Cổ Thạch Tam bây giờ đúng là không biết làm gì. Y vốn chỉ định xúc tiến Lý Xảo Xảo lấy Hồ Ngậm Sơn mà lại thành ra như thế này. Nhìn Lý Xảo Xảo đầy tức giận ngồi đằng kia, y rất khó xử.
Ả này đúng là rất hấp dẫn. Nhìn Lý Xảo Xảo đang tức giận, Cổ Thạch Tam không khỏi thầm than ả này tức trông càng quyến rũ hơn.
Vốn nghĩ có cơ hội nịnh phó giám đốc Hồ Ngậm Sơn, kết quả lại biến thành như vậy.
Tình hình ở Sở y tế thì mọi người cũng biết một chút. Hai người Tạ, Hồ đang tranh đoạt, tất cả mọi người cho rằng Hồ Ngậm Sơn mạnh hơn. Đừng nhìn Tạ Hồng Lâu là giám đốc nhưng Hồ Ngậm Sơn lại có chỗ dựa là thường vụ. Đã có lời đồn Tạ Hồng Lâu sẽ điều khỏi Sở y tế. Cổ Thạch Tam vì vị trí của mình nên khi Hồ Ngậm Sơn nói muốn có ý đồ với Lý Xảo Xảo, y lập tức thấy đây là cơ hội tăng cường quan hệ với Hồ Ngậm Sơn nên chủ động nói sẽ xúc tiến việc này.
Tạ Hồng Lâu không ngờ lại nhúng tay vào, còn nhắc đến cả Bí thư Vương nữa chứ.
Cổ Thạch Tam không nghĩ ra, y cho rằng đây là chuyện đơn giản mà giờ lại thành phức tạp.
Y nhìn Lý Xảo Xảo một lát rồi không khỏi thầm nghĩ Bí thư Vương không phải có ý kia đó chứ? Nhưng nghĩ đến gần đây Tạ Hồng Lâu và Hồ Ngậm Sơn đang đấu đá, Cổ Thạch Tam cho rằng rất có thể là Tạ Hồng Lâu ra vẻ như vậy mà thôi.
Chẳng lẽ Lý Xảo Xảo đã làm việc gì và khiến Bí thư Vương biết?
Cổ Thạch Tam cười nói với Lý Xảo Xảo:
- Tiểu Lý, tôi chủ yếu thấy cô đã ly hôn nên muốn giới thiệu một chút, không ngờ cô phản đối như vậy, việc này là do tôi không đúng.
Dù tình huống như thế nào thì chỉ cần Bí thư Vương xuất hiện, Cổ Thạch Tam biết mình nên đứng ngoài nhìn mà thôi.
Lý Xảo Xảo nghe Cổ Thạch Tam nói thế mới dịu giọng lại:
- Viện trưởng Cổ, việc này anh không cần quan tâm giúp tôi.
- Ha ha, Tiểu Lý, gần đây có chuyện đặc biệt gì xảy ra không?
- Tôi không biết, tôi chỉ biết làm tốt công việc của mình mà thôi.
- Ha ha, rất tốt, cô về làm việc đi.
Lý Xảo Xảo cũng rất khó hiểu. Vừa nãy Cổ Thạch Tam thấy mình không đồng ý còn muốn uy hiếp mình, sao lại thay đổi nhanh như vậy sau cuộc điện thoại chứ?
Mặc dù khó hiểu nhưng thấy Cổ Thạch Tam không làm khó mình nữa, Lý Xảo Xảo cũng vui lên.
Nhìn chằm chằm Cổ Thạch Tam đi ra ngoài, Lý Xảo Xảo không khỏi có chút thèm muốn. Y thầm nghĩ bảo sao nhiều người chú ý đến ả như vậy, đúng là yêu tinh hại người.
Việc này không dễ làm, Hồ Ngậm Sơn mấy hôm nay không ngừng gọi điện giục chuyện Lý Xảo Xảo.
Điện thoại di động vang lên, Cổ Thạch Tam còn đang không nghĩ ra biện pháp đối phó.
Nhìn số máy, Cổ Thạch Tam cười khổ một tiếng, sợ gì đến đó. Hồ Ngậm Sơn gọi tới.
Dù sao đối phương cũng là phó giám đốc thường trực Sở y tế, Cổ Thạch Tam vẫn phải vội vàng nghe điện.
