Hạng Định bây giờ chỉ biết một điều là tin kia rất quan trọng, nếu Vương Trạch Vinh bị trúng kế sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển, Hạng Định không hy vọng việc này diễn ra.
- Vương ca, anh còn nhớ Phạm Tiểu Băng không? Cô ta nói một chuyện..
Hạng Định kể qua nội dung một lần rồi quan tâm nói:
- Vương ca, việc này anh nhất định phải chú ý. Gần đây đám người Hoa Quý Giang hoạt động rất lợi hại, có lẽ muốn làm chuyện gì đó. Em thấy người Triệu gia vì Triệu Thường Lâm chết nên hận anh. Y bây giờ đang đi lại với Hoa Quý Giang và muốn nhằm vào anh.
Vương Trạch Vinh khá vui mừng khi Hạng Định nhận được tin liền báo ngay cho mình.
- Anh biết rồi, không có việc gì lớn đâu.
Vương Trạch Vinh cười nói.
Hạng Định nghe Vương Trạch Vinh nói với giọng như vậy, y không khỏi thầm nghĩ nhất định là Vương ca đã tính trước việc này.
- Vương ca, em thông qua vài quan hệ mà đưa người vào đội ngũ bọn chúng, có tình hình gì em sẽ lập tức báo cáo với anh.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Cảm ơn chú.
Nghĩ đến Vương Trạch Vinh đã chuẩn bị, Hạng Định yên tâm hơn. Y biết mình gọi điện tới sẽ làm Vương Trạch Vinh hài lòng, vì thế y nói thêm:
- Vương ca, gần đây anh có xem chương trình của Tiểu Chu không? Cô ấy thường xuyên hỏi thăm anh.
Vương Trạch Vinh gần đây cũng xem chương trình do Tiểu Chu dẫn. Hắn cười nói:
- Một thời gian nữa anh sẽ về Bắc Kinh.
Hạng Định nghe vậy liền vui vẻ nói:
- Vương ca, gần đây bọn em chuẩn bị một vài tiết mục, đến lúc đó sẽ lầm anh bất ngờ.
Vương Trạch Vinh cười mắng một tiếng:
- Chú đó, chỉ làm mấy việc đâu đâu.
Hạng Định cười ha hả nói:
- Công việc của em chính là làm cho anh thoải mái mà.
Vương Trạch Vinh thực ra đã sớm có chuẩn bị về việc như Hạng Định nói.
Sau khi công ty Thiên Độ bị niêm phong, hắn biết sẽ có người tìm được nguyên nhân là do mình. Vì thế hắn đã yêu cầu yw phái người theo dõi quanh nhà Thư Ý, hôm nay Giang Hùng Cường đã đến báo cáo việc này.
Xung quanh nhà Thư Ý cùng Hà Hảo gần đây có thêm một số người.
Vương Trạch Vinh biết mục đích của đối phương chính là tìm nhược điểm của mình.
Hắn nghĩ mà có chút buồn cười, không biết bọn họ điều tra ra Hà Hảo là phụ nữ của Lý Kiền Ý thì sẽ nghĩ như thế nào?
Tuy nói địa vị của hắn bây giờ sẽ không mất do chuyện phụ nữ, những người kia làm vậy chỉ là bôi nhọ danh dự của hắn mà thôi. Vương Trạch Vinh đương nhiên cũng không cho phép bọn họ làm như vậy.
Yw đã theo dõi và biết một vài bí mật của đám người Hoa Quý Giang, thậm chí bọn họ bí mật bàn bạc thì Vương Trạch Vinh cũng biết một chút.
Nghĩ đến chuyện của nhà Triệu Cao Cường, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Triệu Thường Lâm chết khiến cho y hận hắn, bây giờ còn thêm lực lượng của Hoa Thái Tường nữa nên hai bên đương nhiên là hợp lại.
Hắn cũng chỉ suy nghĩ một chút mà thôi.
Vương Trạch Vinh là người làm việc rất cẩn thận, hắn cũng không muốn thể hiện ra mình có lực lượng quá mạnh. Hắn đi từng bước từ cơ sở lên, vì thế hắn thấy rất nhiều người bị ngã vì thể hiện lực lượng quá mạnh. Vương Trạch Vinh quyết không dễ dàng thể hiện hết lực lượng của mình.
Nghĩ đến các việc mình đã làm từ trước đến giờ, mặc dù hơi loạn nhưng vẫn theo một con đường chuẩn xác. Từ chuyện ở đường sắt, công ty dầu mỏ Trung Quốc, chống hủ bại, công ty Thiên Độ, mỗi một việc đều có liên hệ với các tập đoàn lớn của Trung Quốc. Hắn bây giờ làm chính làm muốn ra tay với tập đoàn lợi ích khổng lồ của Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh đứng lên đi tới trước cửa sổ nhìn ra ngoài. Hắn lúc này thấy mình gặp không ít áp lực.
Trung Quốc rất nhiều vấn đề, có quá nhiều thế lực đen đứng sau lưng. Không biết lần này mình có thể đánh ngã lực lượng cực mạnh này không?
Vương Trạch Vinh thông qua yw điều tra được tình huống mà làm hắn rất giật mình. Bên ngoài nghĩ đó chỉ là lực lượng của đám người Hoa Quý Giang, nhưng ai có thể hiểu trong đó có quá nhiều bàn tay đen.
