Trong nội dung mà Vương Trạch Vinh đưa ra với Mạc Chính Quần, hắn mặc dù đưa ra không ít người nhưng thực ra chỉ có mình Lý Hạ đề cử làm Phó thị trưởng là nội dung quan trọng.
Mạc Chính Quần nhắm mắt ngồi đó suy nghĩ rồi cười khổ một tiếng. Ba Phó cục trưởng lên làm cục trưởng cho dù mình không ủng hộ thì chỉ cần đưa ra hội nghị thường ủy, với số phiếu Vương Trạch Vinh nắm giữ rất có thể sẽ được thông qua, việc này coi như đã được quyết định. Quan trọng là đề cử Phó thị trưởng, trên tỉnh đã nhiều lần thúc giục, Lục Nhân Cổ nhất định sẽ có lựa chọn, Vương Trạch Vinh lại đưa ra một người. Như vậy Vương Trạch Vinh và Lục Nhân Cổ sẽ đấu nhau.
Điều này càng có lợi cho Mạc Chính Quần nếu muốn liên minh với Vương Trạch Vinh. Điều này hoàn toàn kéo Vương Trạch Vinh về phía hắn.
Xem ra Vương Trạch Vinh đã sớm đoán được ý đồ của mình.
Lần này đến Huyện Đại Phường, Mạc Chính Quần và Vương Trạch Vinh đã đạt được chút quyết định về liên minh.
Hai người vừa đến được Huyện Đại Phường để kiểm tra công việc thì trưởng ban thư ký Thị ủy Dương Hằng Bình đã gọi điện cho Mạc Chính Quần. Theo lý mà nói thì trưởng ban thư ký phải nghe theo Bí thư, nhưng tình hình Quán Hà không phải vậy. Giữa Bí thư thị ủy và trưởng ban thư ký không hòa hợp như vậy.
Nghe xong điện thoại, Mạc Chính Quần nghiêm túc nói với Vương Trạch Vinh:
- Tổ kiểm tra cục Giám sát Quốc vụ viện đã đến Quán Hà.
Vương Trạch Vinh nghe vậy liền giật mình. Quán Hà bây giờ đang đứng trước bao luồng dư luận, sao Cục Giám sát lại đột nhiên đến như vậy?
- Ai dẫn đội?
Đây là điểm quan trọng, Vương Trạch Vinh hỏi.
Mạc Chính Quần nói:
- Thấy bảo là do Phó cục trưởng cục Dự phòng quốc gia - Lục Nhân Cổ dẫn đội.
Vương Trạch Vinh có chút ngạc nhiên nhìn Mạc Chính Quần:
- Sao lại là cục Dự phòng quốc gia?
Mạc Chính Quần nói:
- Phó cục trưởng Lục Nhân Cổ kiêm chức Phó chánh văn phòng Cục Giám sát Quốc vụ viện.
- Trạch Vinh, Quán Hà xảy ra nhiều chuyện như vậy, Quốc vụ viện xem ra rất coi trọng Quán Hà. Cục Giám sát đến, chúng ta phải mau chóng quay về.
Không ai hiểu ý đồ tổ kiểm tra này là gì. Mạc Chính Quần không còn tâm trạng ở Huyện Đại Phường rồi, tiếp đón lãnh đạo cấp trên là hơn.
Lục Nhân Cổ là một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi khá gấy. Bởi vì là ủy viên Trung ương nên hắn đến làm Tỉnh ủy rất coi trọng. Do Phó bí thư tỉnh ủy Chương Kiều Cương, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy Lương Minh Hỉ dẫn hắn đến Quán Hà.
Lần này tổ kiểm tra Cục Giám sát đến Quán Hà chính là muốn tìm hiểu bộ máy mới của Quán Hà. Bởi vì Quán Hà xảy ra nhiều việc nên nổi tiếng cả ở Trung ương.
Thấy có nhiều lãnh đạo đến như vậy, Mạc Chính Quần càng khẩn trương, càng có thái độ với Dương Hằng Bình chỉ báo cáo qua quít. Điều này nói rõ là cố ý gây phiền phức cho mình.
Trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Tổ Cường đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh mà nói:
- Trạch Vinh, lần này Cục Giám sát đột nhiên đến Quán Hà, trên tỉnh cũng không biết trước, cho nên không kịp ứng phó.
