Quân Lâm Binh Vương

Chương 1201



"Khó giải được!" Sở Khấp Hồn thở dài nói

"Tiên sư nghĩ suy hơn trăm năm, thủy chung vẫn không thể phá giải nổi, nhưng trong đó không phải là không có thu hoạch, tiên sư tham khảo thân pháp quái dị của dị tộc nhân, rồi đem những tinh hoa, ảo diệu của thân pháp của Huyền Huyền bản địa đem kết hợp rồi rèn luyện lại, cuối cùng đúc kết được một bô độc môn tâm pháp"

"Bộ tâm pháp này kết hợp với thân pháp, cư nhiên có được hiệu quả không khác biệt mấy với "Ẩn Sát Thuật" của Dị tộc nhân. Mà ta sử dụng bây giờ, đúng là bộ thân pháp này; Mai Tôn Giả nói là có liên hệ với Đoạt Thiên chi chiến, đúng là không sai chút nào, bởi vì bộ thân pháp này, vốn là là thoát thai từ "ẩn sát thuật" của dị tộc nhân!"

"Thì ra là thế!" Mai Tuyết Yên thở dài một hơi, thần sắc hòa hoãn xuống, nói: "Lệnh sư ngươi thật sự là một vị tiền bối cao nhân đáng tôn kính, tàn mà không phế, vẫn còn có truyền thừa để lại cho hậu nhân."

"Đừng vội, đừng vội; chỉ sợ chúng sượng mặt không dám xuống, nếu bọn chúng dám xuống, vậy càng thú vị." Quân Khương Lâm hừ một tiếng, nói: "Không nghĩ tới lần này trái ngược, lại có vài kẻ có đầu óc, quả thật gây cho ta ngoài ý muốn. Bất quá, các ngươi tưởng rằng chỉ có như vậy là có thể tốt hơn sao?"

Quân đại thiếu gia tự nhiên cười, trên người một làn sương mù màu trắng sữa đột ngột tỏa ra rồi quát lên: "Tiềm!"

Sở Khấp Hồn cùng Đông Phương Vấn Tâm trong mắt đang hoảng sợ, mặt đất dưới chân lại đột nhiên xoát xoát rơi xuống, lần này đây cũng không thể so với lần trước. Lần trước rơi xuống, Quân Khương Lâm nhiều nhất chỉ là nghĩ muốn tìm một chỗ ẩn thân là đủ rồi; nhưng thân ẩn vài chục trượng dưới nền đất lại vẫn còn bị phát hiện, Quân Khương Lâm cũng là có chút tức giận.

Cho nên lúc này đây, trực tiếp rơi xuống khoảng cách mấy chục trượng, trong lúc nhất thời, ngay cả Sở Khấp Hồn cũng có một loại cảm giác như nằm mộng. Mai Tuyết Yên từ lúc rơi xuống đồng thời, đem Đông Phương Vấn Tâm ôm lấy, làm cho hai chân nàng cách mặt đất; giảm bớt vài phần cảm giác sợ hãi.

Lúc trước Sở Khấp Hồn còn tưởng rằng bốn người đặt mình trong cái động lớn này kỳ thật là Quân Khương Lâm sớm đã chuẩn bị tốt, bây giờ mới biết được căn bản sự tình không phải là như vậy, căn bản là tạo thành tạm thời, còn muốn nghĩ Quân Khương Lâm bực này muốn chìm liền chìm, toàn bộ không hạn chế kh ủng bố thủ đoạn, cái chuyện kinh người này làm cho đầu của vị Sát thủ chí tôn một mảnh hỗn loạn! Trong thiên hạ cư nhiên còn có dị thuật thần kỳ như thế! Đại thần thông sao?

"Lần này đám người tới đây e là không phải chuyện đùa, vị tất có thể dễ dàng đối phó, có lẽ tiếp theo sẽ có một hồi đại chiến." Quân Khương Lâm khống chế được đà rơi xuống, cực kì cẩn thận nói với Mai Tuyết Yên

"Trên đó có hai khí tức đặc biệt cường đại, coi như cùng so sánh với nàng thì cũng không kém nhiều hơn. Nhưng cho dù như thế nào thì cũng không càn nàng ra tay. Bảo vệ mẫu thân là việc duy nhất của nàng, còn lại tất cả giao cho hai chúng ta giải quyết!"

