Trần Thuật Tiến không ngờ gặp phải việc này. Theo hắn nghĩ Vương Trạch Vinh chỉ là một Phó thị trưởng, nghe mình đi báo cáo công việc với Phó bí thư thì nhất định phải cho ít mặt mũi.
Lần này Trần Thuật Tiến coi như đã mất mặt.
Phái phản đối như Hạ Ý Khai lại rất vui vẻ. Hạ Ý Khai càng hiểu được sự quan trọng khi dựa vào Vương Trạch Vinh.
Nhìn Vương Trạch Vinh rời đi, đám người phản đối như Hạ Ý Khai cũng ra ngoài.
Trần Thuật Tiến nghiêm mặt nhìn những người bên trọng.
Hắn có thể cảm nhận ánh mắt mọi người nhìn mình đã thay đổi nhiều. Mấy lần trước khi Phó bí thư Lưu đến đều ám chỉ mọi người phải nghe Trần Thuật Tiến, lần này Vương Trạch Vinh tỏ vẻ rõ ràng như vậy rõ ràng là làm hắn mất mặt.
Trần Thuật Tiến trực tiếp chạy vọt đến văn phòng của Lưu Bảo Nguyệt.
Thấy Trần Thuật Tiến đến, Lưu Bảo Nguyệt nhíu mày nói:
- Sao lại đến nữa, anh lại có việc gì ư?
Nghe Lưu Bảo Nguyệt hỏi như vậy, Trần Thuật Tiến nghẹn ngào nói:
- Bí thư, ngài phải làm chủ giúp tôi.
Lưu Bảo Nguyệt chỉ vào ghế rồi nói:
- Ngồi xuống rồi nói, đàn ông có gì thì nói, trời không sụp được đâu.
- Bí thư, vừa nãy tôi đến báo cáo công việc với ngài. Sau khi về thì Vương Trạch Vinh không ngờ lại đến cục Chiêu thương và tổ chức hội nghị. Khi tôi nói với hắn là đến Thị ủy báo cáo công việc với ngài, không ngờ hắn còn mắng tôi một trận.
Lưu Bảo Nguyệt nghe thấy chuyện liên quan đến Vương Trạch Vinh nên nói:
Trần Thuật Tiến lập tức nói rõ chuyện, nhưng cũng nói thêm không ít lời bậy bạ về Vương Trạch Vinh.
Nghe Trần Thuật Tiến nói, Lưu Bảo Nguyệt rất tức giận. Vương Trạch Vinh mày chỉ là một thường vụ, tao còn là Phó bí thư, Trần Thuật Tiến đến báo cáo công việc với tao thì sao.
Lưu Bảo Nguyệt tuy nghĩ như vậy nhưng ngoài mặt vẫn rất bình thường mà nói:
- Việc này tôi biết rồi, anh cứ về làm tốt công tác đi.
Trần Thuật Tiến ít nhiều có thể thấy Lưu Bảo Nguyệt bất mãn với Vương Trạch Vinh. Mục đích đến đây hôm nay của hắn chính là muốn Lưu Bảo Nguyệt ra mặt cho mình, đương nhiên hắn biết việc này không dễ dàng. Nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh sẽ đối phó mình, Trần Thuật Tiến rất lo lắng. Chẳng may chuyện kia bị Vương Trạch Vinh biết thì mình xong rồi.
Lưu Bảo Nguyệt nhìn Trần Thuật Tiến rời đi, hắn càng nghĩ càng tức giận. Xem ra Vương Trạch Vinh muốn động cục Chiêu thương rồi.
Thị trưởng Lô Cát Xuân sau khi về Phượng Hải liền có áp lực công tác rất lớn. Lần này nước Pháp phái một đoàn đến tiến hành nghi thức kết nghĩa, ngoài ra hai bên cũng có nhiều việc cần hợp tác.
Thị ủy liền quyết định triệu tập Hội nghị thường ủy.
Âu Dương Hải Ba vui vẻ nhất, Phượng Hải có thể thành công kết nghĩa với Paris, đồng thời nhà đầu tư nước ngoài cũng đến Phượng Hải, dù như thế nào thì thành tích sẽ không thấp.
