Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 578: Gặp lại Nguyên Trí




Lại là một quả Nguyên Trí linh quả! Trong mắt Nhạc Vũ hiện lên vẻ sáng bóng, liền nhiếp linh quả vào trong tay, dùng năng lực phân tích, tuy không xem thấu toàn bộ kết cấu, nhưng so với Nguyên Trí linh quả ở trong Mãng Hoang cự trạch, cũng không có gì khác biệt.

Nhìn lại thứ khác, còn có vài bình ngọc, một thanh phi kiếm nhị phẩm xanh đỏ đan xen. Vài món pháp bảo, một viên Hồn Ngọc, còn có một giới chỉ. Ở cạnh hương án còn có một khôi lỗi.

Rốt cục là nhân vật nhất lưu, lưu lại đồ vật không thứ nào không tinh kỳ!

Nhìn pháp bảo huyền binh kia, tuy chỉ ở nhị tam phẩm, nhưng đều là vật mà tu sĩ Kim Đan có thể sử dụng, hơn nữa có thể phát huy ra ít nhất sáu bảy thành uy năng. Nhạc Vũ không khỏi cảm thấy kinh ngạc, hôm nay đối với hắn mà nói vật này có cũng được không có không sao. Nhưng thủ pháp luyện khí thực sự bất phàm! Thật ra trong số những đồ vật này, chỉ có Nguyên Trí linh quả đã đủ làm cho hắn vô cùng vui mừng.

Cầm Hồn Ngọc trong tay, Nhạc Vũ nghe được lời nói của Tử Vân đạo nhân:

Có thể vào được nơi đây, như vậy ngươi đã luyện được Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tầng thứ năm. Căn cơ dày, có thể sử dụng được vật mà ta lưu lại, giúp ngươi tu hành. Nguyên Trí linh quả là do ta từ một vị tu sĩ học được đại thần thông dùng bí pháp đào tạo mà thành. Tuy gọi là quả, nhưng lại là đan. Cũng tương tự như Bồ Đề Tử của Tây Phương Giáo, dùng vào có thể tạm nhập Thần Minh Cảnh, có thể tìm hiểu bí quyết thôi diễn mà không trở ngại.

Nhạc Vũ chợt hiểu ra, thì ra ngày đó hắn uống vào Nguyên Trí linh quả liền đạt tới loại cảnh giới kia chính là Thần Minh Cảnh.

Thần minh thần minh, tâm thần rõ ràng minh bạch trong sáng. Loại cảnh giới này trong đạo gia, càng hơn cả vạn vật minh đạt. Theo tin đồn cho dù là những Đại La Kim Tiền thời thượng cổ cũng chưa chắc có thể hoàn toàn có được.

Về phần Bồ Đề Tử hắn cũng từng nghe nói qua. Vật này không thể ăn, người ở phương Tây đem đeo trên người, giúp lòng người thanh minh, tăng thêm trí khôn, sáng tỏ phật hiệu, cũng là một thứ tốt.

Thì ra không chỉ có thể tìm hiểu, còn có thể thôi diễn. Nói như vậy nếu ta có loại bí quyết nào còn chưa hiểu trọn vẹn, sau khi sử dụng Nguyên Trí linh quả liền có thể đem nó hoàn thiện!

Nghĩ tới mấy năm trước khi hắn sáng chế ra Bi Tuyệt Thất Hận Thất Sát Diệt Âm Đao, cho tới bây giờ mặt dù được Long Hầu trên thân đao trợ giúp, nhưng lúc đấu pháp với những đại tu sĩ vẫn cảm thấy có chút lực bất tòng tâm. Trong lòng Nhạc Vũ không khỏi chợt động, chỉ thoáng qua hắn lại lắc đầu. Hôm nay căn cơ của hắn mặc dù lấy Nguyên Trí linh quả thôi diễn, tuyệt đối cũng không thể sáng tạo ra được đao pháp còn mạnh mẽ hơn cả Quảng Lăng Tuyệt Kiếm. Dù sao cũng phải đợi đến khi chân chính tu luyện tới cảnh giới Đại Thừa, có thể dùng thần hồn tìm hiểu thiên đạo rồi hãy nói.

Ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên trong đầu Nhạc Vũ, sau đó lại nghe Tử Vân đạo nhân nói tiếp:

Nguyên Trí linh quả giúp ngươi ổn định căn cơ, bên trong bình ngọc là Cửu Chuyển Thần Diệu Đan, còn có Thất Chuyển Linh Cơ Đan. Cửu Chuyển Thần Diệu Đan giúp ngươi tu hành, loại sau giúp ngươi tăng thêm hồn lực! Còn lại trong bình có Huyền Dương Thái Ất hỏa chủng, cùng Linh Hàn Chân Thủy. Nếu ngươi có thể tìm được linh thủy cùng linh hỏa tốt hơn luyện hóa thì càng tốt, nếu không có thể luyện hóa hai vật này tiến vào Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tầng thứ sáu! Bình cuối cùng chính là năm xưa ta lấy một đoàn Ngũ Hành tinh khí cải thiện thể chất, có thể dùng luyện chế đan dược huyền binh.

Vật này chính là trọng bảo, không thể xuất hiện bên ngoài. Mặc dù không thể so sánh với Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí cùng Huyền Hoàng Nhị Khí, nhưng vẫn thần diệu dị thường. Sau này mỗi ngày ngươi có thể dùng để rèn luyện thân thể. Tu luyện tới Nguyên Anh đỉnh phong, thành tựu Đại Thừa Kim Thân, thân thể căn cơ có thể chẳng kém gì Đại Thừa tu sĩ chân chính.

Nhạc Vũ khẽ nhướng mày, quả nhiên nhìn thấy trên năm bình ngọc đều có dán nhãn viết rõ tên đan dược.

Nghe lời nói của Tử Vân đạo nhân hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Cho dù vị sư phụ cách thế này của hắn có pháp lực thần thông cường thịnh bao nhiêu, cũng không thể lấy được toàn bộ linh thủy linh hỏa trên toàn thế gian. Có thể chuẩn bị được thế này xem như đã rất tốt. Thật ra lấy phẩm cấp của Huyền Dương Thái Ất hỏa chủng cùng Linh Hàn Chân Thủy mà nói, đã rất khá.

Đan dược cũng thật sự bất phàm, dù sao cũng xuất từ tay tiên nhân. So với linh đan mà hắn luyện chế tốt hơn mấy lần. Bất quá đối với Nhạc Vũ mà nói, không có bao nhiêu tác dụng. Hắn cầm hết tất cả thu luôn vào bên trong giới chỉ.

Đoàn Ngũ Hành tinh khí làm hai mắt Nhạc Vũ sáng lên. Vật này thật phi phàm, bất kỳ huyền binh pháp bảo, chỉ cần gia nhập một chút cũng đã có thể tăng lên ít nhất một phẩm cấp. Cho dù là tiên binh tiên bảo cũng có tác dụng tăng cấp, có thêm càng nhiều uy lực càng lớn.

Bất quá làm cho hắn để ý nhất chính là vật này vừa vặn thích hợp với Ngũ Sắc Thần Quang, giúp ích vô cùng khổng lồ. Nếu có đầy đủ tinh khí ủng hộ, trực tiếp tăng lên một phẩm cấp cũng có thể! Chẳng qua không biết bên trong bình này chứa đựng được bao nhiêu Ngũ Hành tinh khí?

Nhạc Vũ tiện tay đánh ra Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm, bày ra một Thúc Linh trận bên trong phòng. Sau đó cầm bình thuốc cuối cùng, vừa vào tay cảm giác trầm xuống. Hắn vội vàng thúc giục Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí giữ lại mới có thể miễn cưỡng nâng đỡ.