Hắn giờ mới hiểu nỗi bất đắc dĩ của Bí thư Lâm và Bí thư Trịnh. Bọn họ nhất định đã sớm biết tình hình nhưng không ra tay vì sợ trong nước hỗn loạn.
Trung Quốc bây giờ ổn định được là do mấy thế hệ cố gắng, đến không dễ dàng. Nếu như quốc gia hỗn loạn thì người gặp khổ sẽ là quần chúng nhân dân.
Nếu như nói trước đây Vương Trạch Vinh còn hơi thầm than oán Bí thư Trịnh bắt mình làm tiên phong, nhưng sau khi hiểu rõ tình hình hắn mới hiểu cho Bí thư Trịnh.
Hắn cũng hiểu nguyên nhân mà tại sao Bí thư Lâm và Bí thư Trịnh lại ủng hộ hắn.
Lấy thuốc ra châm, Vương Trạch Vinh cười khổ một tiếng, hai vị Bí thư đúng là quá phóng túng mình.
Có yw, Vương Trạch Vinh bây giờ đã hiểu hai vị Tổng bí thư chẳng lẽ không biết việc mình có mấy người phụ nữ? Nếu bọn họ không biết thì tức là ngành liên quan không làm tròn nhiệm vụ. Hắn bây giờ đã là ủy viên Bộ Chính trị, đương nhiên thành đối tượng trọng điểm để bọn họ giám sát, có mấy người phụ nữ thì hai vị Tổng bí thư cũng biết. Nếu biết mà không làm gì hắn thì chính là vì mình theo sát bọn họ.
Mình bây giờ giơ cao ngọn cờ chống hủ bại cũng là điều bọn họ coi trọng, bọn họ cần người như Vương Trạch Vinh.
Đương nhiên đây không phải điều quan trọng nhất. Vương Trạch Vinh sau khi hiểu tình hình Trung Quốc, hắn cũng đoán được một chút ý đồ của hai vị Tổng bí thư.
Bây giờ thoạt nhìn hai vị Tổng bí thư coi trọng hắn là sức ảnh hưởng của hắn ở trong nước, đó chính là mạng lưới quan hệ của hắn.
Nghĩ đến mạng lưới quan hệ, Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng. Hắn bây giờ đã có một mạng lưới quan hệ khổng lồ ở Trung Quốc, đặc biệt sau khi Đại hội, mạng lưới quan hệ của hắn trong các gia tộc không ngừng tăng lên.
Đám thiếu gia Bắc Kinh bây giờ hầu hết đều có quyền lực ở địa phương. Vì sự trưởng thành của bọn họ mà gia tộc của bọn họ đã gắn liền vào Vương Trạch Vinh.
Những lão đồng chí học Thái cực quyền với hắn bây giờ cũng có ấn tượng tốt đối với hắn, nhiều người trong số đó sẽ ủng hộ hắn, bọn họ có sức ảnh hưởng rất lớn.
Ngoài bọn họ ra, hắn còn có lực lượng ở Uông gia và Hạng gia.
Lực lượng của hắn bề ngoài tuy phân tán nhưng chỉ cần hắn giơ cao ngọn cờ thì sẽ có nhiều người ủng hộ.
Hai vị Tổng bí thư thấy rõ điểm này. Lực lượng hai vị Tổng bí thư thêm lực lượng của Vương Trạch Vinh thì sức ảnh hưởng của nó có thể nói là khổng lồ, khó có lực lượng chống lại.
Bây giờ hai vị Tổng bí thư chính là muốn lôi kéo mọi lực lượng có thể.
Đương nhiên sức ảnh hưởng của Vương Trạch Vinh cũng có thể ảnh hưởng đến một vài tập đoàn lợi ích, chẳng qua tổng thể mà nói hầu hết lực lượng đều có thể dùng tới.
Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ. Hắn bây giờ càng hiểu thêm sự kỳ vọng của hai vị Tổng bí thư với hắn. Đây là vừa muốn suy nghĩ đến vấn đề quốc gia, vừa muốn diệt trừ các lực lượng gây ảnh hưởng xấu tới Vương Trạch Vinh.
Dù như thế nào cũng phải đánh một trận.
Vương Trạch Vinh vì tương lai Trung Quốc nên quyết định phải đi đầu chống thế lực hủ bại. Dù mất chức ủy viên Bộ Chính trị hắn cũng phải đánh một trận.
Bây giờ tất cả mọi người vẫn trong giai đoạn thử, không ai muốn ra tay trước. Việc hắn động chạm tới chi nhánh công ty dầu mỏ Trung Quốc là điều đối phương vẫn có thể chấp nhận. Bây giờ mới chỉ là đám người Hoa Quý Giang ra tay mà thôi, đây không phải đối thủ chính của hắn. Nếu như hắn toàn diện khai chiến thì hắn tin đối phương sẽ ra tay rất mạnh.
Vương Trạch Vinh hơi động tâm, Bí thư Lâm tổ chức đầy tháng cháu chẳng lẽ không phải muốn thông qua việc này thử đám người Lý Kiền Ý sao?
Hắn càng lúc càng thấy có thể, Lý Kiền Ý bây giờ đã có biến hoá lớn ở lực lượng Lâm hệ, chẳng may khi khai chiến Lý Kiền Ý đột nhiên làm phản thì sao?
Ở việc này hắn cũng cần có vài hành động.
Vương Trạch Vinh cười cười một tiếng rồi thầm nghĩ nếu đối phương theo dõi Hà Hảo, như vậy mình phải làm cho Lý Kiền Ý muốn không đánh cũng không được.