Khoảng một buổi chiều, Nhạc Vũ đã giải quyết xong công việc trên Hạ Cư sơn, mặc dù hắn không biết cách an bài như vậy rốt cục có thích hợp hay không, nhưng ở trên mặt mấy Kim Đan tu sĩ cơ hồ không có tia bất mãn, dù là Đào Chính có thân phận đứng đầu mọi người cũng chưa từng nói thêm lời gì.
Thái độ của mình không biết có làm lợi ích gì đó của bọn họ bị hao tổn hay không, Nhạc Vũ cũng không hay biết, cũng lười để ý tới. Vừa rồi câu trả lời với Đào Chính cũng là chân tâm thật ý trong lòng Nhạc Vũ. Một mặt hắn thực sự không muốn bị phiền phức vì những sự vụ này, một mặt trên thế giới hiện tại, tu vi mạnh yếu của bản thân mới là trọng yếu nhất, cũng có thể quyết định được hết thảy, bên trong tông môn cho dù có tai mắt ô dù gì đó, cũng không đủ cho bản thân có được ích lợi.
Phù Sơn Tông nếu muốn tấn công trở lại, đoán chừng chỉ trong vòng một hai năm, thậm chí vài năm cũng có thể, khi đó nhất định cũng không cho mình cơ hội tiêu diệt từng bộ phận. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Muốn thủ vững nơi này, tu vi của hắn phải tăng trưởng tới mức đủ để đối phó ít nhất hai vị tu sĩ Nguyên Anh liên thủ mới được!
Còn có Càn Khôn Hoàn Tỏa Tinh Thông trận, hắn cần phải tìm hiểu cho kỹ càng, nếu không thật khó đấu pháp với Trận Phù sư của Phù Sơn Tông.
Đại trận hộ sơn cũng dễ làm! Cùng lắm ta cho Chiến Tuyết dùng vài ngày giúp ta giải toán, liền có thể thông hiểu được hết thảy ảo diệu của đại trận. Chẳng qua chuyện tăng thêm thực lực cũng có chút khó khăn! Cũng may còn có Ngũ Sắc Thần Quang cùng Diệt Tuyệt Thần Châm áp trận.
Nhạc Vũ nội thị trong cơ thể, chỉ thấy hai loại chân thủy cùng chân hỏa trong khoảng thời gian này phảng phất đã lớn mạnh hơn không ít. Chẳng qua khi điều khiển vẫn có chút không linh động.
Ta tu luyện Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí, cùng Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết thiên nhiên tương hợp. Hôm nay chẳng qua còn kẹt tại một bước hoàn toàn luyện hóa mấy thứ tiên thiên bảo vật này mà thôi, nếu như có thể thành công, nhất định không hề có chút trở ngại mà xông lên tầng thứ tư. Khi đó mặc dù không có Diệt Tuyệt Thần Châm, dùng Băng Diễm Tuyệt Quang cũng ít có người có thể ngăn cản! Hơn nữa Bi Âm đao…bỏ đi! Ta nghĩ chuyện này để làm gì? Đợi ngày sau hãy nói!
Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ bay về phía đại điện cao nhất. Tuy Hạ Cơ sơn chỉ cao một vạn bảy ngàn thước, chiếm diện tích cơ hồ đạt tới một phần năm Quảng Lăng sơn, phần lớn bên trong đã được mở mang thành dược viên.
Nhưng bản thân Nhạc Vũ là phong thủ, nơi ở cũng cực kỳ rộng lớn, là một dãy kiến trúc chiếm tới phương viên ba mươi dặm. Bên trong tuyệt đại đa số diện tích đều trồng linh dược, nhưng dựa theo cách nói của Đào Chính, thường ngày nơi đây ngoại trừ mấy vị tu sĩ Linh Hư cảnh đỉnh phong đúng giờ tới đây chiếu cố dược viên, thì không còn ai khác đi tới.ân vật như Nhạc Vũ rốt cục có chút bất đồng với chính mình.