"Đây chính là cường giả cấp bậc Tôn giả, hai người các ngươi có thể giải quyết được sao?" Mai Tuyết Yên trừng mắt liếc nhìn hắn "Đừng có khoe khoang! Nếu ta ra tay tất nhiên phần tháng có thể nhiều hơn vài phần!"

"Yên tâm, ở trong hoàn cảnh này thì coi như là Đại La Kim Tiên xuống trần, đến một người thì chết một người, đến hai người thì tử một đôi!" Quân Khương Lâm quyết đoán đáp.

"Nói không sai! Nói tới ám toán đánh lén thì trên đời này làm sao có người hơn hai chúng ta, phỏng đoán kẻ đó còn nằm trong bụng mẹ chưa sinh ra!" Sở Khấp Hồn ha ha cười một tiếng, giọng điệu cũng cực kỳ tự tin.

Trong khoảng thời gian vừa rồi, Quân Khương Lâm ra tay giúp hắn điều trị thân thể một lượt làm cho Huyền công cùng thương thế của vị sát thủ Chí Tôn này đều khôi phục đến trạng thái tốt nhất, do đó lòng tin đúng là đột ngột tăng lên tối đa. Trong hang tối âm u, hai vị vua sát thủ đều vận sức chờ phát động! Nhưng từ phía trên nhìn xuống, lại chỉ có bóng tối vô tận, toàn bộ không có một điểm động tĩnh!

"Hiện tại làm sao bây giờ?" Tử Kinh Hồng thăm dò nhìn hang động khó hiểu đen ngòm sâu không thấy đáy, chỉ cảm thấy trong đó tựa hồ có quỷ khí yếu ớt trào ra, trong lòng có điểm nao núng bèn đề nghị "Không bằng, chúng ta dứt khoát đem hang động lớn này vùi lấp, coi như là trực tiếp chôn sống bọn họ! Như vậy sẽ bớt việc"

"Ha hả, Tử Tông chủ ; ngươi có biết cái động này phía dưới không có khác nhánh chắc? Hoặc là căn bản còn có động nữa? Hoặc là có đường trực tiếp thông ra bên ngoài hẻm núi? Chôn sống? Đề nghị này của ngươi thật đúng là khiến lão phu vui vẻ cười một tiếng" Chân Từ Bi cười ha hả nhìn Tử Kinh Hồng vẻ thân ái dễ gần. Tử Kinh Hồng đỏ mặt lên, ngượng ngùng nói không ra lời.

"Giờ cho người đi xuống xem xét! Đồng thời chia ra hai nhóm; nhóm đầu tiên gồm ba người xếp thành hình tam giác hỗ trợ nhau. Nhóm thứ hai năm người xếp thành hình tròn vây quanh, hai nhóm người cách xa nhau năm trượng, trên dưới phân công hỗ trợ trông chừng lẫn nhau; như thế có khả năng bảo toàn lực lượng" Đỗ Tuyệt lạnh lùng hạ lệnh.

Chân Từ Bi nhã nhặn cười nói "Không tệ; Đề nghị này của Đỗ Thành Chủ rất tốt. Như vậy, sẽ tránh được thương vong lớn! Lần này đây, để có được trình độ thích hợp với nhau thì người mỗi một nhóm nên đều cùng từ một nơi mới thích hợp. Nếu không, lại sinh ra chuyện vụ chém giết Mã Giang Danh cùng Nguyễn thị huynh đệ thì chúng ta thật sự không chịu nổi. Tử Tông chủ, ngươi cứ nói thật đi?"

Tử Kinh Hồng nhàn nhạt nói "Nhị gia nói có lý; như thế, xin mời Nhị gia bắt tay vào làm điều động người đi." Đỗ Tuyệt cùng Chân Từ Bi có chủ ý gì thì Tử Kinh Hồng trong lòng biết rõ. Hai lão già kia muốn để người của Mộng Huyễn Huyết Hải mình làm hi sinh đi đầu tiên!

Cho nên Tử Kinh Hồng rất sáng suốt rút ra khỏi nhóm quyết sách, trực tiếp đem vấn đề khó khăn trả lại cho Chân Từ Bi; một mình lão ta ra lệnh, thì không có khả năng không phái người của mình đi sao? Nếu như vẫn lấy người trong phái khác thì ngươi như thế nào thuyết phục mọi người?

"Rất tốt, ở đây lão phu cũng là người nhiều tuổi nhất; vậy thì lão phu này đành mặt dày" Mắt Chân Từ Bi chợt lóe sáng, ha hả cười nói

"Thành viên Huyết Hải cả năm sống trong sương mù tại Huyết Hải, nên đối với hoàn cảnh tối tăm ở đó so sánh với hai nơi kia thì quen thuộc hơn. Ta đề nghị nhóm ba người đầu tiên sẽ từ Huyết Hải mà chọn? Đỗ huynh, ngươi có cùng ý kiến không?"

Đỗ Tuyệt chớp mắt một cái, cơ mặt không thèm động mà nói "Không tệ, Chân huynh vừa nói thực có đạo lý; người Huyết Hải làm tốp thăm dò thứ nhất quả là rất thích hợp"

"Cho tới nhóm thứ hai đòi hỏi phải lập trận chỉnh tề đâu ra đấy. Về điểm này thì Chí Tôn Kim Thành chúng ta so với Độn Thế Tiên Cung có lẽ là không bằng! Vậy nhóm thứ hai liền chọn người từ Tiên Cung ra tay... Bọn ta ở đây lắng nghe tin tức! Đương nhiên nếu cần nhóm thứ ba thì Chí Tôn Kim Thành chũng ta tất nhiên không thể thoái thác!"

Tử Kinh Hồng trong lòng âm thầm mắng một câu "Vô sỉ! Thật sự là quá vô sỉ!"

Hai lão quái vật này, tính kế tới lui, cũng hoàn toàn không để ý mặt mũi mà trước hết cứ để cho người Huyết Hải làm vật hi sinh! Xem ra trong khoảng thời gian bị nhiều tổn thất đã khiến hai đại thánh địa đều sinh ra tâm tư bảo tồn thực lực nhà mình. Dù sao... trong cả ba nhà thì bất cứ nhà nào cũng đều chịu tổn thất quả thực không nhỏ! Nếu đem gần trăm người của Tam Đại Thánh Địa đều cho xuống cái động không đáy này...

Chân Từ Bi trước mắt cũng khó chịu tới cực điểm, không nghĩ tới bị Đỗ Tuyệt lại thuận dòng như thế nói một câu, vốn định để cho nhà mình ở lại mà giành lợi thế cuối cùng, nhưng lại vẫn bị đùn đẩy làm đạo thứ hai, mặc dù không phải là vật hi sinh trực tiếp nhất nhưng nguy hiểm cũng không hề nhỏ.

Hai người trong lòng đều là mắng to!

Ông nội nó chứ, có hai nhóm người chúng ta đi thăm dò thì làm sao còn chỗ mà dùng tốp thứ ba? Đỗ Tuyệt nói xong bốn chữ "Không thể chối từ" quả thực chính là một câu vuốt đuôi! Đây không phải là muốn người chúng ta đều chết hết sao?

"Đi xuống!" Chân Từ Bi trầm giọng hạ lệnh "Nếu có bất kì điều gì ngoài ý muốn, thì huýt sáo cảnh báo!"

Tử Kinh Hồng gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh điểm ba vị cao thủ Chí Tôn Thượng hạng Mộng Huyễn Huyết Hải bước ra khỏi hàng. Ba người này từ xưa đến nay như hình với bóng, phối hợp với nhau rất tốt. Hơn nữa tu vi công lực trong Huyết Hải được coi như là hàng trên. Giờ đi xuống ngay cả có gặp chuyện không lợi, thì cũng không đến mức không kịp chống trả! Ít nhất có thể chống đỡ chờ người của Độn Thế Tiên Cung xuống hỗ trợ.

"Cứ xuống mười trượng thì dừng lại, đánh dấu kĩ! Soạn bậc thang tiếp!" Đỗ Tuyệt lại cho thêm một lời dặn dò.

