Vương Trạch Vinh sau khi ngủ ngon một trận liền gọi Long Dũng Đình đến để về Thường Hồng.
Đêm đó điện thoại di động của Vương Trạch Vinh không ngừng vang lên, mọi người gọi tới gọi hỏi tình hình về Uông Nhật Thần. Vương Trạch Vinh lấy biện pháp là không biết gì chỉ, chỉ nói Uông Nhật Thần tự khỏi mà thôi. Đến cuối cùng hắn tắt máy thì mới được yên.
Sáng hôm sau Vương Trạch Vinh vừa vào văn phòng thì Tào Tín Xuân đã tìm tới.
- Bí thư Vương, xảy ra chuyện gì thế? Trào máu não mà khỏi nhanh như vậy ư?
Y rất khó hiểu về việc này. Không chỉ y mà tất của quan chức Thường Hồng đều không ngờ được. Uông Nhật Thần đầu tiên bị xuất huyết não sau đó lại có tin Uông Nhật Thần đã khỏi. Đối với chuyện này Tào Tín Xuân nghe thấy Vương Trạch Vinh về Thường Hồng liền lập tức hỏi rõ tình huống.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Tôi không ngờ Bí thư Uông lại khôi phục nhanh như vậy. Ai cũng nghĩ Bí thư Uông không được vậy mà sang hôm sau đã khỏi.
Tào Tín Xuân lắc đầu nói:
- Bí thư Uông biến hoá đúng là không ai ngờ đến. Cả tỉnh Giang Sơn, thậm chí Bắc Kinh đều loạn vì bệnh của Bí thư Uông. Nghe nói còn lập tức tổ chức việc bố trí người thay thế trong hôm nay. Bây giờ thì hay rồi, người đang hoạt động ở Bắc Kinh phải thất vọng.
Vương Trạch Vinh hoàn toàn có thể tưởng tượng tình huống xảy ra khi Uông Nhật Thần đổ bệnh. Y cũng nhận ra vẻ mặt thay đổi của nhân viên Uông hệ.
Vương Trạch Vinh không muốn nói việc này nên hỏi chuyện khác:
- Suy nghĩ của các cán bộ sao rồi?
Mặc dù hỏi như vậy Vương Trạch Vinh thực ra hiểu xảy ra chuyện này thì đó là đợt thử thách đối với cán bộ Thường Hồng.
- Sao không dao động chứ, lão Tiền đến đến bây giờ vẫn chưa bình tĩnh lại.
Vương Trạch Vinh lúc này mới nghĩ đến Tiền Hồng, bởi vì y phụ trách công tác tiếp đón nên nhất định rất sợ. Vương Trạch Vinh nói với Tào Tín Xuân:
- Chúng tôi bây giờ phải đảm bảo ổn định. Tổng bí thư sắp đến nên tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện.
Tào Tín Xuân đi về, Vương Trạch Vinh liền gọi Tiền Hồng tới.
Nhìn Tiền Hồng, Vương Trạch Vinh phát hiện tinh thần Tiền Hồng rất nặng nề.
- Lão Tiền, không nên lo lắng. Bí thư Uông không trách anh.
Vương Trạch Vinh nói với Tiền Hồng.
Tiền Hồng nói:
- Bí thư Vương, việc này tôi làm xấu mặt Bí thư rồi.
- Anh đâu có phạm sai lầm, hơn nữa trách nhiệm không phải của anh. Bí thư Uông mặc dù đã rời đi nhưng tiếp theo đến chính là Tổng bí thư, anh phải chú ý.
Nghe thấy Tổng bí thư đến, đầu Tiền Hồng đầy mồ hôi.
Thấy Tiền Hồng như vậy, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Yên tâm đi, lần này tiếp đón chủ yếu không của chúng ta mà của lãnh đạo cấp trên. Các anh chỉ cần phối hợp là được.
Vương Trạch Vinh có chút nghi ngờ về năng lực thừa nhận áp lực của Tiền Hồng. Thấy y như vậy, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình phải xem lại Tiền Hồng, người này không thể giao trách nhiệm quá lớn.
Vương Trạch Vinh tiếp theo liền tổ chức hội nghị phân công công tác.
