Quan Khí​

Chương 504: Bố trí thư ký



Chánh văn phòng văn phòng ủy ban Triệu Hải Đào cũng là thường vụ thị ủy, sau khi tan họp liền vội vàng dẫn Vương Trạch Vinh tới một gian phòng với nội thất tinh mỹ.

- Ha ha, Phó thị trưởng Vương, ngài thấy văn phòng này thế nào, nếu có chỗ nào cần chỉnh sửa thì ngài cứ nói ra.

Triệu Hải Đào cười dò hỏi.

Vương Trạch Vinh rất hài lòng với căn phòng này, nội thất văn phòng này không thua kém gì với văn phòng Ủy ban hợp tác kinh tế ba tỉnh gì cả, đều có đủ những thứ cần thiết. Dù sao cũng là một tỉnh phồn thịnh về thương nghiệp cho nên điều kiện cơ sở vật chất cũng rất phô trương.

Đối với Vương Trạch Vinh mà nói thì điều quan trọng nhất vẫn là xem nội thất có ảnh hưởng tới quan khí của mình hay không.

Sau một hồi quan sát và cảm ứng Vương Trạch Vinh liền gật đầu nói với Triệu Hải Đào:

- Chánh văn phòng Triệu, văn phòng này rất tốt, tôi rất hài lòng, không cần phải sửa đổi gì lại cả. Nếu có cây cảnh hay hoa thì đặt một chậu ra phía đằng trước đi.

Triệu Hải Đào hơi kỳ lạ với hành vi của Vương Trạch Vinh, thấy Vương Trạch Vinh đi tới đi lui trong gian phòng, còn tưởng rằng hắn chưa từng thấy qua văn phòng tốt như vậy, mỉm cười nói:

- Phó thị trưởng Vương, nghe nói ngài tới Phượng Hải, thị trưởng Lô còn căn dặn đặc biệt là nhất định phải chuẩn bị một phòng làm việc thật tốt cho ngài.

- Cảm tạ sự quan tâm của thị trưởng Lô, cảm tạ Chánh văn phòng Triệu.

Vương Trạch Vinh cũng nhận ra hắn đã nhấn mạnh lời nói của thị trưởng Lô.

Nghe thấy Vương Trạch Vinh nói như vậy, Triệu Hải Đào nói:

- Chỉ cần Phó thị trưởng Vương thích là tốt rồi.

Trong cuộc họp Vương Trạch Vinh đã xem qua tình hình quan khí của Triệu Hải Đào, qua đó có thể thấy Chánh văn phòng Triệu này thuộc về phe của thị trưởng Lô.

- À, đúng rồi, Phó thị trưởng Vương, theo quy định thì ngài cần có một thư ký, không biết ngài có yêu cầu gì không?

Triệu Hải Đào nói.

Nghe được câu hỏi của Triệu Hải Đào, Vương Trạch Vinh ngẫm nghĩ rồi nói:

- Đầu tiên phải tương đối quen thuộc với tình hình thành phố Phượng Hải, thứ hai là năng lực giỏi. Chủ nhiệm cứ tuyển chọn theo hai tiêu chuẩn này trước rồi tôi sẽ quyết định sau.

Bản thân mình vừa tới Phượng Hải nên không nắm rõ được nhiều chuyện, cho nên phải hiểu được tình hình mới là chuyện trọng yếu nhất.

Triệu Hải Đào mỉm cười nói:

- Được, tôi đi bố trí một chút.

Thấy Triệu Hải Đào là một thường vụ thị ủy mà vẫn tỏ vẻ nhún nhường như vậy nên Vương Trạch Vinh khá có hảo cảm với hắn. Đồng thời cũng cảm nhận được đây là một người khôn khéo, rất khó để đối phó!

Sau khi ra khỏi văn phòng của Vương Trạch Vinh thì Triệu Hải Đào thầm phấn chấn, tuy rằng hắn là người thuộc phe Lô Cát Xuân nhưng mà 'thêm một bằng hữu cũng là thêm một con đường' vẫn là chuẩn tắc mà hắn luôn theo đuổi. Đối với chuyện về Vương Trạch Vinh thì hắn đã sớm nghiên cứu qua nhiều lần rồi, mặc dù Vương Trạch Vinh không trở thành nhân viên cấp giám đốc sở nhưng từ đủ loại tin tức có thể thấy được hậu thuẫn của Vương Trạch Vinh không kém. Do đó Triệu Hải Đào hạ quyết tâm là đối xử khiêm tốn với Vương Trạch Vinh.

