Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 95: Đối chiến Tử Quái vs Lệ Quỷ



Nhất Thành lùi thêm vài bước ra phía sau, gần vách động mới dừng lại. Đối diện với hắn là một một nữ quỷ hồn, đang mặc một bộ áo dài màu đỏ tung bay trong gió. Khuôn mặt bị che đi bởi đôi tóc dài. Không có chân, nó đang phiêu phù trên không, tay biến thành trảo cực kỳ sắc bén. Bên cạnh nữ quỷ hồn đang đứng trên đất là một nam quái dị cực kỳ cao lớn, với đầu tóc rối loạn, khuôn mặt khô cứng, một vết sẹo dài từ trên trán kéo đến cằm phía bên phải mặt. Nhất Thành lẩm bẩm:

- Lệ quỷ và tử quái sơ kỳ?

Nhất Thành nhìn qua hướng đường hầm thì thấy một đám quái dị đang đứng đó quan sát. Hắn cảm nhận thấy mấy tên quái dị đứng đầu trong nhóm cũng không đơn giản, rất mạnh. Chắc chắn không thua kém, thậm chí còn mạnh hơn hai tên quái dị trước mặt Nhất Thành lúc này. Hắn trong lòng cười khổ không thôi. Bọn quái dị thật sự quá tinh ma, hắn xông vào đây chém giết bọn chúng để kiếm điểm vật chất. Không ngờ lại trở thành trò chơi giác đấu của bọn nó. Cảm giác hắn như trở thành một tên đấu sĩ cùng quái vật chiến đấu, còn bọn quái dị ở cửa động lại là khán giả.

Nhất thành lấy lại tinh thần, tập trung vào hai tên quái dị trước mắt. Hai tên này không đơn giản chút nào. Vừa rồi xuất thủ cực nhanh, lựa chọn thời cơ thật tốt để ra tay. Phối hợp cực kỳ ăn ý.

Nhất thành nắm chặt thanh đao trong tay, bước lên hai bước chuẩn bị solo cùng hai quái dị này. Hắn giờ đây cực kỳ hưng phấn, không hiểu vì thế giới này ảnh hưởng hay từ trước hắn đã là một tên Hiếu chiến. Đối thủ càng mạnh, máu hắn càng sục sôi, muốn chiến.

Bên kia, Nam quái dị nhân thúc dục hắc khí đến mức tận cùng. Cả người hắn trở nên đen bóng, hắc khí bốc lên ngùn ngụt. Nữ quỷ hồn thì bỗng phát ra tiếng cười quỷ dị, hai cánh tay hóa trảo, càng trở nên sắc nhọn, bóng hình mờ ảo lượn lờ trên không.

Nhất thành hét lớn một tiếng, lần này hắn chủ động tấn công. Lao nhanh về hướng Nam quái dị, hắn phóng người lên cao, bổ một đao cực mạnh xuống đầu nó. Nhất Thành hiểu rõ nếu đánh chỉ có thể đánh trực điện với tên nam quái dị này. Còn lại thì không thể đánh trực diện với nữ quỷ hồn kia. Hai tên này như là một chiến sĩ, một sát thủ. Một tên trực diện chém giết, một tên lẩn trốn đánh lén. Nếu kẻ khác thì gặp khó khăn nhưng Nhất thành thì không sợ chút nào. Hắn ỷ lại Linh thức của mình mạnh mẽ, hắn có thể phát hiện nữ quỷ hồn kia đánh lén.

- Ầm

Nhất đao của Nhất Thành chém mạnh xuống đất tạo ra một tiếng nổ lớn. Nam quái dị cũng không phải yếu, Huyết Ma Đao vừa đánh xuống thì hắn đã nhảy tránh sang một bên. Vừa tránh được Huyết Ma Đao, tay phải như chùy sắt khổng lồ từ trên cao, đấm mạnh về phía đầu Nhất Thành đang cúi xuống chưa kịp thu chiêu bổ vừa rồi.

Nhất Thành người đang ở tư thế cúi vì chém hụt cũng không rối loạn. Hắn khuỵu gối chân phải sau đó lăn lộn một vòng trên đất để tránh né cú đấm.

- Ầm

Nắm đấm đánh mạnh xuống đất làm nổi lên bụi mù. Nhất Thành lăn lộn trên mặt đất định nhanh chóng đứng dậy lấy lại chủ động thì một trảo từ dưới đất thình lình xuất hiện chộp về phía mặt của hắn đang trong tư thế chống tay đứng lên. Nhất Thành biến sắc, nghiêng đầu tránh nè. Cự trảo xoẹt qua bên mặt hắn tạo thành một vết cắt nhỏ trên má. Nhất thành vội vàng ngã về một bên, lăn mấy vòng trên đất rồi mới bật người đứng dậy. Lùi lại phía sau, giử khoảng cách với hai tên quái dị này.

Nữ Quỷ hồn từ dưới đất chui lên, lại trở về đứng bên cạnh nam quái dị. Bọn chúng không xong lên chỉ đứng đó chằm chằm nhìn Nhất Thành.

Trên trán Nhất Thành đã lắm tắm mồ hôi. Vừa rồi quả thật là nguy hiểm, chỉ cần chậm một nhịp thì hắn đã toi mạng dưới tay hai tên quái dị này. Nhất Thành lâm vào trầm mặt suy nghĩ sai lầm của mình. Hắn như nhận ra điều gì đó, sau đó cười khổ nhìn Huyết Ma Đao trên tay của mình. Hắn nhận ra sai lầm của mình là ỷ lại độ sắc bén của Huyết Ma Đao. Đây là lần đầu dùng đao, mới thuần thục một tí đã dùng nó chiến đấu với Tử Quái với Lệ quỷ. Hắn cần phải có nhiều kinh nghiệm hơn về việc sử dụng đao và cần đao kỷ. Vừa rồi, chém một đao kia đã là bắt đầu sai lầm của hắn, khư khư giữ đao khi ở trên đất càng sai lầm hơn. Bổ một đao toàn lực vừa rồi làm hắn rơi vào thế bị động, dưới sự phối hợp ăn ý của hai tên kia, vừa rồi thoát được đã là may mắn.

Nhất Thành không dài dòng, hắn quay người, phóng Huyết Ma Đao bay sang phía cuối cốt cầu bên kia, nơi đang có võ đao cấm trên đất. Hắn muốn cây đao này, cũng muốn chiến đấu cùng nó nhưng không phải bây giờ, hắn cần trở về luyện thêm đao pháp.

Đám quái dị giờ mà nói được chắc chắn sẽ bảo Nhất Thành bị điên. Trong tình huống này mà ném đao đi, còn dùng tay không chống Tử quái và lệ quỷ. Thực sự là chưa có một pháp sư nào dám làm như hắn.

Nhưng đối với Nhất Thành không có đao mới là thực lực thật sự của hắn. Cơ thể hắn là một vũ khí hoàn hảo nhất. Hắn chỉ là không muốn biến mình thành một vũ khí mà thôi. Với lại, lở như khi biến tay thành vũ khí bị chặt đứt, không phải là mình ngu ngốc sao?

Nhất Thanh cả người phát ra một khí thế cuồng bạo, hai mắt trở nên đen nháy sâu thẩm. Cả người hắn như một minh chứng cho việc hắn thúc dục âm dương thể. Sức lực hắn giờ tăng gấp bội lúc nảy, cơ thể trở nên mạnh mẽ cứng rắn. Hắn muốn đánh một trận thả sức với hai tên quái dị phía trước. Từ lúc có âm dương thể, hắn chưa bao giờ khai thác hết tiềm năng thật sự của nó. Chỉ dùng cho phòng ngự và hồi phục vết thương. Giờ cuộc chiến đối với hắn mới chính thức mở màng.

Nhất Thành giậm mạnh chân xuống đất phóng về phía hai quái dị. Nữ Quỷ Hồn liền biến mất trên không, Nam quái dị thì hắc khí bùng lên quanh thân, lao lên đón đỡ Nhất Thành.

- Ầm

Nhất Thành cùng Nam quái dị như hai con trâu điên húc vai vào nhau. Nhất Thành giờ đây đã trở nên cuồng giả, hắn không tin sức mạnh của mình lại yếu hơn tên Nam Quái Dị này nên rất điên cuồng. Dù hắn nhỏ con hơn nhưng sức trâu chưa chắc đã thua thế nên cứ thế mà đâm sầm vào nhau.

Cả hai đều bị bật ngược lùi ra sau, vừa đứng vững thì đã lao vào nhau đánh đấm túi bụi. Giờ đây không có võ thuật gì cả. Quyền đối quyền, hết quyền thì húc vào nhau. Không biết tên quái dị này bị gì nhưng cũng điên cuồng như nhất thành, cùng dùng một cách đánh đầy bạo lực như vậy.

- Ầm Ầm Ầm

Mỗi lần va chạm lại một tiếng nổ lớn trong không khí vang lên cũng tạo ra một đợt sóng công kích thổi bụi đất xung quanh văng tung tóe khắp nơi. Cánh tay của Nhất Thành giờ đây đã trở nên đen tuyền. Các đường cơ bắp trên tay nổi lên cuồn cuộn. Mỗi lần đối quyền, đôi tay hắn cũng hơi run lên vì tê dại. Sức mạnh của hắn đã được Trí tuệ thẻ đánh giá sơ cấp Tử Quái dù được tăng cường thêm năng lượng ma pháp nhưng cũng chỉ mới ngang sức với Nam Quái Dị này. Có thể thấy quái dị đáng sợ đến mức nào, đừng bao giờ đánh giá thấp bọn chúng.

Nhưng không phải vì vậy mà Nhất Thành phải run sợ. Hắn càng chiến càng hăng, liên tục những cú đấm thẳng được đánh ra về phía Nam Quái Dị. Nam Quái Dị cũng không kém chút nào, đến bao nhiêu đáp trả bấy nhiêu.

- Ầm Ầm..

Tiếng va chạm liên tục vang lên, hai tên này càng đánh càng điên cuồng, có điều kỳ lạ là trên ngươi cả hai đều không thấy vết thương. Nói đúng hơn là bọn chúng đều lành lại nhanh chóng. Bỗng nhiên cả hai như hiểu ý, lùi lại hai bước, dồn toàn lực vào cú va chạm tiếp theo. Đôi mắt của Nhất Thành bỗng lóe lên ánh sáng đỏ rực.

Nhất Thành đồn phần lớn năng lượng khởi nguyên vào hai tay, hai tay của hắn đang đen bóng bổng nhiên biến đổi một cách kỳ dị. Nó trở nên nữa trắng nữa đen, phòng to lên, giờ cánh tay của hắn đã to bằng thậm chí là hơn tay của Nam Quái Dị Trước mặt.

Hai màu trắng đen xuất hiện là do hắn đã sử dụng sức mạnh vượt quá giới hạn. Âm Dương Thể có thể tăng sức mạnh cơ thể nhưng cũng không phải vô hạn. Mà khi hắn dồn quá nhiều năng lượng ma pháp vào thì sẽ vượt khỏi giới hạn đó, dẫn đến một phần năng lượng ma pháp tiết ra ngoài. Giờ đây hắn nhìn rất giống quái dị, cơ thể thì nhỏ nhưng đôi tay lại lớn và dài hơn. Hai tay như sắp nổ tung, từ xa nhìn vào không cân đối chút nào.