Hoàng Tổ Cường lập tức báo cáo tình hình mình biết với Vương Trạch Vinh, việc này làm hắn khá khó hiểu. Trước đây không phải không có tổ kiểm tra như vậy, nhưng tổ trưởng có cấp bậc không cao. Lần này do một Phó chánh văn phòng dẫn đội đến.
Sao lại có hành vi này, chẳng lẽ Quán Hà có việc ư?
Vu Dương lúc này rất bận để bố trí lực lượng cảnh sát. Sau khi xong việc hắn liền đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh mà nói:
- Nghe thấy trưởng ban Dương tự mình báo cáo với Bí thư Mạc nên tôi không gọi điện cho ngài. Việc này có chút khó hiểu, tôi cảm thấy Thị trưởng Chu hình như rất thân mật với Phó cục trưởng Lục Nhân Cổ.
Vu Dương quan sát rất cẩn thận nên nói như vậy.
Chẳng lẽ Lục Nhân Cổ đến là để tạo thế cho Chu Tài Khâm? Nghĩ như vậy Vương Trạch Vinh liền nghi ngờ việc Cục Giám sát đột nhiên đến Quán Hà.
Khi Vương Trạch Vinh bắt tay Chương Kiều Cương, Chương Kiều Cương cười nói:
- Phải coi trọng công tác Cục Giám sát.
Đây rõ ràng là Chương Kiều Cương đang chỉ điểm cho hắn.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, các đồng chí Cục Giám sát liền tiến vào phòng hội nghị. Bọn họ đưa ra yêu cầu muốn nghe toàn bộ tình hình Quán Hà.
Đầu tiên do chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Quán Hà – Mã Hoa Quân báo cáo công việc. Lần này khác các lần khác, trước đây thường chỉ là một tổ kiểm tra bình thường, nhưng lần này Cục Giám sát lại có một Phó chánh văn phòng đến nên làm thành phố rất lo lắng. Sau khi Mã Hoa Quân báo cáo xong thì đến lượt Mạc Chính Quần.
Nghe hai người báo cáo, Lục Nhân Cổ nói:
- thông qua tìm hiểu về Quán Hà, tôi thấy bộ máy mới của Quán Hà đã đạt được thành tích nhất định về kinh tế. Nhưng chúng tôi cũng phát hiện một vấn đề, trong quá trình phát triển kinh tế, công tác xây dựng Đảng của Quán Hà không đi kèm, hy vọng Thành phố Quán Hà sẽ trọng tâm chú ý đến công tác này, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đề cao công tác.
Nghe thấy Lục Nhân Cổ nói như vậy, mọi người đều nhìn Mạc Chính Quần. Lục Nhân Cổ biểu dương ủy ban, phê bình Thị ủy là có ý gì?
Nhìn Chu Tài Khâm đang cẩn thận ghi chép, Vương Trạch Vinh coi như hiểu rõ ý đồ mà Lục Nhân Cổ đến Quán Hà. Tình hình Quán Hà bây giờ đang rất bất lợi cho Chu Tài Khâm, hắn có lẽ muốn mang Lục Nhân Cổ đến để thay đổi tình hình.
Hội nghị kéo dài không lâu nhưng mỗi chuyện mà Lục Nhân Cổ nói ra đều có ý đồ rõ ràng.
Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Trạch Vinh liền đi vào phòng nghỉ của Chương Kiều Cương.
- Công việc vẫn ổn chứ?
Chương Kiều Cương hỏi.
- Xin Phó bí thư yên tâm, mọi việc đều ổn.
Vương Trạch Vinh đáp.
Chương Kiều Cương gật đầu nói:
- Nghe nói cậu cũng có một lực lượng nhất định ở Quán Hà?
- Triển khai công việc nếu không có một số cấp dưới là không thể, nhưng nói có thế lực thì hơi quá.
Chương Kiều Cương cười cười không hỏi về việc này nữa.
Chương Kiều Cương như là đang tự hỏi hoặc giới thiệu, Vương Trạch Vinh chỉ nghe thấy y lẩm bẩm:
- Phó cục trưởng Lục là do một tay Chu lão gia tử đề bạt lên, trong công tác nhất định phải có đủ lý lẽ.
