Khi huyện Khai Hà bắt đầu phát động phong trào học tập thì các tài liệu liên quan đến đồng chí đảng viên xuất sắc Phó Kiến Quân đã được đặt trên bàn bí thư tỉnh ủy Hạng Nam.
Hạng Nam đã đọc cẩn thận tài liệu này hai lần, vẻ mặt của lão càng lúc càng nặng nề.
Bây giờ cả nước đang triển khai phong trào liêm chính trong Đảng, xây dựng bộ máy chính trị trong sạch, tỉnh Thiên Dương xuất hiện một nhân vật xuất sắc như vậy đã có ý nghĩa rất quan trọng với cả tỉnh. Vấn đề quan trọng là chuyện này có bao nhiêu phần trăm là thật.
Hạng Nam nhìn ra gian bên ngoài rồi nói:
- Tiểu Bùi gọi điện cho đồng chí Lý Gia Hòa thành phố Hoa Khê.
Bùi Dật Phi là thư ký của Hạng Nam, nghe thấy lãnh đạo sai liền vâng một tiếng sau đó lập tức gọi vào điện thoại di động của Lý Gia Hòa.
- Đồng chí Gia Hòa, tôi đã đọc tài liệu về đồng chí Phó Kiến Quân mà thành phố Hoa Khê trình lên, việc này đã được chứng thực hay chưa?
Nghe thấy bí thư tỉnh ủy Hạng Nam hỏi chính là chuyện này, Lý Gia Hòa liền trả lời ngay:
- Xin bí thư Hạng yên tâm. Tôi đã tự mình đến thôn Sa Thổ để hiểu rõ chuyện này. Các chuyện về đồng chí Phó Kiến Quân là thật.
Hạng Nam ừ một tiếng rồi dập máy.
Một lần nữa xem nội dung trong tài liệu, Hạng Nam không khỏi cảm động vì những việc Phó Kiến Quân đã làm. Hạng Nam thầm nghĩ không ngờ tỉnh Thiên Dương lại có một Đảng viên ưu tú như vậy.
Trầm ngâm một lát, Hạng Nam liền phê trên tài liệu: “Chuyện cảm động lòng người, các cơ quan liên quan mau chóng xác minh rồi đưa ra một kế hoạch tuyên truyền học tập trong phạm vi toàn tỉnh, kịp thời báo cáo lên cấp trên”.
Bỏ bút xuống, Hạng Nam thấy mấy chữ xã Hoàn Thành – huyện Khai Hà trên tài liệu liền hỏi Bùi Dật Phi:
- Xã Hoàn Thành này có phải là xã Hoàn Thành triển khai tốt công tác xây dựng Đảng và xây dựng nông thôn mới hay không?
Bùi Dật Phi nói:
- Tôi đã xác minh, đúng là xã Hoàn Thành này.
Hạng Nam gật đầu nói:
- Có dịp đi đến đó xem một chút.
Nhìn Bùi Dật Phi đi ra ngoài, Hạng Nam gật đầu rồi nghĩ đến một vài chuyện trước đây.
Theo tài liệu mà Hạng Nam phê duyệt, các cơ quan chuyên môn của tỉnh Thiên Dương lập tức hành động.
Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tô Hưng Minh cầm tài liệu mà Hạng Nam phê duyệt rồi cẩn thận đọc. Tô Hưng Minh là lãnh đạo quản lý chung về tuyên truyền nên tài liệu này khi thành phố Hoa Khê trình lên đã được đưa một bản vào tay hắn. Hắn cho rằng việc này có tác dụng rất quan trọng trong việc giáo dục ở phạm vi toàn tỉnh, đồng thời rất phù hợp với chủ trương tuyên truyền các tấm gương điển hình của trung ương. Vì thế Tô Hưng Minh liền trình lên cho Hạng Nam.
- Xác minh lại một chút.
Tô Hưng Minh nói.
Vương Trạch Vinh vừa từ thôn Duyên Giang kiểm tra về đến phòng làm việc thì nhận được điện thoại của Huyện ủy.
Cổ Kiến Quân nói với Vương Trạch Vinh:
- Bí thư Trạch Vinh, thông báo với anh một chuyện như sau: Tỉnh ủy đã cử một tổ đến xã Hoàn Thành điều tra về chuyện của đồng chí Phó Kiến Quân. Dẫn đầu là đồng chí Hà Lâm Tùng – ban Tuyên giáo Tỉnh ủy. Tôi thông báo trước với anh một tiếng để xã Hoàn Thành chuẩn bị sẵn sàng mọi chuyện, không được xảy ra sơ sót.
Lãnh đạo ban Tuyên giáo Tỉnh ủy sẽ tới xã Hoàn Thành. Vương Trạch Vinh nghe xong đầu óc không kịp có phản ứng. Lần trước Trương Tất Trường đến đã làm cho gà bay chó chạy trong cả huyện. Bây giờ lại một lãnh đạo cùng cấp đến đây, xã Hoàn Thành đúng là vang danh trong toàn tỉnh.
Việc này tự nhiên không thể chậm trễ, Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện cho Tiểu Giang.
