Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 667: Thất hận thất sát




Giữa không trung, nguyên thần của vị ngũ kiếp Tán Tiên dưới sự xoắn vặn của lực từ đang nhanh chóng mờ dần, trái tim Trúc Hồng đột nhiên co rút, khóe môi tràn ra một tia máu tươi. Tán Tiên của Li Trần Tông đã chết đến hai vị trong tay Nhạc Vũ, chỉ còn lại hai vị, tổn thương nghiêm trọng từ trước giờ chưa từng có!

- Nhạc Vũ mới vừa đột phá Đại Thừa mà thôi, sao thực lực lại hơn gấp đôi so với vài năm trước? Thần thông người này tu tập đến cùng có ngọn nguồn ra sao? Còn có một chiêu vừa rồi pháp lực đạt tới ngàn vạn, tương đương với một chân long, là chuyện gì đã xảy ra?

Trúc Hồng chỉ cảm thấy trong lòng đang nhỏ máu, mọi kế hoạch của hắn đều nhằm vào một trận chiến hai năm trước. Thậm chí cũng tính toán khả năng Nhạc Vũ đột phá Đại Thừa, chỉ là thực lực thiếu niên đang cuồng nộ trước mắt này thật sự mạnh hơn hắn dự tính rất nhiều!

Những tu sĩ cùng Yêu tộc khác cũng đều tái nhợt. Đại thủ ngũ sắc chụp xuống đánh tan toàn bộ pháp bảo huyền binh cùng với thần thông bọn họ, hết thảy đều phải tháo lui để tránh phong mang. Nếu thêm một kích như vậy đánh ra, chỉ sợ mọi người ở đây đều không còn đường sống.

Cũng may khí tức vô địch trên người Nhạc Vũ chỉ duy trì một sát na rồi tiêu tán vô tung. Nhạc Vũ lúc này trước ngực tràn máu, thần sắc hung hoành, tựa như ma thần viễn cổ đứng ngạo nghễ trên không, khí thế vẫn bảo trì cường đại khiến người ta không thể sinh ra ý niệm kháng cự.

Tru sát kẻ làm vướng tay cũng chỉ khiến trong ngực Nhạc Vũ cảm thấy hơi nhẹ nhõm. Lệ khí sát niệm vẫn chưa từng thổ lộ lúc này càng hừng hực thiêu đốt.

Hắn nhìn sang Lệ Bi Hồi đã hóa thành bản thể đang muốn phá khai không gian, cười lạnh tế lên Thập Phương Môn phong tỏa hư không. Tiếp đó hắn lại đem Tứ Tượng Tỏa Thần bia trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ khóa chặt bốn phương rồi một lần nữa ngưng tụ cự chưởng ngũ sắc chụp lấy phần đuôi của Lệ Bi Hồi.

Long Tước phiến trong tay cũng lập lòe ngũ sắc quang hoa, chỉ đợi bắt được Băng Li liền dùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm đánh thành thịt nát!

Lúc này mấy người bị hắn dùng Hỗn Nguyên Vô Cực thủ ấn bức ra mới kịp phản ứng, cơ hồ lập tức đồng loạt tế lên thần thông pháp bảo đánh sang bên này.

Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích cùng lúc mở ra. Có hai môn đại thần thông hộ thân, Nhạc Vũ cũng sớm không thèm để ý mấy Đại Thừa tu sĩ và Yêu Vương cùng giai, cho dù là Thương Ngô cũng không để trong mắt.

Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm đã bị nghiền nát, hắn liền thu hồi Thông Thiên Long Ngục Ấn phối hợp với Thanh Mộc trâm kiếm, Thư Hùng Băng Diễm kiếm và Vô hình hàn phách kiếm chia ra trấn áp Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận.

, khiến linh lực Ngũ Hành lần nữa điên cuồng nhập vào cơ thể. Bên ngoài đại trận càng khuếch tán ra một tầng huỳnh quang nhàn nhạt cực kỳ bá đạo ngăn trở tất cả linh lực bạo loạn bên ngoài. Chỉ còn chủ nhân của mười hai viên lôi cầu và hai Yêu Đế thập ngũ giai vẫn làm cho hắn cảm giác cực kỳ khó giải quyết.

Bất quá sau một khắc, Chiến Tuyết đã vọt tới trước người hắn. Thập ngự Phục Ma Kiếm trận cực lực thôi động vọt lên kiếm quang đầy trời triền đấu ngang ngửa với mười hai đoàn lôi quang!

