Quan Khí​

Chương 311: Ảnh hưởng từ cuộc phỏng vấn của báo tỉnh



Huyện Đại Phường đã rất quyết tâm trong việc xây dựng huyện thành mới. Không có một hoàn cảnh tốt thì sao có thể thu hút đầu tư mạnh cơ chứ. Huyện thành Huyện Đại Phường bây giờ rất cũ nát, xây dựng huyện thành mới mới này ít nhất cũng khiến cho các nhà đầu tư thấy được tiền đồ của Huyện Đại Phường.

Xây dựng huyện thành mới dựa trên nguyên tắc xã hội hóa, thu hút mọi nguồn lực để tham gia phát triển Huyện Đại Phường. Đối với việc đầu tư xây dựng các công trình lớn thì tiến hành đấu thầu. Các ngành thiết thực như giao thông, điện, nước, truyền thanh thì thực hiện phương pháp ai đầu tư thì người đó hưởng lợi, cùng đầu tư thì lợi ích cùng hưởng.

Đồng thời Vương Trạch Vinh tiến biện pháp cuốn chiếu, tiến hành từng bước do tài chính huy động được ngay một lúc không quá nhiều. Hắn tin rằng theo tài chính huyện tăng lên thì huyện thành mới cuối cùng sẽ được xây xong hết.

Sau khi cao tốc Quán Đại được thông thì giá đất đai Huyện Đại Phường không ngừng tăng lên, theo tình hình trước mắt thì đã đủ điều kiện để xây dựng huyện thành mới.

Vương Trạch Vinh thực ra không quá hài lòng với huyện thành mới hiện nay, bây giờ còn kém quy hoạch quá xa, xem ra phải mau chóng hình thành các ngành sản xuất khác.

- Bí thư Vương, phóng viên báo Tỉnh muốn phóng viên ngài. Ngài xem có được không?

Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Nghi Tĩnh gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh.

- Phóng viên tỉnh phỏng vấn tôi làm gì?

Vương Trạch Vinh mặc dù thấy đây là cơ hội tuyên truyền đối với Huyện Đại Phường nhưng hắn muốn biết trước nội dung phỏng vấn.

- Chủ yếu là chuyện Huyện Đại Phường thoát nghèo. Huyện Đại Phường bây giờ đã là tâm điểm được truyền thông chú ý sau một loạt các công tác.

- Thật ra Huyện Đại Phường vẫn chưa hoàn toàn thoát nghèo, bây giờ tuyên truyền có phải là quá sớm không?

Vương Trạch Vinh nói.

- Bí thư Vương, phóng viên báo tỉnh có thư giới thiệu của ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.

Nghe thấy là ban Tuyên giáo Tỉnh ủy giới thiệu, Vương Trạch Vinh liền nói:

- Chị bố trí một chút.

Phóng viên báo tỉnh đến phỏng vấn lại còn là người quen, trước kia khi Vương Trạch Vinh còn ở huyện Khai Hà thì người phóng viên này cũng đã từng đến.

- Ha ha, Bành Khắc Ba!

Vương Trạch Vinh liếc mắt một cái là nhận ra người phóng viên này.

- Trí nhớ của bí thư Vương tốt thật, lần trước ở hình như ngài mới là bí thư đảng ủy xã mà giờ không ngờ đã là bí thư huyện ủy rồi, tiến bộ quá nhanh!

Bành Khắc Ba này cũng không thể không bội phục tốc độ thăng quan của Vương Trạch Vinh, việc này nếu đặt vào người khác thì muốn trong thời gian ngắn như vậy mà lên tận bí thư huyện ủy thì con đường phải đi chắc chắn không ngắn được.

Tiếp đón Bành Khắc Ba ngồi xuống, Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:

- Anh vẫn là phóng viên báo tỉnh, nắm giữ hướng phát triển của dư luận, không thể viết kém về huyện Đại Phường của chúng tôi đâu nhé!

Hai người đều cùng cười phá lên.

Thư ký Hác Duệ Bân pha cho Khắc Ba và Ngô Nghi Tĩnh mỗi người một chén trà.

