Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 209: Xuất ra toàn bộ lá bài tẩy




- Nhục thân này rốt cuộc vẫn kém huyền binh một bậc.

Nhạc Vũ khẽ nheo mắt, huyền binh mà hai gã đệ tử Phù Sơn Tông này đang sử dụng chắc là thất phẩm nhưng khi được đối phương toàn lực thúc dục thì vẫn có thể gây thương tích cho Chiến Tuyết.

Độ sắc bén của huyền binh cũng tùy theo thực lực của người sử dụng mà biến hóa. Tuyết Kiếm trong tay hắn khó khăn lắm mới xuyên vào được da thịt Chiến Tuyết. Nhưng tên tu sĩ Linh Hư cảnh trước mắt chỉ cần ngự sử thất phẩm huyền binh cũng có thể xuất ra uy lực lớn lao.

Tâm niệm Nhạc Vũ đang biến đổi thật nhanh thì thân ảnh Chiến Tuyết đã tiến gần đến hơn hai người kia, sau đó Thiên Ti Tuyết Kiếm trong tay nàng nháy mắt tứ tán ra ngàn vạn đạo tơ bạc tạo thành một chiến giáp màu trắng bao phủ lấy thân. Ở đầu bàn tay cũng được bao tay bao bọc, trên đỉnh quyền đầu còn có thêm mấy gai nhọn sắc bén.

- Thiên Ti Tuyết Kiếm này lại còn có thể sử dụng như vậy?

Nhạc Vũ thấy vậy thì cũng sững người, thanh huyền binh này của Mục Hi Ngọc có thể biến ảo thành đủ loại binh khí thì hắn đã sớm biết đến. Bất quá có thể tạo thành chiến giáp khiến hắn cũng hơi cả kinh. Sau khi lấy lại tinh thần, hắn không khỏi âm thầm tự giễu, thầm nghĩ trí tưởng tượng của mình còn không phong phú bằng người của thời đại này.

Nhạc Vũ bên này chẳng qua là cười khổ, nhưng trên bầu trời hai người kia thì đang chấn động. Có thể lấy lực thân thể lực chống lại huyền binh, điều này trước đây bọn chúng chưa từng nghe nói qua. Cho dù những cường giả Kim Đan cũng không dễ dàng lấy tay không đón một kiếm này.

Bất quá điều khiến bọn chúng kinh dị hơn là nữ tử tuyệt mỹ này rốt cuộc là từ chỗ nào xông ra, hơn nữa tốc độ dường như còn nhanh gấp đôi hai người!

Đặc biệt là thanh niên cao gầy Chu Uẩn mới vừa chém ra một kiếm kia, khóe môi đã bật ra một tia máu, trong lần giao phong.vừa rồi không chỉ là làm cho thanh thất phẩm huyền binh nứt ra mấy vệt mà còn khiến thần hồn hắn bị thương nặng.

Thổ một búng máu, Chu Uẩn điểm ra một ngón tay về phía trước, lập tức có một chiếc gương đồng tròn có bán kính chừng nửa thước từ nhẫn trữ vật của hắn bay ra, xoay tròn che trước người rồi theo bí pháp trong pháp bảo mà một luồng Kim Linh lực tạo thành một màng sáng gắn vào toàn thân của hắn.

Sau cùng Chu Uẩn lấy ra một đạo phù đánh ra trước người. Đến khi hắn hoàn thành xong mọi việc thì quyền đầu của Chiến Tuyết đã vụt đến trước mặt. Đầu tiên là những chiếc gai nhọn dưới sự thôi động chân khí của Huyền Sát Chiến Ma, lấy thế như chẻ tre xuyên qua màng sáng kia, sau đó nặng nề nên lên tấm gương đồng khiến nó vỡ nát.

Bất quá có thời gian trì hoãn như vậy, bên người Chu Uẩn đã lóe lên một trận cuồng phong cuốn thân thể hắn bốc ra chừng mười trượng. Lúc này tên trung niên Lệ Linh kia cũng đã công tới. Bánh xe tròn hình chữ vạn dưới chân hắn đột nhiên tứ tán biến thành mấy chục vòng tròn nhỏ có răng cưa, sau đó mỗi vòng tròn mang theo vô số phong nhận bắn về Chiến Tuyết, nhìn xa tựa như từng cái cối xay thịt đang gào rú.

