Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 190: Phiên chuyển Càn Khôn





Những sợi tơ bạc không ngừng cắt rách Huyền Huyêt Đằng, song đám cự đằng vẫn không ngừng đâm lên quấn lấy.

- Quả nhiên là vô tận.

Nhìn một màn này, vẻ khẩn trương trong mắt Nhiễm Lực đang đứng ngoài hơn mười trượng mới hơi biến mất, khẽ thở phào nhẹ nhõm. Những sợi Thiên Ti Tuyết của nữ tử này từ lúc bắt đầu chiến đấu đã chém nát hết thảy những thứ chạm phải. Nếu Nhạc Vũ không có những thứ cổ quái như Huyền Huyêt Đằng này thì chỉ sợ là ngăn không được.

Bản thân nữ tử kia dù lúc này toàn thân đã có nhiều chỗ trọng thương nhưng vẫn khiến cho người có cảm giác cực độ nguy hiểm.

Mục Hi Ngọc lướt tới cách Nhạc Vũ mười trượng, những sợi tơ bạc kia lại tụ lại trong tay. Bất quá binh khí tạo thành lần này không phải là trường thương dài hai trượng mà là một lưỡi hái khổng lồ. Chỉ qua mấy lần cắt, lưỡi hái này đã chém sạch đám cự đằng rồi thừa cơ lọt vào biến thành một cây cự phủ nặng nề đánh vào Long Huyết Thuẫn trước người Nhạc Vũ.

Nhạc Vũ khẽ nheo mắt, hắn cũng không biết thanh huyền binh này của Mục Hi Ngọc là thuộc cấp bậc nào. Bất quá không nghi ngờ tuy nói khi chế tạo không gia trì bí pháp lợi hại gì lên đó nhưng chiến lực vượt xa một thanh huyền binh bình thường!

Trong nháy mắt giao kích giữa cự phủ và huyết thuẫn, Nhạc Vũ điều khiển huyết thuẫn chếch đi bên cạnh, thuận thế đem phần lớn lực lượng công kích của Mục Hi Ngọc trượt sang bên cạnh.

Hai pháp bảo cửu phẩm trong tay hắn cũng không là thứ xuất sắc gì, đoán chừng cũng là tác phẩm của luyện khí sư tán tu. Bất quá pháp bảo như vậy đều có đặc điểm là bền chắc. Giống như Kim Ô Kiếm trước đây của hắn, vì để bảo đảm tỷ lệ luyện khí thành công mà những người này thường tìm những tài liệu tốt nhất để luyện chế.

Long Huyết Thuẫn cùng Huyền Thanh Tố Liên Kỳ chính là pháp bảo như thế. Vật trước là lấy lõi của một linh một lục phẩm, thêm vào một phần máu của li giao và mấy loại tài liệu khác luyện thành, tuy nhiên đạo pháp gia trì phía trên chỉ là Mộc Linh thuẫn mà thôi.

Huyền Thanh Tố Liên Kỳ thì khá hơn một chút, cũng không phải pháp bảo đỉnh cấp gì, duy chỉ có tính bền chắc của tài liệu là làm người ta kinh dị.

Bất quá dù vật kiên cố thế nào thì nếu liên tục va chạm chỉ sợ cũng sẽ tổn thương. Vừa rồi pháp bảo của Quách Thành bị Mục Hi Ngọc lấy Thiên Ti Tuyết Kiếm đánh nát, Nhạc Vũ còn khắc sâu ấn tượng. Tóm lại có thể tránh được thì nên tránh.

Nhìn thanh cự phủ của mình trượt sang một bên, mày liễu của Mục Hi Ngọc nhíu chặt, ngưng tụ thanh cự phủ thành trường thương đâm tới. Mũi thương vốn đã cực kỳ sắc nhọn, lại thêm trước lúc vũ động đã hội tụ một số lượng lớ linh lực các hệ.

Bất quá sau một khắc, trong mắt của nàng toát lên một tia ngoài ý muốn. Nhạc Vũ lại điều khiển tấm huyết thuẫn kia sang một bên, cả người không lùi mà tiến, đao kiếm vừa lúc đón đánh những linh lực tụ tới của nàng. Có kinh nghiệm lúc đối chiến với Thượng Quan Kim Dĩnh, Nhạc Vũ lại càng thuần thục thủ pháp đánh tan bí pháp mà đối phương sử dụng.