Trước mắt bao người, ba cao thủ Huyết Hải sắc mặt nặng trĩu đồng thời nhảy lên, tại giữa không trung hình thành một tam giác đều rồi đột nhiên rơi xuống vị trí bọn họ đã chọn. Đó là áp sát vào vách động, trường kiếm trong tay lóe quang hoa, tay kia để ngang trước ngực chứa đầy Huyền công chưởng kình, tùy thời chuẩn bị phóng hoặc là chống đỡ hướng tới vách tường!

Ở đằng sau bọn họ, năm người Độn Thế Tiên Cung áo bào trắng đồng loạt đứng dậy theo sát sau đó cũng nhảy xuống. Lần này những người đi xuống đều là cao thủ Chí Tôn Thượng hạng!

Tám người vẫn duy trì động tác, cùng lúc nhất thời lên xuống, cùng lúc nhất thời lại dừng trên vách động ổn định thân thể. Rồi lại cũng với nhịp điệu gần như hoàn toàn giống nhau chậm rãi rơi xuống đáy động!

"Khương Lâm, thực lực đối phương mạnh như vậy, chúng ta rơi vào đường cùng không thể liều mạng!" Mai Tuyết Yên nhướng mày, âm thanh dồn dập.

"Chúng ta có lẽ cứ rời đây trước rồi nói sau! Quân tử báo thù, mười năm không muộn! Ở trên đó vừa rồi nói chuyện ta nghe thấy được; người nói chính là nhân vật số hai Độn Thế Tiên Cung, Từ bi Tôn giả Chân Từ Bi cùng nhân vật số ba Chí Tôn Kim Thành, Tuyệt Lộ tôn giả Đỗ Tuyệt! Hai người này đều là nhân vật ngang vai ngang vế với ta! Huống chi còn có hơn một trăm cao thủ! Khương Lâm, vì mẫu thân, tạm thời ẩn nhẫn nên cơn giận đi thôi! Ta biết chàng nhất định có thủ đoạn thoát thân khác!"

Quân Khương Lâm ngẩn ra, hung hăng theo tám người bên trên đang chậm rãi hạ xuống, cắn răng nói "Được! Mọi người theo sát ta mà đi!"

Quân Khương Lâm vung tay lên, vách bên đáy động đột ngột xuất hiện một cái cửa động đen ngòm xa thẳm. Bốn người nhanh chóng chui vào, sau đó cửa động kia trong nháy mắt khép lại mà không có nửa điểm tiếng động, càng không có bất kì dấu vết nào. Nhưng sau khi Quân Khương Lâm đi vào cuối cùng thì trong mắt rõ ràng hiện lên một vẻ quyết đoán!

Sau thời gian khoảng một tuần trà, ba cao thủ Huyết Hải đồng thời tới lòng đất, điều khiến bọn họ cảm thấy kỳ quái chính là ở nơi cách mặt đất sâu như vậy lại hoàn toàn không có hơi ẩm của nước, cực kì khô ráo. Hơn nữa, phía dưới một người cũng không có.

Ngửa đầu nhìn lại, bầu trời mờ mờ bên trên chỉ nhỏ bằng miệng chén trà. Theo phỏng đoán thì huyệt động này thế nào cũng phải sâu năm mươi trượng!v…v......

Không có ai? Làm sao lại không có ai?

Người đi đằng nào? Mấy người cẩn thận vỗ vỗ vào vách tường bốn phía, tất cả đều là đất đá thực sự, còn có nhiều chỗ là nham thạch cứng rắn! Không chỉ nói người, tin tưởng ngay cả chuột cũng rất khó chui lọt đi được, điều này quả là kì quái! Ba người nhìn nhau.

Mà đúng lúc đó, Quân Khương Lâm đã độn nhập trong đất đi ở vị trí sau cùng đột nhiên xoay người, trong mắt thoáng hiện ánh tàn khốc, hai tay hợp lại tạo ra một tư thế kỳ quái, đột nhiên trong khoảnh khắc trên người toát ra hào quang vàng rực mênh mông hỗn độn!

Thổ chi Lực!

Lão Tử mặc dù không thể tự tay giết các ngươi, nhưng có thể chôn sống các ngươi!