- Tiểu Giang, lập tức thông báo các thành viên Đảng ủy xã họp nghiên cứu việc tiếp đón lãnh đạo tỉnh ủy.
Ngồi trong phòng họp, Vương Trạch Vinh nhìn mọi người đã đến đông đủ liền nghiêm túc nói:
- Tôi vừa nhận được điện thoại của chánh văn phòng Huyện ủy Cổ Kiến Quân cho biết vì xác minh chuyện của đồng chí Phó Kiến Quân, tổ điều tra do phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Hà đã xuất phát đến xã Hoàn Thành chúng ta.
- Hả.
Hội trường lập tức trở nên náo nhiệt, Trịnh Thu Lực nói:
- Đây là chuyện lớn, nhất định phải làm tốt công tác tiếp đón. Tôi suy đoán lãnh đạo sẽ trực tiếp đến thôn Sa Thổ. Cho nên phải phái những nhân viên có năng lực tốt đến thôn Sa Thổ chuẩn bị.
Tiểu Giang nói:
- Lãnh đạo tỉnh ủy lần này đến có mục đích là xác minh chuyện này, chúng ta nhất định phải chuẩn bị đầy đủ tài liệu.
Vương Trạch Vinh nói:
- Hôm nay triệu tập mọi người đến chính là phải thống nhất một điều. Xã Hoàn Thành có đồng chí Phó Kiến Quân, đó là niềm kiêu hãnh của chúng ta. Lãnh đạo tỉnh ủy tới xác minh chuyện này đã nói rõ Tỉnh ủy rất coi trọng. Đây vừa là cơ hội vừa là thử thách với xã Hoàn Thành. Mọi người nhất định phải đồng tâm hiệp lực làm tốt chuyện này.
Tôn Kế Mẫn nói:
- Đây là chuyện tốt, tôi tin rằng lãnh đạo tỉnh ủy sẽ hiểu rõ hơn về hình tượng của đồng chí Phó Kiến Quân.
- Tôi thấy như vậy. Chủ tịch Trịnh phải đảm bảo về vấn đề an ninh trật tự trong xã, đảm bảo hoàn cảnh hài hòa để lãnh đạo tỉnh ủy làm việc. Đồng chí Kế Mẫn vất vả một chút, anh đến thôn Sa Thổ chỉ đạo các công tác. Đồng chí Giang Anh Hà phụ trách thẩm tra các tài liệu, không được có sai sót.
Vương Trạch Vinh nhanh chóng phân công công việc của mọi người.
Lãnh đạo tỉnh ủy sẽ tới xã Hoàn Thành đã khiến mọi người bàn tán. Mà đối tượng được bàn tán nhiều nhất chính là Vương Trạch Vinh. Từ sau khi Vương Trạch Vinh lên giữ chức bí thư đảng ủy xã Hoàn Thành, hắn đã làm rất nhiều việc. Ngay cả một Đảng viên xuất sắc như Phó Kiến Quân cũng bị Vương Trạch Vinh gặp phải. Điều này khiến rất nhiều lãnh đạo xã ghen ghét Vương Trạch Vinh.
Có không ít người đang đoán xem sau đây Vương Trạch Vinh sẽ như thế nào.
Sự thật ở ngay trước mắt, công tác xây dựng Đảng và xây dựng nông thôn mới được lãnh đạo tỉnh ủy khen ngợi. Bây giờ xã Hoàn Thành lại xuất hiện một Phó Kiến Quân, Vương Trạch Vinh không tiến bộ đúng là không công bằng.
Nhưng phó bí thư huyện ủy Trịnh Chí Minh lại đang khó chịu.
Tranh đấu giữa hắn và Cố Hồng Quân sắp đến giai đoạn phân thắng bại nhưng tuyệt đối không ngờ xã Hoàn Thành lại xuất hiện Phó Kiến Quân. Vừa nghĩ đến chuyện này, Trịnh Chí Minh lại có chút khó chịu, lại vui vẻ. Vui vì huyện Khai Hà xuất hiện nhân vật như vậy sẽ làm mình có lợi một chút. Cấp trên hài lòng công tác xây dựng Đảng của huyện Khai Hà. Khó chịu là Cố Hồng Quân lại lợi dụng việc này để Thị ủy có cái nhìn tốt về mình. Nếu bây giờ muốn gạt Cố Hồng Quân thì trong lúc nhất thời không làm được.
Đều là Vương Trạch Vinh gây ra. Nghĩ đến Vương Trạch Vinh, Trịnh Chí Minh không biết bây giờ nên đối xử với Vương Trạch Vinh như thế nào. Trịnh Chí Minh vốn nghĩ đẩy được Cố Hồng Quân đi rồi thì dù không trọng dụng cũng không dùng biện pháp xa lánh với Vương Trạch Vinh. Nhưng bây giờ xuất hiện chuyện của Phó Kiến Quân, Vương Trạch Vinh lại thêm được mấy phần năng lực. Có lẽ ngay cả lãnh đạo tỉnh ủy cũng biết tên hắn. Bước tiếp theo muốn làm gì Vương Trạch Vinh thì Trịnh Chí Minh phải tốn công suy nghĩ.
