Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 83: Bị bao vây



Linh Lung gật đầu, nàng quả thật rất mệt mỏi. Vết thương chỉ vừa mới khỏi, thường sẽ cần thời gian dài để nghỉ ngơi. Bây giờ lại phải liên tục di chuyển, tinh thần luôn luôn kéo căng cảnh giác. Thật sự nàng đã quá mệt mỏi. Thật ra trong lòng nàng rất khâm phục Nhất Thành, nhỏ tuổi hơn, pháp lực lại không bằng nàng nhưng vậy mà từ lúc đi cùng nhau. Hắn chưa bao giờ kéo chân nàng, hơn thế nữa, tên này hình như luôn luôn sung sức thì phải? Chả thấy một chút mệt mỏi biểu hiện trên khuôn mặt anh tuấn kia.

Vì tránh để bị đánh lén từ hai bên tường đất nên Linh Lung ngồi ở giữa đường hầm để điều tức. Nhất Thành thì đứng sừng sững phía sau nàng không nhúc nhích như một vệ sĩ. Thật ra hắn đứng đó nhưng đang trao đổi với Trí Tuệ Thẻ.

- Trí Tuệ Thẻ, ngươi thấy động thiên này thế nào?

- Rộng lớn hơn rất nhiều so với động thiên mộ kiếm kia. Có thể nói đây là một thế giới thật sự. Thật sự với sự hiểu biết của ta cũng không thể giải thích rõ làm thế nào mà có thể hình thành các động thiên phức tạp và đa dạng như vậy. Phải biết để hình thành một thế giới cần rất nhiều vật chất có sự cân bằng và kết hợp lại với nhau, mang theo một loạt các yếu tố phức tạp khác. Thế nhưng chủ đạo của thế giới này lại là hắc khí, loại khí này cực kỳ thần bí. Nó mang lại sự hủy diệt và chết chóc. Đại diện cho cái ác.

- Vậy người nói động thiên rất khó hình thành nhưng ở thế giới này lại có nhiều như vậy. Mỗi tán cây là một động thiên, trong thành này ít nhất năm đến sáu cái động thiên lớn. Thế giới quái dị sợ rằng còn nhiều gấp mấy trăm lần ở Thiên Long Thành này.

- Ta không nghĩ như vậy? Động thiên này có thể là không phải tự động hình thành mà là cùng thế giới quái dị cùng một thể. Nói dễ hiểu hơn là hấp thu một phần không gian của thế giới quái dị, sau đó lấy nó làm cơ sở mà mở rộng không gian trong này. Như vậy sẽ không phải từ hư vô mà thành lập và độ khó sẽ giảm xuống thấp nhất.

Nhất Thành gật đầu hiểu, nói ra thì không khác gì việc xây nhà. Nếu có móng nhà vững chắc thì việc xây nhà sẽ giảm hơn một nửa công việc. Nếu không sẽ tốn khá nhiều thời gian trong việc tạo nền móng. Nhưng dù có tạo được nền móng thì phải xem nó có vững chắc hay không, nếu không thì trong một thời gian ngắn căn nhà đó sẽ sụp đổ. Theo trí tuệ thẻ thì động thiên phúc địa này cũng theo đạo lý đó.

- Cẩn thận

Đang trong lúc nói chuyện, Trí Tuệ Thẻ bổng hét lên. Nhất Thành cảm thấy sau cổ mình có một làn gió kèm hơi lạnh truyền đến. Hắn vội vàng khuỵu gối, hạ thấp hạ bộ, lách đầu sang trái tránh né.

- Xoẹt.

Tư thế của hắn bây giờ là thế đứng tấn của người học vỏ kiếp trước. Dù đã phản xạ khá nhanh nhưng một bàn tay với những ngón tay dài sắc nhọn như móng vuốt của loài thú lướt qua cổ của hắn. Cảm giác đau đớn từ cổ truyền đến làm Nhất Thành giật mình. Không nghĩ gì nhiều, hắn bước chân trái lùi ra sau một bước nhỏ. Vận dụng pháp lực biến cùi chỏ tay trái trở nên sắc nhọn, một pha cùi chỏ sang ngang từ dưới lên thúc mạnh vào thứ tấn công hắn phía sau.

- Bốp

- Gào….

Tiếng va chạm vang lên, kèm theo là một tiếng gào sắt nhọn đau đớn đầy thảm thiết.

Linh Lung dưới đất vội đứng dậy, cảnh giác nhìn về phía sau Nhất Thành. Nhất Thành thấy đòn giựt cùi chỏ cực mạnh kia của mình đã trúng đích liền vội vàng thu tay, không thèm quay đầu lao đến đứng bên cạnh Linh Lung. Nói thì dài, mọi diễn biến vừa rồi đều cùng xảy ra trong một vài tích tắc. Bây giờ thì Nhất Thành và Linh Lung đã đứng song song đối diện nhìn về phía kẻ địch.

Đối điện bọn họ không ai khác chính là quỷ hồn vị sư huynh của Linh Lung. Điều quỷ dị là tên này đang treo ngược người ở trên trần đường hầm. Cả người buôn xuống dưới, chỉ lộ ra ngoài từ gối đến đầu, còn phần chân biến mất ở trần đường hầm. Hắn treo lủng lẳng treo ở đó, tóc tai bù xù rối loạn. Đầu của tên này đã bị biến dạng, một phần má trái bị lõm vào, hắc khí như đang từ từ tan ra ở đó. Đó chính là vết thương Nhất Thành vừa mới gây ra cho tên này. Nhất Thành khá là kinh ngạc. Nhìn qua cú ra cùi chỏ vừa rồi của hắn rất mạnh, không ngờ tên tiểu quỷ này má trái chỉ lõm vào một chút.

Linh Lung cũng tỏ vẻ kinh ngạc hỏi:

- Vết thương đó do ngươi gây ra?

Nhất Thành gật đầu:

- Uh, là ta làm.

Nàng lúc nãy không thấy diễn biến tất cả mọi việc. Chỉ nghe tiếng gào thảm thiết và Nhất Thành đã đến bên cạnh. Thật ra nàng kinh ngạc không phải là hắn có thể gây thương tích cho vị sư huynh này. Mà là do vết thương đó nàng chưa thấy bao giờ. Đặc biệt đối với quỷ hồn, nếu bị thương chúng chỉ yếu đi, chứ không để lại dấu vết trên linh hồn rõ ràng giống Nhất Thành gây ra.

Quỷ hồn sư huynh kia gào thét điên cuồng, phải mất một lúc lâu mới dừng lại. Tai bọn họ giờ đây trở nên lùng bùng khó nghe. Tiếng gào kia giống như một loại cạo rửa linh hồn, rất khó chịu. Mà ở đây là không gian hẹp nên càng khuếch đại âm thanh.

- Cộc, cộc,..

Sau tiếng gào thì một loạt tiếng gõ lạch cạch ở hai bên vách tường vang lên. Tiếng động này cũng giống như bước chân của vị quỷ hồn sư huynh tạo ra. Chúng theo một nhịp điệu kỳ quái làm người ta hồi hộp khó chịu trong lòng. Nhất Thành và Linh Lung nhíu mày, kéo cao cảnh giác.

Ngay lúc tiếng động dừng lại, xuất hiện dưới ánh sáng xanh lờ mờ là một đám quỷ hồn. Bọn chúng cũng treo ngược người trên trần nhà, không biết đây sở thích hay phong cách của đám quỷ hồn này nữa. Giờ đây bọn họ đã bị bao vây bởi khoảng mười con quỷ hồn. Phía trước hay phía sau đều có, điều này nghĩa là hai người bọn họ phải đánh thông qua.

Thấy mình bị bao vây, Linh Lung thi triển phép thuật của mình. Phía sau lưng nàng xuất hiện một đôi cánh bướm màu đen với những hoa văn nổi cực kỳ xinh đẹp. Trên tay từ từ hình thành một cây trường thương, nhưng ở đường hầm nhỏ nên có vẻ nàng đã cố ý làm nó ngắn lại để dễ sử dụng hơn trong không gian hẹp này.

Nhất Thành lấy làm kỳ, sao người của hắc đạo lại hay có loại thủ đoạn này? Sau lưng mọc cánh, với lại biến cơ thể mình thành một thứ vũ khí sắc nhọn. Thậm chí là một đoàn khí đen để tấn công đối thủ. Không biết vì mấy thủ đoạn không khác gì quái dị này mà bị cho là người hắc đạo không nữa?

Linh Lung nhìn Nhất Thành như muốn hỏi: -Ngươi không chuẩn bị gì sao?

Nhất Thành cười cười giơ hai cánh tay của mình lên nói nhỏ:

- Ta là chiến sĩ, dùng sức để chiến đấu.

Linh Lung nhíu mày khó hiểu, tên này lúc trước bên ngoài tập luyện là không gian phép thuật sao giờ đã trở thành chiến sĩ. Mà nhớ đến cách hắn đánh lén đám người Pháp Tông và chạy trốn thì đúng là thể chất của hắn rất đáng kinh ngạc. Nàng cũng không hỏi nhiều nói:

- Ta mở đường, ngươi bọc hậu. Phía sau số lượng quỷ hồn ít hơn, chỉ cần giữ chân chúng, vừa đánh vừa tiến lên là được. Ta giải quyết bên này xong sẽ sang đó giúp ngươi.

Nàng biết Nhất Thành chỉ là pháp sư dưới cấp S nên cũng hơi lo lắng cho Nhất Thành khi phải đối đầu với mấy tên oán quỷ với lệ quỷ này. Nhất Thành cũng không phản đối, gật đầu đáp:

- Được, ta sẽ giữ chân chúng, nàng cẩn thận một chút, đừng lo cho ta.

Linh Lung vổ nhẹ đôi cánh sau lưng, trong tay nắm chặt thương ngắn xong về đám quỷ hồn phía trước. Nhất Thành quan sát một lúc thấy nàng tả xung hữu đột bên trong đám quỷ hồn nên cũng không để ý thêm nữa. Miệng Nhất Thành nhếch lên một nụ cười nhẹ với đám quỷ hồn sau lưng.