Trở lại phòng làm việc Triệu Hải Đào bắt đầu suy nghĩ, rốt cuộc nên phái ai cho Vương Trạch Vinh đây? Người này phải thân cận với mình mới được.

Sau khi điều tra tình hình một đám nhân viên, Triệu Hải Đào vẫn chưa ưng ý một ai có thể làm thư ký cho Vương Trạch Vinh.

Người quen thuộc với tình hình Phượng Hải lại là người có tài thì cũng có một người như vậy, chẳng qua người này trước kia đã từng làm thư ký cho thị trưởng tiền nhiệm, sau khi thị trưởng đó nghỉ dưỡng bệnh thì không ai dám dùng hắn nữa. Thực sự mà nói thì tên Khương Tắc Xương này cũng có họ hàng với Triệu Hải Đào.

- Khương Tắc Xương, anh tới chỗ tôi một lát.

Triệu Hải Đào sau khi quyết định cho Khương Tắc Xương đi thử vận may liền gọi điện thoại.

Từ sau khi thị trưởng tiền nhiệm rút lui, mọi người đều biết nguyên nhân vì bệnh nên không thể không lui, còn Khương Tắc Xương thì không có được sự an bài nào, một người vốn rất có tài năng mà lại bị vứt mốc sang một bên.

Ngồi trong phòng làm việc lật xem báo chí, Khương Tắc Xương chăm chú đọc tin tức liên quan tới việc Vương Trạch Vinh đến Phượng Hải.

Mọi người trong phòng làm việc đều bàn tán về chuyện phó thị trưởng mới tới.

- Lão Hoàng, đừng nhìn Phó thị trưởng Vương còn trẻ, theo tôi thấy thì tiền đồ rất lớn, không biết ai có phúc khí trở thành thư ký của hắn?

Một người hỏi đồng sự ăn không ngồi chờ trong thời gian dài.

Nghe câu hỏi như thế, trong lòng Khương Tắc Xương cũng có suy nghĩ như vậy, hắn cũng từng nghiên cứu qua rồi, Vương Trạch Vinh từ Khai Hà tới Quán Hà, rồi đến Phượng Hải đều là một đường thẳng lên cao. Ngay cả thư ký của hắn cũng đều trở thành phó chủ tịch huyện, đi theo một lãnh đạo như vậy nhất định có tiền đồ phát triển rất lớn. Ai mà không muốn làm thư ký của hắn chứ, nếu như mình có thể đi theo hắn thì khả năng phát triển của mình rất lớn.

Nghĩ lại tình hình của mình, Khương Tắc Xương thầm thở dài, lãnh đạo tiền nhiệm mà hắn theo mới lui được một tháng, người khác không rõ nhưng hắn thì biết, lãnh đạo tiền nhiệm của mình bởi vì phạm phải sai lầm nên bị ép lui. Từng trải qua làm thư ký cho thị trưởng nên trong số lãnh đạo Phượng Hải không có ai dùng mình cả.

Khi Triệu Hải Đào gọi điện thoại tới thì Khương Tắc Xương đang rót thêm trà cho mọi người.

- Khương Tắc Xương, anh tới chỗ tôi một lát.

Trong giọng nói của Triệu Hải Đào cũng không có gì đặc biệt nhưng Khương Tắc Xương lại có một loại dự cảm, có lẽ vận mệnh của mình sẽ thay đổi.

- Khương ca, có chuyện gì vậy?

Lâm Quốc Khánh hỏi. Hắn rất là tò mò, từ trước đến giờ Triệu Hải Đào có gọi điện tới cũng chưa từng tìm Khương Tắc Xương, hôm nay sao lại đột nhiên tìm hắn vậy.

Tuy rằng Khương Tắc Xương có quan hệ họ hàng với Triệu Hải Đào nhưng vì cấp bậc kém quá lớn nên Triệu Hải Đào cố ý tránh né Khương Tắc Xương, do đó cũng không có mấy người biết được quan hệ thân thích của bọn họ.

Đi tới cửa phòng của Triệu Hải Đào, Khương Tắc Xương sửa sang lại quần áo của mình rồi mới bước vào.

Triệu Hải Đào đứng dậy ra hiệu Khương Tắc Xương ngồi xuống rồi đi ra đóng cửa phòng lại.

Đi tới ngồi xuống trước mặt Khương Tắc Xương liền nói:

- Tắc Xương, anh cũng biết tình hình của anh đó, cũng không phải tôi không muốn giúp anh mà là không biết giúp như thế nào cả.

Kỳ thật từ trong đáy lòng Khương Tắc Xương cũng không có nhiều hảo cảm với Triệu Hải Đào, đây là loại người gió chiều nào xoay chiều ấy.

- Chánh văn phòng Triệu, tôi biết chỗ khó xử của ngài.

Dáng vẻ của Khương Tắc Xương rất là thành khẩn.

- Tắc Xương à, hiện tại có một cơ hội cho anh, giờ chỉ xem anh có may mắn này hay không. Vương Trạch Vinh tới Phượng Hải nhưng chưa có thư ký, tôi định đề cử anh cho hắn.

Lời nói này khiến trong lòng Khương Tắc Xương rất là xúc động, mặc dù mấy năm nay đã tạo cho hắn sự bình tĩnh nhưng nghe được tin tức này vẫn khiến cho hắn không kìm nổi kích động.

- Chánh văn phòng Triệu, cảm tạ ngài đã đề cử.

Sau khi ổn định tâm tình Khương Tắc Xương liền nói.

Thấy Khương Tắc Xương thành thục như vậy, Triệu Hải Đào âm thầm gật đầu, chưa nói tới việc Khương Tắc Xương này rất quen thuộc tình hình Phượng Hải, điều quan trọng là hắn làm việc rất trầm ổn lại có tài năng.

- Đi thôi, tôi dẫn anh đi gặp Vương Trạch Vinh.

Hai người nhanh chóng đi tới văn phòng của Vương Trạch Vinh.

Lúc này Vương Trạch Vinh vừa mới gọi điện thoại cho Trương Tất Trường xong, sau khi báo cáo tình hình phân công của mình liền ngồi tại chỗ nhâm nhi chén trà.

- Phó thị trưởng Vương, theo yêu cầu của ngài, tôi thấy đồng chí Tiểu Khương chắc là phù hợp, tôi dẫn hắn đến đây, ngài xem có được không.

Nghe được Triệu Hải Đào nói như vậy, Vương Trạch Vinh liền quan sát Khương Tắc Xương.

Đối với Vương Trạch Vinh mà nói, về mặt nhìn người thì hắn có nhiều ưu thế hơn so với người khác. Nếu đổi là người khác thì e là sẽ chọn biện pháp liên tục thử lòng trung thành của thủ hạ. Vương Trạch Vinh thì không cần làm như vậy, chỉ cần liếc mắt một cái là hán có thể nhìn ra.

Nhìn qua quan khí của Khương Tắc Xương.

Thấy Vương Trạch Vinh nhìn mình, Khương Tắc Xương vội vàng tập trung tinh thần, hắn biết thành bại chính là lần này.

Dưới ánh mắt quan sát của Vương Trạch Vinh, trong lòng Khương Tắc Xương cảm thấy rất áp lực nhưng hắn cũng cố bình tĩnh nhìn về phía Vương Trạch Vinh.

Về cơ bản thì quan khí hướng về phía mình, mặc dù có một ít chỗ khác biệt nhưng có thể sử dụng! Trong lòng Vương Trạch Vinh thầm quyết định.

Mỉm cười hỏi:

- Anh hiểu làm thư ký là như nào?

Vương Trạch Vinh hỏi.

- Tôi cho rằng chính là phục vụ lãnh đạo thật tốt, tham mưu tốt, chấp hành chính xác ý đồ của lãnh đạo.