- Lão Cổ, nói chuyện với Tiểu Lý đến đâu rồi?
Hồ Ngậm Sơn là người háo sắc nhưng từ khi gặp Lý Xảo Xảo, y đã muốn lấy Lý Xảo Xảo làm vợ. Theo y nghĩ chỉ cần Cổ Thạch Tam làm mối kết hợp với địa vị của mình thì chuyện rất dễ dàng thành công.
Cổ Thạch Tam ấp úng không biết nói gì.
Điều này làm Hồ Ngậm Sơn có chút tức giận nói:
- Lão Cổ, nếu khó quá thì thôi.
Lời này làm Cổ Thạch Tam rất sợ. Y biết rõ Hồ Ngậm Sơn là người như thế nào. Nếu để đối phương tức mình thì cuộc sống của mình không tốt đẹp gì.
- Giám đốc Hồ, vừa nãy giám đốc Tạ cũng gọi đến phê bình tôi, nói là Bí thư Vương đã từng nhắc đến zx.
Cổ Thạch Tam biết mình nói như vậy rất có thể sẽ đắc tội Tạ Hồng Lâu, nhưng y cũng hy vọng Hồ Ngậm Sơn đừng nói mình ra.
Hồ Ngậm Sơn vốn tưởng Cổ Thạch Tam không muốn làm nhưng ai ngờ Tạ Hồng Lâu lại xen vào. Việc này đã chuyển sang cuộc đấu giữa y và Tạ Hồng Lâu.
Hồ Ngậm Sơn tức giận đến độ ném điện thoại ra xa. Tạ Hồng Lâu này không ngờ muốn chơi mình.
- Giám đốc Hồ, giám đốc Tạ thông báo chiều nay tổ chức hội nghị nghiên cứu về việc nhằm vào các hành vi không đúng mực ở các bệnh viện và tuyên dương điển hình tiên tiến.
Hồ Ngậm Sơn cũng không biết sau khi Chánh văn phòng đến văn phòng Tạ Hồng Lâu lại cười rất tươi:
- Tạ ca, Hồ Ngậm Sơn nhất định biết anh nhúng tay vào nên vẻ mặt rất khó coi như muốn ăn thịt người vậy.
Tạ Hồng Lâu đứng lên đi tới cửa sổ nói:
- Nhất định sẽ báo với bên trên.
Quả nhiên Tạ Hồng Lâu thấy Hồ Ngậm Sơn lên xe chạy ra ngoài.
- Đi kể nể rồi.
Tạ Hồng Lâu lắc đầu ngồi xuống ghế.
- Tạ ca, Phó chủ tịch Mạc dù sao cũng chưa vào thường vụ mà, lần này anh có hơi quá không?
Sự thành bại của Tạ Hồng Lâu liên quan trực tiếp tới mình nên nữ Chánh văn phòng rất lo lắng.
Tạ Hồng Lâu cười khổ một tiếng. Y biết chuyện của mình. Sau khi Hồ Ngậm Sơn dựa vào thường vụ, Phó chủ tịch Điền Thành Quốc, đối phương đã trở nên cứng rắn và mạnh hơn ở sở. Không ít người thấy tình hình không đúng liền dựa vào Hồ Ngậm Sơn. Thành phố cũng bắt đầu có lời đồn mình có thể mất chức, Hồ Ngậm Sơn sẽ thay thế. Lần này khó khăn lắm mới đụng được chuyện của Lý Xảo Xảo, dù thành hay bại chỉ cần có Bí thư Vương tiến vào là đủ rồi.
- Anh cũng lên thành phố một chuyến.
Tạ Hồng Lâu đứng lên đi ra ngoài.
Tạ Hồng Lâu rất nhanh đến văn phòng Mạc Chính Quý.
Thấy Tạ Hồng Lâu vào, Mạc Chính Quý đóng cửa lại rồi cười nói với Tạ Hồng Lâu:
- Hồng Lâu, việc này sợ chọc đến người kia rồi.
Tạ Hồng Lâu run lên rồi vội vàng nói:
- Có phải xảy ra chuyện gì không?
Mạc Chính Quý cười nói:
- Người của Ủy ban kỷ luật Trung ương đã đến, Điền Thành Quốc vừa bị bắt.
Hả.
Lời này làm Tạ Hồng Lâu chấn động, y có chút khó hiểu nhìn Mạc Chính Quý.