Ít nhất phải có bảy tám vạn thạch sức nặng! Vật này chẳng lẽ là một tòa núi nhỏ hay sao?

Nhạc Vũ kháp pháp quyết, mở miệng bình ngọc. Chỉ thấy một đoàn thải quang ngũ sắc bay ra, lượn vòng khắp nơi. Chẳng qua bị Thúc Linh trận do Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm trói buộc, lúc này mới ngừng lại. Trong lúc cấp bách, Nhạc Vũ nhìn nhanh số lượng bên trong bình chức Ngũ Hành tinh khí, liền đậy nắp lại. Kế tiếp liền thúc giục Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực trong cơ thể hấp thu Ngũ Hành tinh khí.

Sau đó hắn liền cảm thấy pháp lực trong cơ thể mình quả nhiên tăng mạnh. Ngũ Hành tinh khí trực tiếp gia nhập vào trong kinh mạch của hắn, chuyển đổi thành Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí, cùng dung nhập vận chuyển.

Có được đoàn Ngũ Hành tinh khí, tu vi của ta có thể trong vòng mấy năm tăng lên hai cấp! Dùng luyện thể vô cùng lãng phí!

Trong lòng Nhạc Vũ vui mừng, Ngũ Hành tinh khí chuyển hóa thành pháp lực hẳn còn tinh thuần hơn tự hắn chuyển đổi! Chẳng qua vì mới gia nhập nên còn chưa hoàn toàn sử dụng tự nhiên mà thôi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Nhưng nháy mắt sau, gương mặt Nhạc Vũ lại chuyển thành kinh ngạc. Hắn chỉ cảm thấy bên trong đan điền của mình, đoàn năng lượng ngũ sắc thật lâu không hề nhúc nhích lúc này đột nhiên chuyển động, mạnh mẽ hấp thu Ngũ Hành tinh khí. Qua không bao lâu, Diễn Thiên Châu cũng gia nhập vào hấp thu, hút đi hai thành!

Đợi khi toàn bộ Ngũ Hành tinh khí tràn ra bị hấp thu hoàn toàn, bản thân Nhạc Vũ thu nạp tinh khí được chuyển hóa không tới nửa thành! Nhạc Vũ từ kinh ngạc chuyển thành thất vọng, cuối cùng là căm tức.

Cuối cùng Nhạc Vũ đành thở dài, có hai đại hộ hấp thu Ngũ Hành tinh khí này tồn tại, đừng nói là hi vọng thúc đẩy Ngũ Sắc Thần Quang tăng thêm hai tầng, ngay cả có thể tu thành một nửa tầng bảy hay không còn không biết chắc, bất quá Diễn Thiên Châu dù sao cũng là đồ vật của chính mình, về phần đoàn năng lượng ngũ sắc trong đan điền, gần đây mỗi ngày hắn đều dùng hồn thức rót vào bên trong, cũng đã có hiệu quả. Hắn cảm giác vật này tựa như con của mình, tâm huyết liên lạc tương thông, đoán chừng mặc dù hiện tại có dừng lại, đoàn Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí biến thành linh bảo cũng có thể nằm trong tay hắn sử dụng.

Ngũ Hành tinh khí cùng Tiên Thiên Hỗn Nguyên là vật đồng nguyên, đều do hỗn độn tạo ra. Chủ động hấp thu nhất định phải có tuyệt đại chỗ tốt nên mới làm như thế. Bảo vật này càng mạnh, pháp lực cùng thần thông ngày sau của hắn cũng càng lớn hơn mấy phần.

Đừng là tiên thiên linh bảo hàng dỏm đi, nếu không thật sự là thua lỗ nặng nề.

