Quan Thần

Chương 1482: Tỉnh Tề lúc đầu



Tỉnh Tề có nền lịch sử lâu đời, trong quá trình phát triển hào hùng của văn minh Trung Hoa, từng có rất nhiều cống hiến lớn, trong đó phát triển mạnh nhất là tư tưởng Nho gia của Khổng Tử mà chúng ta biết hôm nay, tỉnh Tề là vùng duyên hải, đối với kinh tế quốc nội có chín phần cống hiến, tổng sản lượng GDP đứng vị trí thứ ba trong cả nước.

Tỉnh Tề nằm ở phía Đông vùng duyên hải, hạ lưu sông Hoàng Hà, nơi tấp nập nhất là thành phố Lỗ

Tỉnh Tề là một bán đảo, bắc giáp giới tỉnh Yến, tây giáp giới tỉnh Dự, nam bộ còn giáp tỉnh An, tỉnh Giang, giao thông vô cùng phát triển, bán đảo trãi dài Hoàng Hải, đông cách Hoàng Hải và bán đảo Triều Tiên, đông nam nhìn ra biển Đông và Nhật Bản, cho nên thu hút số lượng lớn người Hàn Quốc và người Nhật Bản tới đây cư trú và đầu tư.

Kết cấu kinh tế chính trị Tỉnh Tề so với tỉnh Yến, tỉnh Tương đều phức tạp, không đề cập tới kinh tế vùng duyên hải của tỉnh Tề so với kinh tế tỉnh Yến, tỉnh Tương thì kết cấu một trời một vực, tỉ trọng kinh tế tỉnh Tề ở quốc nội có vị trí hết sức quan trọng, chính là cục diện chính trị tỉnh Tề, so với tỉnh Yến và tỉnh Tương đều quan trọng hơn rất nhiều.

Thành phố Yến tuy rằng cũng là thành phố cấp phó tỉnh, nhưng mặc kệ là địa thế lịch sử hay là tổng sản lượng kinh tế đều không thể so sánh với thành phố Lỗ, thành phố Yến sở dĩ trở thành thành phố cấp phó tỉnh, cũng là lịch sử ngẫu nhiên hoặc nói là kỳ ngộ không ngờ, mà thành phố Lỗ trở thành thành phố cấp phó tỉnh, tất cả đều là dựa vào thực lực thật.

Tỉnh Tề có hai thành phố cấp phó tỉnh, ngoại trừ thành phố Lỗ, còn có thành phố Phẩm Đô là thành phố quy hoạch độc lập, đồng thời, quân khu thành phố Lỗ là quân khu lớn, không chỉ như thế, căn cứ hạm đội Bắc Hải cũng thiết lập tại thành phố Phẩm Đô, mặc kệ theo địa vị chiến lược hay là địa vị kinh tế mà nói, tỉnh Tề đều nằm trong bản đồ chính trị trung ương, chiếm cứ vị trí vô cùng quan trọng.

Có Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Tạ Tín Tài cùng đi, Hạ Tưởng đáp máy bay rời thủ đô, đang ngồi trên chuyến bay đến thành phố Lỗ.

Tạ Tín Tài là người mà Ngô Tài Dương tín nhiệm, lúc này hắn hơi hơi híp mắt, giống như đang ngủ, gần đây việc điều chỉnh nhân sự xảy ra thường xuyên, Tạ Tín Tài bôn ba bận rộn, quả thật rất mệt mỏi.

Hạ Tưởng không buồn ngủ, hướng về một nữ tiếp viên hàng không có khuôn mặt bầu bĩnh hay cười xin một tách cà phê.

Bình thường hắn không hay uống cà phê, chỉ thích uống trà, nhưng vì muốn tinh thần hưng phấn, cố ý uống một ly cà phê để kích thích mỏi mệt một chút.

Gần nửa tháng, quả thật cũng là hoa tâm tổn sức.

Công tác chuyển giao của Tỉnh Tương rất nhanh, rất thuận lợi, chỉ có điều khi nhớ lại dáng vẻ mất mát và nụ cười gượng ép của Trịnh Hải Kỳ, Hạ Tưởng tuy rằng cũng không ác ý trào phúng, nhưng là vui mừng, may mắn thay Trịnh Hải Kỳ không có tiếp nhận chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nếu không với năng lực và đối nhân xử thế của y, công tác Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tương không may mắn thụt lui thì đã cảm ơn trời đất.

Càng chưa nói đến, nói không chừng Trịnh Hải Kỳ sau khi đắc chí, sẽ nhàn đến nỗi không có việc gì nên bắt bẻ công tác thành viên tổ chức chính trị của hắn.

