Vương Trạch Vinh cho mọi người quyền ký chính là nhằm đoàn kết hầu hết người. Sở nông nghiệp mặc dù là đơn vị hành chính nhưng bây giờ trong nước đang phản đối việc giám đốc quyết định mọi việc, nếu mình độc đoán ở Sở nông nghiệp thì có lẽ rất nhanh sẽ có người báo lên tỉnh, mọi chuyện cần phải tiến hành từng bước. Hơn nữa Vương Trạch Vinh hy vọng thấy Sở nông nghiệp đầy sức sống, đoàn kết hết mọi người có thể, nắm giữ quyền lực trong tay mình. Nhưng cũng cần phải phân chia một chút quyền lực, như vậy mới dễ đoàn kết mọi người.
Biện pháp này của Vương Trạch Vinh xem ra có hiệu quả, nếu mọi người còn không nhìn ra thì đừng trách hắn có hành động.
- Giám đốc, phó giám đốc Lưu cầm một tập hóa đơn đưa cho Hồ Bằng Vũ, theo tôi đoán phải lên đến 30 ngàn nhưng Hồ Bằng Vũ vẫn cấp tiền.
Quế Hướng Minh vào văn phòng của Vương Trạch Vinh mà báo cáo. Y đã xác định rõ mình phải theo sát Vương Trạch Vinh. Người mà Vương Trạch Vinh không thích thì nhất định sẽ tiến hành đả kích. Vì thế hai ngày này y tìm rất nhiều công sức kiếm cách hạ Hồ Bằng Vũ.
- Thấy rõ chứ?
Mấy hôm nay Vương Trạch Vinh đều đang đọc văn bản bên nông nghiệp, hắn cảm thấy mình không quen thuộc công tác này. Nghe Quế Hướng Minh báo cáo liền hỏi một câu.
- Giám đốc, tôi nghe thấy rõ ràng là 30 ngàn.
Vương Trạch Vinh có lẽ khoản tiền này được tích lại trước khi mình đến Sở nông nghiệp.
- Anh gọi Quan Hành Sơn lại đây.
Vương Trạch Vinh nói với Quế Hướng Minh.
Quế Hướng Minh vẫn muốn lên chức Chánh văn phòng, khó khăn mới kiếm được nhược điểm của Hồ Bằng Vũ nên y vô cùng vui vẻ.
Thấy Quan Hành Sơn đến, Vương Trạch Vinh nói:
- Lão Quan, hôm qua vừa tổ chức hội nghị xác định việc sử dụng kinh phí, nghe nói bây giờ văn phòng đã vi phạm. Tôi muốn mời các anh đi kiểm tra một chút.
Quan Hành Sơn nói:
- Được, tôi sẽ cho người đi xem.
Y làm việc luôn là như vậy, không hề nể mặt, nghe thấy có chỗ vi phạm quy định liền lập tức về sai người đến văn phòng kiểm tra.
Nhìn Quan Hành Sơn rời đi, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Quan Hành Sơn nhất định hiểu ý của mình, nếu hiểu ý mình mà lại nhanh chóng đi làm thì đó là người thông minh.
Vương Trạch Vinh vốn có thể tự mình đi và đình chỉ công tác Hồ Bằng Vũ nhưng hắn không làm như vậy, mục đích chính là biết Sở nông nghiệp dần thành đất của mình. Cho Quan Hành Sơn quyền lực, điều này đối với mọi người đều có chỗ tốt. Quan Hành Sơn bây giờ thực ra cũng có ấn tượng tốt đối với Vương Trạch Vinh. Trước đây y là tổ trưởng tổ Kiểm tra kỷ luật nhưng chỉ cho có, căn bản không có bao quyền. Bây giờ Vương Trạch Vinh đến khiến địa vị của y tăng cao. Y đương nhiên vui vẻ vì Vương Trạch Vinh làm như vậy. Dù làm tay súng của Vương Trạch Vinh, y cũng vui vẻ.
Khi Quan Hành Sơn phái người đến văn phòng muốn kiểm tra, Hồ Bằng Vũ nói đó là việc bí mật nên không thể tùy tiện xem xét.
Nghe cấp dưới báo cáo như vậy, Quan Hành Sơn cười nói:
- Tôi tự đi xem.