Các thường vụ vào phòng hội nghị, Vương Trạch Vinh không giấu mà nói:
- Các đồng chí, lần này Bí thư Uông đến đã cho chúng ta một bài học, bất cứ làm chuyện gì cũng phải rất cẩn thận. Lần này cũng may Bí thư Uông không sao, chúng ta coi như thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nhiệm vụ rất nặng sắp tới. Trước tết Tổng bí thư sẽ đến thăm Thường Hồng, đây là thử thách rất lớn đối với chúng ta. Tôi không hy vọng xảy ra chuyện.
Tổng bí thư sẽ tới?
Nhiều người chưa biết việc này. Vốn ai cũng nghĩ chuẩn bị như vậy là vì Uông Nhật Thần đến, không ngờ Uông Nhật Thần chỉ làm quân tiên phong mà thôi.
Các thường vụ Thường Hồng rất khẩn trương. Uông Nhật Thần xảy ra chuyện nên không ai dám chậm trễ, mọi người đều liều mạng trong công việc.
Đến Khu công nghệ cao, Vương Trạch Vinh cẩn thận đi xem tình hình ở đây.
Đặng Diệu Hoa đi theo Vương Trạch Vinh và giới thiệu tình hình trong khu.
Vương Trạch Vinh rất hài lòng với Đặng Diệu Hoa, tên này coi như đã trưởng thành.
Sau khi đi xem quanh Khu công nghiệp, Vương Trạch Vinh đi vào văn phòng của Đặng Diệu Hoa, một suy nghĩ đã lâu bây giờ lại xuất hiện trong đầu hắn.
- Tiểu Đặng, hai chúng ta nói chuyện một chút.
Vương Trạch Vinh nói với Đặng Diệu Hoa.
Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Đặng Diệu Hoa đi tới đóng cửa rồi ngồi xuống trước mặt hắn.
Hành động này của Đặng Diệu Hoa được Vương Trạch Vinh gật đầu khen gợi. Xem ra trong thời gian này Đặng Diệu Hoa đã trưởng thành, không còn quá xúc động như trước nữa.
- Rất tốt.
Vương Trạch Vinh khen một câu.
Đặng Diệu Hoa cười nói:
- Bí thư Vương nhất định có chuyện quan trọng cần nói với tôi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư tỉnh ủy Uông đến Thường Hồng chỉ là kiểm tra công việc. Trước tết Tổng bí thư sẽ đến Thường Hồng. Khu công nghệ cao các anh là trọng điểm, tôi đoán Tổng bí thư sẽ đến đây.
Đặng Diệu Hoa giật mình, nghĩ đến việc Tổng bí thư sẽ đến Khu công nghệ cao, y liền suy nghĩ xem ở đâu có vấn đề không?
Vương Trạch Vinh cười cười nhìn Đặng Diệu Hoa. Xem ra đối phương cũng sợ.
- Tiểu Đặng, tình hình Khu công nghệ cao rất tốt, việc này cũng không có gì. Các đồng chí chỉ cần chuẩn bị tốt một chút là được, cũng báo cáo chút thành tích đã đạt được.
Đặng Diệu Hoa cười nói:
- Việc này dễ báo cáo thôi.
- Là như thế này, tôi hôm nay muốn nói chuyện cậu vào thường vụ.
Bởi vì Đặng Diệu Hoa là thân tín mà Vương Trạch Vinh tuyệt đối tin tưởng nên hắn cũng nói rất trực tiếp.
Đặng Diệu Hoa nghe thấy Vương Trạch Vinh nói việc mình vào thường vụ thì rất kích động.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bây giờ Khu công nghệ cao phát triển càng lúc càng tốt, theo suy nghĩ của tôi thì sau khi nơi này phát triển thì Chủ nhiệm sẽ vào Thường vụ thị ủy. Nhưng việc này Tỉnh ủy vẫn không có ý kiến, tôi thấy chủ yếu là do cậu chưa đủ thành tích.
Đặng Diệu Hoa cũng biết việc này chủ yếu là do thành tích. Bây giờ Khu công nghiệp có không ít hạng mục, trước mặt cũng chưa có lợi nhuận thực tế nên muốn gấp cũng không được.
- Chỉ cần đi theo Bí thư Vương là tốt rồi.
