Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1401: Cuộc chiến thế giới




Hỗn Độn Chung chỉ trong chớp mắt liền bao phủ thân ảnh của hai người bên trong.

Sau đó toàn bộ thân chung co lại bằng hạt bụi, lơ lửng trong Hồng Mông Hải, cuốn động cùng với vòng xoáy ngũ sắc,

Ngăn cách với ngoại giới, đồng thời để tránh ảnh hưởng đến Hồng Mông Hải, gắt gao phong bế hai người trong không gian của chung!

Lúc này trước mắt Nhạc Vũ chỉ là một thế giới tinh quang vô cùng vô tận.

Toàn bộ không gian vốn vô cùng rộng lớn trong Hỗn Độn Chung lúc này đều gắn đầy Tinh Quang màu bạc, lấy

Hồng Quân là trung tâm, phảng phất như có vô số ngôi sao đang lóe lên ánh sáng chói lọi, giống như đưa thân vào trong ngân hà sáng lạn, trong tinh không vô tận, bốn phương tám hướng đều là một vùng tinh vân hỗn độn.

Còn có tinh hoa màu bạc đầy trời giống như che phủ trời đất lao xuống. Dưới quang huy vô lượng, trong nháy mắt tất cả mọi thức trong mấy trăm triệu dặm lập tức hóa thành linh yử.

Cô Kiếm lão nhân và Thiên Ý chi kiếm của hắn, chính là điều khiển pháp tắc bổn nguyên của giới này để đả thương địch thủ. Nghịch Thiên chi kiếm lại là dùng pháp tắc tan vỡ, khiến cho uy năng đạt đến cấp độ khai thiên.

Trước mắt hắn, những ánh sáng màu bạc chói lọi của Hồng Quân lại đem tất cả mọi thứ đều quay về bản nguyên, trở về thời điểm khai thiên, bổn nguyên nhất, cũng là hình thức sơ khai nhát.

Đồng dạng là uy năng vô tận, thần thông vô biên!

- Đây cũng là hình thái ban đầu của hỗn độn vô lượng.

Nhạc Vũ nhíu mắt, so với cuộc chiến chỉ vừa mới tiếp xúc đã kết thúc trong Tử Tiêu Cung với Hồng Quân lần trước, lúc này mới có thể xem như giao phong chính thức giữa hai người!

Thật sự không còn gì cố kỵ, cũng tuyệt đối không có khả năng lưu tay! Ngoại trừ một cuộc chiến liều chết, phân ra thắng bại sinh tử.

Dưới ngân quang, khí tức toàn thân Nhạc Vụ bị đè nén đến cực hạn, chân khí quanh người hắn, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng tinh thủy cũng trở lại như cũ. Đao kiếm trong tay Nhạc Vũ bỗng nhiên dấy lên khắp trời, vô số đao kính màu đen nồng đậm như mực, cùng kiếm quang ngũ sắc bỗng nhiên tràn ngập khắp thiên địa.

Chỉ trong nháy mắt, kiếm khí diệt tuyệt của Nghịch Thiên đao và Đại Ngũ Hành nguyên từ đồng dạng tràn ngập trong khắp không gian của Hỗn Độn Chung. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Không ngừng vặn cắt những quang điểm màu bạc quang điểm, kiếm khí đao mang đều trở lại bổn nguyên, hóa thành linh tử tinh thuần.

Nhưng ngân quang đầy trời cũng đang biến mất từng chút một, hòa tan từng chút một.

Vô số đao quang nhanh không thể nhìn thấy, chỉ trong nháy mắt, trảm kích hàng lần, khiến cho thế giới vô biên, linh lực cuồn cuộn, giống như một cơn gió bảo hủy diệt.

Tinh hoa màu bạc cũng vô cùng vô tận, bất luận lúc này Nhạc Vũ hủy diệt bao nhiêu, đồng dạng đều có tinh hoa sinh ra.

Thế giới tinh thần hỗn độn vẫn như cũ, còn trong mắt Hồng Quân càng tràn ngập sát cơ, ác niệm lạnh lùng.

- Đây chính là Hồng Quân Thánh Nhân khi linh trí còn mông muội, hơn mười vạn năm trước.

Nhạc Vũ chỉ cảm thấy nội tạng quay cuồng chấn động, trong miệng đắng ngắt, hai cây binh khí Tiên Thiên Chí Thánh trong tay cũng dần dần trở lại như cũ,

toàn thân vô cùng mệt mỏi!

Hắn cũng không phải không cách nào kháng cự, cũng tuyệt đối không phải không đo lường được Hồng Quân trước mắt. Nhưng dưới vô số ngôi sao này, bản năng lại sinh ra cảm giác vô lực.

Sau khi đem tất cả mọi thứ quay trở lại thời kì ban đầu, lại lấy đó làm bổn nguyên, hội tụ thành tinh thủy chi quang.

Đây chính là môn đại pháp Hỗn Độn Vô Lượng Tinh Thủy, vào thời kì thượng cổ đã khiến tất cả Hỗn Độn tinh linh đều phải cúi đầu, trảm cắt tam thi, thành tựu giữa thiên địa, đưa người còn lại duy nhất lên vị trí Chí Thánh.

