Quan Đạo Vô Cương

Chương 323: Chương 314




Nhưng bây giờ đâm lao thì phải theo lao, nếu lui bước dù chỉ một chút thì uy tín mình cực khổ gây dựng trong phòng Công an này lập tức sẽ sụp đổ một phần rất lớn.
- Đương nhiên! Một cán bộ cấp Trưởng phòng mà, tôi tin hội nghị thường vụ Huyện ủy vẫn có tư cách quyết định chuyện đi hay ở. Lục mỗ tôi chịu sự ủy thác của Bí thư Huyện ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật đến hỏi vụ án này, Chính ủy Đan... Anh có thể không coi Lục mỗ tôi ra gì, nhưng hãy nhớ hôm nay Lục mỗ đến là vì việc công. Nếu như anh ngăn cản Lục mỗ tôi làm việc, vậy thì anh phải tin là Lục mỗ tôi có thể khiến những người muốn phối hợp cùng tôi đến phối hợp với tôi làm việc… Tôi cũng tuyệt đối tin tưởng trong phòng Công an huyện Song Phong còn rất nhiều người muốn làm công việc này!
Lục Vi Dân đứng khoanh tay đối diện với Đan Hùng Nghĩa, cười nhe răng, trong nụ cười lạnh lùng lộ ra ý dữ tợn, khiến đến Đan Hùng Nghĩa trong lòng cũng không kìm nổi thắt lại.
Dường như lúc này Ba Tử Đạt mới tỉnh lại, vội vàng khuyên can Lục Vi Dân:
- Ủy viên thường vụ Lục, có thể cậu hiểu lầm rồi. Ý của Chính ủy là cơ quan công an phá án có quy tắc của cơ quan công an, có một số chứng cứ và tình hình đời tư liên quan mà chỉ có các trinh sát mới được được nắm giữ. Chính ủy, anh cũng đừng để ý, hôm nay Ủy viên thường vụ Lục thực sự là được Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Khúc và Trưởng phòng Bào ủy thác toàn quyền đến đây hỏi chuyện này. Trưởng phòng Bào trước khi đi đã dặn dò chuyện này phải theo ý của Huyện ủy, do Ủy viên thường vụ Lục dẫn đầu phụ trách.
- Ba Tử Đạt, anh là lính Hình sự lâu năm, cũng rất rõ quy định tắc phá án trong phòng, đây là quy định của pháp luật, không thể vì người nào mà trái lệ được.
Đan Hùng Nghĩa biết chuyện hôm nay xem ra vị này là quyết tâm muốn tới chen chân vào, mà lại có Ba Tử Đạt giúp đỡ, mình e là không cách nào một tay nắm hoàn toàn tình hình vụ án này được. Cũng may đã đại khái nắm được tình hình căn bản, hơn nữa một ít chứng cứ cũng có phương hướng, không sợ bọn họ giở trò quỷ gì bên trong.
- Chính ủy, anh thấy như thế này được không? Tôi với Ủy viên thường vụ Lục tìm hiểu một chút một vài tình hình cụ thể và mức tiến triển của vụ án từ phía Đường Quân. Nếu như Đường Quân cảm thấy có chút tình hình không tiện lộ ra bên ngoài, tôi nghĩ tôi cũng không bị tính là người ngoài, tôi sẽ cân nhắc những điều nào có thể thông báo cho Ủy viên thường vụ Lục. Trách nhiệm đến đâu tôi chịu, anh cảm thấy thế nào?
Ba Tử Đạt cũng là một nhân vật nhạy bén, đã nghĩ ra một cách xử lý nhìn có vẻ điều hòa hai bên như vậy, nhưng lại thể hiện rõ thái độ muốn tham gia vào.

Đan Hùng Nghĩa cũng biết Ba Tử Đạt trước kia là Đội trưởng đội Hình sự, Đường Quân theo y đã nhiều năm, lại một lòng một dạ làm trinh sát, trong đầu căn bản là không có gì khác, sao có thể qua nổi mắt Ba Tử Đạt. Loại chuyện này chính mình cũng không thể nói cho Đường Quân rõ được, hơn nữa lúc này có nói cũng chưa chắc đã có tác dụng.
Cũng may Đường Quân cũng là một người chính trực, điều này Đan Hùng Nghĩa tin, nếu Ba Tử Đạt có muốn giở trò cũng không thể.
- Ba Tử Đạt, anh đã tham gia đương nhiên là không có vấn đề gì. Nhưng tôi vẫn kiên trì quan điểm kia, phải biết phân biệt trong ngoài, đừng vượt nguyên tắc.
Đan Hùng Nghĩa lui một bước, y cũng không muốn giở mặt hoàn toàn với Lục Vi Dân. Người này y còn chưa hiểu rõ, ngay cả thông gia của mình cũng không hiểu là bao. Ngoại trừ biết hắn là thư kí của Bí thư Địa ủy tiền nhiệm, những điều khác cũng không biết được nhiều.
Lục Vi Dân cũng không để ý đến Đan Hùng Nghĩa nữa. Đã trở mặt rồi thì không cần giả bộ cầu hòa, có đôi khi dám cứng rắn, dám trở mặt thì bạn mới có thể giành được sự tôn trọng cần có.
Đan Hùng Nghĩa lên lầu, Ba Tử Đạt dẫn Lục Vi Dân đi ra khu làm việc của đội cảnh sát Hình sự ở sân sau.
Nơi này gần với trại tạm giam và trại tạm giữ thẩm tra, có các cảnh sát vũ trang đứng gác ở sát bức tường cao. Trên tường có hàng rào điện làm cho người ta có cảm giác u ám, giống như Tra Tử Động và Bạch Công Quán ở Trùng Khánh thời kỳ Quốc Dân Đảng.
Sau khi Ba Tử Đạt để Lục Vi Dân vào trong phòng làm việc Đội trưởng của mình trước kia, liền nhanh chóng làm theo ý của Lục Vi Dân, đi nắm tình hình, chỉ để hắn một mình trong phòng làm việc.

Mục đích của Đan Hùng Nghĩa đương nhiên là Lục Vi Dân rõ. Đó chính là muốn lợi dụng khả năng quả phụ Tùy cố ý giết người, bóc trần bộ mặt dơ bẩn của Chu Minh Khuê, làm khó dễ cho người đã đứng đằng sau đề bạt y làm Bí thư Quận ủy Huyện ủy Oa Cố.
Nếu như nói là ngày trước, có lẽ chuyện này cũng thực sự không có ảnh hưởng nhiều đến Lương Quốc Uy, nhưng hôm nay lại có chuyện ở Vĩnh Tế, đoán là nếu vụ án của quả phụ Tùy đi theo ý đồ của đội Cảnh sát hình sự, vậy thì hình ảnh tồi tệ được tạo thành có thể bị xử lý một phen, đúng là sẽ đánh một đòn sát thủ lên Lương Quốc Uy.
Vấn đề là trong chuyện này mình nên đứng trên lập trường gì? Đầu tiên là phải làm rõ điểm này, mới có thể chọn đúng góc độ trong việc xử lý chuyện này.
Đương nhiên những lời hay thì ai cũng nói, ân tình, thể diện cũng muốn mua. Lương Quốc Uy cũng không có thế mạnh như trong tưởng tượng, có lẽ trước kia là vậy. Nhưng hiện nay cảm giác mà Lục Vi Dân có là dường như uy tín và sức ảnh hưởng của y như ẩn như hiện, nhưng lại không thể ngăn nổi nó đang trượt dốc. Kinh tế Song Phong không khởi sắc là nhân tố lớn nhất. Lục Vi Dân có thể tưởng tượng được bộ máy nhiệm kỳ này do Lý Chí Viễn và Tôn Chân cầm đầu e là hiện nay ruột gan cũng nóng như lửa đốt. Nếu trong vấn đề này ai không làm nổi một thứ gì đó ra hồn, chỉ e là kết quả đã được định trước.
Chính là nhân tố tiềm tàng này khiến cho Ủy ban nhân dân Địa khu bắt đầu trở nên có khuynh hướng với ứng cử viên của bộ máy Huyện ủy Song Phong. Uy tín và địa vị của Lương Quốc Uy sẽ bắt đầu trượt dốc, nhưng đây sẽ là một quá trình lâu dài và từng bước, trong lúc mấu chốt này, mình nên làm gì bây giờ?
Vẻ mặt muốn nói lại thôi của Khúc Nguyên Cao lúc đi đã khắc sâu vào trí nhớ Lục Vi Dân, hy vọng mình có thể xử lý tốt chuyện này. Nhưng những chỉ đạo mang tính định hướng mà ông ta định ra cho mình cũng tương đương như là đề thi.
Bây giờ suy nghĩ vấn đề này có vẻ hơi sớm, nhưng Lục Vi Dân lại cảm giác mình phải tận dụng tốt cơ hội này, gây ấn tượng với mọi người với mức độ lớn nhất.
Đúng lúc suy nghĩ, thì bên ngoài hành lang có âm thanh truyền đến, là Ba Tử Đạt. Không biết đối phương sẽ mang đến cho mình bao nhiêu niềm vui hay thu hoạch bất ngờ đây.

- Tình hình thế nào rồi?
Thấy Ba Tử Đạt xông tới, Lục Vi Dân không kìm nổi hỏi:
- Có giống với phán đoán ban đầu của các anh không?
- Hài, một lời khó mà nói hết được, nhưng chuyện này từ góc độ phân tích khách quan là tình nghi nghiêm trọng. Điểm này không thể nghi ngờ được.
Ba Tử Đạt lắc đầu.
Lục Vi Dân nhíu mày, nghe Ba Tử Đạt bắt đầu giới thiệu tình hình đã nắm được. Những thứ được tìm thấy ở nhà quả phụ Tùy không nhiều, nhưng lại rất có ích.
Dược tính của hai vại rượu thuốc rất nặng. Tuy không phải là chất độc gì, nhưng đối với những người vốn mắc bệnh huyết áp cao và bệnh tim như Chu Minh Khuê mà nói vốn dĩ là cấm kỵ. Với lại bản thân quả phụ Tùy lại là người không có văn hóa, mà lại tìm thấy hai cuốn sách giới thiệu về y học ở một hốc tối dưới gầm giường trong ngôi nhà. Trong đó phần về những điều mà người mắc bệnh tim cần phải kiêng lại được gấp góc đánh dấu, hơn nữa có thể nhìn thấy mấy trang sách đó đã bị lật đi lật lại nhiều lần.
Chu Minh Khuê và quả phụ Tùy qua lại với nhau ở
Oa Cố chẳng phải tin tức mới mẻ gì, vì vốn dĩ quan hệ gái trai ở Oa Cố vốn không nghiêm túc. Chu Minh Khuê là Bí thư Quận ủy kiêm Bí thư Đảng ủy thị trấn, ngạo mạn, tự cao tự đại, cho mình là nhất ở cả một vùng Oa Cố. Trong mắt rất nhiều người y chơi gái tưởng chừng như một chuyện đương nhiên.

Khu Oa Cố gồm một thị trận ba xã này như một hòn đảo hoang trơ trọi giữa nơi hẻo lánh tận cùng phía tây huyện Song Phong, cách huyện lị một trời một vực. Chu Minh Khuê không chơi gái mới là bất bình thường. Nếu không phải đường quốc lộ vừa vặn đi qua Oa Cố, giao thông cũng coi là thuận tiện thì đối với người dân Song Phong mà nói Oa Cố này gần như có thể biến thành vương quốc độc lập.
Nếu không phải thanh danh của quả phụ Tùy quá lớn, đổi lại là người khác, chỉ sợ cũng không có nhiều người quan tâm đến việc y lên giường với ai.
Cùng với việc xác minh xung quanh, quả phụ Tùy dùng cách mưu sát có chút đặc biệt này để giải quyết Chu Minh Khuê, không khỏi cũng khiến người ta khâm phục vì ý tưởng của cô ta.
- Ha ha, quả phụ Tùy quả thật không đơn giản, có thể nghĩ ra chiêu bài này. Số ông Chu nếu không phải là chết vì mã thượng phong, có sống thêm hai năm nữa thì vẫn phải vào nghĩa địa, bị bóc lột đến tận xương tủy mà… Miệng của rắn Thanh Trúc và ngòi ở đuôi của ong vàng đều không độc, lòng dạ đàn bà mới là độc nhất.
Ba Tử Đạt tấm tắc mãi không thôi.
- Quả phụ Tùy thừa nhận những sự thật này?
Lục Vi Dân vừa cân nhắc vừa suy nghĩ sức ảnh hưởng của việc này.
- Bà ta đã nói tại sao bà ta phải làm như thế chưa?