Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1407: Tái chiến Hồng Quân




Khi bộ Đại Chu Thiên Thai Tàng Hư Không kiếm trận lại thành tựu, những tinh hoa thiên ngoại cũng bắt đầu có dấu hiệu hòa tan.

Nhạc Vũ cũng không nóng nảy, vẻ mặt càng thêm chuyên chú nhắm mắt bắt đầu suy tính.

Tái diễn thiên địa Hồng Mông, dung hợp đại đạo thế gian, một đao một kiếm, nguyên mẫu hai binh khí tuyệt thế dần dần thành hình bên trong ý thức hải của hắn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Liên tục tính toán thôi diễn, trong ý niệm hóa thành hình dạng Bàn Cổ Hồng Quân, bắt chước những trận giao chiến không ngừng, đem phù trận đao kiếm liên tục sửa chữa chín lần cuối cùng mới có thể định hình.

Khi thần thức của Nhạc Vũ ở bên trong thôi diễn vô tận thoát ra, thiên ngoại tinh hoa bên ngoài đã triệt để hòa tan.

- Ở bên trong Hồng Mông Hải lại là ngàn năm thời gian sao…

Lúc thôi diễn tính toán, thần hồn hoàn toàn đắm chìm bên trong, Nhạc Vũ cũng không hay biết thời gian trôi qua bao lâu.

Hắn chỉ cảm thấy trong chớp mắt, nhưng thần thức ghi chép ký ức đã qua một ngàn hai trăm sáu mươi năm.

Sau khi đạt tới cảnh giới này, thời gian đối với những người như bọn họ mà nói quả nhiên đã không còn chút ý nghĩa.

Nghĩ tới đây, Nhạc Vũ lắc nhẹ đầu, ánh mắt chuyển sang ngưng trọng. So với lúc luyện chế Thai Tàng Hư Không kiếm trận còn chuyên chú hơn gấp trăm lần!

Thiên ngoại tinh hoa vốn có màu đen nhánh, mà sau khi luyện hóa lại chuyển thành ngũ thải ban lan.

Nhạc Vũ cũng không lập tức luyện chế đao kiếm mà đem bộ phận bên trong truyền vào Côn Luân Kính cùng Hà Đồ Lạc Thư.

Ngay cả Hỗn Độn Chung cùng Trấn Thiên Tỳ đều được rót vào một bộ phận tinh hoa.

Phương pháp này tuy làm uy lực của linh bảo tăng lên không nhiều lắm, lại bị ảnh hưởng bởi đại đạo pháp tắc của thế giới này, rõ ràng cho thấy bị giảm bớt ít nhất bảy thành!

Lúc sau cũng có ít nhất một phần ba dung dịch cũng bị Nhạc Vũ trực tiếp dung nhập vào trong Diễn Thiên Châu.

Nhìn thấy trung ương thế giới trong Diễn Thiên Châu được thiên ngoại tinh hoa kích thích lại khuếch trương lên tới mấy lần, ngay cả việc hình thành pháp tắc bên trong ba mươi sáu viên Định Hải Thần Châu thế giới cũng hoàn thiện thêm không ít, Nhạc Vũ lúc này mới hài lòng mỉm cười, thu vào trong Nê Hoàn Cung.

Đem mấy món linh bảo đồng loạt luyện chế xong, còn lại một bộ phận thiên ngoại tinh hoa lại bị hồn niệm của Nhạc Vũ kéo ra, dần dần biến thành hình dáng của đao kiếm.

Ngay lúc đang khắc lục phù văn, bên trong Hỗn Độn Chung còn lại tia tiên thiên Hỗn Độn Khí cũng bị Nhạc Vũ lấy mẫu dung nhập vào bên trong thân đao kiếm, vừa lúc đủ phân lượng cho hai kiện tiên thiên chí thánh linh bảo đỉnh phong.

Khi đôi đao kiếm thành hình, lôi võng tử sắc đầy trời trực tiếp bị cắn nuốt vào trong hai kiện linh bảo!

Ý niệm của Bàn Cổ cùng Hồng Quân lại theo bản năng hướng nơi này thăm dò tới, nhưng còn chưa kịp tới gần đã bị một đạo ý niệm mạnh mẽ sắc bén bên trong đao kiếm lan tràn khắp thế giới khôn cùng nơi này, lập tức bức bách hai cỗ ý niệm kia trực tiếp quay về.

Ngay sau đó đao kiếm một trái một phải bay vút lên huyền phù quanh người Nhạc Vũ.

Nhìn thấy hai thanh binh khí đang không ngừng bay lượn, trong mắt Nhạc Vũ đều lộ ra tia vui mừng.

Nếu bàn về uy lực, hai thanh binh khsi này tuy chỉ là binh khí sát phạt thế nhưng lúc này bất quá cũng chỉ cùng bậc như Côn Luân Kính cùng Hà Đồ Lạc Thư mà thôi, so với Hồng Mông chí bảo vẫn còn chênh lệch không nhỏ.

Nhưng theo Nhạc Vũ xem ra, hai vật này xem như là cơ sở thành đạo chân chính của mình!

Nhưng ở trước mắt đôi đao kiếm vẫn còn chưa thực sự làm cho hắn chân chính vừa lòng!