Hồng Quân mười vạn năm trước đã mạnh mẽ như vậy. Hồng Quân mười vạn năm sau dùng thân hợp đạo, tựa hồ đã thấm nhuần thiên địa nguyên khởi thì còn thần thông đến mức độ nào?

Vô Lượng Tinh Thủy, tuy chỉ là nửa bước khai thiên. Ở dưới cảnh giới cao hơn một cấp độ, lại giống như chiến sự áp đảo.

Bản thân hắn quả thật đã quá coi thường vị Thánh Nhân này! Nhưng trận chiến này, thực sự cũng không phải không có đoạt được.

Nhạc Vũ cười hắc hắc, trong mắt lại thoáng hiện ra vẻ sắc bén, thời gian dần trôi qua, ý chí chiến đấu càng sục sôi.

Một lát sau, quanh người hắn cũng xuất hiện một thế giới hỗn độn khổng lồ vô biên, đồng dạng cũng gắn đầy vô số ngôi sao.

Chỗ chính giữa là một phù trận ngũ sắc cực đại, bên trong có vô số tử phù hồng mông vờn quanh.

Còn bên ngoài là phù trận hình tròn năm màu khác nhau.

Tất cả cảnh trí đều giống hết như tình hình bên trong đan điền của hắn.

Bất luận là những ngôi sao kia, hay là phù trận ngũ hành bên trong và bên ngoài, đều hiện ra bên ngoài.

Đây là "Thế giới" của hắn, cũng là chân pháp Tiên Thiên Hỗn Độn Tạo Hóa của hắn! Ẩn chứa thần hồn ý niệm của hắn, bao hàm tất cả pháp tắc, tất cả lý niệm mà hắn nắm giữ, từ đó mới tạo ra cái gọi là "Đạo".

Giao phong giữa hai thế giới, va chạm của đạo, mới là cách chiến đấu thật sự giữa Thánh Nhân.

Trong giây phút thế giới hỗn độn Ngũ Hành hiện ra bên ngoài cơ thể, thế giới tinh quang vô biên liền bắt đầu sụp đổ.

Vô số pháp tắc giữa hai thế giới xung đột lẫn nhau, can thiệp lẫn nhau.

Điều này khiến cho không gian này tung tóe từng mảnh, ngay cả Hỗn Độn Chung cũng áp chế không nổi.

khiến cho linh lực bốn phía bị kích động, dần dần khuếch tán ra bên ngoài.

Khuôn mặt của hóa thân Hồng Quân cuối cùng cũng khẽ lay động, lại phảng phất như khôi phục mấy phần thần trí, trong đôi mắt mờ mịt thoáng hiện ra vẻ lấp lánh, bình tĩnh nhìn về phía Nhạc Vũ.

Trong ánh mắt, rõ ràng là có vẻ sắp chiến đấu với đại địch.

Một lát sau, trong tay áo hắn có một cây phất trần thoát ra, ba ngàn sợi tơ bạc đến nửa đường, liền không ngừng phân liệt, hóa thành chín ngàn chín trăm chín mươi chín vạn bó sợi tơ.

Bành trướng tựa như sóng cả, tựa hồ mỗi một nhúm đều ẩn chứa ánh sáng tinh thủy.

Hà Đồ Lạc Thư dưới người Nhạc Vũ cũng bỗng nhiên mở ra, trong hư không, diễn hóa thành một tòa đại trận hùng vĩ.

Dẫn dắt những đường tia này chảy về bốn phương tám hướng, không thể nào tới gần.

Tiếp theo trong tay áo của Hồng Quân hóa thân lại là thoát ra một vật là một khóa trời màu tím, từ trên cao chụp xuống.

Nhạc Vũ cũng lạnh lùng mỉm cười, Trấn Thế Tỳ cũng hiện ra trên không, từ xa nghênh tiếp, nhưng tựa hồ ngay lập tức liền bị cái khóa màu tím khóa chặt bên trong. Nhưng vô số ánh sáng ngũ sắc lại từ trong tỳ thoát ra, triệt tiêu ánh sáng của tinh thủy, trong mơ hồ đã hiện ra xu thế giãy dụa.

Khi nhìn về hướng Hồng Quân, trong mắt Nhạc Vũ chỉ còn lại vẻ tiếc nuối.

Hóa thân của Hồng Quân trước mắt này, rốt cuộc vẫn bị nhốt ở nơi này hơn mười vạn năm. Mặc dù có khí hỗn độn sung túc ở đây bổ sung đầy đủ, pháp lực tràn trề, lúc nào cũng ở trạng thái đỉnh phong, nhưng không có linh trí, không thể xem như Hồng Quân thật sự.

Lưu lại nơi này cũng không phải là "Đạo" hoàn chỉnh của Hồng Quân.

Nhạc Vũ nhìn xung quanh, thế giới tinh quang hỗn độn, dưới sự can thiệp của hắn đã sụp đổ từng khúc.

Ánh sáng do tinh thủy tạo ra cũng dần dần trở nên nhạt nhòa.

Trận chiến này thắng bại đã định!

Một đoàn minh nguyệt từ sau lưng Nhạc Vũ bỗng nhiên bay lên. Bên trong ánh sáng chói lọi ẩn tụ, chính là Côn Luân Kính quang, khó khăn lắm mới chiếu xuống.

Một lớp ý niệm mênh mông, không hề có báo hiệu kéo đến, khiến cho Hỗn Độn Chung bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ kinh thiên.