Quan Khí​

Chương 350: Xảy ra chuyện lớn



Bài hát rất chậm và nhẹ nhàng, ánh sáng lấp lánh và cả tác dụng của rượu. Lý Thư Vũ có vẻ rất phóng túng, người chen vào lòng Vương Trạch Vinh. Đây là một cảm giác khác hẳn với Bách Cường, đó là cảm giác có được từ người đàn ông khỏe mạnh. Tiếng nhạc không lớn, cảm nhận chỗ đầy đặn của Lý Thư Vũ, trong lòng Vương Trạch Vinh từ từ khát khao. Từ sau khi tiến vào quan trường, Vương Trạch Vinh vẫn luôn áp chế dục vọng của mình. Mặc dù có hai người phụ nữ tồn tại, mặc dù có không ít người phụ nữ nguyện ý dâng hiến nhưng hắn không có làm chuyện quá đáng, hắn sợ bị đối thủ bắt được. Đã một thời gian dài không quan hệ nam nữ, ham muốn của Vương Trạch Vinh rất mạnh. Có lẽ uống nhiều rượu nên tay của Lý Thư Vũ đã đưa lên cổ Vương Trạch Vinh, đây hoàn toàn là cách nhảy của đôi tình nhân, hai có thể tiếp xúc càng thêm chặt hơn.

Vương Trạch Vinh cảm thấy lửa dục vẫn áp chế đang bốc cao, dưới ánh đèn Vương Trạch Vinh nhìn Lý Thư Vũ mà có cảm giác rất mông lung. Lý Thư Vũ là một người phụ nữ xinh đẹp trong chốn quan trường. Người phụ nữ như vậy thì ở trong mắt người bình thường là xa không thể với. Khi tay Lý Thư Vũ đu lên cổ hắn, Vương Trạch Vinh nếu không hiểu được ý của Lý Thư Vũ thì coi như sống uổng. Từ việc mời ăn cơm đến nhảy, mỗi một lần đều ẩn chứa sự hấp dẫn. Hai bên rất nhanh dán chặt vào nhau. Mặc dù còn cách quần nhưng chỗ cứng rắn của Vương Trạch Vinh đã đẩy đẩy lên người Lý Thư Vũ. Lý Thư Vũ không hề bài xích mà còn dán sát lên.

Lý Thư Vũ sau khi phát hiện ra tình hình của Vương Trạch Vinh thì rất vui mừng, hôm nay cô bố trí như thế này chỉ là vì mục đích cuối cùng đó. Chỉ cần Vương Trạch Vinh quan hệ với mình, mình sẽ chính thức dựa được vào Vương Trạch Vinh. Hai tay Lý Thư Vũ càng ôm chặt Vương Trạch Vinh hơn. Tay Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu vuốt ve Lý Thư Vũ. Điệu nhạc chấm dứt nhưng hai người không hề rời nhau, không ai nói gì. Lý Thư Vũ bắt đầu cởi bỏ quần áo của Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu đưa tay vào trong váy Lý Thư Vũ. Ngực Lý Thư Vũ đã lộ hết ra trước mặt Vương Trạch Vinh.

Trong căn phòng yên tĩnh, Vương Trạch Vinh vuốt ve người phụ nữ trong lòng mình, chuyện từ từ phát triển dần. Nhưng ngay giây phút quan trọng thì điện thoại di động trên bàn đổ chuông rất lớn, điện thoại di động trong ví Lý Thư Vũ cũng vang lên. Hai chiếc điện thoại tạo ra âm thanh rất lớn, không ai thèm nhìn điện thoại di động. Vương Trạch Vinh đẩy Lý Thư Vũ xuống ghế, rất quái lạ là điện thoại di động của hai người vẫn không ngừng vang lên.

Lý Thư Vũ đã sớm động tình, trong miệng không ngừng rên lên. Vương Trạch Vinh cũng động tình nhưng vẫn hơi với điện thoại di động để xem ai gọi. Vừa thấy người gọi tới, Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng. Cuộc điện thoại này không thể không nghe. Lửa dục trong lòng Vương Trạch Vinh trong nháy mắt giảm đi. Hắn ra hiệu cho Lý Thư Vũ không được lên tiếng rồi vội vàng nghe điện:

- Thị trưởng Trương, anh tìm tôi?

- Trạch Vinh, cậu làm gì mà không nghe điện.

Nói xong Trương Tùng nói tiếp:

- Mau đến Thị ủy, Lưu Quý Điền bị giết rồi.

Lưu Quý Điền bị giết, tin này làm Vương Trạch Vinh rất sợ. Lưu Quý Điền chủ quản các ngành công nghiệp, cải cách công ty nhà nước, quản lý tài sản nhà nước, ngành thuốc lá, tin tức, điện lực, hợp tác kinh tế. Lưu Quý Điền mặc dù không phải thường vụ thị ủy nhưng có quyền lực rất lớn, lần này là người đứng đầu trong danh sách tranh đoạt vị trí thường vụ, không ngờ hắn bị giết. Hôm nay trong buổi họp thường trực ủy ban thì Lưu Quý Điền còn nói đến công tác của mình, không ngờ đến tối lại chết.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh kêu lên, Lý Thư Vũ vội vàng hỏi:

- Anh nói gì? Lưu Quý Điền bị giết.

