Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 541: Phiên thủ vi vân




Nhạc Vũ cơ hồ có thể nhìn thấy được vẻ sợ hãi, khó tin cùng ảo não của vị tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong kia.

Người này rút lui càng thêm dứt khoát, ngay khi Nhạc Vũ dùng Thiên Mộc Trâm đánh chết tu sĩ trốn vào thời không loạn lưu, trong lúc hắn đang xoay người, người kia đã hóa thành quang mang bay về phía Lý Không Liên, ước chừng đã biết ở trước mặt Nhạc Vũ không có khả năng dùng phương pháp phá không chạy thoát, vì thế dứt khoát bay về hướng hai người kia, mưu cầu liên thủ.

Nhạc Vũ sầm mặt, mấy người Tiết Vạn Kiếm cùng Trữ Niên sở dĩ tùy ý cho Lý Không Liên dẫn dụ họ rời xa, chính là vì dọn không gian để hắn đem những người kia toàn bộ giết chết!

Muốn chạy trốn từ trong tay của hắn, nói dễ vậy sao?

Quang mang lam hồng đan xen trong nháy mắt đánh ra khỏi đầu ngón tay của hắn, đánh lên luồng quang mang kia, quang mang lắc lư, tốc độ thoáng chậm lại.

Ngay sau đó hai tay Nhạc Vũ kháp ấn quyết, điều khiển Hoành Nguyên Hàng Long Đỉnh hướng người này nhiếp tới, từ lực mạnh mẽ liền đem người kia hút nhiếp ngay tại chỗ, cơ hồ không thể thoát thân.

Nháy mắt sau trận đồ Thập Ngự Phục Ma kiếm trận của Chiến Tuyết phát ra ngàn đạo kiếm quang, từ chỗ Thì Nam vẫn lạc quay trở lại, mang theo từng chuỗi lưu quang hướng bóng người kia chém xuống.

Pháp lực người này rốt cục vượt hơn Thì Nam một bậc, huyền binh pháp bảo cũng không kém chút nào. Hắn lập tức ném ra một kim ngân cự võng, liền đem hơn ngàn đạo kiếm quang ngăn cản được hơn phân nửa.

Cuối cùng cự võng bị Ngự Phong kiếm cùng Bạch Đế kiếm liên tục chém rách. Nhưng theo sát phía sau lại có một chiếc bình nhỏ màu tím bay lên, phát ra quang mang màu tím, đây cũng là một pháp bảo siêu phẩm, huyền binh nhất phẩm đỉnh phong, ngăn chặn kiếm thế ập tới.

Đạo hồng quang cũng đã thoát khỏi sự ước thúc của Hoành Nguyên Hàng Long Đỉnh, nhanh chóng bay ra.

Nhạc Vũ thấy thế không chút khẩn trương, lập tức ném ra mười mấy hạt giống Huyền Huyết Đằng. Thiên Mộc kiếm trong tay ném ra xa xa, vẻn vẹn một kiếm lập tức làm mấy kiện pháp bảo hộ thân quanh thân người kia hoàn toàn băng liệt.

Ngay sau đó lại là một đạo quang ảnh hồng lam đan xen, ngay lập tức bắn xuyên qua hơn trăm trượng không gian lại đánh vào đạo hồng quang kia, lần này người nọ không còn cách nào ngăn cản, nỗ lực dùng pháp lực ngăn cản thêm chốc lát liền bị đạo Băng Diễm Tuyệt Quang đánh thành băng bụi!

Giờ phút này bên trong điện vẫn đang kịch chiến hỗn loạn, nhưng trong mắt Phong Bạch cùng Lý Không Liên đều mang theo vẻ kinh hãi, sắc mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Không phải vì cuộc chiến này đột nhiên biến đổi đến ác liệt, mà là vì trước đó khi mới gặp lại Nhạc Vũ, bọn hắn phát giác Nhạc Vũ mờ mờ ảo ảo có được tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, hai người lúc đó đã cảm thấy thật sự khó tin. Thậm chí còn hoài nghi Nhạc Vũ dùng pháp bảo tương tự Ẩn Linh Châu dùng ảo thuật tăng tu vi.

