Quan Khí​

Chương 1635



Sau khi Vương Trạch Vinh gặp Lô Ninh Quốc, Hải Đông dưới sự lãnh đạo của Vương Trạch Vinh rất nhanh triển khai một loạt hành động. Không ít quan chức bị bắt.

Ngay khi Vương Trạch Vinh đang bận đấu tranh với tập đoàn lợi ích kia, Vương Vân Long đến văn phòng hắn.

Vừa vào cửa, Vương Vân Long đã nở nụ cười, đây là nghiên cứu rất thoải mái.

Thấy Vương Vân Long như vậy, Vương Trạch Vinh cũng nở nụ cười. Hắn biết nhất định là vụ nổ có tiến triển.

15 ngày mới qua sáu ngày, đám người Vương Vân Long đúng là chú tâm trong công việc.

Thấy Vương Vân Long có chút mệt mỏi, Vương Trạch Vinh quan tâm nói:

- Phải giữ sức khỏe.

Nghe Vương Trạch Vinh nói vậy, Vương Vân Long cười nói:

- Không phá được án thì tôi thật sự là không ngủ được.

Đây là vụ án lớn đầu tiên sau khi Vương Vân Long tới Hải Đông, Vương Trạch Vinh biết y không thể không khẩn trương. Vì thế hắn hỏi:

- Xem ra vụ án có tiến triển rồi hả?

- Bí thư Vương, sau khi chúng tôi nghiêm túc điều tra, phái nhiều nhân viên ra cuối cùng đã tập trung được kẻ tình nghi.

Vương Trạch Vinh cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ nước ngoài càng lúc càng làm ầm lên nhằm vào hắn, còn mượn việc này phê bình Hải Đông, hắn cũng gặp áp lực không nhỏ.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mình, Vương Vân Long nghiêm túc nói:

- Kẻ tình nghi đã được xác định nhưng còn có chút vấn đề.

Vương Trạch Vinh nhíu mày nói:

- Sao vậy?

- Bí thư Vương, công ty nước ngoài lớn nhất đầu tư vào Hải Đông là tập đoàn Feier Xi – Mỹ. Tập đoàn này có sức ảnh hưởng lớn ở Hải Đông.

Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:

- Anh nói là việc có liên quan tới tập đoàn này?

Vương Vân Long gật đầu nói:

- Bí thư Vương, tập đoàn Feier Xi là tập đoàn có sức ảnh hưởng lớn trên thế giới. Chúng tôi lần này điều tra rất tỉ mỉ, cuối cùng phát hiện kẻ đứng sau các vụ nổ liên hoàn vừa rồi là một người tên Xi Mengluo – phụ trách khu vực Châu Á của tập đoàn Feier Xi.

Bảo sao đám người Vương Vân Long không tiện ra tay, nó dính tới tầm quốc tế.

- Các anh điều tra xác minh như vậy?

Vương Trạch Vinh nói.

Chuyện ngoại giao này Vương Vân Long đương nhiên không dám làm tùy tiện nên gật đầu nói:

- Bí thư Vương, ngài cũng biết đó, với lực lượng của Hải Đông thì không đủ, vì thế tôi phải thông qua Thập cục mới điều tra ra.

- Là tổ chức khủng bố quốc tế?

- Không phải, việc này có lẽ do người nước ngoài nào đó thầm làm thôi.

Nghe Vương Vân Long nói thế, Vương Trạch Vinh không khỏi nhíu mày. Một tập đoàn liên quốc gia chẳng lẽ thật sự sẽ dùng biện pháp quá khích đó nhằm vào mình? Vương Trạch Vinh không tin một tập đoàn sẽ làm như vậy.

Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Vương Vân Long nói:

- Thực ra mới đầu có kết quả tôi cũng không tin. Sau đó tôi đã nhờ Đằng Kim Hàng dùng lực lượng Thập cục tìm hiểu nên mới xác minh được. Theo chúng tôi biết thì Xi Mengluo từng được tập huấn ở một tổ chức khủng bố.