Đặng Diệu Hoa nghiêm túc nói.
Vương Trạch Vinh nói:
- Lần này Tổng bí thư đến là một cơ hội, các cậu phải đưa hết những gì có thể ra cho Tổng bí thư xem.
Đặng Diệu Hoa đương nhiên hiểu rõ nên nói:
- Xin Bí thư yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ thể hiện được hết thành tích của mình.
Vương Trạch Vinh nói:
- Còn một điểm là anh nhanh chóng bồi dưỡng người thay mình. Tôi không thể để anh mãi tại đây được.
Sau khi ra khỏi văn phòng Đặng Diệu Hoa, Vương Trạch Vinh vẫn đang suy nghĩ vấn đề nhân sự. Vương Trạch Vinh có một suy nghĩ dù như thế nào cũng phải thay đổi Bí thư huyện ủy Huyện Hồng An. Đặng Diệu Hoa chính là lựa chọn tốt nhất. Nếu Khu công nghệ cao mà không thể lên thì hắn sẽ đưa Đặng Diệu Hoa đến làm Bí thư huyện ủy Huyện Hồng An.
Về phần Triệu Lâm Phân thì hắn không lo lắng. Sau khi Uông Nhật Thần về công tác thì ông nhất định sẽ điều chỉnh nhân sự, đây là cơ hội tốt để điều ả đi. Việc này Bí thư Uông nhất định sẽ đồng ý với hắn.
Vương Trạch Vinh không bao giờ chấp nhận có kẻ phản bội mình. Dù đối phương có lý, quan trường quyết không cho phép kẻ phản bội mình xuất hiện. Hôm nay nếu mình không có hành động thì về sau sẽ bao người phản bội mình nữa?
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Lý Hạ ở Sở nông nghiệp. Sau khi mình đi Lý Hạ vẫn là Phó giám đốc phụ trách mà chưa lên chức. Đây chủ yếu là do Lý Hạ không có chỗ dựa mạnh trên tỉnh. Vương Trạch Vinh dự định giúp Lý Hạ một chút.
Uông Nhật Thần vào viện có một ngày mà nhiều kẻ đã thầm tìm kiếm chỗ dựa mới. Mặc dù chuyện này không rõ ràng nhưng Vương Trạch Vinh tin ông nhận được nhiều tin tức. Như vậy ông sẽ có thay đổi.
Gọi được cho Lý Hạ, Vương Trạch Vinh nói thẳng:
- Anh chuẩn bị một chút rồi cùng tôi đến nhà Bí thư Uông.
Lý Hạ đương nhiên hiểu ý của Vương Trạch Vinh nên vừa cười vừa nói:
- Tôi luôn nghe lời gọi của anh.
Uông Nhật Thần là người không cho phép có cát trong mắt. Với thế lực của ông bây giờ ở tỉnh Giang Sơn, Vương Trạch Vinh tin ông sẽ điều chỉnh một đám người trước khi Đại hội.
Vương Trạch Vinh không ngừng suy nghĩ tình hình Thường Hồng, hắn cảm thấy phải tăng cường lực lượng của mình mới được. Tào Tín Xuân chỉ là đồng minh chứ không phải người của hắn, ai biết y có nghiêng về phe khác không. Trần Bảo Hàng mặc dù lần trước nghiêng về phía mình nhưng mình không rõ ý của đối phương, phiếu này cũng không quá tin cậy. Ngoài Đặng Diệu Hoa sẽ đưa vào thường vụ, Vương Trạch Vinh còn muốn lợi dụng lực lượng của Uông Nhật Thần để khống chế ban Tổ chức cán bộ.
Nghĩ đến ban Tổ chức cán bộ, Vương Trạch Vinh hy vọng Điền Lệ Vân sẽ thay thế Cận Hình Đào.
Xe từ từ lăn bánh, Long Dũng Đình biết Vương Trạch Vinh đang suy nghĩ nên lái xe vòng quanh thành phố.
Vương Trạch Vinh nghĩ đến Cận Hình Đào đến Thường Hồng không lâu, bây giờ muốn đẩy y đi thì có chút khó khăn. Hơn nữa Vương Trạch Vinh cũng không biết sau lưng Cận Hình Đào là ai nên phải suy nghĩ nhiều.