Trịnh Hải kỳ chỉ cần tiếp tục đảm nhiệm Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, công việc chủ yếu của y chính là đại quản gia Tỉnh ủy, sự quản lý sẽ giới hạn ở trong trụ sở Tỉnh ủy, đối với các sự việc ở dưới thành phố sẽ bớt đi sự chú ý.

Như vậy cho dù y không có việc gì, muốn làm khó dễ đám người Chu Duệ Nhạc, cũng là không thể.

Mà mới nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh là Hà Lập Trường, năng lực như thế nào, hắn không cần nói nhiều; một loạt nhân sự mới bổ nhiệm, bổ nhiệm của hắn được tuyên bố cuối cùng, cho nên hắn nhậm chức cũng xếp cuối cùng, đợi Tôn Tập Dân, Chu Hồng Cơ và Lý Đinh Sơn đã đến nhận chức sau sau gần một tuần, Hạ Tưởng mới chính thức nhận được thông báo từ Ban Tổ chức Trung ương, cử hắn tới tỉnh Tề.

Trước đây, hắn đã giao nhận toàn bộ công tác ở tỉnh Tương, ở thủ đô nhàn rỗi hơn nửa tháng.

Nói là nhàn rỗi, người nhàn rỗi nhưng lòng không thanh thản, Hạ Tưởng chẳng những lại gặp mặt Tổng bí thư một lần, sau khi nghe Tổng bí thư giáp mặt dạy bảo, lại cùng đàm đạo với Ngô Tài Dương.

Cuộc đàm đạo với chủ đề đương nhiên không ngoài thế cục tỉnh Tề.

Thế cục Tỉnh Tề phức tạp hơn so với tỉnh Tương, mặc dù so với tỉnh Yến thì cách xa thủ đô hơn một chút, nhưng là hơi có gió thổi thì cỏ lay nên khiến thủ đô chú ý tới, giống như những gì đã nói trước đây, tỉnh Tề là tỉnh lớn về chính trị, tỉnh lớn về kinh tế và... tỉnh lớn về Quân sự.

Cách nói tỉnh lớn về Quân sự không quá chuẩn xác, nhưng cơ bản chính là biểu đạt một ý tứ như vậy, trước tiên sẽ không đề cập tới hạm đội Bắc Hải ở thành phố Phẩm Đô, thứ nhất là thành phố Lỗ còn có quân khu thành phố Lỗ và quân khu tỉnh Tề đóng quân, mối quan hệ phức tạp này, có thể thấy được một chấm nhỏ.

Chẳng những Tổng bí thư rất kỳ vọng khi gửi Hạ Tưởng tới tỉnh Tề, mà Ngô Tài Dương cũng vậy.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Hạ Tưởng ở tỉnh Tề sẽ đương nhiệm hết một nhiệm kỳ. Đợi Hạ Tưởng hết một nhiệm kỳ, khi chuẩn bị đề bạt chính bộ, Tổng bí thư và Thủ tướng đã bị đổi người, cục diện chính trị lại hoàn toàn thay đổi một bầu không khí mới.

Tuy nói Ngô Tài Dương có thực lực đảm nhiệm Ủy viên thường vụ bộ Chính trị, nhưng sự việc trên lĩnh vực chính trị, luôn luôn nằm ngoài dự đoán biến hóa của mọi người, ai cũng không dám cam đoan Ngô Tài Dương nhất định chính là một trong số chín đầu sỏ trong nhiệm kỳ.

Cho nên, Tổng bí thư và Ngô Tài Dương tất cả đồng thanh dặn dò Hạ Tưởng, lần này đi tỉnh Tề, gánh nặng đường xa, phải kiên định làm tốt Phó bí thư tỉnh ủy, tạo ra cơ sở tiến vào chính bộ.

Tuy rằng Tổng bí thư không nhắc, Ngô Tài Dương cũng không có nói, nhưng Hạ Tưởng chính mình trong lòng hiểu rõ, tỉnh Tề hiện có thế cục nhân sự, nói cho cùng vẫn là kết quả cân bằng của các bên.

Tôn Tập Dân "Đông Sơn tái khởi", một bước đúng chỗ, lần thứ hai ngồi vào ngai vàng Chủ tịch tỉnh, Chu Hồng Cơ lần đầu ra thủ đô, nổi danh thiên hạ, đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, một gã chức vụ chính của chính phủ, một gã chức vị Đảng uỷ quan trọng, vừa lúc hắn thân là Phó bí thư tỉnh ủy hình thành thế gọng kìm, bố cục không thể cao hơn.