Yêu Đế ngự sử độc châm đã bị Đằng Huyền cuốn lấy, Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang của nó cũng có thể miễn cưỡng đấu lại những tiểu châm màu ố vàng này.

Duy chỉ có tám đạo đao mang không người ngăn cản, lúc trảm đến trước người Nhạc Vũ lại bỗng nhiên tản ra, hóa thành vô số đạo đao khí vụn đâm vào bên trong tầng huỳnh quang ngũ sắc, tiến hành công phá đại trận Ngũ Hành tụ linh nhị pháp.

- Lại là ngươi!

Nhớ tới vừa rồi cũng là kẻ này cũng ra tay chặn ngang một kích sắp đắc thủ của hắn, Nhạc Vũ bỗng nhiên trợn trừng hai mắt, sát ý gần như hóa thành thực chất.

Hắn cũng không để ý đến vô số đao khí đang tàn sát ngược xuôi trong đại trận, trực tiếp trở ngược cự thủ ngũ sắc vừa mới chụp lấy Lệ Bi Hồi quay sang chụp lấy kẻ này. Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm đã ngưng tụ lên tầng mười ba cũng lóe lên rồi biến mất, trong khoảnh khắc liền xuyên thẳng không gian gần ngàn trượng. Sắc mặt người nọ đại biến, cả người như khí cầu căng phồng.

Pháp tướng thiên địa của hắn là một giáp trùng (bọ cánh cứng) hình tròn màu bạch ngọc, vùng vẫy tránh thoát Vô Cực Đại Thủ Ấn. Tám phiến cánh mỏng sau lưng đều ly thể hóa thành cự nhận trong suốt giao kích với những ngũ sắc quang châm, chỉ một thoáng đã cuộn lên cương khí loạn chuyển, linh lực tràn ra bốn phía. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Đến khi vầng sáng triệt để tiêu tán thì 300 cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm đã tiêu tán toàn bộ. Trên vỏ cánh trong suốt của giáp trùng đã xuất hiện mấy chục vết thương, trong mắt lộ vẻ kiêng kị.

- Là Thiết Sí Ngọc Thiêu?

Nhạc Vũ chau mày, sát cơ trong mắt càng thêm thâm trầm, cũng càng thêm điên cuồng. Cơ hồ không suy nghĩ, tay phải của Nhạc Vũ kết ra một thủ ấn, Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ quyết lập tức ngưng tụ thành từ trường khổng lồ kẹp cứng lấy con giáp trùng.

Tiếp đó hắn lại lấy ra mấy tờ Kỳ Lân Chân Hình Tiên Phù. Vừa mới thấy vậy thì mọi người đang đứng đều tái mặt, thối lui về phía xa. Thương Ngô Trúc Hồng càng quyết định thật nhanh, biết rõ lúc này đã không còn khả năng lưu được Nhạc Vũ, ngược lại còn có khả năng tổn thất nhân mạng, lập tức phi độn bỏ chạy về hướng Đông Văn Sơn.

Thân hình con Thiết Sí Ngọc Thiêu đột nhiên trương lên, ý đồ thoát khỏi khống chế của Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết cùng Hỗn Nguyên Vô Cực thủ ấn. Bất quá khi thân hình trướng lên đến ngàn trượng thì bỗng nhiên co rút lại rồi một con Thiết Sí Ngọc Thiêu cực nhỏ thoát ra khỏi giáp xác, hóa thành một đoàn bạch quang bỏ chạy về phía xa.

- Thoát xác li hình?

Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng rồi tế lên Biểu Lí Càn Khôn Đồ, kích phát lực từ bên trong hút về luồng bạch quang.

Trong sát na luồng độn quang hơi đình trệ thì mấy tờ Kỳ Lân Chân Hình Phù trong tay Nhạc Vũ đã lần lượt kích phát, hóa thành từng hư ảnh Kỳ Lân phun ra từng luồng Vô Lượng Tiên Thiên Đâu Suất Chân Hỏa bắn tới.

Đến khi luồng quang diễm màu trắng mênh mông qua đi, thân hình ưu mĩ cực điểm của bạch ngọc giáp trùng đã chồng chất vết thương. Tám phiến cánh đã bị phá hủy năm cánh, tốc độ bay chỉ còn chưa đến một nửa.