Bất quá Mục Hi Ngọc không phải là Thượng Quan Kim Dĩnh còn thanh Thiên Ti Tuyết Kiếm cũng không phải là thứ mà Hàn Sương cửu phẩm kiếm có thể sánh bằng.

Sau một khắc, thân thương đột nhiên hoa lên rồi tạo thành một bông hoa thương cực lớn khiến cho Nhạc Vũ suýt nữa đánh rơi cả đao lẫn kiếm, trước ngực đau nhức. Chỉ qua một lần binh khí giao kích đã khiến nội tạng hắn chấn động, bên tai càng nghe rõ ràng thanh âm gào thét của Thiên Nhận Kiếm và Lôi Âm Đao.

Tuy nói độ kiên cố của hai thanh binh khí này là đỉnh cấp của binh khí nhân gian nhưng trước mặt thanh huyền binh của nữ tử này vẫn còn kém một đoạn xa.

Bất quá lúc này Nhạc Vũ cũng không bận tâm nhiều như vậy. Vào lúc đao kiếm của hắn đang bị đánh bạt đi thì trong nháy mắt thân ảnh hắn đã bị thương ảnh đầy trời bao phủ!

Thân thương màu trắng của Mục Hi Ngọc mang theo vô số phong nhận băng trùy oanh kích hộ thuẫn trước người.

Mắt thấy liên tục hai lá Mộc linh thuẫn đều bị đối phương đánh nát, Nhạc Vũ khẽ chau mày, chỉ đành phải từng bước triệt thoái phía sau, đao kiếm đã ở trước người.

Tuy hắn đã cố hết sức nhưng cũng không thể tránh khỏi việc giao phong chính diện với trường thương màu trắng kia. Chỉ trong ba lần va chạm, năng lực phân tích của Nhạc Vũ đã cảm giác được những vết nứt càng đậm trên thâm đao kiếm trong tay. Tuy nhiên nặng hơn vẫn là thân thể của hắn, hai tay thoát lực run rẩy, huyết khí trước ngực nhộn nhạo, trong miệng tràn đầy máu tươi.

Đang lúc Nhạc Vũ suy nghĩ thật nhanh tìm xem biện pháp thay đổi khốn cảnh này thì chợt biến sắc. Từ hai người hai bên đột nhiên vô số kiếm mang sắc bén và phong nhận băng đao công kích về thân ảnh đã nhuộm đỏ máu. Mục Hi Ngọc nhíu mày, trường thương trong tay hóa thành những sợi tơ bạc nhất nhất ngăn cản.

Có được cơ hội này nhưng Nhạc Vũ cũng không mừng rỡ mà còn kinh hãi.

Chiến đấu đấu cấp bậc này đâu phải dành cho hai người Nhiễm Lực cùng Nhạc Băng Thiến có thể nhúng tay?

Cũng không kịp suy nghĩ nhiều, Nhạc Vũ cơ hồ theo bản năng lần nữa vung đao về phía trước. Nhưng trong một khắc này hắn đột nhiên thấy sắc mặt Mục Hi Ngọc đã một lần nữa chuyển hồng.

- Toái .

Trong cảm giác thần thức của Nhạc Vũ , Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực đã lộ ra vị trí trong ảo trận bay ngược ra. Điều làm hắn cảm thấy may mắn là hai người này coi như cơ trí, vào lúc công kích đều đã chuẩn bị trước mỗi người một đạo phù triện phòng ngự của Thượng Quan Kim Dĩnh, đồng thời khởi động Linh giáp thuật trên đạo bào. Một kích kia tuy đánh bay hai người ra mười trượng nhưng cũng không đến nỗi không dậy nổi, thương thế không nghiêm trọng lắm. Chẳng qua bị áp lực trùng kích nên bị hôn mê mà thôi.

Nhạc Vũ đè nén nỗi tức giận lẫn lo lắng trong lòng, đem lực chú ý chuyển hướng trước mắt. Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực đều bị thương không chết chứng tỏ Ngôn Linh thuật cũng đã yếu đi mấy phần, có lẽ nữ nhân này đã hết sức?