- Hội nghị hôm nay có mấy nội dung cần nhanh chóng giải quyết.
- Nội dung thứ nhất là cử hành nghi lễ kết nghĩa với Paris, công việc này giao cho ban Tuyên giáo làm. Trưởng ban Cung Lỵ Đình phải chú tâm trong công tác này.
Lô Cát Xuân nói xen vào một câu:
- Lần này Paris rất coi trọng, nghi thức kết nghĩa tổ chức vô cùng long trọng, chúng ta không thể kém hơn bọn họ.
Âu Dương Hải Ba nói:
- Nếu lực lượng không đủ thì Trưởng ban Cung báo cáo lên ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, xin Tỉnh ủy chỉ đạo.
Cung Lỵ Đình nói:
- Việc này chúng tôi sẽ tích cực liên hệ với Tỉnh ủy, dựa vào lực lượng của Phượng Hải đúng là tồn tại vấn đề.
- Nội dung thứ hai là vấn đề hợp tác nhiều mặt, trao đổi văn hóa là trọng tâm. Cụ thể làm như thế nào thì tôi đã hỏi ý kiến trên tỉnh, công tác này Phó bí thư Vũ phải quan tâm nhiều hơn.
Vũ Kiệt Khai cười nói:
- Đây là chuyện mới trong toàn tỉnh, tôi nhất định cố hết sức mà làm.
Âu Dương Hải Ba cười nói:
- Một vài thành phố phía Nam có kinh nghiệm này, nếu không được thì chúng ta có thể học tập bọn họ.
Sau khi bố trí xong mấy hạng mục công việc, Âu Dương Hải Ba nói:
- Tất cả chuyện đã được xác định, bây giờ còn một vấn đề là công tác thu hút đầu tư. Tôi thấy công tác đó bây giờ sẽ rất bận. Đồng chí Trạch Vinh, công tác này do anh phụ trách, nhất định phải làm ra hiệu quả.
Chủ tịch Mặt trận tổ quốc Nguyễn Phong Đồng tiếp lời:
- Công tác này là một phần quan trọng trong các hạng mục công tác của Phượng Hải hiện nay. Tin rằng khi các bạn nước Pháp đến, kinh doanh sẽ nhiều hơn. Phó thị trưởng Vương mới đến Phượng Hải đã gánh vác công tác nặng như vậy, điều này không tiện cho triển khai công tác. Đồng chí Trạch Vinh cần có một quá trình quen thuộc. Tôi có một suy nghĩ, vì thể hiện sự coi trọng của Phượng Hải đối với công tác thu hút đầu tư, có phải nên mời Phó bí thư Lưu giúp Phó thị trưởng Vương một chút. Đợi khi Phó thị trưởng Vương quen thuộc tình hình thành phố rồi giao hết cho Phó thị trưởng Vương.
Nói xong lời này, Nguyễn Phong Đồng cười ha hả nói:
- Đây là lời của cá nhân tôi mà thôi. Tôi hy vọng công tác thu hút đầu tư của Phượng Hải có đột phá. Có hai Lãnh đạo thị ủy phụ trách thì công tác thu hút đầu tư n di có đột phá lớn.
Nguyễn Phong Đồng vừa nói như vậy, mọi người đều nhìn hắn.
Phó bí thư Lưu Bảo Nguyệt cười nói:
- Chủ tịch Nguyễn quá khen rồi, tôi chỉ có một chút kinh nghiệm mà thôi. Công tác bên Ủy ban thành phố thì chúng ta ít nhúng tay vào là hơn. Tôi thấy đồng chí Trần Thuật Tiến cục Chiêu thương có năng lực, để đồng chí này triển khai công tác là tốt. Phó thị trưởng Vương cũng nên suy nghĩ về việc này.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi muốn báo cáo với Thị ủy một chút tình hình của cục Chiêu thương Phượng Hải. Nếu mọi người đã coi trọng việc này, tôi thấy có nên nhân cơ hội báo cáo tình hình cục Chiêu thương?