Trưởng ban Tuyên giáo Ngô Nghi Tĩnh cũng không biết Vương Trạch Vinh và Bành Khắc Ba quen biết nhau, nàng chỉ ngồi ở bên cạnh nghe hai người đối đáp với nhau.

- Bí thư Vương, lần này nội dung chúng tôi muốn phỏng vấn chính là việc huyện Đại Phường thoát khỏi nghèo khó. Mọi người đều biết huyện Đại Phường là một huyện nghèo khó cấp quốc gia, từng phải yêu cầu giúp đỡ người dân để duy trì cuộc sống cơ bản. Lần này theo số liệu mà thành phố Quán Hà báo cáo về huyện Đại Phường thì chúng tôi phát hiện huyện ta đã có 90% người dân thông qua việc chính sách của huyện cùng với Luân chuyển đất đai mà thoát khỏi tình trạng nghèo khó. Nếu đây là thật thì thực sự là một thành tích rất tuyệt vời.

Bành Khắc Ba rõ ràng là đã nắm được rất nhiều tình hình về huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh nói:

- Việc này tôi có thể khẳng định với anh rằng, có 98% người dân không cần dựa vào các khoản trợ cấp cũ mà vẫn sống được.

Nói tới đây Vương Trạch Vinh nói tiếp:

- Ngoài việc anh có thể đi các nơi xem thì trong huyện còn có thể cung cấp thêm một ít tài liệu cho các anh.

Đối với việc Luân chuyển đất đai thì huyện luôn có nhân viên liên quan tiến hành thu thập và chỉnh sửa lại tài liệu, các loại nội dung, số liệu đều đã chuẩn bị xong cả.

- Bí thư Vương. Có người cho rằng con số hơn 90% dân cư thoát nghèo là do huyện Đại Phường đưa ra để đối ngoại, chắc là có lừa gạt. Không biết ngài có ý kiến gì về lời này không?

Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:

- Cũng không phải chỉ nói suông là được. Mỗi tháng nông dân cũng phải có tiền tươi thóc thật thì mới sống được mà. Nếu người dân không có tiền thì cái chức bí thư huyện ủy này tôi cũng không cần nữa.

Lời này có thể nói là rất tự tin. Loại chuyện này không phải ai cũng dám mạo hiểm chụp lên đầu mình, có thổi phồng thì cũng phải phụ trách chứ.

Bành Khắc Ba cũng cười nói:

- Không sai. Nếu cấp trên giúp đỡ người nghèo thì huyện Đại Phường chắc là đã lộn xộn rồi!

Ý tưởng này hắn đã sớm hiểu rõ, chỉ có điều xác nhận một chút mà thôi.

Bành Khắc Ba liền chuyển đề tài, hỏi:

- Không biết bí thư Vương có ý tưởng gì đối với bước phát triển tiếp theo của huyện Đại Phường hay không?

Vương Trạch Vinh nói:

- Nông dân thông qua Luân chuyển đất đai có thể có cơm ăn. Điều này đủ để chứng minh chính sách này của huyện Đại Phường đúng đắn. Thế như nếu chỉ dựa vào việc này thì không đủ mà còn phải dựa vào các hình thức khác nhau để mở rộng. Tỷ như phát triển dây chuyền sản xuất công nghiệp, tỷ như nâng cao kỹ thuật nông nghiệp của nông dân...Chỉ có cung cấp cho nông dân kỹ năng sản xuất thì bọn họ mới có thể chân chính bước lên con đường làm giàu.

......

Hai người cứ liên tục một hỏi một đáp được rất nhiều nội dung.

Đưa tiễn Bành Khắc Ba, Vương Trạch Vinh vẫn còn đang hồi tưởng lại những gì mình đã nói trong cuộc phỏng vấn thật không đơn giản, sau khi trở về Bành Khắc Ba chắc chắn sẽ làm ra được một bài báo lớn, Vương Trạch Vinh không hi vọng có vấn đề gì về các câu trả lời.