Nhưng lần này tận mắt chứng kiến ba đồng bạn ở trong tay Nhạc Vũ chỉ trong thời gian vài lần hô hấp đã bị đánh chết, nhanh tới mức chính bọn hắn không kịp phản ứng, lại càng không dám tin tưởng vào hai mắt của mình!

Tên tiểu tử ở một năm trước còn yếu đuối tới mức tùy ý cho bọn hắn bóp chết dễ dàng, khi nào lại có được pháp lực kinh người tới như vậy?

Hơn một năm thời gian, Nhạc Vũ đã dùng phương pháp tu luyện thế nào? Thế gian này chẳng lẽ thật sự có loại dược vật có thể khiến cho chiến lực của một người trong vòng một năm tăng lên mười mấy lần sao?

Cộng thêm vài món bảo vật mới sử dụng vừa rồi, không một món nào mà không thần diệu đến chí cực, những bảo vật đó lại từ đâu mà đến? Vì sao Nhạc Vũ có thể trong vòng một năm thao túng tự nhiên đến như vậy?

Trong lúc mơ hồ hai người chợt cảm thấy sợ hãi. Người này trưởng thành đã vượt ngoài sự nắm giữ của bọn họ. Mặc dù hôm nay có thể may mắn chạy trốn, ngày sau chỉ sợ cũng khó thoát người này truy giết!

Giờ phút này người cảm thấy kinh dị nhất còn có Trữ Niên. Nhớ tới lần trước gặp mặt, hắn đích thân đem Thiên Mộc Mộ giao cho Nhạc Vũ. Bây giờ mới bao nhiêu ngày, pháp bảo mộc hệ siêu phẩm uy năng có một không hai đương thời không ngờ đã bị Nhạc Vũ luyện hóa xong?

Tiếp theo là một âm thanh phẫn nộ bi hào cắt đứt suy nghĩ của mọi người. Tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đang kịch chiến cùng nhóm người Nông Dịch Sơn giờ phút này vùng ngực đã bị xuyên thủng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hắn vốn cùng một đồng bạn liên thủ kiềm chế Quảng Lăng kiếm trận, nhưng giờ phút này đồng bạn lại bị Nhạc Vũ đánh chết, không còn ai viện thủ, vì thế không cách nào ngăn trở nhóm người Nông Dịch Sơn, chỉ một chiêu liền bị tổn thương tận căn bản.

Mà Nông Dịch Sơn cùng Phong Vân và Diệp Tri Thu mặc dù cũng bị thương, trước ngực tuôn máu, nhưng mặt không đổi sắc, sắc mặt lạnh như băng tiếp tục thúc giục kiếm trận.

Nguyên Dương Thái Cực Đồ từ trên nhanh chóng đè ép xuống, Tử Cầu kiếm cũng hóa thành một đoàn tử quang, dưới ý niệm của Nông Dịch Sơn mạnh mẽ chém tới. Xương Băng Hồng bên trong kiếm trận cũng dùng mười mấy giọt Huyền Âm Cự Thủy hóa thành một đạo thủy long cuốn qua, những nơi đi qua cơ hồ vạn vật đều bị đông cứng lại.

Ngoài ra ở cạnh một bên, Cổ Thủ Ý cũng đang nhìn chằm chằm vào cuộc chiến.

Vị tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong kia, tính tình thật quả quyết. Biết lần này mình không còn cơ hội sống sót, lúc này Nguyên Anh bên trong đan điền lập tức bay vút ra ngoài.

Sau đó linh lực trận trận tuôn ra kịch liệt, một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm từ không trung khuếch tán ra.

Mấy người bên cạnh, kể cả Trữ Niên cùng Nông Dịch Sơn, sắc mặt chợt kịch biến. Nếu người này tự bạo Nguyên Anh, những người đang có mặt ngoại trừ có được đại thần thông phòng ngự tuyệt đỉnh, hoặc tu sĩ Đại Thừa, nếu không cũng khó thoát khỏi hậu quả bị thương nặng. Thậm chí cả Trữ Niên cũng không cách nào thoát khỏi bị trọng thương.