Âu Dương Hải Ba ngồi đó nghe Nguyễn Phong Đồng và Lưu Bảo Nguyệt nói chuyện về cục Chiêu thương, y cũng nghe Vương Trạch Vinh làm Trần Thuật Tiến mất mặt ngay tại cục Chiêu thương, trong lòng liền nghĩ không biết chừng chuyện sẽ có phát triển.
- Nếu mọi người không có ý kiến thì chúng ta bàn một chút.
Âu Dương Hải Ba vừa cười vừa nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Trước khi tôi báo cáo tình hình cục Chiêu thương thì mời mọi người xem tài liệu này một chút.
Vương Trạch Vinh lấy một tập tài liệu trong cặp phát cho các thường vụ.
Đây là những chứng cứ tham ô của các phân cục và cục Chiêu thương do Phó cục trưởng Hạ Ý Khai thầm thu thập.
Sau khi phát tài liệu ra, Vương Trạch Vinh không vội lên tiếng mà ngồi đó uống trà.
Bốp.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trương Cạnh Phương vỗ ban nói:
- Thật không ngờ cục Chiêu thương lại tồn tại vấn đề lớn như vậy, rất nhiều tài chính phát ra mà chỉ dùng để ăn uống, vui chơi.
Âu Dương Hải Ba cũng rất tức giận nên nói:
- CHuyện này có thể tin mấy phần?
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi mới nhận được vào hôm trước, bởi vì lo lắng tố cáo không thật nên tôi đã giao cho đồng chí Hạ Ý Khai cục Chiêu thương âm thầm điều tra. Kết quả làm người ta vô cùng thất vọng, tất cả nội dung đều có thật. Càng làm cho chúng ta đau lòng là Trần Thuật Tiến cũng bị cuốn vào. Từ một vài tình hình có thể thấy Trần Thuật Tiến tham ô, nhận hối lộ là vô cùng nghiêm trọng. Tôi lo lắng những người này nếu tiếp tục công tác ở cục Chiêu thương sẽ ảnh hưởng đến cả cục.
Vương Trạch Vinh muốn dìm chết Trần Thuật Tiến.
Các thường vụ thấy Phó bí thư Lưu Bảo Nguyệt đấu với Vương Trạch Vinh, không ai muốn xen vào làm gì.
Mặt Lưu Bảo Nguyệt lúc xanh lúc đỏ, khi hắn nhìn tài liệu này mà rất giật mình.
Vương Trạch Vinh thấy mọi người đang bàn tán liền nghiêm túc nói:
- Lần trước tôi đến cục Chiêu thương kiểm tra một lần thì rất giật mình. Người cục Chiêu thương công tác rất tản mạn, cách quản lý quá kém. Nếu cứ như vậy mà hợp tác quốc tế thì tôi e rằng đây là nguyên nhân ngăn cản sự phát triển của Phượng Hải.
Âu Dương Hải Ba nghe vậy liền nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh mới đến Phượng Hải không lâu đã phát hiện được nhiều vấn đề như vậy, chứng tỏ công tác làm rất tốt. Về phần vấn đề của cục Chiêu thương, tôi đưa ra mấy ý sau. Đầu tiên Ủy ban kỷ luật tiến hành xác minh tài liện. Tạm thời đình chỉ công tác Trần Thuật Tiến, công tác cục Chiêu thương tạm thời do Vương Trạch Vinh tiếp quản. Thứ hai, phái tổ công tác tiến hành kiểm tra phân cục trong cả nước, phát hiện vấn đề thì nghiêm trị hết. Thứ ba, lần trước đồng chí Vương Trạch Vinh đưa ra phương án điều chỉnh cơ cấu cục Chiêu thương, sau khi hội nghị kết thúc sẽ phát cho mọi người. Trong hội nghị lần sau sẽ tiến hành nghiên cứu.
Lúc này các thường vụ nhìn Vương Trạch Vinh với ánh mắt đã khác trước. Vương Trạch Vinh coi như trực tiếp đối đầu với Lưu Bảo Nguyệt. Nếu Trần Thuật Tiến mất chức, uy tín của Lưu Bảo Nguyệt cũng bị ảnh hưởng. Thú vị đây.