Nhạc Vũ thấy thế lập tức tàn khốc đảo tay, dẫn động linh quyết bên trong ba tờ Kỳ Lân Chân Hình Phù ầm ầm đánh đi.

Đợi đến khi làn sóng linh lực cực mạnh và liệt diễm màu trắng dần dần tiêu tán thì Yêu Đế ngũ thập giai chỉ còn lại một nửa thân hình, rơi thẳng xuống đất hấp hối.

- Rõ ràng còn chưa chết!

Nhạc Vũ cố nén run rẩy, đánh thêm một lần tiên phù trong tay triệt để tan nát con yêu thú thập ngũ giai.

Lệ Bi Hồi phản độn chạy đi khiến sự phẫn nộ trong tâm hắn càng cháy lên, lệ khí vô tận không cách nào thổ lộ. Chỉ có thời khắc lâm vào trong bản năng chiến đấu mới có thể khiến cho hắn bảo trì chút tỉnh táo bên bờ vực điên cuồng.

Ngay sau đó, Nhạc Vũ phất tay đem toàn bộ Thập Phương Môn cho Chiến Tuyết:

- Tuyết nhi được viên Thanh sát Huyền đan, pháp lực vậy là đủ rồi! Giúp ta đem Sơ Tam tới đây chuẩn bị một phen. Tiếp đây ta muốn giết đến tận Đông Văn Sơn!

Thần sắc Chiến Tuyết khẽ động nhưng cũng không nói thêm gì, dùng Thập Phương Môn phá không mà đi.

Nhạc Vũ thở hắt ra nhưng vẫn không cách nào tiêu giảm nửa phần nộ diễm trong lồng ngực, chỉ cảm thấy hô hấp của mình nóng hừng hực lại ẩn chứa băng hàn vô tận. Trong cơ thể phảng phất có một hung thú tùy thời có thể đoạt đi của hắn tất cả lý trí.

Yên lặng nhìn về phíađông, Nhạc Vũ nghiến răng ken két đến bật cả máu.

Nếu hôm nay hắn không thể tự tay trừ đi đầu nghiệt súc kia thì sao có thể làm nam nhân? Ý niệm đạo tâm cũng thực khó trôi chảy!

Thậm chí nếu để nghiệt súc kia chết đi một cách đơn giản thì cũng không đủ để thổ lộ mối hận trong lòng của hắn!

Sau một khắc, Nhạc Vũ bỗng nhiên nghe Đằng Huyền hừ nhẹ vài tiếng, không ngừng dùng miệng cắn lấy ống áo hắn.

Nhạc Vũ nhíu mày, lúc này toàn bộ tâm thần của hắn đều tập trung về phía Đông Văn Sơn, bị Đằng Huyền lôi kéo thì cảm thấy hết sức bực bội.

Sau một khắc, hắn không kiềm chế nổi liền quay lại, mắt bắn ra hung quang. Đằng Huyền bị dọa nhảy dựng lên, theo vô thức muốn tránh đi nhưng chỉ thoáng qua tâm tính cứng cỏi được ma luyện mấy ngàn năm trong Tử Vân Tiên Phủ lại khiến nó kiên định dùng mắt ra hiệu.

Nhạc Vũ hơi nheo mắt nhìn lại hướng Đằng Huyền chỉ, ngay sau đó đồng tử co rút. Chỉ thấy không xa có một quang đoàn màu xanh đậm đang lăn trên mặt đất. Nhìn phù văn bên ngoài quang đoàn khiến hắn lập tức nghĩ đến tờ phù triện mà Hậu Thổc cho hắn.

- Phù triện này quả nhiên hữu dụng!

Nhạc Vũ chỉ dùng hồn niệm dao cảm, liền có thể phát giác được phong ấn bên trong đúng là một phần thần hồn của Đoan Mộc Hàn, còn có tất cả tinh huyết bản mệnh.

Trong lòng hắn vừa hỉ vừa bi liền vội vàng đưa tay hút lấy quang đoàn màu xanh đậm này lên, vỗ vỗ đầu Đằng Huyền, vừa đem thần hồn thăm dò vào bên trong thì lại biến sắc!

- Xem tình hình thần hồn thì Hàn Nhi dường như muốn triệt để phong ấn trí nhớ hai đời, điều này sao có thể?

Nhạc Vũ bất giác nắm chặt quyền trái khiến xương cốt nứt vỡ lách cách, trong mắt tràn đầy vẻ mờ mịt lẫn cuồng nộ.