Có liên quan tới tổ chức khủng bố quốc tế.

Vương Trạch Vinh nói:

- Anh không phải nói không có quan hệ với tổ chức khủng bố sao?

- Bí thư Vương, việc này đúng là không có quan hệ với tổ chức khủng bố. Xi Mengluo kia chỉ tham gia huấn luyện mà thôi, không phải nhân viên của tổ chức khủng bố.

- Tại sao bọn họ lại làm như vậy?

Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu nói.

Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:

- Mau chóng chuẩn bị tài liệu. Việc này liên quan đến ngoại giao nên cần báo cáo với Trung ương.

Sau khi Vương Vân Long đi, Vương Trạch Vinh càng nghĩ càng cảm thấy trong này có nội tình.

Cầm máy điện thoại màu đỏ trên bàn, Vương Trạch Vinh gọi cho Bí thư Trịnh.

Bí thư Trịnh lúc này cũng có một tập tài liệu mà Thập cục trình lên liên quan tới Hải Đông.

Sau khi Thập cục điều tra ra tình hình thì cũng đã báo cáo lên cho Bí thư Trịnh.

Xem qua báo cáo, Bí thư Trịnh không khỏi có chút tức giận.

Vương Trạch Vinh gọi tới, Bí thư Trịnh biết mục đích hắn gọi tới là gì.

- Bí thư Trịnh, tôi muốn báo cáo với ngài về tình hình điều tra phá vụ án nổ ở Hải Đông.

- Trạch Vinh, vất vả rồi. Hải Đông làm việc rất xuất sắc.

- Đây là việc tôi cần làm.

Vương Trạch Vinh cũng không có ý kể công.

- Nói đi, tình hình là thế nào rồi?

Nghe Bí thư Trịnh hỏi, Vương Trạch Vinh liền báo cáo chi tiết tình hình với Bí thư Trịnh.

Bí thư Trịnh mặc dù đã đọc nhưng vẫn kiên nhẫn nghe Vương Trạch Vinh báo cáo.

- Bí thư Trịnh, việc này tôi có chút khó hiểu, chuyện là do tập đoàn liên quốc gia làm nhưng lại không liên quan đến tổ chức khủng bố. Một tập đoàn lớn như vậy thì sao lại phải làm thế?

Bí thư Trịnh nhìn thoáng qua tập tài liệu trên bàn, sau đó nặng nề nói:

- Thương nhân hám lợi.

Vương Trạch Vinh nghe xong không khỏi chấn động. Hắn lập tức hiểu ra ý của Bí thư Trịnh. Một tập đoàn liên quốc gia như vậy, khi bọn họ có nhiều tiền thì tổ chức khủng bố, xã hội đen chỉ là công cụ của bọn họ mà thôi. Chẳng qua dùng công cụ đó tốt hay xấu lại là khác nhau, chỉ cần có đủ lợi ích thì không có chuyện gì bọn họ không dám làm. Bọn họ thậm chí còn có thể thao túng quốc gia này đánh quốc gia khác để đạt được tài nguyên trong chiến tranh.

Vương Trạch Vinh cho rằng rất có thể tập đoàn lợi ích của đối phương đã đưa gì đó cho tập đoàn Feier Xi kia.

- Bí thư Trịnh, theo thông lệ thì đối với những kẻ như vậy chúng ta chỉ có thể trục xuất, cũng có trường hợp đặc biệt sẽ dùng pháp luật Trung Quốc xét xử.

Vương Trạch Vinh nói vậy là để thăm dò ý của Bí thư Trịnh. Xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, nếu chỉ trục suất thì đúng là khó ăn nói với quần chúng nhân dân trong nước.

Bí thư Trịnh cũng có chút đau đầu. Tập đoàn kia có sức ảnh hưởng lớn, nếu động vào thì sẽ ảnh hưởng tới hoàn cảnh đầu tư của Trung Quốc.