- Chủ tịch Thuận Tường, đồng chí Lâm Tiến đã làm xong thủ tục điều chuyển, bước tiếp theo anh nghĩ như thế nào?
Trịnh Chí Minh quyết định bàn bạc với Trương Thuận Tường trước.
Nghe Trịnh Chí Minh nói, Trương Thuận Tường nói:
- Lão Trịnh, theo tôi biết thì lão Cố đang định để Vương Trạch Vinh vào thường vụ huyện ủy, việc này anh thấy như thế nào?
Trịnh Chí Minh cũng đang đau đầu về việc này.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh gần đây đi lại rất gần lão Cố.
- Lão Trịnh, tôi nghe nói lần này bí thư tỉnh ủy Hạng đã phê lên tài liệu của Phó Kiến Quân. Toàn tỉnh rất nhanh sẽ học tập theo tấm gương của Phó Kiến Quân.
Trịnh Chí Minh biết Trương Thuận Tường đang nghĩ gì. Vương Trạch Vinh lên một cấp là vấn đề mà cấp trên đang suy nghĩ. Là nhân viên cấp dưới muốn ngăn cũng không ngăn nổi. Đương nhiên trừ phi Vương Trạch Vinh đột nhiên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Bỏ điện thoại xuống, Trịnh Chí Minh đang suy nghĩ ý tưởng vừa rồi. Nếu Vương Trạch Vinh thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn vậy tiến bộ là không thể. Nhưng với tình hình hiện nay thì Vương Trạch Vinh cũng không có chuyện gì ảnh hưởng cả. Nhiều nhất chính là hắn chưa kết hôn mà lại ở trong nhà Lữ Hàm Yên. Nhưng việc này có thể làm gì chứ?
Dù như thế nào cũng không thể để người của Cố Hồng Quân vào thường vụ huyện ủy.
Vương Trạch Vinh bố trí xong công việc tiếp đón rồi ngồi tại chỗ tổng hợp công tác xây dựng Đảng trong Hợp tác xã. Hắn làm vậy là đề phòng lãnh đạo tỉnh ủy muốn hỏi về công tác này.
Sau khi làm xong, hắn mới từ từ đi về phía nhà Lữ Hàm Yên.
Nhưng Vương Trạch Vinh vừa đi ra khỏi trụ sở thì Tiểu Giang đã gọi điện tới:
- Vương ca, hôm nay là sinh nhật em. Em muốn mời anh ăn cơm, có được không?
- Sinh nhật.
Vương Trạch Vinh thật không biết ngày sinh nhật của Tiểu Giang. Vương Trạch Vinh thầm nghĩ chắc nhiều người sẽ tham gia, vì thế nói:
- Tổ chức sinh nhật ở đâu vậy?
- Ở nhà em, anh đến nhà em đi.
Vương Trạch Vinh đi vài bước liền thấy hơi khó xử. Nên tặng quà gì cho con gái trong ngày sinh nhật? Hắn chưa làm việc này bây giờ. Tặng hoa thì không hay lắm, Vương Trạch Vinh liền dùng cách cổ điển là đi mua bánh sinh nhật mang đến nhà Tiểu Giang.
Tiểu Giang là thành viên Đảng ủy nên được cấp cho một phòng. Vương Trạch Vinh vẫn chưa đến chỗ nàng ở bao giờ nên phải gọi điện hỏi địa điểm.
Đường đi không xa không gần, Vương Trạch Vinh không đi xe mà đi bộ tới đó.
Vương Trạch Vinh ấn chuông, rất nhanh Tiểu Giang đã ra mở cửa.
Bộ đồ Tiểu Giang đang mặc càng tôn thêm nét quyến rũ của nàng.
Thấy Vương Trạch Vinh mang theo bánh, Tiểu Giang cười nói:
- Anh đúng là cổ hủ, không mua hoa tặng em được à?
Vương Trạch Vinh vào trong, Tiểu Giang liền đóng cửa lại. Vương Trạch Vinh lúc này mới phát hiện có mỗi mình mình đến đây, hắn nói:
- Sao lại thế này, khách của em chưa ai đến à?
- Anh không phải là khách sao?
Tiểu Giang cười nói.
Vương Trạch Vinh ngồi xuống ghế rồi nói:
- Em mời những ai?
- Không ai cả, em mời mỗi anh.
Tiểu Giang yêu kiều nói.
Nghe thấy thế Vương Trạch Vinh liền hơi chấn động trong lòng, có lẽ xảy ra gì đâu.
- Không có ai khác, anh có chạy không?
Tiểu Giang trêu chọc.
Vương Trạch Vinh vốn đang có suy nghĩ này bây giờ bất đắc dĩ phải ngồi im không động đậy, nhưng ngoài miệng lại nói:
- Có thể ngồi trong nhà với đồng chí Tiểu Giang, ai chẳng mong như vậy.
Tiểu Giang có lẽ yên tâm khi nghe Vương Trạch Vinh nói vậy, nàng cười càng tươi hơn: