Quân Lâm Binh Vương

Chương 854: Đại chiến bắt đầu



Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù Lệ Vô Bi cuối cùng nếu như chết ở chỗ này, Xà Vương Thiên Tầm Thiên tuyệt sẽ không thoải mái, mặc dù sẽ không đễn nỗi chôn cùng, thế nhưng cũng tuyệt đối lâm vào cảnh nguyên khí đại thương, chỉ sợ cả đời cũng sẽ không còn có năng lực biến ảo nhân thân nữa, thực lực của bản thân thoáng cái giảm xuống còn bảy tám cấp huyền thú. 

Điều này bằng với chuyện đồng quy vu tận. Cho nên hoà coi như là kết quả không tồi rồi. 

Thân hình của Lệ Vô Bi đứng nghiêm, trên mặt vẫn giống như cương thi vạn năm không đổi, lạnh lùng giống như một khối sắt, lúc này đám binh sĩ hai bên đều vang lên tiếng hoan hô. 

Vang tới tận mây xanh! 

Tại thời khắc này, Lệ Vô Bi mặc dù chưa thắng, nhưng mà cuối cùng cũng thành công cầm hòa, trận đấu này nếu so với trận đấu thua lúc đầu, chẳng khác nào phương thuốc khởi tử hồi sinh! Lệ Vô Bi bình thường được mọi người nhắc tới chính là lãnh huyết chí tôn. Lúc này được gán thêm một cái biệt danh nữa gọi là anh hùng của đại lục, anh hùng của loài người. 

Trận chiến đầu tiên, tại vì sách lược ti tiện cùng âm mưu đê tiện can thiệp cho nên mới bại nhục nhã, thua quá sức triệt để, thế nhưng trận thứ hai, lại chân chính là minh thương sống mái với nhau, cao thủ trận giáp lá cà! 

Cho dù không thể hoàn toàn chiến thắng, thế nhưng vẫn có thể bức lui thiên phạt Thú Vương vạn độc Xà Vương Thiên Tầm. Đây cũng coi như là một chuyện lấy lại mặt mũi. 

Thậm chí có không ít người cho rằng, trận chiến đầu tiên nếu không phải Huyết Hồn sơn trang cùng Phong Tuyết ngân thành có chủ ý rắm thối, chủ lực tung ra hết, cùng với Quân Vô Ý xuất sắc chỉ huy mà nói, chưa hẳn là đã bị thua! 

Tại một trận chiến này, đối phương xuất động Xà Vương. Người thích hợp nhất để đối chiến chính là Ưng Bác Không Ưng đại chí tôn. Phương diện liên quân lại không dám đặt niềm tin vào hắn, mọi người đối với tao nghệ độc môn của hắn, cũng không có bao nhiêu nghiên cứu, chống lại Xà Vương vị vương giả trong các loại độc này thật sự không có nắm chắc, vạn hạnh chính là Lệ Vô Bi cũng có nghiên cứu qua về phương diện dùng độc, cũng vì nguyên nhân này mà người giang hồ mới chủ yếu xưng hắn là "Lãnh huyết chí tôn", thế nhưng không ngờ thoáng cái hắn lại thành công! 

Cho nên hiện tại, mấu chốt là phải nhìn vào trận chiến thứ ba! 

Mai tôn giả muốn với thực lực của bản thân mình để đối chiến với tất cả chí tôn của liên quân liên thủ! Không ai cho rằng Mai tôn giả có thực lực cường đại như vậy! Dù sao bên mình cũng có tới bốn vị chí tôn! 

Trên chiến trường hai người liền chắp tay, Lệ Vô Bi nói: 

- May mắn thôi! 

Xà Vương Thiên Tầm lại hừ một tiếng. Xoay người rời đi. Đối với việc bản thân không thể thắng trận này xem ra vẫn canh cánh trong lòng. 

Lệ Vô Bi cười nhạt một tiếng, chậm rãi trở về. Cánh tay run nhè nhẹ, lòng dạ biết rõ thanh đao coi như tính mạng của mình này có chút bị uốn cong, thậm chí trên thân đao còn xuất hiện nhiều vết nứt nhỏ. Tuy còn có thể dùng được thế nhưng rốt cuộc cũng không cách nào thích hợp với trận chiến cấp chí tôn nữa! 