- Trạch Vinh, cậu thấy sao về việc này?

Bí thư Trịnh nói.

Vương Trạch Vinh nghe liền biết Bí thư Trịnh có điều phải suy nghĩ.

Nghĩ đến không ít người vô tội ở Hải Đông đã chết vì vụ án, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:

- Bí thư Trịnh, theo tôi biết người nước ngoài cũng không có quyền miễn trừ ngoại giao, phạm tội ở Trung Quốc nhất định phải chịu pháp luật Trung Quốc xử lý.

Đây là thái độ của Vương Trạch Vinh.

Nghe Vương Trạch Vinh nói vậy, Bí thư Trịnh cũng nói:

- Rất tốt, đồng chí Trạch Vinh, nhất định phải làm có lý, phải có đầy đủ chứng cứ, quyết không thể bị người lên án.

Nghe được chỉ thị của Bí thư Trịnh, Vương Trạch Vinh nói:

- Xin Bí thư Trịnh yên tâm, chúng tôi nhất định làm tốt công việc.

Ngay sau đó Vương Trạch Vinh lập tức yêu cầu triệu tập hội nghị thường ủy để Vương Vân Long thông báo tình hình vụ án.

Các vị thường vụ nghe rất chăm chú, việc này không là việc của riêng Hải Đông nữa. Làm không tốt sẽ dẫn tới tranh chấp giữa Trung Quốc và Mỹ.

Nghe xong Vương Vân Long báo cáo, Vương Trạch Vinh nhìn quanh mọi người và thấy khá đông người nhìn hắn.

Đây là kết quả sau một loạt hành động của hắn khiến nhiều thường vụ của Hải Đông đã là người Vương Hệ.

Tình hình này ở trong nước là không nhiều, từ việc này Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra vì giảm áp lực cho hắn nên Trung ương đã bật đèn xanh rất nhiều.

Thấy rõ mọi người đang chờ nghe thái độ của mình, Vương Trạch Vinh nói:

- Chuyện này tôi đã báo cáo với Trung ương Đảng. Bí thư Trịnh đã chỉ thị dù là ai vi phạm pháp luật Trung Quốc trên địa phận Trung Quốc đều phải bị xử lý theo pháp luật. Bí thư Trịnh yêu cầu chúng ta xử lý chu đáo, cẩn mật.

Có chỉ thị của yy thì mọi người ngồi đây đều yên tâm.

Chủ tịch thành phố Chiêm Quốc Xương nói:

- Bí thư Vương, việc này không phải việc nhỏ. Trong và ngoài nước có nhiều người chú ý, chúng ta đã làm nhất định phải làm thật nhanh gọn, dứt khoát. Tôi thấy việc tổ chức họp báo là không thể tránh khỏi.

Vương Trạch Vinh gật đầu nói:

- Lão Chiêm nói đúng, Sở công an nhất định phải chuẩn bị đầy đủ chứng cứ, cần cân nhắc từ nhiều mặt. Thưa các đồng chí, chuyện này tôi thấy không hề đơn giản, còn phải tính tới một điều nếu khi xử lý việc này thì chính phủ Mỹ sẽ có thái độ như thế nào?

Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Ninh Hoa đồng tình nói:

- Bí thư Vương nói rất đúng. Bây giờ Mỹ sắp tổng tuyển cử bầu tổng thống, các phái đang tranh đoạt lợi ích cho mình. Xảy ra chuyện này khó có thể nói bọn họ có lấy lý do để tạo lợi thế cho mình hay không?

Vương Trạch Vinh nghe vậy liền cười nói:

- Lão Ninh nói đúng. Nước Mỹ sẽ xuất hiện tình huống như thế nào cũng khó nói. Chúng ta cần phải có kế hoạch ở việc này. Tôi thấy việc này nên giao cho lão Ninh.