Quan Hệ Bất Chính - Muội Muội

Chương 74: Quan tâm



Lý Nhất sau khi ra khỏi nhà hàng liền thả tay ra khỏi hai người phụ nữ đang ỏng a ỏng ẹo cố lấy lòng Lý Nhất. Hai người phụ nữ thấy vậy liền phản ứng:
- Lý thiếu gia chưa gì đã chán bọn em rồi sao?? Chúng ta còn chưa bắt đầu cuộc vui mà??
Nói xong, hai người định nhào đến ôm Lý Nhất liền bị cậu ta chặn lại:
- Đừng làm tôi cảm thấy ghê tởm.
Lý Nhất thò tay vào túi vứt hai tờ chi phiếu nói:
- Muốn bao nhiêu thì cứ việc điền còn bây giờ thì biến khuất mắt tôi.
Hai người phụ nữ thấy chi phiếu liền sáng mắt, cầm chi phiếu rối rít cảm ơn rồi chạy đi mất. Lý Nhất ngồi vào xe, khuôn mặt rõ vẻ sự tức giận. Cậu nắm chặt vô lăng:
- Tên khốn Vũ Băng Hàn!!
Ngay lập tức Lý Nhất nhấn ga chạy với tốc độ khiến mọi người gần đó phải khiếp sợ.
Anh nhìn cô từ lúc gặp Lý Nhất cứ đờ đẫn, không chịu được lên tiếng hỏi:
- Em sao vậy??
Cô như bị tiếng của anh làm giật mình, vẻ mặt đầy lo lắng:
- Em chưa bao giờ thấy Lý Nhất như vậy.
Anh ra hiệu với phục vụ rồi nói với cô:
- Đừng quên cậu ta nằm trong giới thượng lưu, những chuyện như vậy được xem làm bình thường.
- Nhưng mà cậu ta...
Anh tức giận mặt tối sầm:
- Em đang quan tâm người đàn ông khác trước mặt anh??
Phục vụ đã đứng trước cửa từ sớm nhưng vì hai người đang to tiếng nên không dám bước vào. Còn cô thì bị sự bá đạo của anh làm cho im bặt. Anh cầm menu bảo phục vụ vào gọi món thuần thục:
- Cho hai phần bít tết, thịt vừa chín tới là được. Thêm một phần súp rau củ.
Phục vụ ghi nhanh từng món rồi cúi đầu chạy. Anh lúc này mới biết sự tức giận của mình tác động đến cô như thế nào, giọng nói mềm mỏng hơn trước:
- Anh không thích cách em quan tâm cậu ta, đặc biệt là trước mặt anh. Lần sau đừng như thế nữa được không??
Cô cúi đầu:
- Em xin lỗi.
Đúng lúc đó người phục vụ mang đồ ăn vào khiến không khí giảm phần nào khó xử. Cô vừa nâng ly rượu vang vừa hỏi:
- Anh có gì giấu em không Vũ Băng Hàn??
Anh đột nhiên thay đổi sắc mặt, nhíu mày hỏi lại:
- Ý em là gì??
Cô cười nói:
- Không có gì, em chỉ hỏi vậy thôi. Có gì mà anh căng thẳng vậy??
Anh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Đổi chút đề mỉm cười hỏi:
- Ngày mai ta có nhã ý muốn mời tiểu thư đến công viên được không??
Cô nghe đến đi chơi liền sáng mắt:
- Công viên?? Anh bận rộn vậy mà cũng có thời gian đưa em đến đó à??
- Anh làm sao quên được sinh nhật của em.
- Cứ tưởng là anh đã quên rồi. Anh bận rộn thế mà....
Anh xoa đầu cô:
- Chỉ cần là chuyện của em thì đều liên quan tới anh. Thôi được rồi mau ăn đi kẻo nguội.
Cô nhìn anh cười gật đầu.

Nhất Ngũ đang trên chuyến bay về nước. Xem một sấp tài liệu, anh quay sang nói với thư ký Trương:
- Trợ lý Lâm , hôm nay là ngày mấy??
Trợ lý Lâm đang đánh máy thì ngừng tay nhìn Nhất Ngũ nói:
- Hôm nay là 17/2 ạ.
- Lát nữa cô có rãnh không??
- Có chuyện gì sao ạ??
- Cô cùng tôi đi mua sắm đi.
Trợ lý Lâm nghe vậy cũng không mấy ngạc nhiên. Lạnh lùng gật đầu ừ một tiếng rồi tiếp tục công việc. Tay thì đánh máy nhưng cô không ngừng suy nghĩ về những việc khác. Năm nào vào đúng ngày này, không cần biết có sự kiện quan trọng gì Nhất Ngũ liền không lưu luyến mà hủy bỏ. Cảm giác mà người đàn ông mình yêu lại bắt mình phải mua đồ cho người con gái khác nó như nào?? Trợ lý Lâm bất giác cười khổ:
- Đúng là nể mình thật.
Vừa xuống đến sân bay, Nhất Ngũ liền đưa trợ lý Trương đến khu trung tâm mua sắm. Trợ lý Lâm thật sự là có mắt thẩm mĩ. Cô đều lựa những bộ trang phục cực kì tao nhã, nhẹ nhàng nhưng không kém phần gợi cảm. Đang đi đến sảnh lớn thì Nhất Ngũ lên tiếng hỏi:
- Cô có hay đi mua sắm với bạn trai không??
Trợ lý Lâm gượng cười:
- Công việc anh giao tôi như vậy thì lấy đâu ra thời gian để mà kiếm bạn trai cơ chứ??
Nhất Ngũ cười vỗ vai trợ lý Lâm:
- Vậy là lỗi của một ông chủ như tôi rồi. Mà cô thì lo gì,một người tài sắc vẹn toàn như cô thì đàn ông nào mà không đổ.
- Anh thì sao?? Anh có rung động với tôi không??
Nhất Ngũ bị câu hỏi tưởng chừng như là đùa giỡn của trợ lý Lâm làm cho cứng họng. Trợ lý Lâm cũng không muốn làm khó anh:
- Tôi đùa thôi, anh không cần căng thẳng vậy đâu.
Nhất Ngũ cười không nói gì. Trợ lý Lâm mở điện thoại ra xem rồi nói:
- Lát nữa có tập đoàn lớn tới, chúng ta mau về thôi.
Nhất Ngũ gật đầu lên xe.