- Đao kiếm mặc dù hình thành, đáng tiếc lại không có thế giới, cũng không có đại đạo! Ta đối với việc binh khí chứng đạo còn chưa xem là chân chính luyện thành! Cũng may ở chỗ này còn có sẵn đại đạo có thể đạt tới…

Ánh mắt chớp động, Nhạc Vũ thì thầm, xa xa nhìn vào trong ngũ sắc khí hải. Tâm niệm giao cảm, khí tức nọ liền tập trung trong ý niệm của hắn!

Ở lại trong Hỗn Độn Hải suốt mấy ngàn năm thời gian, khí tức kia đã cố gắng đột phá mấy lần, thương thế bị thương lại lành, nhưng trước mắt còn đang trong thời gian dần dần phục hồi. Hồn niệm khí tức đều được mạnh mẽ củng cố, đạt tới lúc toàn thịnh!

Nhạc Vũ cũng không muốn tiếp tục đợi thêm nữa, cười khẽ một tiếng, tay trái cầm đao tay phải cầm kiếm, hướng nơi kia bay tới.

Chỉ mấy bước đã vượt ngoài ngàn vạn dặm, mà trước mắt Nhạc Vũ cũng hiện ra một bóng người.

Y phục thanh sam, phiêu nhiên xuất trần, cặp mắt vô thần đang mờ mịt nhìn qua, chỉ có bản năng chiến đấu khiến người kia lộ ra một tia cảnh giác, chiến ý hung lệ cũng mơ hồ tụ tập lại.

Nhạc Vũ bước tới trước ác niệm phân thân của Hồng Quân, hắn thật cẩn thận nhìn chăm chú vào phương vị đan điền của người kia, tiếp theo khóe môi hơi nhếch lên, bước nhanh tới trước mặt Hồng Quân.

Hắn biết được phân thân của vị hồng hoang chí thánh kia đã sớm hoàn toàn biến mất linh trí. Nhạc Vũ cũng không muốn lên tiếng nhiều lời, Hỗn Độn Chung trực tiếp chụp xuống, đem cả hai người khóa lại bên trong thế giới Hỗn Độn Chung!

Lúc sau lại đến lượt Đại Thai Tàng Hư Không kiếm trận cũng toàn lực mở ra, bao phủ cả thế giới, Thai Tàng Hư Không!

Hình chiếu đại đạo cùng thế giới của hai người trong một thời gian đều hiện thế. Vô số ngân sắc tinh tú hiển lộ, đan xen va chạm lẫn nhau, công kích vặn vẹo không ngừng, khiến linh lực bên trong Hỗn Độn Chung bắt đầu khởi động dâng trào.

Nhưng giờ phút này có thêm một bộ Thai Tàng Hư Không kiếm trận cũng đem thiên địa linh lực cuồng bạo toàn bộ hấp thu vào thế giới bên trong chung.

Trấn Thiên Tỳ cũng bay vút lên, mười đầu tử kim cự long xoay quanh hóa thành ngàn vạn trượng, ầm ầm áp xuống khiến hóa thân của Hồng Quân bị trầm xuống thật mạnh, rơi xuống dưới hơn mười vạn trượng mới ổn định thân hình.

Chiến ý lệ khí trào dâng lạnh lùng nhìn thẳng Nhạc Vũ, đại đạo thế giới đang dần dần hỏng mất, vô số tinh tú được Hỗn Độn Vô Lượng Tinh Thủy Quyết ngưng tụ cũng dần dần biến mất.

Mà Nhạc Vũ vẫn đứng yên tại chỗ, vẻ mặt lãnh đạm nhìn xuống thanh sam đạo nhân kia.

- Trước khi đi vào nơi này, ta từng có một trận chiến với bản thể của ngươi! Vô Lượng Tinh Thủy thật sự thâm sâu không lường được. Tuy ngươi là hóa thân của Hồng Quân, nhưng linh trí đã hoàn toàn biến mất. Một thân chiến lực chỉ sợ còn chưa bằng ba bốn phần của bản thể. Hôm nay đem ngươi tru diệt không khỏi có chút lợi dụng hoàn cảnh người gặp khó khăn. Nhưng thế giới trong cơ thể của ngươi, phản nguyên chi đạo lại quan hệ tới cơ sở thành đạo của ta, là vật để ta chứng đạo. Hôm nay Nhạc Vũ này không thể không lấy!

Ngâm khẽ một tiếng, nội ngoại Ngũ Hành phù trận khổng lồ quanh người Nhạc Vũ bắt đầu chuyển động, Nghịch Thiên đao mới luyện chế trong tay Nhạc Vũ bỗng dưng chém ra!

Một đạo hắc sắc đao mang bắn lên hàng ức trượng, lực lượng nghịch thiên lại không hề tiết ra ngoài.

Giống như không chút hao tổn bên trong thế giới này!

Đồng tử của ác niệm hóa thân Hồng Quân bỗng dưng co rụt lại, giống như đã cảm giác được sư uy hiếp lớn lao, thân hình chợt lui, gấp khúc thời không, vô số ngân sắc tinh tú từ trong cơ thể tràn ra.

Nhưng dưới luồng đao mang liền dập nát! Trực tiếp làm vỡ vụn thời không bích chướng, toàn bộ ngân sắc tinh quang đều bị càn quét.

Lập tức chém thẳng vào đầu hóa thân Hồng Quân, xuyên thẳng ý thức hải, điên cuồng gạt bỏ thần niệm còn sót lại.

Tiếp theo Thiên Ý kiếm lại đâm thẳng vào trong đan điền của hóa thân Hồng Quân!