Vương Trạch Vinh sớm đã hiểu ý đồ của Lục Nhân Cổ, nghe Chương Kiều Cương nói vậy liền nói:
- Xin Phó bí thư yên tâm, tôi sẽ không ngừng ủng hộ Thị trưởng Chu triển khai công việc.
Chương Kiều Cương nói:
- Xử lý chuyện gì cũng phải để ý các phương, phải biết thứ gì nên bỏ, nên giữ. Không nên có suy nghĩ có quyền lực thì sẽ làm được mọi việc.
Chương Kiều Cương đây là thực lòng chỉ điểm cho Vương Trạch Vinh. Y lo lắng Vương Trạch Vinh sẽ có xung đột với Chu Tài Khâm. Bây giờ Chu lão gia tử vẫn còn sống nên cố gắng không gây chuyện là tốt nhất.
Trong bữa tiệc chiêu đãi Lục Nhân Cổ, các thường vụ thị ủy Quán Hà ngồi cùng bàn với Lục Nhân Cổ.
- Các đồng chí, lần này đến Quán Hà tôi đã làm phiền mọi người, tôi mời mọi người một chén.
Lục Nhân Cổ hào sảng nâng chén lên.
Chu Tài Khâm cười nói:
- Đều là người một nhà, anh không nên khách khí như vậy.
Lục Nhân Cổ cười nói:
- Cậu nói đúng, là người một nhà.
Uống cạn chén, Lục Nhân Cổ cười nói:
- Mọi người chắc vẫn không biết, Thị trưởng Chu của các anh có quan hệ rất tốt với tôi.
Thấy mọi người chú ý lắng nghe, Lục Nhân Cổ nhìn Chu Tài Khâm rồi nói:
- Nhớ lại lúc trước lão gia tử rất chiếu cố tôi, ân tình này rất lớn.
Nói đến đây Lục Nhân Cổ liền nói với Chu Tài Khâm:
- Lão gia tử dạo này rất khỏe, đừng thấy ngài đã lui nhưng học trò đúng là không ít.
Các thường vụ Quán Hà nghe thấy Lục Nhân Cổ nói như vậy liền hiểu thêm một chút về Chu Tài Khâm.
Tin tức nà có thể nói đã đánh mạnh vào thần kinh của mọi người.
Trước đây mọi người chỉ biết Vương Trạch Vinh có quan hệ trên Bắc Kinh, bây giờ Chu Tài Khâm cũng có.
- Tiểu Chu, Chu lão gia tử rất tốt, sức khỏe vẫn ổn, không biết tôi đến từng đó tuổi có được như ngài không.
- Lão gia tử thường xuyên nhắc đến các anh.
Chu Tài Khâm nói.
Lục Nhân Cổ nói xong liền không nói gì nữa, chỉ ngồi uống rượu với mọi người.
Không ai ngờ Chu Tài Khâm có lai lịch lớn như vậy, từ cuộc nói chuyện của hai người có thể thấy vài thứ. Chu Tài Khâm giống như Vương Trạch Vinh, có gia tộc trên Bắc Kinh ủng hộ, thậm chí còn lợi hại hơn Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh có thể đấu lại với Chu Tài Khâm không? Rất nhiều người bắt đầu nghi ngờ.
Mọi người đều lăn lộn trong chốn quan trường nhiều năm nên sao không nhìn ra đây là cách mà Chu Tài Khâm muốn tạo thế.
Quán Hà vẫn bị thế lực của Vương Trạch Vinh chiếm giữ. Đây là do mọi người thấy Vương Trạch Vinh có thực lực mạnh nên dựa vào hắn.
Bây giờ xem ra biện pháp của Chu Tài Khâm đã có hiệu quả. Lấy một gia tộc có lão gia tử đấu với Hạng gia không còn lão gia tử. Chu gia đã chiếm ưu thế trong việc này.
Vương Trạch Vinh cũng biết đây là Chu Tài Khâm nghe thấy mình cũng Mạc Chính Quần đến Huyện Đại Phường nên sợ hai bên đạt thành liên minh sẽ ảnh hưởng đến khả năng khống chế Quán Hà của hắn, lần này Chu Tài Khâm kéo Lục Nhân Cổ đến Quán Hà là muốn cho mọi người thấy thực lực của hắn để có sự lựa chọn.