Quân Lâm Binh Vương

Chương 880: Hay hoặc giả là ứng với câu tạo hóa trêu người!



Thần kinh của tiểu nha đầu cũng quá lớn đi, thế nhưng khi nói xong câu đó mới thấy Quân Khương Lâm tựa hồ như rất suy yếu, nàng bị dọa cho nhảy dựng lên chạy tới nói: 

- Chàng bị sao vậy? Vì sao sắc mặt lại khó coi như vậy? Lần này ra ngoài bị trọng thương có phải không? 

Quân Khương Lâm khó khăn nói: 

- Không có việc gì, không có việc gì, đừng có sợ cũng đừng cảm thấy kỳ lạ! 

May quá tiểu nha đầu này lại mang nước tới, lúc này hắn mới nhớ ra trọn vẹn hai ngày không hề uống qua một giọt nước, hơn nữa khi trong Hồng Quân Tháp bị Hỗn Độn Hỏa cắn trả, không biết đã chảy bao nhiêu mồ hôi, khó trách thân thể suy yếu như vậy, không mất nước đã là vạn hạnh rồi. 

Chính mình sau khi đột phá tinh thần đang ở trạng thái hưng phấn, cùng lo lắng, lại ở một nơi không hề quen thuộc. Hơn nữa trong cuộc đại chiến rối loạn này, Tam thúc nhất định sẽ rất sốt ruột cho nên bản thân phải trở về gấp. 

Sau khi nghe Tam thúc răn dạy, lại vì hiếu kỳ vì bản thân đạt được công pháp mới, cho nên bất chấp tất cả cưỡng chế vận khởi hai lần lực lượng "Hóa sắt thường thành kỳ kim" vì thế mà triệt để tiêu hao hết năng lượng trong cơ thể, khó trách lại cảm thấy mệt mỏi như thế. 

Quân Khương Lâm âm thầm cười khổ, bản thân mình lúc này không mệt mỏi mới là lạ, làm việc không suy nghĩ như thế quả là thiệt thân, xem ra đoạn thời gian qua tiến giai quá bằng phẳng! Tâm tình vì thế cũng có chút buông lỏng a! 

Bộ dáng gần đây của Quân Khương Lâm mặt ngoài là cuồng ngạo, thế nhưng trong nội tâm lại hết sức tỉ mỉ, đối với khuyết điểm của mình, tuyệt đối sẽ không mảy may che dấu. Sau một thời gian tìm ra sẽ cẩn thận sửa chữa, bảo đảm lần sau sẽ không tái phạm, điều này cũng là con át chủ bài khiến kiếp trước hắn mới có thể leo lên vị trí Sát Thủ Chi Vương. 

Trong lúc sinh hoạt, tùy thời có thể lâm vào trạng thái hiểm ác, nguy đến tính mạng. Làm một sát thủ, cẩn thận đã trở thành bản năng của hắn. 

Độc Cô Tiểu Nghệ lòng như lửa đốt quay người lại, tiện tay đem hồ lô rượu trong tay đặt ở cái bàn trước mặt Quân Khương Lâm, sau đó nàng vội vã đi tìm đồ rót rượu. 

Quân Khương Lâm thấy hồ lô kia, ánh mắt không khỏi sáng lên, là của nha đầu ngốc này sao? Rõ ràng là có đồ uống vô cùng tốt a. Tại sao cần phải đi kiếm đồ đựng, hắn liền cầm lấy, vặn nút ra, lập tức ngửi thấy mùi rượu thơm xộc vào mũi, đúng lúc đang khát, Quân Khương Lâm nào còn để ý đến chuyện khác, ngẩng đầu làm một ngụm thật lớn, sau đó trực tiếp dốc thẳng lên, đáy chỉ lên trời. 

Đối với rượu trong thế giới này, Quân Khương Lâm vốn không uống nhiều lắm, hơn nữa rượu trong thế giới này cũng không được tốt, nồng độ cũng không nặng, không thể bằng được rượu của mình. Không có biện pháp, công nghệ nấu rượu của thế giới này tương đối kém, lúc này Quân Khương Lâm đang khát, hơn nữa lại đang trong quân doanh, trong trướng bồng của mình, cho nên nào có nghĩ nhiều như vậy? 

Cho nên Quân đại thiếu cũng không có cái gì gọi là thưởng thức, chỉ cảm thấy một vị hơi hơi ngọt, thật sự không sai, không biết Độc Cô Tiểu Nghệ lấy đâu ra loại rượu ngon này, Dường như bỏ không ít mật vào bên trong. Đến lúc này Quân Khương Lâm vẫn không phát hiện ra có điểm lạ trong đó. 

Đáng thương cho nhất đại Lâm Quân trọn vẹn cẩn thận qua hai kiếp làm người, bây giờ lại bị một tiểu nha đầu lừa! 