Thấy Quan Hành Sơn đến, Hồ Bằng Vũ rất lo lắng, vì bất đắc dĩ nên phải để Quan Hành Sơn xem.
Thấy khoản tiền này do Lưu Tiến Giang vừa ký tên, Quan Hành Sơn biết Vương Trạch Vinh nhất định muốn thấy điều này nên lập tức đến báo cáo với Vương Trạch Vinh.
- Lập tức đình chỉ công tác Hồ Bằng Vũ, do Phó chánh văn phòng Quế Hướng Minh tạm thời thay thế.
Vương Trạch Vinh đi vào văn phòng rồi nghiêm túc nói.
- Giám đốc Vương, trước đây phó giám đốc Lưu đều đưa lại như vậy, lần này phó giám đốc Lưu đưa tới nên tôi không thể không đồng ý.
Hồ Bằng Vũ vô cùng lo lắng, mặc dù biết Vương Trạch Vinh sẽ có chiêu này nhưng y nghĩ Vương Trạch Vinh tạm thời không dám đấu với Lưu Tiến Giang.
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt nói:
- Là một Chánh văn phòng, anh lại phụ trách công tác quản lý tài chính của sở, anh cũng biết quy định vừa mới ban ra. Bắt đầu từ hôm nay anh về kiểm điểm bản thân, đến khi đủ tư cách mới được về vị trí.
Thấy vẻ mặt Hồ Bằng Vũ vô cùng căm giận, Vương Trạch Vinh nói:
- Quế Hướng Minh, anh phải chú tâm trong công tác văn phòng, phải duy trì nguyên tắc, dù là ai cũng không thể vi phạm quy định của sở.
Tâm trạng Quế Hướng Minh bây giờ rất tốt, y lập tức đáp ứng rồi phụ trách công tác quyền Chánh văn phòng. Y hiểu rõ lần này Hồ Bằng Vũ không thể quay lại vị trí. Chỉ cần mình làm tốt thì chữ Quyền kia rất nhanh sẽ được bỏ.
Vương Trạch Vinh coi như yên tâm với việc Quế Hướng Minh phụ trách công tác văn phòng. Quế Hướng Minh vốn là Phó chánh văn phòng, nhận công tác Chánh văn phòng thì cũng không ảnh hưởng nhiều.
Vương Trạch Vinh vừa về đến văn phòng thì Lưu Tiến Giang đã nổi giận đùng đùng đi vào.
Thấy vẻ mặt này của Lưu Tiến Giang, Khương Tắc Xương vội vàng đi vào:
- Vương Trạch Vinh, anh dựa vào gì mà đình chỉ công tác Hồ Bằng Vũ?
Lưu Tiến Giang lớn tiếng nói.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão Lưu, anh là đồng chí lâu năm thì phải biết nguyên tắc của tổ chức. Hội nghị đã thảo luận thông qua quyền ký tên kinh phí, từ 15 ngàn trở nên do tôi phê chuẩn mới được chi trả. Hôm nay lão Quan kiểm tra ở văn phòng thì thấy Hồ Bằng Vũ không báo cáo đã đồng ý chi trả khoản tiền này, đây là nghiêm trọng vi phạm quy định.
- 30 ngàn là do tôi ký, có gì không được?
Lưu Tiến Giang lớn tiếng nói.
- Dù là ai cũng không thể vi phạm quy định, quy định này được tập thể thông qua, anh phải biết.
Vương Trạch Vinh trầm giọng nói.
Không ngờ Vương Trạch Vinh trực tiếp chống đối mình như vậy, Lưu Tiến Giang tức đến độ thở không ra hơi.
- Tắc Xương, rót nước cho lão Lưu.
- Hồ Bằng Vũ cấp tiền là do tôi ép anh ta như vậy, trách nhiệm là của tôi.
Lưu Tiến Giang mãi mới lấy lại bình tĩnh rồi lớn tiếng nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Vậy mời anh đưa ra danh sách đã chi trong khoản tiền đó, tôi sẽ xem xét.
Vương Trạch Vinh căn bản không cho Lưu Tiến Giang mặt mũi.