Một lúc lâu sau Tạ Hồng Lâu mới bình tĩnh lại. Y không dám tin nói:
- Người đó quá tàn nhẫn.
Mạc Chính Quý cười nói:
- Chuyện này có nhiều phương diện ảnh hưởng, nhưng không thể không nói nguyên nhân từ chuyện kia.
- Việc này đúng là làm người ta khó xử. Ai cũng biết sau lưng Hồ Ngậm Sơn là Điền Thành Quốc mà.
Tạ Hồng Lâu nói.
Mạc Chính Quý tiếp lời:
- Bí thư Vương bây giờ rất chú ý việc chỉnh đốn tác phong y đức của bác sĩ, ai nếu như gây phiền phức ở việc này nhất định sẽ bị xử lý. Ông phải biết Hồ Ngậm Sơn trước làm Chủ tịch quận Đông Tân, lúc ấy ở quận xuất hiện không ít sự cố về y tế.
Tạ Hồng Lâu cảm thấy khả năng này có thể nên không ngừng gật đầu.
Mạc Chính Quý nhìn Tạ Hồng Lâu nói:
- Hồng Lâu, đừng nói tôi không nhắc ông, có một số việc phải nhanh lên mới được.
Tạ Hồng Lâu ngẩn ra nhưng lập tức hiểu ý. Y vội vàng nói:
- Tôi thấy cần phải tận dụng hoạt động biểu dương này khen ngợi vài đồng chí có biểu hiện xuất sắc, đồng thời điều chỉnh một chút. Tôi định điều Lý Xảo Xảo lên sở, ông thấy sao?
Mạc Chính Quý cười nói:
- Nên như vậy.
Ra khỏi văn phòng Mạc Chính Quý, Tạ Hồng Lâu cảm thấy người thoải mái hơn nhiều. Tâm trạng không hài lòng thời gian qua cũng biến mất theo.
Y ra xe cũng thấy Hồ Ngậm Sơn lên xe.
Lần này thấy Hồ Ngậm Sơn, Tạ Hồng Lâu khá vui vẻ. Y chủ động đi tới cười nói với Hồ Ngậm Sơn:
- Ha ha, lão Hồ cũng đến à, xong việc chưa?
Hồ Ngậm Sơn không ngờ rằng Điền Thành Quốc lại bị bắt. Nghe tin này y cảm thấy mình như muốn ngất đi. Sau đó y tìm người quen trên thành phố hỏi thì biết Điền Thành Quốc bị người của Ủy ban kỷ luật Trung ương bắt. Việc này rất nghiêm trọng nên có lẽ Điền Thành Quốc không có biện pháp đi ra.
Nghe Tạ Hồng Lâu nói vậy, lại nhìn vẻ mặt của Tạ Hồng Lâu, Hồ Ngậm Sơn biết mình đã thất thế nên đành cung kính nói:
- Giám đốc Tạ đến báo cáo công việc sao? Tôi nhận được thông báo chiều họp, nội dung rất quan trọng.
Vương Trạch Vinh cũng không biết người bên dưới đang đoán ý của mình. Hắn đang ngồi trong văn phòng nói chuyện với Cổ Kiến Sơn.
Hôm nay Ủy ban kỷ luật Trung ương bắt Điền Thành Quốc, có một số việc hắn cần trao đổi với Cổ Kiến Sơn.
- Kiến Sơn, tình hình về Điền Thành Quốc, các anh nắm giữ được bao nhiêu?
Vương Trạch Vinh sớm muốn Cổ Kiến Sơn nhằm vào Điền Thành Quốc. Sau khi Lô Ninh Quốc rời đi, thoạt nhìn lực lượng Lô hệ do Hồ Bảo Tài cầm đầu nhưng theo Vương Trạch Vinh biết Điền Thành Quốc mới là nhân vật quan trọng nhất. Rất nhiều chuyện đều do y giật dây.
Cổ Kiến Sơn cũng sớm đạt được vài tài liệu nên nói:
- Chúng tôi đã đưa tài liệu cho Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Vương Trạch Vinh gật đầu. Bí thư Trịnh muốn chính là Thành phố Hải Đông xông tới trước. Bây giờ Điền Thành Quốc bị bắt chính là có mục đích để nhằm lên tầm cao hơn.
- Ủy ban kỷ luật các anh nhất định phải nhân cơ hội này tra hết những kẻ trong đường dây của Điền Thành Quốc.