Điều này xem như đúng với câu, trí giả lo nghĩ trăm điều tất có một điều còn sót! 

Hay hoặc giả là ứng với câu tạo hóa trêu người! 

Quân Khương Lâm vừa uống hết một hồ lô rượu này, vẫn còn cảm thấy chưa thỏa mãn, thậm chí còn cảm thấy khát hơn. 

Thế nhưng hắn cũng không thèm để ở trong lòng, rượu căn bản không phải là loại dùng để giải khát, càng uống càng nóng đó cũng là chuyện thường. 

Đúng lúc này... 

"Choang!" 

Độc Cô Tiểu Nghệ vừa nãy đi lấy chén nước, lúc này quay đầu lại liền thấy Quân Khương Lâm trong nháy mắt đã uống sạch hồ lô rượu, cái hồ lô rỗng vẫn còn đang đặt trên bàn. Điều này khiến nàng hết sức cả kinh, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý trước, chén nước trong tay rơi xuống "choang" một tiếng. Chất lượng của chén nước kia không quá tốt, nên vừa rơi xuống đất liền bị vỡ làm nhiều mảnh. 

Ta, ta, ta, lúc này ta còn chưa muốn nấu cơm đâu, hắn tại sao đã uống hết rượu rồi? Làm sao bây giờ? Chuyện này nên tính thế nào đây? Rốt cuộc có nấu hay là không nấu? 

Tiểu nha đầu giương đôi mắt ngơ ngác lên nhìn Quân Khương Lâm, con mắt trợn tròn thật lớn, tâm tình triệt để rối loạn. Hoàn toàn không biết bước tiếp theo lên làm thế nào, vị Phách Vương cứng rắn muốn lên dây cung cuối cùng cũng chỉ là thuyết pháp mà thôi. Rốt cuộc lên làm như thế nào, tiểu nha đầu lại hoàn toàn không hề biết, cái gì cũng không biết. 

Quân Khương Lâm uống xong hồ lô rượu, vẫn cảm thấy cuống họng khô khốc, thế nhưng cơ thể quả thực có hồi phục không ít lực lượng, ít nhất không còn ảnh hưởng tới hoạt động nữa. Liếc nhìn tiểu nha đầu làm rơi chén nước, hắn tuy kinh ngạc, thế nhưng cũng biết tính tình hậu đậu của Độc Cô đại tiểu thư, cho nên cũng không có để ở trong lòng. 

"Hắc" một tiếng, hắn đứng lên đi tới trước mặt Độc Cô Tiểu Nghệ, tháo túi nước từ sau lưng nàng xuống. Sau đó dùng miệng nhổ nút chai rồi thống khoái dốc cạn, thẳng tới khi uống đủ mới buông túi nước xuống, cảm thấy thật sảng khoái hắn buông ra một câu chửi thề, quả nhiên là do cơ thể mình mất nước, sau khi uống nước xong, trạng thái cơ thể lập tức phục hồi thật là nhanh a. 

Thấy Độc Cô Tiểu Nghệ như bị sét đánh sững sờ nhìn mình, con mắt trợn lên thật lớn, hàng lông mi cong vút, đôi môi hồng nhuận hơi mở, trông rất đáng yêu, hắn không khỏi buồn cười xoa xoa đầu nàng hỏi:. harry potter fanfic 

- Nha đầu, nhìn cái gì? Ngươi cũng thiệt là. Ngay cả việc cầm chén nước cũng để rơi, lại còn kinh hãi như vậy, sợ ta quở trách ngươi sao? 

Độc Cô Tiểu Nghệ nháy hai con mắt, lúc này mới khôi phục lại tinh thần, không để ý tới Quân Khương Lâm, một bước vọt tới mặt bàn, chộp lấy hồ lô, sau đó dùng sức lắc lắc vài cái. Hồ lô rượu lúc này nhẹ bẫng, lắc mạnh như vậy, thế nhưng trong hồ lô không ngờ lại không phát ra một chút âm thanh. 

Hiển nhiên đã bị Quân Khương Lâm uống sạch, thật sự là uống sạch sẽ.

Độc Cô Tiểu Nghệ khóc không ra nước mắt. Bây giờ phải làm sao đây? Đó là dùng cả một gói hòa vào a, ta chỉ muốn hắn uống một chén thôi mà. 

Tiểu nha đầu có thần kinh vô cùng lớn đã đem trọn một gói xuân dược đổ vào bên trong, cũng không có nghe theo lời của tên gia tướng nói, thật là vô pháp? 

Điều này chẳng phải là muốn lấy cái mạng già của Quân Khương Lâm sao! Vấn đề là cuối cùng ai hại mạng ai đây? 

- Nha đầu, ngươi làm sao vậy?