Xà Vương Thiên Tầm quả nhiên là không giống người thường! Chỉ cần một ít ám khí cùng thân thủ quỷ dị, hơn nữa đều tung ra những thứ kịch độc! Thật sự là làm cho người ta đau đầu. 

Hai người này mặt ngoài đều giống như bị thương không nhẹ. Thế nhưng trên thực tế cũng không tính là quá nghiêm trọng, thậm chí đều không ảnh hưởng tới bản thân xuất thủ. Trên thực tế trong lòng hai người này đều hiểu rõ. Một chiêu cuối cùng kia, hai người đều lựa chon phương pháp đánh sai đi một chút, để duy trì cục diện, thế nhưng lúc này tiếp tục chiến đấu mà nói, kết cục cũng khó tránh khỏi đồng quy vu tận! 

Cho nên hai người tuy đều có phần nhiều ít không phục. Thế nhưng trong lòng đều tự thở dài một hơi. 

Những phiến đá xanh trên mặt đất lúc này đã biến thành màu đen, khắp nơi đều là những hố to nhỏ mấp mô. Hơn nữa còn có rất nhiều nơi nổi lên khói trắng. 

Một mảnh sân bãi này chỉ sợ trong vòng trăm năm, vô luận là sinh mệnh gì cũng không thể tồn tại. 

Xà Vương chi độc quả thật là có một không hai trong thiên hạ! 

Bóng người nhoáng một cái. Mai tôn giả khí định thần nhàn đã đứng ở giữa chiến trường, lớn tiếng nói: 

- Trận chiến cuối cùng sẽ phân thắng thua, nhóm bát đại chí tôn đối diện, bây giờ có thể ra được rồi! 

Lôi Bạo Vũ đang muốn mở miệng, nghe vậy lại đành nuốt trở vào, cười khổ một hồi. 

Nhưng mà tất cả mọi người ở đây đều có chung cảm giác, chính là Mai tôn giả lúc này tinh khí lại không giống lúc trước! Mới vừa rồi còn nhiều ít có phần luống cuống, tâm tình không ổn, hiện tại đúng là vô cùng khí định thần nhàn, giống như lập địa thành Phật vậy, tuy nhìn không rõ mặt mũi của nàng thế nào, thế nhưng khí tức quanh thân bốc lên, rõ ràng là bình ổn hơn rất nhiều. 

Quân Khương Lâm ở tại chỗ vuốt cái mông chửi rủa: đây đều là do cái mông của ca ca ta tạo thành biến hóa lớn như vậy đó.

Đại chiến bắt đầu. 

Ưng Bác Không hừ một tiếng, dẫn đầu đám người ôm quyền nói: 

- Mai tôn giả, bản thân Ưng Bác Không tới lãnh giáo đây! 

Tiếng như kim thạch vang vang không dứt, Ưng Bác Không tuy bài danh bét bảng bát đại chí tôn, thế nhưng cả đời ham chiến. 

Lại thêm lúc trước hắn đã được thể nghiệm qua khí thế kh ủng bố của vị thần bí cao nhân kia, thực lực của Mai tôn giả tuy cũng kinh người tương tự, bên ngoài tuy Ưng Bác Không tán thưởng cùng kinh ngạc, thế nhưng lại không hề sợ hãi, riêng lấy việc tâm tình ra mà nói, lại hơn đám người còn lại. 

Sinh tử chí tôn Thạch Trường Tiếu theo sát phía sau, tao nhã cười: 

- Mai tôn giả, tại hạ là Thạch Trường Tiếu. 

Lệ Vô Bi vừa mới lui xuống, nghiêm mặt đứng đó hồi lâu, rốt cuộc cũng chậm rãi đi tới, lãnh nghiêm mặt nói: 

- Mai tôn giả, tại hạ không cần phải giới thiệu đúng không? 

- Rất tốt, cũng chỉ có ba người các ngươi thôi sao?