Quan Hệ Bất Chính - Muội Muội

Chương 59: Tình cũ



Cô nhìn cánh cửa đóng sầm lại mà bất giác rùng mình. Sát khí từ anh tỏa ra thật đáng sợ. Anh xoay người đi từng bước ép cô dựa vào tường sắt lạnh băng. Anh chống tay lên tường, cúi thấp người nói nhỏ vào tai cô:
- Nếu trong những trường hợp này mà em cư xử nhẹ nhàng như vậy, để em đi một mình anh sợ họ sẽ lột da em mất...
Cô nhìn anh cười gượng gạo:
- Băng Hàn à, có gì chúng ta từ từ nói được không??
Cô vừa dứt lời anh liền đặt một nụ hôn lên đôi môi căng mọng của cô. Cô trợn tròn mắt đón nhận nụ hôn bất ngờ. Anh cắn nhẹ môi khiến cô phải mở miệng. Đầu lưỡi không xương đảo quanh không chừa một ngóc ngách hút trọn mật ngọt trong miệng cô. Cô phản kháng vô thức đánh vào tay anh nhưng sức lực của con gái sao có thể bằng còn trai được. Cô khó khăn nói:
- Ưm...nghẹt...Ưm...
Anh thấy cô khó thở nên đành luyến tiếc buông đôi môi ướt át. Được anh buông tha cô liền thở hồng hộc, mặt đỏ mọng vì xấu hổ. Anh nhìn cô gái bé nhỏ trong lòng lại muốn yêu chiều cô thêm nữa, anh xoa đầu cô hỏi:
- Trong trường hợp đó em nên làm gì??
Cô cúi đầu, bĩu môi nói:
- Liền cho cô ta một trận...
Sao cô lại có thể đáng yêu đến vậy?? Anh cười cúi người ghé sát vào tai cô, giọng nói đầy ma mị:
- Phải nhấc điện thoại và điện ngay cho người đàn ông của em.
Nói xong, cánh cửa mở ra. Anh đứng thẳng người cười thầm rồi đi thẳng ra. Còn cô thì cứ đứng ngây ngốc ở góc thang máy. Anh vừa nói anh là người đàn ông của mình?? Vậy Vũ Băng Hàn chính là người đàn ông của mày đúng không Khiết Băng?? Cô ngẩng đầu, nhìn bóng lưng cao lớn của anh mỉm cười chạy theo :
- Đợi em với!!!
Cô cứ tủm tỉm đi sau anh mà đến văn phòng lúc nào không hay. Anh bước vào, đi được mấy bước liền đứng sựng lại. Cô cứ cúi đầu cười nên cứ vậy mà va vào anh. Cô ngẩng đầu nhìn bóng lưng cao lớn trước mặt, nghiêng người tò mò xem lý do anh đứng lại. Trước mắt cô đó là một người phụ nữ. Cô ta cực kỳ xinh đẹp, đường cong ba vòng cực chuẩn chẳng so với cô như hai màn hình phẳng nhìn thật là thổ thẹn. Người phụ nữ đó trông rất sang trọng.Nhìn từ trên xuống dưới chắc hẳn là đồ cao cấp. Cô ta mặc một bộ váy xẻ ngực sâu để lộ đôi gò bông mà hàng trăm cô gái mơ ước, chiếc váy bó sát vóc dáng trông cô ta thật sexy. À mà khoan, trông cô ta nhìn quen thật. Cô lại bất giác nhớ đến một đoạn quảng cáo về hãng giày mà cô yêu thích hình như cô ta làm người đại diện thì  phải. Chính là diễn viên kiêm người mẫu nối tiếng Thanh Nhã. Vậy cô ta chính là bạn gái cũ của Vũ Băng Hàn?? Đó là lý do mà anh đứng lại??
Thanh Nhã tao nhã chào anh:
-Lâu rồi không gặp, Tổng giám đốc Vũ Băng Hàn.
Anh lạnh lùng nhìn Thanh Nhã, sửa lại cúc áo trên áo vest, đi ngang qua Thanh Nhã, ngồi chiễm chệ vào ghế nhìn Thanh Nhã hỏi:
- Cô tới đây làm gì??
Thanh Nhã mặt bí xị nhìn anh nói:
- Anh không thể mời tình cũ ngồi uống một tách trà đàng hoàng hay sao??
Anh như không để ý đến lời nói của Thanh Nhã. Ánh mắt anh đang tập trung nhìn người con gái đang ngây ngốc đứng ở cửa. Anh nhanh đổi giọng nhẹ nhàng nói:
- Em làm gì cứ đứng ngơ ngác ở đấy vậy. Mau đến đây.
Cô giật mình nhìn anh rồi lại nhìn Thanh Nhã đang trưng bộ mặt khó chịu. Cô thở dài chỉ biết cúi đầu đi đến sô pha ngồi. Thanh Nhã thầm đánh giá cô từ trên xuống dưới lại dùng ánh mắt khinh thường nhìn anh, nói:
- Anh đổi gu lúc nào vậy??  Cô ấy không phải là phong cách của anh.
Cô nghe xong, liền vì thẹn thùng cúi đầu hơn nữa. Đúng vậy, cô chỉ thân là mẹ kế thì có quyền gì mà quen anh?? Chỉ là một cô gái nghèo hèn được cưu mang thì sao được anh yêu thương?? Cô càng nghĩ thì lại càng không tìm được một lý do để ở bên anh.
Anh lo lắng nhìn cô đang lo sợ. Hai bàn tay của cô cứ liên tục bấu vào nhau. Anh trừng mắt cảnh cáo Thanh Nhã. Thanh Nhã đành vào vấn đề chính nói:
- Hợp đồng quảng cáo, tôi đến đây để ký.
Thư ký Trương từ cửa liền chạy nhanh đến chỗ Thanh Nhã. Cúi đầu cung kính nghiêng người nói:
- Tiểu thư mời đi lối này.
Thanh Nhã khôi phục lại dáng vẻ sang chảnh ban đầu. Đi theo thư ký Trương đi ra ngoài. Sau khi Thanh Nhã đi, anh liền đến chỗ sô pha, dịu dàng ngồi bên cạnh cô:
- Những lời của cô ta em đừng để ý.
Cô mỉm cười ngẩng đầu trấn an anh. Cô cười tươi nói:
- Em không sao. Em ra ngoài rửa mặt một chút.
Anh gật đầu để cô đi. Anh sững sờ nhìn bản thân mình phản chiếu trên mặt kính cửa sổ. Vũ Băng Hàn, mày đúng là đã thay đổi rồi. Ngay từ ban đầu bắt đầu trò chơi, Vũ Băng Hàn tôi luôn cho rằng mình sẽ là người chiến thắng cuối cùng lại bị chính sự thuần khiết, ngây thơ của em hạ gục....