Khi nói chuyện thì điện thoại di động của Lý Thư Vũ không ngừng vang lên. Cô cảm thấy người gọi cho mình cũng là vì việc này. Lý Thư Vũ hơi nghiêng người với ví lấy điện thoại di động ra thì thấy là thư ký của Đỗ Thủ Như gọi tới:

- Trưởng ban Lý, Bí thư Đỗ bảo ngài lập tức đến Thị ủy họp.

Lý Thư Vũ hỏi:

- Nội dung gì vậy?

Thư ký nói:

- Về chuyện Phó thị trưởng Lưu Quý Điền bị giết.

Quả nhiên là việc này. Lý Thư Vũ cũng dần dập tắt cơn dục tình, một Phó thị trưởng bị giết là chuyện rất lớn đối với Quán Hà, có lẽ lãnh đạo thành phố đều chạy đến Thị ủy.

Dập máy xong, hai người mới phát hiện tình hình đối phương. Lý Thư Vũ cảm thấy mặt mình nóng bừng lên. Lý Thư Vũ đột nhiên ôm lấy Vương Trạch Vinh rồi hôn:

- Lần sau cho anh.

Vương Trạch Vinh nhìn cơ thể trắng nõn của Lý Thư Vũ mà nói:

- Chúng ta mau về đi, có lẽ sẽ đến muộn đó.

Lý Thư Vũ đứng trước gương sửa quần áo thấy không có gì không ổn rồi chia tay với Vương Trạch Vinh.

Xe đi trên đường, Vương Trạch Vinh cẩn thận phân tích chuyện hôm nay. Hắn cảm thấy hôm nay là do Lý Thư Vũ cố ý muốn vậy. Mặc dù hắn không rõ mục đích của Lý Thư Vũ nhưng có một điều có thể khẳng định, đấy là Lý Thư Vũ nhất định ủng hộ mình. Nếu đã làm việc đó, Vương Trạch Vinh cũng không hối hận. Lý Thư Vũ có thể lên làm trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy, cô ta không thể để lộ việc này. Đối với việc Trương Tùng gọi điện tới cắt ngang chuyện tốt, Vương Trạch Vinh không khỏi nuối tiếc.

Vào trong phòng hội nghị Thị ủy, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình đúng là đến muộn gần nhất. Ngoài các thường vụ, mấy Phó thị trưởng và Chánh văn phòng đều đến. Lý Thư Vũ cũng đang nghiêm túc ngồi đó. Ai có thể ngờ được mới hơn mười phút vừa rồi cô ta đang rên rỉ đầy dâm đãng.

Thấy Vương Trạch Vinh, trên mặt Lý Thư Vũ không có biểu hiện gì mà chỉ khẽ gật đầu. Vương Trạch Vinh cũng nghiêm túc đi tới ngồi xuống. Đỗ Thủ Như gật đầu với Vương Trạch Vinh. Bây giờ Vương Trạch Vinh đã là đồng minh của hắn, hắn rất coi trọng Vương Trạch Vinh. Lưu Kiến và Phan Tiến Di cũng đưa tới ánh mắt dò hỏi. Bọn họ không biết vì sao Vương Trạch Vinh lại đến muộn, Vương Trạch Vinh nhìn lại ra hiệu mình không có việc gì.

Đỗ Thủ Như nói:

- Tốt rồi, mọi người đã đến đông đủ, chúng ta họp thôi. Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến đây là thông báo một việc đó là Phó thị trưởng Lưu Quý Điền không biết vì nguyên nhân gì mà bị giết tại nhà vào bảy giờ tối nay, đồng thời còn cả vợ và con của Lưu Quý Điền.

Mặc dù mọi người cũng nghe được một chút tin tức nhưng nghe thấy Đỗ Thủ Như nói như vậy, mọi người đều khiếp sợ. Đỗ Thủ Như nhìn mọi người một chút rồi nói:

- Sau đây mời đồng chí Vu Dương nói tình hình một chút.

Đỗ Thủ Như rất kinh hãi về việc Lưu Quý Điền bị giết. Thành phố Quán Hà bây giờ đừng nhìn bề ngoài gió êm sóng lặng nhưng ở trên tỉnh đang đấu đá rất nhiều. Bây giờ xảy ra chuyện về Lưu Quý Điền, không biết tạo ra hậu quả gì. Trong lòng hắn rất là lo lắng. Sau khi Chử Quốc Quân xảy ra chuyện, bây giờ cục Công an do Vu Dương phụ trách quản lý. Hắn cũng là người đầu tiên chạy đến hiện trường vụ án.