Mày liễu của Chiến Tuyết chỉ hơi nhíu, trong mắt hiện lên một tầng huyết sắc. Theo chân khí Huyền Sát Chiến Ma của nàng quán thâu nhuộm đỏ cả chiến giáp, sau đó vô số sợi tơ lần nữa từ phía sau nàng tạo thành hai cánh trắng, liều mạng truy kích nam tử cao gầy kia, tốc độ tăng thêm chừng ba thành!

Nhạc Vũ đứng trên mặt đất lúc này lại một trận ngơ ngác. Đây là lần đầu tiên hắn thấy chiến Tuyết toàn lực xuất thủ. Trong mắt hắn lúc này đâu còn là một nữ hài thơ ngây mà phảng phất như một cuồng ma, hệt như Mục Hi Ngọc tái thế!

- Rốt cuộc ngươi là người phương nào? Dám can đảm đến nhúng tay chuyện Phù Sơn Tông ta?

Chu Uẩn lúc này vừa kinh vừa giận, hắn cho là mình mới vừa đào thoát tử kiếp. Song mới bất quá vừa an tâm thì đã bị nữ tử thần bí kia truy kích.

Hắn đến giờ đã hoàn toàn không có hậu thủ, chỉ đành phải tiện tay xuất chiêu, đem thanh huyền binh ngăn cản trước người. Sau đó chỉ nghe một tiếng giòn vang, bảo kiếm làm bạn với hắn nhiều năm đã bị một quyền của Chiến Tuyết đánh cho nát bấy.

Tâm trí của hắn đã hoàn toàn hoảng loạn, vốn cho là người cần giết chỉ là một tiểu tử ở Ngưng Dịch Kỳ, chuyện chỉ cần nhấc tay là xong. Ai ngờ đến cuối cùng bản thân lại đang rơi vào tử cảnh!

Tuy nhiên dù gì bản thân hắn cũng đã từng kinh qua vô số cuộc chiến, tuy đang hoảng sợ nhưng vẫn không rối loạn thủ cước. Hắn thôi động Phong lực ra sức tránh né Chiến Tuyết, trong tay ra sức kết thành từng loại pháp ấn. Theo bí pháp này vừa hoàn thành, Kim linh bắt đầu không ngừng hội tụ.

Bất quá ngay một khắc này, Chiến Tuyết ở đối diện đã khẽ hé đôi môi anh đào quát nhẹ.

- PHÁ...!

Đại lượng linh lực áp súc tới cực điểm quang hắn chợt nổ tung.

Ngay cả bản thân Chu Uẩn cũng bị luồng năng lực cuồng bạo này trùng kích.

Điều càng khiến Chu Uẩn tuyệt vọng hơn chính là vào lúc này quyền đầu của Chiến Tuyết đã cách hắn không tới mười trượng.

Trong một sát na này, tâm trí hắn chợt hiện ra một đạo linh quang, cùng lúc một tiếng thét kinh hãi cũng từ trong cổ hắn thoát ra.

- Thiên Ti Tuyết Kiếm, Ngôn Linh thân thể, ngươi là Thiên Ti Tu La Mục Hi Ngọc của Thái Huyền tông! Làm sao có thể…

Tiếng sau cùng đã hoàn toàn nghẹn lại trong họng Chu Uẩn, quyền phải của Chiến Tuyết trong nháy mắt đã xuyên qua cương khí hộ thân của hắn, sau đó nặng nề đánh vào trước ngực, chân khí cuồng liệt của Huyền Sát Chiến Ma lập tức đánh nát thân thể!

Chu Uẩn trước lúc nát bấy vẫn tràn đầy vẻ không thể tin.

Hắn vốn biết Thiên Ti Tu La, vô luận là chiến lực cùng dung mạo đều khác xa với nữ tử trước mặt! Như vậy rốt cuộc nàng là người nào? Vì sao phải trợ giúp Nhạc Vũ?

Chiến đấu bên này hoàn toàn lúc kết thúc, bên kia Lệ Linh đã ngự khí phi hành tới mấy ngàn trượng có hơn. Vào lúc Chiến Tuyết một lời phá đi bí pháp của Chu Uẩn thì hắn cũng đã triệu hồi huyền binh của mình chuẩn bị bỏ chạy. Đến khi Chu Uẩn nói ra ba chữ Mục Hi Ngọc thì thân ảnh của hắn thì nhanh hơn mấy phần.