Khương Tắc Xương trả lời.

Vương Trạch Vinh nghe được câu trả lời của Khương Tắc Xương thì gật đầu nói:

- Từ ngày mai anh bắt đầu theo tôi nhé.

Vui vẻ, nhanh chóng quyết định như vậy làm cho Triệu Hải Đào lẫn Khương Tắc Xương đều cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Đối với Triệu Hải Đào mà nói thì một lãnh đạo tuyển thư ký cho mình thì hẳn là coi trọng lòng trung thành, nhưng Vương Trạch Vinh này thật quá tùy tiện đi, chẳng thèm kiểm tra gì mà lại dễ dàng đồng ý cho làm thư ký như vậy.

Thấy chuyện như vậy, trong lòng Triệu Hải Đào liền đánh giá Vương Trạch Vinh thấp đi một bậc.

"Quá non!" Đây là đánh giá trong lòng của Triệu Hải Đào về Vương Trạch Vinh.

Cảm nhận của Khương Tắc Xương thì khác hẳn Triệu Hải Đào, hắn đương nhiên biết nếu muốn lấy được sự tín nhiệm của một lãnh đạo thì cần một thời gian rất lâu. Ngay cả vị thị trưởng tiền nhiệm trước đây của mình vẫn liên tục khảo nghiệm mình trước khi nghỉ dưỡng bệnh. Thật không ngờ Vương Trạch Vinh lại có thể nhận mình như vậy, từ ánh mắt của Vương Trạch Vinh toát ra cảm giác tín nhiệm khiến Khương Tắc Xương suýt khóc.

Sau khi cùng với Triệu Hải Đào ra khỏi văn phòng của Vương Trạch Vinh nhưng vẻ mặt của Khương Tắc Xương vẫn chưa hết hoảng hốt.

Nhìn thấy bộ dạng của Khương Tắc Xương, Triệu Hải Đào mỉm cười, khẽ vỗ lưng Khương Tắc Xương nói:

- Chúc mừng anh!

Khương Tắc Xương hỏi:

- Chỉ như vậy là thành thư ký Phó thị trưởng Vương sao?

Hắn vẫn có phần không thể tin được.

Triệu Hải Đào cười ha ha nói:

- Sao thế, anh không dám làm à?

Lúc này Khương Tắc Xương mới khôi phục lại, sự trầm ổn lại hiện lên trên mặt hắn, nhìn về phía Triệu Hải Đào nói:

- Chánh văn phòng Triệu, cảm ơn ngài đã đề cử.

- Tắc Xương à, khả năng của tôi cũng chỉ có thể giúp đến như vậy, còn lại phải xem vận số của anh, cố gắng làm cho tốt nhé.

Triệu Hải Đào cũng cảm thấy vui vì mình đã làm được việc 'thuận nước đẩy thuyền', vốn định thử một lần không ngờ Vương Trạch Vinh lại đồng ý.

Ngộ nhỡ Vương Trạch Vinh biết hắn đã làm thư ký cho thị trưởng trước đây thì làm sao bây giờ? Triệu Hải Đào đang định trở về phòng thì lại thấy hơi do dự rồi xoay người lại đi vào văn phòng của Vương Trạch Vinh.

- Phó thị trưởng Vương, còn có một chuyện tôi phải nói với ngài biết, Khương Tắc Xương vốn là thư ký của thị trưởng trước đây.

- Ồ, chuyện là như thế nào?

Vương Trạch Vinh lại thấy khá vui khi thấy Triệu Hải Đào tố cáo Khương Tắc Xương, vốn hắn còn đang lo lắng hai người này có quan hệ thân mật nào đó, giờ thì khỏi lo rồi.

Nghe Triệu Hải Đào thuật lại xong, Vương Trạch Vinh khẽ cười nói:

- Việc này chẳng có quan hệ gì, tôi dùng người trọng ở năng lực, chỉ cần hắn có thể đảm nhiệm được công tác này là được.

Vương Trạch Vinh vừa nói như vậy, tâm tình của Triệu Hải Đào hoàn toàn được thả lỏng, cười nói:

- Phó thị trưởng Vương dùng người rất quyết đoán!