Quan Khí​

Chương 276: Điều chỉnh bộ máy



Tin tức Huyện Đại Phường trở thành huyện thí điểm trong cả nước. Ngay sau đó truyền tới một tin tức có ảnh hưởng rất lớn đến quan trường, đó là bộ máy Huyện Đại Phường sẽ được điều chỉnh.

Các cán bộ ở ban Tổ chức cán bộ Thành phố Quán Hà có hai ý kiến khác nhau. Một là cho rằng lần trước đã truyền ra chuyện Vương Trạch Vinh sẽ đi học tập, bây giờ mặc dù đổi thành người khác nhưng chuyện lần này là tín hiệu báo trước Vương Trạch Vinh sẽ đi. Lần này quốc gia tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, có lẽ có người coi trọng vị trí Chủ tịch Huyện Đại Phường. Vương Trạch Vinh cũng sẽ được lên chức nhờ thành tích này.

Một phái khác lại có suy nghĩ là lần nay quốc gia nếu quyết tâm tiến hành thí điểm ở Huyện Đại Phường, đã nói rõ là Trung ương coi trọng Huyện Đại Phường. Ở tình hình này Vương Trạch Vinh là người khởi xướng Luân chuyển đất đai thì không thể bị động. Có lẽ hắn còn lên chức.

Như vậy nếu Vương Trạch Vinh lên chức thì mọi người sẽ nhìn tới vị trí Bí thư huyện ủy.

Ý kiến này càng lúc càng chiếm ưu thế, rất nhiều cán bộ trong huyện lúc rảnh rỗi đều bàn tán. Từ các biểu hiện thì khả năng Vương Trạch Vinh lên chức cao hơn nhiều. Như vậy tình hình Huyện Đại Phường sẽ thay đổi, có người hưng phấn, có người lo lắng.

Không cần biết bọn họ bàn tán như thế nào nhưng trên thành phố rất bình tĩnh, không có dấu hiệu nào sẽ lập tức điều chỉnh.

Lần trước sau khi Tiền Dịch Tài nói đến chuyện điều chỉnh bộ máy Huyện Đại Phường, La Trung Hoa rất lo lắng. Hắn bây giờ vừa hy vọng điều chỉnh chính là đẩy đám người Vương Trạch Vinh rời đi. Nhưng hắn lại không hy vọng điều chỉnh vì sợ kẻ bị chỉnh là mình.

Nhìn ông chồng mãi không ngủ được, vợ La Trung Hoa nói:

- Lão La, ông sao thế, có phải là mệt không?

La Trung Hoa ngồi bật dậy rồi rút thuốc ra châm hút.

- Có phải là vì bộ máy?

Vợ La Trung Hoa cũng hiểu rõ tình hình trong huyện và quan tâm đến chuyện của chồng mình. Nếu như La Trung Hoa xảy ra vấn đề thì bà ta không còn được vinh dự như trước nữa.

- Ừ, lần trước Bí thư Tiền nói sẽ tiến hành điều chỉnh bộ máy lãnh đạo huyện, tôi lo lắng...

Vợ La Trung Hoa là một người phụ nữ xinh đẹp. Thấy La Trung Hoa lo lắng như vậy nên cũng không còn buồn ngủ nữa. Chị ngồi dậy lộ da thịt trắng nõn, ôm La Trung Hoa mà nói:

- Có phải điều chỉnh anh hay không thì đi tìm Thị trưởng Ngũ hỏi một chút.

La Trung Hoa thở dài một tiếng rồi nói:

- Bây giờ tay chân của Vương Trạch Vinh ở Huyện Đại Phường càng lúc càng nhiều, hắn nếu như không đi thì dù tôi ở lại cũng không có tác dụng gì nữa. Tôi bây giờ đang muốn được điều đi khỏi Huyện Đại Phường.

Vợ La Trung Hoa hỏi:

- Có thể làm Bí thư không?

Đây mới là vấn đề quan trọng nhất.

La Trung Hoa nói:

- Đây chính là điểm mà tôi do dự.

- Em thấy mai anh lên thành phố gặp Thị trưởng Ngũ xem thái độ như thế nào?

Vợ La Trung Hoa nói.

Hai vợ chồng ngồi trên giường bàn một chút. La Trung Hoa cảm thấy vợ mình rất được, chút tâm sự trong lòng cũng nhẹ đi nhiều. La Trung Hoa càng nhìn càng thấy bà xã đẹp mắt, hai người rất nhanh quấn lấy nhau.