Rất nhiều chuyện không thể nhìn bề ngoài được, đi cùng với Bành Khắc Ba đến huyện Đại Phường còn có một đám phóng viên khác, bọn họ phân công nhau thâm nhập tới các địa phương để thu thập, phỏng vấn về công tác Luân chuyển đất đai và nông dân thoát nghèo trong huyện Đại Phường.

Vương Trạch Vinh cũng không biết rằng nội dung cuộc phỏng vấn của Bành Khắc Ba cũng không phải được đăng lên ngay mà còn phải đặt lên trên bàn của trưởng ban Tuyên giáo tỉnh ủy Tô Hưng Minh.

Tô Hưng Minh giao cho báo tỉnh một công tác quan trọng là thu thập tình hình về mọi phương diện ở huyện Đại Phường, tất cả các tài liệu chi tiết liên quan đến chuyện nông dân thoát nghèo khó của huyện Đại Phường đều được hai nhóm phóng viên báo tỉnh thu thập vừa công khai vừa bí mật. Hắn là người thúc đẩy tất cả mọi chuyện đồng thời cũng giao cho ban Tuyên giáo tỉnh ủy tiến hành, hắn một là muốn hiểu rõ một chút tình hình huyện Đại Phường khi thí điểm Luân chuyển đất đai, hai là cũng do Hạng Nam có yêu cầu như thế.

Xem lại tài liệu một lượt, Tô Hưng Minh cầm lấy điện thoại.

- Lão lãnh đạo, tài liệu về huyện Đại Phường đã làm xong rồi, thành tích rất khả quan!

Khi nói lời này có thể thấy rõ được sự phấn chấn của hắn về tài liệu này, nông dân huyện Đại Phường thật sự có thể thoát khỏi nghèo khó.

Người nghe hóa ra chính là Hạng Nam – cựu bí thư tỉnh ủy tỉnh Sơn Nam.

Nghe Tô Hưng Minh nói xong, Hạng Nam hỏi:

- Sau khi xem qua tình hình huyện Đại Phường thì các anh có ý kiến gì không?

- Lão lãnh đạo, công tác mà đồng chí Trạch Vinh làm được rất chắc chắn. Bởi vì lo có tồn tại số liệu giả tạo, lần này tôi còn giao cho nhiệm vụ cho báo tỉnh phải tìm cách tham khảo nội bộ, hi vọng bọn họ có thể tiến hành thu thập vào tận cơ sở.

Hôm nay xem được tài liệu này thì thành tích của huyện Đại Phường thực sự là thật rồi.

- Tỉnh ủy các anh đối với Đại Phường thì thấy thế nào?

Câu hỏi của Hạng Nam kỳ thật là hỏi thái độ của Phùng Nhật Hoa.

- Hiện tại khó mà nói, tóm lại một điều đó là rất lưu ý đến vấn đề Luân chuyển đất đai.

Tô Hưng Minh cũng không có câu trả lời chắc chắn đối với câu hỏi của Hạng Nam, là người thuộc hệ Hạng Nam nên Phùng Nhật Hoa cũng không tín nhiệm hắn lắm.

- Trước tiên cứ tham khảo tình hình nội bộ đã.

Hạng Nam nói.

Vài ngày sau, phóng viên Tân Hoa Xã ở tỉnh Sơn Nam chứng thực hiệu quả của việc Luân chuyển đất đai ở huyện Đại Phường liền đăng báo với tựa đề "Luân chuyển đất đai và nông dân thoát nghèo".

Ngày nào Tân Hoa Xã cũng đều gửi tin tức tham khảo nội bộ, phụ trang bản sửa mo-rát cuối cùng về tình hình quốc nội đăng trực tiếp bài báo này đầu tiên.

Phụ trang bản sửa mo-rát cuối cùng về tình hình quốc nội này không giống như những tin bình thường mà nội dung là để cung cấp trực tiếp cho các ủy viên hoặc thành viên thường trực của Bộ Chính trị.

Bởi vì Vương Trạch Vinh ở quá thấp nên căn bản là không thể biết đến việc này, sau khi phỏng vấn, ngày nào hắn cũng chú ý đến báo tỉnh. Kết quả làm hắn rất buồn bực, mãi mà không nhìn thấy nội dung cuộc phỏng vấn trên báo.