Quan Khí​

Chương 137: Chào đón Vương Trạch Vinh



Xe lăn bánh trên đường, Vương Trạch Vinh thầm quan sát trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy. Từ sau khi lên xe, trưởng ban Ngô vẫn ngồi đó không nói gì. Vương Trạch Vinh cũng không biết thái độ của hắn đối với mình.

Phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà cùng thư ký ngồi ở xe đằng trước; Vương Trạch Vinh ngồi trong xe của trưởng ban Ngô Tân Quân.

Ngô Tân Quân là người của bí thư khóa trước. Sau khi Lý Gia Hòa tới, vị trí của Ngô Tân Quân liền lung lay. Hắn đang rất lo lắng cho tiền đồ của mình. Trong thị ủy hắn có thái độ trung lập cũng chỉ là hy vọng quan sát tình hình một chút mà thôi.

Đối với Vương Trạch Vinh, Ngô Tân Quân cũng không có thái độ gì. Bởi vì không nên chuốc lấy đối thủ một cách không cần thiết, trong hội nghị thường ủy hắn đã đồng ý đề bạt Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nhìn Ngô Tân Quân ngồi phía trên, màu đỏ trong quan khí của đối phương đã chiếm bốn phần. Qua đó có thể thấy quan khí của đối phương rất mạnh. Nhưng Vương Trạch Vinh thấy quan khí của người này chưa quyết định ngả về bên nào.

Từ tình hình này của đối phương, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Lời đồn đúng là không sai. Sau khi bí thư trước rời đi, Ngô Tân Quân này vẫn chưa có chỗ dựa.

Biết được tình hình của Ngô Tân Quân, Vương Trạch Vinh biết vì sao hắn có thái độ này với mình. Xem ra hắn cũng thấy mình là người của Lý Gia Hòa, không muốn nói chuyện nhiều với mình. Nếu không sợ nói gì đó và truyền vào tai Lý Gia Hòa.

Tối hôm qua Vương Trạch Vinh ngủ muộn, bây giờ thấy Ngô Tân Quân không nói gì nên hắn liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Hôm nay sau khi đến huyện Khai Hà nhất định có nhiều việc, không tỉnh táo là không được.

Xe mới đến trạm thu phí huyện Khai Hà, Vương Trạch Vinh đã thấy một loạt xe dừng ở đằng trước. Bí thư huyện ủy Trịnh Chí Minh dẫn đầu đoàn người đứng ở ven đường. Cảnh này làm Vương Trạch Vinh giật mình. Nghênh đón như vậy hắn chưa bao giờ nghĩ mình được hưởng thụ. Hắn cũng không biết người huyện Khai Hà nghĩ như thế nào mà lại có động tác lớn như vậy.

Xe đi tới trước rồi từ từ ngừng lại. Phó bí thư thị ủy Thôi Minh Hà xuống xe rồi bắt tay các lãnh đạo huyện Khai Hà.

Vương Trạch Vinh cũng theo Ngô Tân Quân xuống xe đi về phía đó.

Vương Trạch Vinh cũng không thể hình dung tâm trạng của mình lúc này. Trước kia đều là hắn đi nghênh đón người khác, hắn đã đi đón lãnh đạo huyện mấy lần. Nhưng đây là lần đầu hắn được chào đón như vậy. Mặc dù trong huyện chào đón Thôi Minh Hà, nhưng cũng là chào đón hắn.

Vương Trạch Vinh cũng không quá quan tâm tại sao Trịnh Chí Minh lại làm lớn như vậy. Trịnh Chí Minh sau khi bắt tay hai lãnh đạo thị ủy, hắn liền đưa hai tay ra bắt tay Vương Trạch Vinh.

- Chào mừng đồng chí Trạch Vinh.

Trên mặt Trịnh Chí Minh đầy ý cười, vẻ thân thiết này làm người ta cảm động. Người ngoài thấy vậy chắc đều nghĩ Trịnh Chí Minh rất vui vì Vương Trạch Vinh đến.

- Cảm ơn bí thư Trịnh, sau này mong bí thư giúp đỡ nhiều.

Trịnh Chí Minh nhiệt tình như vậy làm Vương Trạch Vinh có chút kinh ngạc. Trước kia Trịnh Chí Minh mặc dù khá tốt đối với hắn nhưng chưa có động tác như vậy. Vừa nãy ngồi trong xe Vương Trạch Vinh đã quan sát quan khí của Ngô Tân Quân, bây giờ Trịnh Chí Minh bắt tay, hắn cũng nhìn lướt qua quan khí của đối phương.