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, vô số Huyền Huyết Đằng hợp thành một cự chưởng đột ngột từ mặt đất mọc lên, đem Nguyên Anh kia tầng tầng bao vây, càng bao vây càng dày, tạo thành một đằng cầu huyết sắc khổng lồ, ngay sau đó lại thêm một tầng thanh quang bao phủ bên ngoài.

Thấy được Vạn Mộc Phong Thần Bích, Lý Không Liên nhất thời nghĩ tới điều gì, gương mặt chợt lộ vẻ hoảng sợ:

Ngày đó người theo dõi hành tung của ta, nguyên lai là ngươi!

Nhạc Vũ thần sắc bất động, không phản ứng hắn, chỉ yên lặng thúc giục pháp lực thông qua Thiên Mộc Mộ tiếp tục bao vây đằng cầu huyết sắc.

Phong Bạch thình lình phát ra một đạo hoàng sắc tật phong chuẩn bị hướng chỗ Nhạc Vũ đang đứng đánh tới, muốn nhân cơ hội Nhạc Vũ không cách nào phân tâm.

Nhưng chỉ nháy mắt sau, từ Tam Bảo Linh Lung Tháp trên đỉnh đầu Nhạc Vũ liền lộ ra một tầng tử quang, bảo vệ toàn thân hắn. Chính là Điên Đảo Lưu Ly Thái Hư Bích của Chiến Tuyết, hoàng sắc tật phong đánh trúng tử quang, nhất thời kích ra từng đợt rung động, nhưng phần lớn bị dẫn dắt rời đi.

Gương mặt Nhạc Vũ không chút dao động, không hề để ý tới. Ngay khi tầng tử quang của Chiến Tuyết sắp hỏng mất, trên người hắn liền hiện ra một tầng Huyền Vũ hư ảnh. Mà đồng thời Nguyên Anh bị bao vây bên trong Huyền Huyết Đằng rốt cục đã nổ tung ra.

Huyết sắc đằng cầu khổng lồ trong nháy mắt chấn thành ngàn vạn mảnh nhỏ. Ngay sau đó Vạn Mộc Phong Thần Bích bao phủ bên ngoài liền đem vô số năng lượng hủy diệt bao vây bên trong, ngay giờ phút cuối cùng không còn cách nào chống đỡ, đã tới mức hỏng mất, linh lực cùng cuồng phong tràn lan cũng đã bị giảm tới mức thấp nhất, dù Nông Dịch Sơn đứng gần trong gang tấc cũng chỉ cần dùng hộ thể cương khí đã dễ dàng ứng đối. Ngay cả Điên Đảo Lưu Ly Thái Hư Bích cùng Huyền Dương Thái Cực Đồ cũng không cần vận dụng.

Nhạc Vũ vung tay áo, pháp lực hơn hai vạn thạch mênh mông cuồn cuộn được bố trí ngay trước người, những mảnh vụn vỡ nát liền bị chắn bên ngoài.

Quay đầu nhìn về phía Lý Không Liên cùng Phong Bạch, sát cơ trong mắt Nhạc Vũ càng hiện lên tràn ngập.

Những nanh vuốt đã trừ, còn dư lại cũng chỉ có hai thủ phạm đằng kia mà thôi.

Toàn thân Lý Không Liên run lên sợ hãi, ánh mắt của Nhạc Vũ làm nội tâm của hắn lạnh giá như băng, đột nhiên quát lên:

Trữ Niên! Nếu ta chết đối với Vạn Bảo Lâu mà nói có ích lợi gì? Người này thần thông cùng bảo vật quá mạnh, càng mạnh hơn chúng ta một bậc. Ngươi cho rằng ở trước mặt hắn, ngươi thật sự có thể cướp được Nguyên Dương Đao Luân? Quảng Lăng Tông căn cơ yếu kém, nếu lấy được vật kia, bọn họ thật sự sẽ không giết người diệt khẩu sao?

