Vũ Thiên hất tay của Mục Vũ Phi ra, hôn lên đôi môi mềm mại của Mục Vũ Phi, mãnh liệt cướp đoạt đôi môi của cô, hàm răng của cô, hô hấp của cô.
Ngón tay của Vũ Thiên lại càng linh hoạt trêu chọc nơi mẫn cảm của Mục Vũ Phi.
Mãi cho đến khi hô hấp của hai người đều trở nên ồ ồ, toàn bộ thân thể của Mục Vũ Phi hiện lên một màu hồng giống như ngượng ngùng vậy, lúc này Vũ Thiên mới đứng thẳng người lên.
Chỉ cần vài động tác Vũ Thiên liền đã lột sạch quần áo của bản thân mình ra, đè lên trên người cô nằm ở dưới thân mình .
Mục Vũ Phi cảm nhận được thân thể cứng chắc nóng rực của Vũ Thiên, run rẩy hơi lui về phía sau một chút, Vũ Thiên lại không để lại một chút cơ hội nào cho cô, lập tức chế trụ lấy vòng eo nhỏ của Mục Vũ Phi, dùng sức một cái liền hung hăng xuyên suốt vào trong thân thể của cô.
Mục Vũ Phi đau đớn khó nhịn.
Cô không nén nhịn được thấp giọng khóc nức nở, uốn éo người, cầu khẩn Vũ Thiên rời khỏi thân thể của cô.
Vũ Thiên cũng đã ba năm nay chưa từng chạm qua bất kỳ người phụ nữ nào, bị sự khít khao của cô vây quanh, vài lần đều sắp sửa không thể khống nổi mình nữa, phát cuồng muốn cô.
"Đừng động đậy!" Vũ Thiên cắn răng gầm nhẹ, chế trụ nơi eo nhỏ của Mục Vũ Phi, không để cho cô tiếp tục lộn xộn.
Anh đã sắp khống chế không nổi dục
.