Bây giờ Vương Trạch Vinh rất muốn biết thái độ của người trong huyện đối với mình. Hắn biết chỉ quan khí mới thể hiện rõ suy nghĩ của một người, không thể bị vẻ bề ngoài đánh lừa.

Hướng quan khí của Trịnh Chí Minh với Vương Trạch Vinh hoàn toàn khác hẳn nhau.

Đồ miệng lưỡi. Vương Trạch Vinh lập tức có kết luận như vậy đối với Trịnh Chí Minh. Không ngờ tên này ngoài mặt thì tươi cười nhưng thái độ lại khác hẳn. Vương Trạch Vinh càng thêm cẩn thận với tên Trịnh Chí Minh này. Một bí thư huyện ủy nắm được thực quyền sẽ đối với hắn như thế nào, công việc sau này có lẽ sẽ gặp rất nhiều trở ngại.

Trương Thuận Tường lúc này đã đi lên bắt tay Vương Trạch Vinh mà nói:

- Chào mừng Trạch Vinh đã tới. Có cậu đến giữ chức phó chủ tịch thường trực, áp lực công việc của tôi đã giảm đi nhiều.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Chủ tịch quá khen rồi. Tôi là người mới, sau này công tác dưới sự lãnh đạo của chủ tịch. Tôi mong chủ tịch luôn chỉ đạo và giúp đỡ tôi trong công tác như trước đây.

Quan khí của Trương Thuận Tường yếu hơn Trịnh Chí Minh một chút, nhưng có một điểm mà Vương Trạch Vinh vui mừng là quan khí của Trương Thuận Tường không cùng hướng với Trịnh Chí Minh. Quan khí của hắn còn hơi nghiêng về phía Vương Trạch Vinh.

Trương Thuận Tường thực ra rất vui vẻ vì Vương Trạch Vinh đến. Sau khi Trịnh Chí Minh mâu thuẫn với Trương Thuận Tường, Trương Thuận Tường cũng muốn chỉnh thế lực của Trịnh Chí Minh trong huyện Khai Hà. Bây giờ có Vương Trạch Vinh gia nhập, hắn đoán Vương Trạch Vinh sẽ không đứng về phía Trịnh Chí Minh.

Như vậy không biết chừng hắn sẽ có đồng minh ở huyện.

Một điểm ngạc nhiên đó là người tiếp theo bắt tay chính là Cố Hồng Quân – chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân huyện.

Cố Hồng Quân bây giờ trông đã già hơn trước một chút, nhưng cả người vẫn đầy chí khí. Cố Hồng Quân đi tới một bước bắt chặt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Trạch Vinh, rất tốt.

- Lão bí thư sao cũng tới vậy?

Vương Trạch Vinh đi lên một bước cầm tay Cố Hồng Quân. Hắn biết bình thường Cố Hồng Quân không đi cùng với Trịnh Chí Minh. Lần này lão chủ động tới là cho mình mặt mũi.

- Trạch Vinh, tôi rất vui vì cậu có thể giữ chức phó chủ tịch thường trực. Đây là tổ chức khẳng định vào năng lực cá nhân và thành tích công tác của cậu.

Cố Hồng Quân dùng tay trái vỗ vỗ tay Vương Trạch Vinh, lão cười nói:

- Làm cho tốt, huyện Khai Hà cần các đồng chí như cậu.

Không khí hiện trường rất náo nhiệt. Các lãnh đạo huyện Khai Hà đều nhiệt tình nói vài câu với Vương Trạch Vinh, vẻ ngoài thì rất hoan nghênh hắn.

Nhưng khi nhìn quan khí của đám người này, tâm trạng Vương Trạch Vinh khá nặng nề. Trong này gần như không có ai cùng hướng với mình. Thậm chí còn có mấy người cùng hướng quan khí với Trịnh Chí Minh.

Đương nhiên một điểm làm Vương Trạch Vinh vui vẻ đó là Quách Khải Quốc kia coi như giống hắn. Mặc dù một bộ phận quan khí còn đứng thẳng nhưng về tổng thể vẫn là dựa vào Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh cũng không biết Quách Khải Quốc đến nhà Cố Hồng Quân và được lão chỉ điểm. Sau khi về nhà hắn đã suy nghĩ rất lâu, sau đó thông qua họ hàng làm nhân viên trên ủy ban nhân dân tỉnh, hắn hiểu được tình hình của Vương Trạch Vinh ở trên tỉnh, hơn nữa còn biết việc bí thư tỉnh ủy khen ngợi Vương Trạch Vinh. Hắn cảm thấy Vương Trạch Vinh có tiềm lực lớn hơn Cố Hồng Quân nhiều. Cho nên hắn âm thầm quyết định quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh.

Nhưng một việc khiến Vương Trạch Vinh ngạc nhiên đó là Chu Lâm đáng lẽ phải dựa vào mình nhưng lại có quan khí khá giống Trịnh Chí Minh. Mặc dù ngoài mặt ả ta vẫn rất nhiệt tình với Vương Trạch Vinh.

Tại sao có thể như vậy? Vương Trạch Vinh không khỏi giật mình kinh hãi. Hắn bắt tay Chu Lâm hơi chặt làm ả ta nhíu mày vì đau.

Việc này có chút phức tạp. Nếu Chu Lâm dựa vào Trịnh Chí Minh thì tình hình trong huyện đúng là không dễ dàng khống chế. Trước khi đến Vương Trạch Vinh đã phân tích tình hình huyện Khai Hà. Hắn cho rằng chỉ cần Quách Khải Quốc và Chu Lâm đứng bên phía mình, như vậy hắn cũng có tiếng nói nhất định trong huyện. Nhưng không ngờ lại có chuyện này. Chu Lâm này vì sao lại dựa vào Trịnh Chí Minh, cô ta chẳng lẽ không nghĩ tới hậu quả khi phản bội Cố Hồng Quân sao? Trịnh Chí Minh rốt cuộc cho cô ta cái gì? Một loạt vấn đề hiện ra trong đầu Vương Trạch Vinh nhưng ngoài mặt hắn không có gì khác thường. Vương Trạch Vinh vẫn nhiệt tình nói chuyện với Chu Lâm.

Cũng may quan khí của phó chủ tịch huyện Lữ Khai Trung coi như nhất trí với hắn. Đây là người Lý Gia Hòa phái tới, hắn nhất định đã được Lý Gia Hòa nhắc nhở nên đã coi Vương Trạch Vinh là đồng minh.

Quá trình nhận chức chính là như vậy, không đến một cấp độ nhất định, không xâm nhập vào trong đó sẽ không thể nhìn ra sự thật ở đó.

Quan khí Lý Duy Hà vẫn như cũ, không quá đối nghịch với Vương Trạch Vinh.

Thôi Minh Hà rất vui vẻ vì huyện Khai Hà đón tiếp long trọng như vậy. Thôi Minh Hà bắt tay mỗi người rồi nói chuyện vài câu. Đặc biệt khi bắt tay Cố Hồng Quân, y quan tâm hỏi sức khỏe của Cố Hồng Quân, yêu cầu Cố Hồng Quân mau đi phẫu thuật.

Vương Trạch Vinh thấy được quan khí của mọi người nên hắn vốn có chút đắc ý bây giờ đã hết. Huyện Khai Hà có mấy thế lực đấu tranh gay gắt, hắn sau này nên đứng như thế nào cũng là chuyện đau đầu. Bây giờ hắn coi như đã tiến vào vòng tròn lãnh đạo huyện, tình huống càng phức tạp hơn cấp xã.

Trịnh Chí Minh bây giờ cũng đang âm thầm quan sát xem bước tiếp theo Vương Trạch Vinh sẽ làm như thế nào. Hắn nghĩ đến mấy ngày hôm trước đã bí mật nói chuyện với Chu Lâm. Sau lần đó, hắn rất vui mừng. Người phụ nữ này rất hám lợi. Hắn chỉ đáp ứng việc điều chồng của ả đến phòng Công thương giữ chức phó trưởng phòng, cũng tỏ vẻ đảm bảo địa vị và quyền lực của ả, ả lập tức ngã về phía Trịnh Chí Minh. Xem ra sau này cho ả thêm chỗ tốt thì hoàn toàn mua chuộc cũng không khó. Đầu tiên cho ả ăn no, đến lúc quan trọng thì sẽ cho nổ tung. Ai bảo ả không có chỗ dựa vững chắc lại còn không biết nhìn xa.