- Anh …
Lưu Tiến Giang chỉ vào Vương Trạch Vinh mà thở hổn hển không ra hơi.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Không có quy định là không được. Mỗi một khoản chi phí đưa ra đều cần kiểm tra, việc này mời phó giám đốc Lưu hiểu cho.
- Anh đây là lợi dụng chức quyền chèn ép cấp dưới. Tôi sẽ lên tỉnh tố cáo.
Lưu Tiến Giang tức giận đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh vỗ bàn nói:
- Lưu Tiến Giang, anh nói gì thế hả, cái gì là lợi dụng chức quyền chèn ép cấp dưới. Tất cả công việc mà Vương Trạch Vinh tôi làm đều chấp nhận kiểm tra.
Các lãnh đạo Sở nông nghiệp thấy Lưu Tiến Giang ra khỏi văn phòng Vương Trạch Vinh, tất cả đều không ngờ Lưu Tiến Giang đấu không lại Vương Trạch Vinh rồi phải nổi giận đi ra.
Việc này sẽ phát triển như thế nào?
Mọi người ngồi đó nhìn Lưu Tiến Giang cưỡi xe rời đi rồi nghĩ đến kết quả có thể xảy ra.
Thấy Lưu Tiến Giang rời đi, Vương Trạch Vinh gọi điện cho Bí thư tỉnh ủy Uông Nhật Thần.
Dù sao trước đó Uông Nhật Thần đã nó có chuyện gì có thể trực tiếp phản ánh với ông. Vương Trạch Vinh biết Lưu Tiến Giang lên tỉnh tố cáo nên hắn phải ra tay trước.
Vương Trạch Vinh bây giờ muốn dùng hết tài nguyên của mình để khống chế Sở nông nghiệp.
- Bí thư Uông, Sở nông nghiệp xảy ra một chuyện, tôi muốn báo cáo với ngài.
Vương Trạch Vinh thấy rõ bảo sao Lưu Tiến Giang lại lo lắng vì việc Hồ Bằng Vũ bị đình chỉ công tác. Trong thời gian qua Lưu Tiến Giang đã chi phí quá nhiều, có không ít chỗ vi phạm pháp luật.
Hai ngày gió yêm sóng lặng, khi mọi người nghĩ việc đã được dẹp yên thì truyền ra một tin tức Lưu Tiến Giang vì vấn đề kinh tế nên bị bắt.
Tin này quá đột nhiên, mọi người đều không thể tin.
Trong hội trường lớn Sở nông nghiệp, Vương Trạch Vinh ngồi nghiêm nghị ở đó. Quan Hành Sơn tiến hành báo cáo tình hình vi phạm vấn đề kinh tế của Lưu Tiến Giang. Sau khi Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy điều tra, Lưu Tiến Giang đúng là có không ít hành vi vi phạm pháp luật, bây giờ đang tiến hành điều tra.
Lúc này cán bộ Sở nông nghiệp nhìn Vương Trạch Vinh đều đã thay đổi, người này quá độc.
Bao Nhân Thái nhìn Vương Trạch Vinh mà càng lúc càng sợ. Lúc ấy y cũng muốn cùng Lưu Tiến Giang đấu với Vương Trạch Vinh, bây giờ không khỏi toát mồ hôi lạnh. Vương Trạch Vinh chỉnh người quá lợi hại, Lưu Tiến Giang đã bị bắt.
Vương Trạch Vinh thực ra cũng không có suy nghĩ khiến Lưu Tiến Giang bị diệt, chỉ sau khi Quế Hướng Minh đưa mấy thứ kia liền quyết tâm diệt hết đám tham ô công quỹ.
Sau khi Lưu Tiến Giang bị bắt, Hồ Bằng Vũ rất nhanh cũng bị bắt.
Sau khi Quan Hành Sơn thông báo hết tình hình, Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói:
- Chuyện của Lưu Tiến Giang là điều chúng ta không ngờ đến. Một phó giám đốc sở xuất hiện vấn đề kinh tế, đây là tiếng chuông cảnh tỉnh chúng ta. Thông qua việc này cũng chứng minh quy định sử dụng kinh phí của chúng ta là rất chính xác, chỉ có thể đặt mọi công việc dưới sự giám sát thì mới tránh việc tham ô.