Trữ Niên thoáng ngẩn ra, xuất thủ chợt chậm xuống, không còn như lúc trước từng bước ép sát.

Lý Không Liên dứt lời, hai chân giẫm mạnh, nhất thời hai tấm kim liên quanh người hắn trán phóng ra. Chiến Tuyết đánh ra hơn ngàn đạo kiếm quang lên người hắn, cũng chỉ khơi dậy tầng tầng sóng gợn. Chỉ có Bạch Đế kiếm cùng Ngự Phong kiếm kích phá được hai tấm kim liên.

Lúc này Lý Không Liên lại lạnh giọng quát lên:

Phong đạo hữu, giúp ta một tay!

Phong Bạch lập tức thoát khỏi sự dây dưa của Trữ Niên, nghe vậy liền tuôn ra một đoàn hoàng sắc tật phong càng lớn, cuồn cuộn cuốn lấy Lý Không Liên, liền hóa thành hư ảnh Thanh Loan hướng cửa hông hậu điện mau chóng phóng đi.

Nhạc Vũ phát ra một đạo Băng Diễm Tuyệt Quang đánh trúng người hắn, nhưng chỉ đánh nát hai mảnh kim liên, chỉ đành trơ mắt nhìn hai người kia đụng vào cấm chế Vu trận, khơi dậy từng đoàn lôi quang hỏa ảnh cuồng liệt.

Không như tiền điện, trải qua cuộc đại chiến giữa Vu Thần cùng mười mấy tu sĩ cấp Linh tiên, tất cả trụ cột của cấm chế cùng pháp trận đều bị phá hư gần như hoàn toàn. Hai cánh cửa hông cũng không hề bị tổn thương gì, kích lên điện quang màu tím xuyên toa, hai bóng người biến mất.

Ánh mắt Nhạc Vũ lạnh lùng nhìn thoáng qua Trữ Niên, sau đó lắc đầu thu hồi giới chỉ cùng pháp bảo của đám người Thì Nam, liền đi qua cửa hông bên phải, trên trán Trữ Niên toát ra mồ hôi lạnh, cử động của hai người kia thật sự vượt ngoài dự liệu của hắn.

Vốn cho rằng hai người kia sau khi được hắn nhượng bộ, sẽ nhân cơ hội bỏ chạy, nhờ đó hắn có thể thoát khỏi ý niệm giết người diệt khẩu của Nhạc Vũ, nào ngờ Lý Không Liên cùng Phong Bạch lại kiên quyết lao vào bên trong hậu điện.

Hắn thoáng do dự, cũng không để ý tới ánh mắt lạnh như băng của Tiết Vạn Kiếm cùng mấy người còn lại trong điện, vẫn đi theo sau Nhạc Vũ tới cửa hông bên phải.

Nhạc Vũ đứng ngay cửa hông một lúc, chân mày khẽ cau lại:

Chưởng giáo chân nhân, Xương sư thúc tổ, xin giúp đệ tử một tay!

Nông Dịch Sơn cùng Xương Băng Hồng đưa mắt nhìn nhau, liền đặt tay lên hai vai Nhạc Vũ.

Liên Mạch Thông Tâm Quyết!

Cảm giác như bản thân mình đột nhiên có thêm hai đại não, lực lượng phân tích trong khoảnh khắc tăng lên ít nhất hai cấp bậc. Trong mắt Nhạc Vũ nhất thời lộ ra một trận tinh mang, thật không ngờ hai vị trưởng bối của mình còn tu luyện thần thông này.

Với lực lượng thôi diễn hôm nay của hắn, cộng thêm pháp bảo lấy được từ tay Thì Nam, cho dù Lý Không Liên dùng hết toàn lực sử dụng Đại Diễn Phá Cấm Thần Phù, hắn cũng có nắm chắc tìm được thân thể của chủ nhân Nguyên Dương Đao Luân trước Lý Không Liên.

Hôm nay không giết hai người này , hắn thề không bỏ qua!