Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp

Chương 3: Lễ cưới



Ngày hôm sau Minh Lãm đang tính rời nhà thì mẹ anh gọi lại hỏi:

- Con định đi đâu sao Minh Lãm?

Minh Lãm dựng chân chống xe xong đi đến bên mẹ nói:

- Con ra chợ mua thêm ít đồ dùng cá nhân cho Ngọc Lan tiện thể con chạy qua nhà gặp cô ấy luôn.

Mẹ anh đưa tay vào túi lấy tiền đưa cho con trai dặn dò:



- Con cầm lấy chỗ tiền này muốn mua thêm gì thì mua nhưng mà theo phong tục của làng ta thì trước ngày cưới cô dâu chú rể không được gặp mặt nhau đâu đấy,hai đứa có nhớ nhung thì cũng chỉ hai ngày nữa là đến ngày tổ chức hôn lễ rồi mà lần gặp mặt để bàn chuyện tiệc cưới và khách mời thì ba mẹ của Ngọc Lan bàn với mẹ là hai nhà sẽ chỉ tổ chức ăn tiệc một bữa thôi như vậy hai đứa tụi con cũng đỡ mệt mà lại có nhiều thời gian ở bên nhau vì con cũng chỉ được nghỉ phép có bảy ngày thôi đúng không Minh Lãm?.

Minh Lãm không cầm lấy tiền của mẹ mà đưa tay đặt lên túi quần nói:

- Con có tiền mà mẹ,mẹ cứ cất đi sẽ có lúc mẹ cần dùng mà.Con sẽ nghe lời mẹ không đi gặp Ngọc Lan mà đi mua ít đồ rồi ra mộ của ba thắp cho ba nén nhang nha mẹ.

Mẹ nghe anh nhắc đến chồng thì thở dài giọng đầy buồn tủi nói:

- Mẹ ước gì ba con còn sống để chứng kiến ngày vui của con.

Hai ngày sau cũng là ngày diễn ra dám cưới của Minh Lãm và mọi việc từ trang trí nhà cửa đến cỗ bàn đều được anh em họ hàng và cả hàng xóm mỗi người phụ một tay chuẩn bị chu đáo,đúng mười giờ Minh Lãm cùng với đại diện họ nhà trai đã có mặt ở nhà của Ngọc Lan để tiến hành làm các nghi thức.Trong không khí mọi người đều đang vui vẻ háo hức để ngóng chờ sự xuất hiện của cô dâu thì mãi mười năm phút sau cô dâu mới xuất hiện trong bộ áo dài màu trắng để làm lễ gia tiên,Minh Lãm nhìn thấy cô dâu xinh đẹp mà anh mong chờ nãy giờ thì nở một nụ cười đầy mãn nguyện và tự hào như khi anh được lên quân hàm trong quân đội.

Khoảng nửa giờ sau các thủ tục nghi lễ bên nhà gái đã xong ông đại diện bên nhà trai có vài lời tâm tình rồi thực hiện luôn nghi thức xin dâu,khi cô dâu đi vào thay bộ áo dài màu đỏ đi ra chuẩn bị về nhà chồng thì hai mắt đã đỏ hoe nên Minh Lãm nắm lấy tay cô dâu của mình giọng đầy thâm tình nói nhỏ:

- Em đừng khóc như vậy lên hình sẽ rất xấu đấy,anh hứa với em sẽ yêu thương em thật nhiều và sẽ dành cho em những điều tốt đẹp nhất khi em là vợ của một quân nhân.

Minh Lãm vừa dứt lời thì cô dâu xinh đẹp của anh hai má đỏ ửng xấu hổ vội rút tay về e thẹn nói:

- Dạ nhưng....

Nghe được một chữ:" Dạ " đầy lưỡng lự của cô dâu Minh Lãm nhận thấy có gì đó không đúng với lại khi nãy anh nắm tay cô rất lạnh và run lẩy bẩy giống như hành động cử chỉ của người không quang minh nên anh đã kéo tay áo bên trái của cô dâu lên thì mặt anh liền biến sắc nhưng anh nhìn thấy mọi người đang nhìn hai người họ bằng anh mắt tò mò thì anh cố gắng chấn tĩnh lại ghed vào tai vị đại diện nói nhỏ gì đó.Vị đại diện nghe anh nói thì gật gật đầu rồi liền dùng tài khéo ăn nói của mình nói với quan viên hai họ:

- Kính thưa tất cả quý vị đang hiện diện nơi đây,vậy là chúng ta đã hoàn tất các nghi lễ và chỉ chờ đúng mười một giờ mười năm là giờ tốt chúng ta sẽ rước dâu về bên nhà trai mà hiện giờ còn chút thời gian nên chúng ta sẽ ngồi uống nước nói chuyện để tăng thêm phần khăng khít của hai nhà.

Lời của vị đại diện vừa nói xong thì Minh Lãm kéo tay cô dâu đi xuống dưới nhà mà ba mẹ cô dâu cũng vội vàng đi theo,khi cả bốn người họ đã vào phòng riêng thì ông Vũ Thái chốt cửa phòng lại còn chưa kịp lên tiếng thì Minh Lãm đã gằn giọng từng chữ một để không bộc phát sự tức giận của mình nói:

- Thưa ba mẹ, tại sao cô dâu không phải là Ngọc Lan?

Hai ông bà Vũ Thái nhìn nhau như muốn đùn đẩy câu trả lời nhưng cuối cùng là cô dâu đã lên tiếng trả lời thay:

- Anh Minh Lãm,thật ra chị Ngọc Lan gặp chuyện khó nói nên....

Minh Lãm nhìn cô dâu đang đứng run lập cập bằng cặp mắt đỏ ngầu rồi đưa tay ra hiệu cho cô im lặng nói:

- Ở đây cô là người không có quyền lên tiếng bởi tôi đã quá hiểu con người cô đầy mưu mô và xảo quyệt luôn tìm cách nói xấu và hại chị gái của mình nên tốt nhất cô hãy im lặng trước khi tôi nổi giận.

Cô dâu vội lùi lại đứng lép ở góc phòng mà những giọt nước mắt đã lăn dài trên má,lúc này mẹ cô thấy tình hình không ổn nên đành lên tiếng giải thích:

- Con rể à! Thì con cũng biết Ngọc Lan và Ngọc Lam là hai chị em sinh đôi giống nhau đến chín mươi năm phần trăm về ngoại hình hơn nữa Ngọc Lan là vì biết được em gái của nó là Ngọc Lam đã yêu đơn phương con từ lâu nên con bé đã rời đi để thành toàn hạnh phúc cho em gái với con.