- Kính thưa các vị lãnh đạo, tôi xin thông báo tình hình vụ án. Theo tình hình chúng tôi nắm giữ thì cả nhà Lưu Quý Điền đều bị hung thủ dùng dao mà giết. Sơ bộ phân tích thì thấy đó là người lão luyện, két sắt trong nhà đã bị phá, bên trong đã bị lấy hết.

Vu Dương nói sơ qua về tình hình, những đầu mối liên quan đến phá án thì Vu Dương không nói ra. Mặc dù như vậy nhưng mọi người vẫn sợ hãi. Đường đường một Phó thị trưởng ở trong khu nhà chính phủ, ngoài cửa có người bảo vệ mà bị người vào nhà giết. Trong đó có chuyện gì?

Nghĩ đến việc Lưu Quý Điền bị giết cả nhà, mọi người đều có cùng một suy nghĩ, chẳng may ngày nào đó mình cũng bị như vậy thì làm sao bây giờ?

Đỗ Thủ Như đợi Vu Dương nói xong liền nói:

- Bởi vì đây là vụ án nên chỉ có thể thông báo như vậy. Hôm nay triệu tập mọi người là có mấy nội dung sau. Một là mọi người không được truyền ra, yên tâm công tác, không được để chuyện này ảnh hưởng. Hai là trước khi vụ án có kết luận, không được để có những lời bàn tán. Ba, cục Công an thành phố phải mau chóng phá án, đương nhiên việc này có lẽ trên tỉnh rất nhanh sẽ xuống. Bốn, bên phía Ủy ban thành phố thì xin mời Thị trưởng Trương mau chóng bố trí người tiếp nhận công tác của Lưu Quý Điền, không thể để công tác ngừng lại.

Đỗ Thủ Như phân công công tác, cả tối hôm đó mọi người gần như không ngủ. Về đến trụ sở chính quyền, Trương Tùng lập tức triệu tập hội nghị thường trực ủy ban để tiến hành phân công công tác.

Đỗ Thủ Như ngồi trong văn phòng mà rất lo lắng. Khi nhận được tin, hắn lập tức gọi cho chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lương Minh Hỉ. Lương Minh Hỉ nghe Đỗ Thủ Như báo cáo thì rất khiếp sợ. Là chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, hắn đầu tiên nghĩ đến là có vấn đề vi phạm pháp luật hay không. Lương Minh Hỉ nói với Đỗ Thủ Như:

- Tiểu Đỗ, cậu là Bí thư thị ủy, nếu nhân viên bên dưới làm chuyện vi phạm pháp luật thì sẽ rất không tốt đối với cậu.

Đỗ Thủ Như hiểu ý của Lương Minh Hỉ, chẳng may có chuyện gì thì lãnh đạo thị ủy Quán Hà nhất định có trách nhiệm. Sau khi dập máy, Đỗ Thủ Như gọi lên cho Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa. Một Phó thị trưởng bị giết, hắn muốn giấu cũng không được.

Sau khi nghe Đỗ Thủ Như báo cáo, Phùng Nhật Hoa không nói gì mà chỉ thông báo:

- Trên tỉnh sẽ phái tổ chuyên án đến Quán Hà. Không được để công tác ở Quán Hà bị ảnh hưởng.

Mặc dù Phùng Nhật Hoa không nói gì nhưng Đỗ Thủ Như rất lo lắng.

Làm sao bây giờ?

Các lãnh đạo thành phố Quán Hà đều gọi điện đến cho lãnh đạo của mình. Vương Trạch Vinh về văn phòng của mình liền gọi điện báo cáo với Chương Kiều Cương, sau đó báo cáo với Trương Tất Trường. Sau khi biết rõ tình hình, Chương Kiều Cương và Trương Tất Trường đều không bình luận gì. Đêm đó sở Công an tỉnh phái phó giám đốc Vương Chính dẫn tổ chuyên án tới Quán Hà. Vương Chính là cao thủ phá án trong toàn tỉnh. Lưu Quý Điền là một Phó thị trưởng, cái chết của hắn rất nhanh sẽ truyền ra.

Nhưng không ai ngờ được sang ngày hôm sau thì vụ án của Lưu Quý Điền trở nên phức tạp. Sau khi tổ chuyên án tỉnh tiến hành kiểm tra nhà Lưu Quý Điền thì đột nhiên phát hiện dưới gầm giường nhà hắn có giấu rất nhiều tiền. Sau khi thống kê thì thấy hơn ba mươi triệu. Một Phó thị trưởng đột nhiên có khoản tiền lớn như vậy, tiền này từ đâu mà đến. Tin tức nhà Lưu Quý Điền giấu rất nhiều tiền truyền ra làm cả Đỗ Thủ Như và Trương Tùng đều đau đầu. Lưu Quý Điền này nhất định có vấn đề. Tội danh giám sát không tốt nhất định sẽ đổ xuống đầu của hai người bọn họ. So sánh với việc Lưu Quý Điền bị giết thì việc xuất hiện nhiều tiền như vậy mới là chuyện lớn. Phùng Nhật Hoa đã đưa ra chỉ thị yêu cầu tổ chuyên án trong vòng nửa tháng phải phá án.