 2 năm, mục tiêu không thể nào chỉ là Giọt Máu Sinh Mệnh được.

Mập mạp gật gật đầu, tăm trạng giờ đây rất phức tạp. Hắn nghĩ đến câu chuyện của THái Gia chủ, việc xảy ra ở Thành Thiên Long có thể đã được người sắp đặt từ trước. Nhất Thành thấy tâm trạng Mập Mạp không yên thì nói:

- Đừng quá lo lắng. Không biết người Pháp Tông muốn làm gì nhưng muốn thực hiện kế hoạch đó lại là rất khó. Trong thành giờ đây đã loạn thành một móng, người hai bên chính tà đều xuất hiện. Thậm chí biến dị quái dị cũng xuất hiện. Yếu tố bất ngờ quá nhiều, chỉ cần một sơ suất nhỏ có thể mất mạng như chơi. Bọn hắn chắc chắn sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Nhất Thành vổ vổ vai Mập Mạp nói xong liền quay đầu rời đi. Hắn tiến về phía cổng thành, ngồi dựa lưng vào tường thành chờ đợi Tiêu Bưu trở lại. Trong khi hắn chờ đợi thì trong thành khá yên tĩnh. Quái dị không biết đi đâu, một động tĩnh cũng không có từ bọn chúng. Trước cổng thành phần lớn đều là nam nhân, phần lớn phụ nữ trẻ em đã được rời đi trừ nhóm quý tộc mới đến. Các pháp sư thì chia ra canh gác, có vẻ an toàn nhưng không ai dám thả lỏng.

Nữa ngày trời qua đi, cuối cùng Tiểu Bưu lão sư cũng trở lại ngoài thành ra dấu cho Nhất Thành có thể mở cắm chế. Nhất Thành vội vàng gọi Bạch Tư Thường đến bên cạnh nói:

- Sư huynh, ta sẽ huỷ cấm chế này? Huynh giúp ta hộ pháp, đừng để ai làm phiền.

- uh, ngươi yên tâm. Có ta ở đây, không ai có thể đến gần được ngươi.

Bạch Tư Thường gật gật đầu, không biết từ lúc nào hắn đã bắt đầu cực kỳ tín nhiệm vị sư đệ này. Có thể là từ việc sư đệ này đã cứu hắn thoát chết, hay có thể từ việc hắn mở cắm chế không gian này để cứu người.

Nhất Thành ngồi xuống, lần nữa truyền năng lượng khởi nguyên của mình vào trong cấm chế. Lần này không phải lĩnh ngộ mà phá cấm, linh hồn một lần nữa len lỏi vào trong không gian cắm chế. Áp lực từ không gian này đã giảm đi rất nhiều, các viên cầu không gian đang lơ lửng trên không cũng đã không còn ổn định nữa. Linh hồn Nhất phiêu du trong không gian đi đến trung tâm của cắm chế. Càng bước đi, áp lực mạnh hơn một chút nhưng đã không đủ để cản bước tiến của linh hồn hắn.

Mười hơi thở, trăm hơi thở,...

Hắn đã đến trung tâm của cắm chế. Nơi đây đang có một quả cầu không gian cực đại xoay tròn, hấp thu không gian lực tứ phía. Có điều nó đang yếu đi trông thấy, lực xoay tròn và hấp lực kém dần. Nhất Thành nhận ra đây là mắt trận, nơi cung cấp năng lượng cho cả trận pháp. Hắn nhanh chóng thi triển không gian phép thuật bao bọc lấy linh hồn, biến thành một quả cầu nhỏ tiến đến gần mắt trận. Ngay khi phép thuật không gian của Nhất Thành chạm đến mắt trận, trận pháp bên ngoài rung lắc dữ dội.

Trông một vài giây ngắn ngủi, nhờ vào việc câu thông với cấm chế thứ nhất. Nhất Thành thấy rõ mọi diễn biến trong thành. Cả thiên long thành chia làm ba lớp người. Lớp thứ nhất là phía 4 cổng thành, nơi đang có các pháp sư và người thường. Bây giờ mọi việc khá yên tĩnh, không có quái dị đột kích các cổng thành. Lớp thứ hai là quái dị, bọn chúng đang tập trung đông đúc lại với nhau nhưng không có một cử động nào cả. Lớp thứ ba chính là trung tâm thành, nơi cắm chế thứ hai xuất hiện. Hắn không thể nhìn vào trong cắm chế thứ hai nhưng hắn thấy rõ các thế lực đang giằng co ở phía ngoài. Trong đó có Phó viện trưởng, lão đang đứng một mình trên một nóc nhà cao, miệng nở nụ cười nhìn về phía hắn. Nói đúng hơn là lão như cảm nhận được ánh mắt hắn đang nhìn về phía lão. Không chỉ mình Phó viện trưởng, tất cả người ở đây đều ngẩng đầu nhìn về phía hắn.

- Mấy Lão quái vật!

Nhất Thành mắng thầm trong lòng.

Lúc này, Người ngoài thành hay trong thành đều ngẩng đầu nhìn lên không trung phía trên. Pháp trận đang xoay tròn trên cao biến hoá liên tục. Không gian trên trời mót méo dữ dội, các vết nứt không gian từ từ hình thành.

- crack

Một tiếng đổ vỡ vang lên, cắm chế sụp đổ. Pháp trận biến mất, bầu không khí trong thành thay đổi. Ánh sáng đỏ từ cấm trận cũng không còn, nhưng không khí vẫn tối tăm như cũ. Bầu trời bên ngoài đầy mây, gió cuốn mây phun. Không khí trầm thấp đến lạ thường.

Nhất Thành tĩnh lại từ trong cắm chế, trước một giây cắm chế biến mất, hắn thấy quái dị ở lớp thứ hai đã tỉnh lại, chúng gào thét về hướng về phía cổng thành. Nhất Thành vội vàng quát lớn:

- Cấm chế đã phá! Mọi người nhanh chóng rút lui khỏi thành. Quái dị sắp tấn công về phía bên này.

Tiếng quát của Nhất Thành vừa dứt, tiếng gào thét từ trong thành truyền đến tai mọi người. Trên mặt mọi người lúc nảy còn hiện rõ sự vui mừng vì cắm chế đã được phá vỡ nhưng nhanh chóng động lại. Tất cả đều sững sờ bởi hàng vạn tiếng gào thét đang vang vọng khắp cả trời đất kia.

- Gào

Cách cổng thành không xa, đám Thi Quái trở nên nổi loạn, gào thét điên cuồng. Bọn chúng trở nên tăng động, giẫm đạp lên nhau lao về phía cổng thành.