Mặc dù còn có chút không cam lòng, nhưng trong nội tâm Nhạc Vũ vẫn mừng rỡ nhiều hơn. Hắn sớm suy đoán Tử Vân đạo nhân lưu lại đồ vật cho đệ tử, nhất định không phải là vật phàm. Nhưng thật sự không ngờ bên trong lại có Ngũ Hành tinh khí cùng Nguyên Trí linh quả.

Ngoài ra năm bình ngọc này đều không phải vật phàm. Có thể cất giữ linh thủy linh hỏa, còn có thể ước thúc Ngũ Hành tinh khí, không tệ chút nào.

Mặc dù Nhạc Vũ không biết đây là vật gì, nhưng vẫn vô cùng quý trọng, nói không chừng ngày sau còn có công dụng khác.

Tiếp theo là giới chỉ, bên trong Hồn Ngọc, Tử Vân đạo nhân còn để lại đạo điển cho hắn, chính là kinh nghiệm tâm đắc hơn vạn năm của mình, nếu hắn nhàn rỗi có thể nghiên cứu, nhưng không nên quá mức trầm mê. Bên trong còn có khôi lỗi, chính là do một lão hữu tinh thông Khôi Lỗi Thuật của Tử Vân đạo nhân sáng chế, có thể dùng hộ thân.

Nhạc Vũ cầm giới chỉ truyền hồn thức vào tìm tòi, chỉ thấy bên trong có được không gian hơn tám ngàn trượng, hẳn không kém hơn Biểu Lý Càn Khôn Đồ của hắn.

Đồ vật bên trong quả thật không ít, gần bốn mươi vạn đạo gia điển tịch, trên trăm viên Hồn Ngọc, không thiếu tài liệu luyện đan luyện khí. Khôi lỗi mà Tử Vân đạo nhân đã nói, đặt ở một bên, trên đỉnh đầu dán một đạo phù.

Lấy phù triện phong ấn, chẳng lẽ khôi lỗi này đã sinh ra linh trí?

Lực chú ý của Nhạc Vũ vốn đang đặt trong những bộ điển tịch, lúc này thấy thế chợt cả kinh, liền đem khôi lỗi đưa ra ngoài.

Sau đó kiểm tra một phen, liền chợt thoải mái. Khôi lỗi này quả nhiên đã sinh ra linh trí, hơn nữa linh lực khổng lồ, tuyệt đối phải tới mười hai cấp, vừa lúc tương đương Nguyên Anh đỉnh phong. Tài liệu được sử dụng bên trong còn có vẽ phù văn, tinh kỳ tuyệt thế. Có được khôi lỗi này, có thể bảo hộ được truyền thừa của Tử Vân đạo nhân.

Nhạc Vũ dùng lực thử xem thân thể của nó một chút, sau đó từ từ tăng lực, cho đến khi gia tăng tới mười vạn thạch vẫn không hề di động chút nào.

Giờ phút này ánh mắt hắn chợt phát sáng, hắn đã biết cách làm sao tìm kiếm được lục phẩm Tử Tâm Liên. Hôm nay thiếu hụt chỉ là một loại pháp bảo có thể che giấu khí tức bản thân mà thôi.

Không chút do dự, Nhạc Vũ liền bức ra một giọt máu huyết điểm lên trên phù triện.

Trương đạo phù bỗng nhiên phát sáng rực rỡ, sau đó nhanh chóng chìm vào trong cơ thể khôi lỗi, cuối cùng rót vào bên trong Hồn Ngọc trọng yếu. Không bao lâu, trong đôi mắt làm từ hai viên hồng ngọc của khôi lỗi liền tỏa sáng tinh mang.

Đầu tiên ánh mắt nó mê mang nhìn quanh, cuối cùng ánh mắt khôi lỗi rơi trên người Nhạc Vũ, đánh giá một chút, liền cúi người phục lạy:

Kính xin chủ nhân ban tên!

Nhạc Vũ nhướng mày, liền có chủ ý, vung tay lên nói:

- Đứng lên đi! Từ nay về sau ngươi tên là Côn Ngô!