Vì chuyện tỉnh Sơn Nam, Vương Trạch Vinh và Hạng Nam cùng hoạt động. Liên quan tới bộ máy Tỉnh ủy Sơn Nam thực ra không phải hai người có khả năng quyết định. Sau khi hai người có phương án liền cần có một số lượng ủy viên Bộ Chính trị nhất định ủng hộ. Cũng may sức ảnh hưởng của Bí thư Lâm và Bí thư Trịnh rất cao, hai người đang cần dùng Vương Trạch Vinh nên dù nhiều lợi ích hơn nữa cũng sẽ nhường cho Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh tự tin hơn Hạng Nam, hắn bây giờ không còn một mình nữa, còn có hai vị Tổng bí thư làm chỗ dựa. Bọn họ thấy Sơn Nam chuyển từ Hạng hệ sang Vương Hệ thì không ra tay giúp mới là lạ.
Ra khỏi văn phòng Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh biết mình không ra tay không được. Bí thư Trịnh đã ủng hộ việc Vương Hệ nắm giữ Sơn Nam, nhưng lời nói đã rất rõ ràng.
Vương Trạch Vinh không ở lại Bắc Kinh nữa mà lập tức bay về Hải Đông.
Chuyện đầu tiên hắn về Hải Đông là gọi Cổ Kiến Sơn và Cam Quốc Huy đến văn phòng mình.
Nhìn Cổ Kiến Sơn, Cam Quốc Huy, Vương Trạch Vinh trực tiếp yêu cầu điều tra câu lạc bộ Thiên Thượng Dao Trì.
Cam Quốc Huy báo cáo đầu tiên. Cam Quốc Huy sau khi nói xong, y nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Vương, từ tình hình chúng tôi nắm giữ thì tất cả mọi chuyện do một người phụ trách chính là con gái của Lô Ninh Quốc – Lô Đình Đình.
Nói tới đây, Cam Quốc Huy có chút do dự. Lô Đình Đình là con gái Lô Ninh Quốc, làm gì ả cũng là một vấn đề. Sở công an Hải Đông nếu muốn bắt ả cũng sẽ liên quan nhiều chuyện.
Vương Trạch Vinh cũng đã chuẩn bị tư tưởng, chẳng qua chính thức muốn hành động thì hắn biết nếu động Lô Đình Đình, như vậy chiến tranh sẽ lập tức diễn ra, muốn dừng cũng không được.
- Chứng cứ có đầy đủ không?
Vương Trạch Vinh nói.
- Xin Bí thư Vương yên tâm, Sở công an Hải Đông đã chuẩn bị đầy đủ chứng cứ.
Cổ Kiến Sơn cũng nói:
- Bí thư Vương, Ủy ban kỷ luật thành phố cũng đã tiến hành điều tra một số đồng chí, bắt một vài người. Rất nhiều tài liệu đạt được cũng chỉ thẳng vào câu lạc bộ Thiên Thượng Dao Trì. Câu lạc bộ này dùng nhiều thủ đoạn để làm tha hóa cán bộ, đạt được quyền lực ở trong chính quyền, gây tổn hại lợi ích quốc gia.
Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn đều hiểu rõ chuyện này sẽ liên quan rất rộng nên ngồi chờ Vương Trạch Vinh lên tiếng. Hai người đều phân tích xem Vương Trạch Vinh sẽ có hành động gì.
Tình hình là rất rõ ràng, Lô Đình Đình đóng vai trò chính của câu lạc bộ Thiên Thượng Dao Trì ở Hải Đông. Nhiều chuyện do ả đứng ra thực hiện. Sau khi Lô Ninh Quốc lên làm Bí thư Thành phố Hải Đông, ả liền là người chủ trì câu lạc bộ Thiên Thượng Dao Trì Hải Đông.
Lô Đình Đình mới hai mươi mấy có thể chủ trì gì chứ? Đứng sau lưng là ai không cần nghĩ cũng biết.
Vừa nghĩ tới người sau lưng Lô Đình Đình, hai người Cam Quốc Huy không khỏi đau đầu. Bắt Lô Đình Đình chính là đâm vào tổ ong vò vẽ. Bí thư Vương có quyết đoán làm việc này không?
Vương Trạch Vinh vừa xem vừa suy nghĩ về việc này.
Bắt Lô Đình Đình nhất định sẽ kéo Lô Ninh Quốc lên đầu sóng. Với tính cách của Lô Ninh Quốc, y quyết không thể ngồi yên mà nhìn, cũng không thể mặc kệ để người của Lão bí thư chạy hết sang phía mình.
Đấu tranh chính trị không phân biệt tốt xấu, chẳng may mọi người cho rằng đây là mình và Lô Ninh Quốc tranh đoạt lực lượng của Lão bí thư thì sao?
Ai cũng biết Lão bí thư trước khi mất đã chỉ định mình làm người kế nghiệp ngài, lực lượng của ngài đã giao cho mình. Lô Ninh Quốc vậy mà kéo một nhóm người của Lão bí thư sang, khiến lực lượng của Lão bí thư chia làm hai phái. Bây giờ mình bắt Lô Đình Đình, cũng chính là đối lập với Lô Ninh Quốc. Những người của Lão bí thư sẽ nghĩ như thế nào?
Việc này không phải không thể, tin rằng một số người của Lão bí thư sẽ có cái nhìn với mình.
Vương Trạch Vinh đương nhiên hy vọng có thể nắm giữ toàn bộ lực lượng của Lão bí thư vào tay.
Vương Trạch Vinh trầm ngâm một chút, hắn biết không việc gì là hoàn hảo cả. Một nhóm người của Lão bí thư dựa vào Lô Ninh Quốc, hắn vẫn nhịn.
Vương Trạch Vinh đọc xong tài liệu càng thêm kiên định với quyết tâm của mình.
Có một vài tài liệu này, Vương Trạch Vinh tin Lô Đình Đình muốn trốn cũng không thoát.
Trước khi hắn về Hải Đông, Bí thư Trịnh đã ám chỉ hắn phải nhanh chóng có hành động. Hắn nhìn Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn rồi nói:
- Hai anh có bao người đáng tin cậy?
Làm việc này quyết không thể tùy tiện kéo ai đó đi làm, người không tin sẽ không thể sử dụng.
Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn đều có kinh nghiệm làm việc này, nghe Vương Trạch Vinh hỏi, bọn họ chỉ biết Vương Trạch Vinh quyết tâm ra tay nên có chút kích động.
Cổ Kiến Sơn nhìn thoáng qua Cam Quốc Huy rồi nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, Ủy ban kỷ luật thành phố cam đoan nhất trí với Thành ủy.
Cam Quốc Huy cũng nghiêm túc nói:
- Bí thư Vương yên tâm, hầu hết các đồng chí trong Đảng ủy chính pháp đều có tố chất chính trị mạnh.
Vương Trạch Vinh thấy hai người tỏ thái độ cũng biết bọn họ sau khi đến Hải Đông đã làm nhiều việc, nắm giữ ngành của mình chắc không có vấn đề gì.
Chỉ tập tài liệu trên bần, Vương Trạch Vinh nói:
- Chúng ta là chính quyền của dân, làm bất cứ việc gì cũng đặt lợi ích của dân chúng lên đầu. Nếu có bằng chứng thì quyết không thể để một số người nằm ngoài pháp luật. Một số người ở Trung Quốc tưởng rằng mình nắm giữ quyền lực liền không nhìn lợi ích nhân dân, đối với những kẻ như thế dù là ai cũng không thể bỏ qua.
Vương Trạch Vinh nói với giọng đầy kiên quyết, Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn đều cảm thấy kích động.
Nói xong, Vương Trạch Vinh nhìn Cam Quốc Huy và nói:
- Lô Đình Đình bây giờ vẫn đang ở Hải Đông?
Cam Quốc Huy nói:
- Lô Đình Đình thường chạy giữa Hải Đông và Bắc Kinh, bây giờ bọn họ có nhiều việc ở Hải Đông nên hôm qua ả vẫn ở Hải Đông.
- Lập tức hành động, bắt giữ Lô Đình Đình trước, nhất định phải từ đầu mối này lần lên.
Vương Trạch Vinh vung tay lên ra lệnh bắt Lô Đình Đình.
Hắn bây giờ chỉ đưa ra chỉ thị, còn việc thực hiện như thế nào hắn tin Cam Quốc Huy sẽ có biện pháp.
Cam Quốc Huy và Cổ Kiến Sơn đứng lên. Hai người cùng nói:
- Xin Thành ủy yên tâm, chúng tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.
Việc này hai người không thể không kích động. Lô Ninh Quốc ở Hải Đông nhiều năm, bây giờ Vương Trạch Vinh ra chỉ thị này khác hẳn các vụ bắt bớ nhỏ trước đây. Lần này chính là trực tiếp công kích vào tập đoàn lợi ích của Lô Ninh Quốc ở Hải Đông.
Nếu như nói trước đây chỉ là tranh đoạt cục bộ, bây giờ chính là khai chiến trực diện.
Vương Trạch Vinh dám xông tới trước, bọn họ biết mình phải đi theo.
Ngay khi Vương Trạch Vinh ra chỉ thị bắt Lô Đình Đình, lúc này trong một biệt thự sang trọng ở Hải Đông, Lô Đình Đình đang nằm trên giường với một tên khá đẹp trai.
Ả sau khi biết Triệu Thường Hải có tình nhân thì rất tức giận nên muốn kiếm thằng khác mà trả thù. Thực ra hai người không phải chưa từng làm việc này. Chỉ là lần này ả phụ nữ kia lại là Chu Hải U nên Lô Đình Đình rất tức giận.
Cảm nhận người đàn ông bên trên đang không ngừng tiến vào cơ thể mình, Lô Đình Đình cảm thấy rất sung sướng.
Vẫn là Hải Đông thoải mái.
Đối với Lô Đình Đình mà nói, Hải Đông chính là hang ổ của ả, ở đây ả muốn làm gì thì làm. Ả muốn có bao tên đàn ông cũng được.
Cảm nhận tên đàn ông bên trên hết sức, Lô Đình Đình vung chân đạp hắn ra ngoài:
- Cút.
Ngôi sao thì sao? Cũng là con chó bò trên người mình thôi.
Nhìn tên kia cẩn thận đi ra, Cổ Kiến Sơn sau cơn sung sướng lại trở nên cô đơn.
Không biết sao Lô Đình Đình lại nghĩ đến Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh gây không ít phiền phức cho ả.
Vương Trạch Vinh này là người như thế nào?
Nghĩ tới Vương Trạch Vinh, Lô Đình Đình rất khó hiểu, Vương Trạch Vinh này tuổi không lớn thì chẳng lẽ không thích hưởng thụ sao?
Ả cũng nghĩ nhiều biện pháp nhưng không có hiệu quả để kéo Vương Trạch Vinh về phe mình. Hắn chẳng lẽ không có khuyết điểm gì sao?