Thấy La Trung Hoa mang đồ đến nhà, Ngũ Toa Đức cười nói:

- Tiểu La, đã nói với anh bao lần rồi, đến nhà thì đừng mang theo đồ.

La Trung Hoa cười nói:

- Một chút tâm ý mà thôi.

Sau đó hắn đặt túi quà sang bên.

Ngũ Toa Đức biết mục đích mà La Trung Hoa đến đây nên trực tiếp nói:

- Anh vì chuyện điều chỉnh mà đến phải không?

La Trung Hoa gật đầu nói:

- Tôi nghe nói Huyện Đại Phường sẽ tiến hành điều chỉnh, không biết Thị ủy sẽ định như thế nào?

Ngũ Toa Đức nói:

- Lần này Trung ương tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường. Đây là cơ hội đối với cán bộ Huyện Đại Phường, nhưng cũng là nguy hiểm. Huyện Đại Phường đã là chốn thị phi.

La Trung Hoa nói:

- Thị trưởng Ngũ, ngài cũng biết tôi đó. Từ trước đến giờ tôi vẫn chăm chú làm việc, kiên định trong công tác. Vương Trạch Vinh sau khi đến liền kết bè kết phái, bây giờ tôi không dám tùy tiện triệu tập hội nghị thường ủy, không ít thường vụ đi lại rất gần với hắn ta.

Ngũ Toa Đức sa sầm mặt nói:

- Tiểu La, không phải tôi nói anh. Là một Bí thư huyện ủy, anh phải biết cách khống chế toàn huyện. Anh thì hay rồi, tùy tiện buông công tác toàn huyện. Anh xem Vương Trạch Vinh đi, từ khi cậu ta đến thì Huyện Đại Phường đúng là đã tiến bộ rất nhiều. Ở vấn đề này tôi phải phê bình anh.

Ngũ Toa Đức nói một trận rồi thấy La Trung Hoa đang chăm chú lắng nghe, hắn thở dài một tiếng. La Trung Hoa này coi như vẫn nghe lời hắn.

- Tiểu La, lần này tiến hành thí điểm Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, Bí thư Phùng rất quan tâm. Ý của Bí thư Phùng đó là để Vương Trạch Vinh gánh vác trọng trách. Anh phải chuẩn bị tư tưởng.

Ngũ Toa Đức nói như vậy làm cho La Trung Hoa biến sắc. Lời này rất rõ ràng là muốn để Vương Trạch Vinh làm Bí thư huyện ủy.

- Thị trưởng Ngũ, tôi vẫn chú tâm trong công việc mà.

La Trung Hoa biết việc này nếu do Bí thư tỉnh ủy nói thì thành phố sẽ không ai phản đối. Hơn nữa Bí thư thị ủy Tiền Dịch Tài cũng sớm muốn Vương Trạch Vinh lên chức mà.

- Tiểu La, việc này về cơ bản đã được quyết định, tôi cũng chỉ là báo trước cho anh mà thôi.

Ngũ Toa Đức thực ra cũng khá bực bội. Hắn là người của Phùng Nhật Hoa, bây giờ không thể nắm giữ quyền chủ động ở Huyện Đại Phường, không biết Bí thư Phùng nghĩ như thế nào mà để Vương Trạch Vinh làm Bí thư, toàn diện phụ trách thí điểm Luân chuyển đất đai. Đối với việc này Ngũ Toa Đức đúng là không thể hiểu, nhưng không dám hỏi Bí thư Phùng.

La Trung Hoa cố lấy bình tĩnh mà nói:

- không biết tổ chức sẽ bố trí tôi như thế nào?

Đây là chuyện mà hắn quan tâm nhất, sau khi rời khỏi Huyện Đại Phường nếu vị trí tốt thì hắn cũng không ngại.

- Tiểu La, anh là Bí thư huyện ủy thì đi đến đâu cũng là Bí thư huyện ủy.

Dù sao La Trung Hoa cũng là người của mình, Ngũ Toa Đức không muốn làm La Trung Hoa quá khó khăn. Vì thế Ngũ Toa Đức an ủi hắn:

- Tiểu La, ở việc này anh cứ yên tâm. Bây giờ có hai huyện thiếu Bí thư, tôi định điều anh đến đó. Đương nhiên tình hình trước mắt thì hai huyện đó hơn Huyện Đại Phường bây giờ. Nhưng bước tiếp theo Huyện Đại Phường sẽ có thành tích thì hai huyện kia không hơn.

Nghe thấy mình vẫn có thể giữ chức Bí thư huyện ủy, La Trung Hoa coi như yên tâm. Hắn cảm kích nói:

- Cảm ơn lãnh đạo quan tâm, tôi nhất định phục tùng quyết định của tổ chức.

Ngũ Toa Đức nói:

- Tiểu La, năng lực của anh rất mạnh. Đến đơn vị mới nhất định phải biết được vị trí của mình.

La Trung Hoa biết Ngũ Toa Đức có chút khó chịu vì mình đánh mất quyền khống chế Huyện Đại Phường, nên gật đầu nói:

- Xin lãnh đạo yên tâm.

La Trung Hoa lần này coi như đã yên tâm, sau khi về Huyện Đại Phường hắn không hỏi việc này nữa. Bây giờ La Trung Hoa chỉ chuẩn bị để điều đi.

Thấy La Trung Hoa như vậy, Mai Vinh Trân và Mão Văn Tuấn đi theo hắn đều rất lo lắng.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mai Vinh Trân vốn có quan hệ tình cảm cũ với La Trung Hoa, vì thế liền hẹn La Trung Hoa ra ngoài.

- Lão La, có phải anh sẽ được điều đi?

Hai người hẹn nhau đến biệt thự của em gái Mai Vinh Trân. Nơi này vẫn là nơi hai người hẹn nhau nên khá bí ẩn, dù hai người bây giờ hẹn ra chỉ nói chuyện công tác mà thôi.

La Trung Hoa cười khổ nói:

- Trên thành phố chuẩn bị điều anh đến huyện khác làm Bí thư.

Quả nhiên là như vậy.

Mai Vinh Trân không khỏi cảm thấy buồn phiền. Nếu như La Trung Hoa đi, cô ta căn bản không ai ủng hộ nếu ở lại Huyện Đại Phường nữa.

- Vậy em sẽ như thế nào?

Mai Vinh Trân không nhịn được mà hỏi.

La Trung Hoa bây giờ cũng không biết huyện mình sắp đến sẽ như thế nào, vì vậy nói:

- Có hai con đường. Một là anh đi tìm Thị trưởng Ngũ xem có thể điều em lên thành phố không? Hai là em ở lại Huyện Đại Phường một thời gian, chờ anh đứng vững ở huyện mới rồi nghĩ cách điều em tới đó.

Mai Vinh Trân nói:

- Em đã là thường vụ thì muốn điều đến huyện của anh sẽ không dễ, tốt nhất là lên thành phố.

Mai Vinh Trân coi như thấy rõ ràng. Bây giờ không còn La Trung Hoa làm chỗ dựa, cô ta mà ở lại Huyện Đại Phường thì dù là thường vụ cũng không có bao nhiêu tiền đồ.

La Trung Hoa cẩn thận suy nghĩ thì thấy Mai Vinh Trân đi đến huyện kia là không ổn. Nếu điều tới thì sẽ có người đồn đãi, hơn nữa đây là cơ hội cắt đứt quan hệ kia với Mai Vinh Trân. Vì thế La Trung Hoa gật đầu nói:

- Được, anh sẽ nói chuyện với Thị trưởng Ngũ.

Mặc dù Mai Vinh Trân ra vẻ muốn giữ La Trung Hoa lại, nhưng La Trung Hoa vẫn cắn răng rời đi. Hắn không hy vọng vì phụ nữ mà ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.

Vừa ra khỏi chỗ Mai Vinh Trân, Mão Văn Tuấn đã gọi điện tới nói là đang ở nhà chờ hắn.

La Trung Hoa lắc đầu. Mai Vinh Trân và Mão Văn Tuấn là tay chân thân tín của hắn. Trước khi đi hắn đã bố trí Mai Vinh Trân lên thành phố, nhưng còn Mão Văn Tuấn thì sao.

Mão Văn Tuấn cũng lo lắng cho tiền đồ của mình. Hắn biết mình đã đắc tội rất nhiều với Vương Trạch Vinh, nếu La Trung Hoa đi thì cuộc sống của hắn ở Huyện Đại Phường sẽ rất khổ.

- Bí thư La, ngài cũng biết tôi vẫn chăm chú làm việc và nghe lời ngài.

Nghe Mão Văn Tuấn nói, La Trung Hoa đột nhiên nghĩ đến biểu hiện của mình trước mặt Ngũ Toa Đức.

La Trung Hoa thầm nghĩ có lẽ nên nhờ Thị trưởng Ngũ nghĩ cách điều Mão Văn Tuấn đi cùng mình.