Có thể lấy thân thể đối kháng một kích toàn lực của thất phẩm huyền binh mà chỉ nhận lấy thương thế nhẹ, chiến lực này đã vượt qua hiểu biết của hắn. Đến sau đó Ngôn Linh thuật càng làm Lệ Linh sợ đến vỡ mật, cho dù là nữ nhân này không phải là Mục Hi Ngọc nổi danh hiếu chiến thì hắn cũng còn lâu mới là kẻ địch!

Nói chính xác thì chiến lực của nữ tử này còn vượt qua người trước. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Trong nháy mắt, Lệ Linh đã thôi động bánh xe dưới chân đến mức độ lớn nhất, cuối cùng cắn lưỡi phun ra một ngụm máu để tốc độ tăng thêm ba thành.

Song đúng vào lúc đó thì một con phi cầm toàn thân lấp lánh kim quang xuất hiện trong tầm nhìn của hắn. Sau đó một đạo ngũ sắc quang hoa đột nhiên bắn tới. Lệ Linh cảm thấy nội tức toàn thân dao động mãnh liệt rồi bánh xe dưới chân mất đi quán tính rơi tuột xuống đất.

Lệ Linh vừa mới chuyển thân hạ xuống thì đã thấy thiếu niên niên thanh tú kia đứng đó, ánh mắt lóe lên lạnh lẽo. Theo tay phải của Nhạc Vũ giơ lên, mười mấy mũi quang châm bỗng dưng phá vỡ không gian bắn vụt về Lệ Linh.

- Là Ngũ Sắc Thần Quang cùng đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Châm!

Trong đầu trong nháy mắt hiện lên hai cái tên nổi danh này, tâm trạng của Lệ Linh trầm xuống cùng cực. Hắn có lòng muốn chống đỡ nhưng chân khí bên trong vẫn nhiễu loạn không ngừng, cố gắng né tránh nhưng không thể nhanh bằng những quang châm năm màu kia. Cùng lúc, hắn hấy vành môi của Nhạc Vũ khẽ nhếch lên.

Lệ Linh cũng không còn thời gian suy nghĩ gì thêm, đám quang châm đã như bạo vũ xuyên qua cơ thể hắn rồi nổ tung.

Nhìn tên đệ tử Phù Sơn Tông phía xa đã nát bấy, đầu cũng đã bị Chiến Tuyết dùng một sợi tơ cắt đứt, sắc mặt Nhạc Vũ mới từ từ khôi phục bình tĩnh.

Chuyện kế tiếp mà hắn làm chính là chạy vội đến thi thể Chu Uẩn nát bét đã rơi xuống đất để tiến hành phân tích huyết dịch và tế bào cốt tủy.

Sau khi có kết quả thì hắn ngẩn ra, cảm giác cốt tủy của Chu Uẩn không giống thường nhân. Mặc dù cũng có quy luật nhất định, sai lệch không phải rất lớn nhưng thoạt nhìn vào giống như một loại phù văn, bên trong lộ ra ánh sáng màu bạc.

Hắn cũng không còn thời gian đi ngẫm nghĩ, sau khi hoàn thành thì tiếp tục phân tích cái đầu đã bị cắt rời của đối phương.

Kết quả phân tích sau đó cũng khiến Nhạc Vũ mờ mịt, cốt tủy của tên thứ hai không thể nói là hoàn toàn không hợp với người đầu nhưng cũng khác khá xa, về tính chất căn bản lại càng khác biệt, làm hắn không biết lựa chọn thế nào.

Cho đến một lúc lâu sau, cặp mày nhíu chặt của Nhạc Vũ rốt cục giãn ra. Dù sao tính toán của hắn cũng là phân tích liên tục hai mươi tu sĩ Trúc Cơ cảnh trở lên, ít nhất năm tu sĩ Linh Hư cảnh sau đó mới tiến hành đối chiếu với người máy. Có thể vừa bắt đầu đã có hai người, coi như đã là may mắn.

Lặng lẽ cười một tiếng, Nhạc Vũ tạm thời không nghĩ đến mà quay đầu trợn mắt nhìn bên cạnh một cái.

- Mới vừa rồi không phải ta đã nói cho ngươi biết, muốn ngươi lưu người sống sao?

- Ta quên mất, khi đó cái gì cũng không nhớ được.

Vẻ mặt Chiến Tuyết đã khôi phục như thường, những sợi tơ cũng đã trở lại hình dạng Thiên Ti Tuyết Kiếm. Nữ chiến thần mới vừa rồi lúc này đột nhiên nước mắt lưng tròng, bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo vò vò.