Suy đoán này vừa thoáng qua thì chỉ thấy Mục Hi Ngọc nắm lại quyền đầu đánh ra một quyền đánh nát đao trong tay hắn, quyền thứ hai tiếp tục phá vỡ Thiên Nhận kiếm.

Mồm miệng của Nhạc Vũ nhất thời phún máu, lỗ tai ong ong, cơ hồ không cách nào giữ vững thanh tĩnh. Quyền đầu của Mục Hi Ngọc vẫn liên tiếp đánh tới trước Huyết Long thuẫn. Đến quyền thứ bảy, thứ tám thì khí thế trào dâng như sóng biển đã đánh cho huyết thuẫn vỡ vụn. Những sợi tơ bạc kia cũng thoát khỏi dây dưa với Huyền Huyêt Đằng, hội tụ trong tay Mục Hi Ngọc thành một trường tiên mười trượng, thuận thế xoắn một cái khiến Huyền Thanh Tố Liên Kỳ đột nhiên bạo liệt tứ tán.

Trong khoảnh khắc, những lá bài tẩy giúp Nhạc Vũ có thể vượt cấp đối kháng tu sĩ Linh Hư cảnh đều bị phá hủy. Thần sắc Mục Hi Ngọc hờ hững, theo tâm ý vừa động, một đạo tơ bạc đã bay vút vào cổ thiếu niên kia, tuy nhiên khi chạm vào ánh mắt trong suốt của hắn thì nàng không khỏi ngẩn ra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Trong con ngươi có vẻ lo lắng, có sát cơ, có giễu cợt, nhưng duy chỉ không có ánh mắt nên có trước khi chết. Trong nháy mắt một quầng sáng ngũ sắc từ trên trời chụp xuống, cùng lúc sợi tơ bạc thoát khỏi sự điều khiển của nàng rơi thẳng xuống đất.

Mục Hi Ngọc nhíu mày cặp mày liễu, khởi lên cương khí quanh thân. Nhưng lập tức nàng phát hiện cương khí của mình chỉ cần đụng phải những điểm quang hoa ngũ sắc kia thì đều lập tức tan rã.

- Ngũ Sắc Thần Quang?

Lần thứ hai, trong mắt của nàng hiện ra một tia vẻ kinh ngạc. Đạo lực trong cơ thể nàng vốn không còn nhiều lắm, bị chạm vào Ngũ Sắc Thần Quang thì trong nháy mắt đã tiêu hao hơn phân nửa.

Nàng có thể cảm giác được trên bầu trời có một con Ngũ Sắc Kim Hoàng Tước đang xuyên qua, con yêu thú này có thể thừa kế được bảy phần huyết mạch khổng tước, thật khiến làm người khác kinh ngạc.

Cũng may quầng sáng kia chỉ một lúc đã tiêu tán, đến tột cùng chỉ là trình độ cấp bốn. Đại thần thông này tuy là uy lực vô cùng nhưng Kim Hoàng Tước cũng không thể duy trì được lâu.

Nhưng ngay khi lực chú ý của Mục Hi Ngọc chuyển sang người đối diện thì thiếu niên trước mặt cũng xuất ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang khiến cương khí hộ thân của nàng tan chảy như tuyết mùa xuân.

Cơ hồ ở cùng một thời gian, từ ngón trỏ tay phải của Nhạc Vũ bắn ra hơn mười đạo quang châm về phía nàng. Mục Hi Ngọc theo bản năng chuẩn bị dùng tâm niệm điều khiển đám tơ bạc kia nhưng không hề có một chút phản ứng, lúc này mới nhớ ra là Thiên Ti Tuyết Kiếm của mình đã mất đi hiệu dụng. Ngay sau đó thân hình của nàng nhất thời bị đánh trúng mười mấy lần. Nhưng trong đó chỉ có ba mũi quang châm khiến nàng cảm giác bất đắc dĩ nhất..

Trong nháy mắt, hai đạo quang châm đã xuyên thủng hai vai nàng mang theo một màn mưa máu, còn mũi cuối cùng xuyên thẳng từ mi tâm nhập vào não!