Nếu chỉ là một mình hắn còn tốt, cho dù gặp phải Tôn Tập Dân giáp mặt áp chế, đối mặt Chu Hồng Cơ kiềm chế bên cạnh, hắn cũng có thể bình tĩnh đánh trả, Tôn Tập Dân là Chủ tịch tỉnh, giao tiếp công tác với hắn không nhiều lắm, hơn nữa hắn còn có lực lượng Khâu Nhân Lễ, có thể mượn dùng.

Chu Hồng Cơ là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, xếp hạng gần cuối so với hắn, đối với hắn không hình thành được hạn chế có hiệu quả, Hạ Tưởng cũng không lo lắng lần đầu ra thủ đô, Chu Hồng Cơ có thể làm gì hắn.

Vấn đề ở chỗ, hắn hoàn toàn không phải một người, còn có Lý Đinh Sơn cùng hắn đồng hành.

Trước khi Lý Đinh Sơn nhậm chức đã gặp hắn một lần ở Bắc Kinh. Đối với việc lần này đi tỉnh Tề, Lý Đinh Sơn vẫn là rất chờ mong. Thân là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, ở Tỉnh ủy cũng coi như nhân vật quyền cao chức trọng số một, hắn tin tưởng mười phần phải ra tay làm lớn một phen.

Thậm chí chưa ra thủ đô, Lý Đinh Sơn liền chỉ ra rất nhiều chính sách sai lầm của tỉnh Tề cho Hạ Tưởng biết, quyết sách địa phương sai lầm, cũng công bố sau khi ông nhậm chức, nhất định trong phạm vi ông quản hạt, tận sức thi hành quy định pháp luật về hành chính một cách công bằng chính trực, cố gắng đạt tới cân bằng và hoàn mỹ...

Hạ Tưởng không còn lời nào để nói, vẫn là Lý Đinh Sơn của chủ nghĩa lý tưởng, vẫn là ước nguyện ban đầu không thay đổi của Lý Đinh Sơn, y thư sinh nghĩa khí, ôm ấp tình cảm công bằng của y cố nhiên đáng được xưng là một trong các phẩm chất đạo đức, nhưng trong quan trường, cái cần đến không phải nhiệt huyết và cảm tình, mà là thỏa hiệp lấy lui để tiến, thậm chí là vì đạt tới mục đích không thể không áp dụng các thủ đoạn mờ ám.

Chỉ có điều Hạ Tưởng lại không muốn chỉ trích Lý Đinh Sơn cái gì, lại muốn khuyên Lý Đinh Sơn vài câu, lại thấy y khí phách, thật sự không đành lòng dội cho y một gáo nước lạnh.

Hạ Tưởng trong lúc ở thủ đô, vốn định an tâm nghiên cứu hiện trạng tỉnh Tề cùng với lý lịch Ủy viên thường vụ chủ chốt Tỉnh ủy, nhưng sự việc nhiều không ngừng. Gặp mặt Lý Đinh Sơn còn nằm trong dự định, việc gặp mặt Cổ Ngọc cũng coi như trong vòng dự kiến, thậm chí gặp mặt Tiếu Giai cũng là có ý tứ, nhưng trò chuyện với Tôn Tập Dân thì đúng là bất ngờ không nhỏ.

Hạ Tưởng lúc ấy đang cùng Tiếu Giai thương lượng phương hướng đầu tư bước tiếp theo, điện thoại vang lên, là một dãy số xa lạ ở thủ đô. sau khi điện thoại reo ba tiếng, Hạ Tưởng chưa kịp nhận điện thì ngừng reo. Vốn tưởng rằng sự tình trôi qua, không ngờ qua nửa giờ, điện thoại lại reo lên. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hạ Tưởng chỉ biết khẳng định có việc tìm hắn, mới nghe điện thoại, không ngờ vừa mới nhận điện thoại đã khiến hắn giật mình không nhỏ, không ngờ là Tôn Tập Dân!

- Bí thư Hạ, nghe nói anh cũng ở thủ đô, nếu tiện thì qua đây uống một chén trà?

Tôn Tập Dân thanh âm không thay đổi, làn điệu vẫn như cũ, giật mình như vài năm trước khi Hạ Tưởng đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Yến, y chính là thản nhiên mà không mất uy nghiêm.

Thời gian trôi qua, mấy năm đã qua, năm đó Chủ tịch tỉnh, hiện tại vẫn là Chủ tịch tỉnh, năm đó Hạ Tưởng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, hiện tại dĩ nhiên là nắm quyền lớn của nhân vật số ba Tỉnh ủy —— Phó bí thư tỉnh ủy gần với Chủ tịch tỉnh!

Nhưng cho dù là Phó bí thư tỉnh ủy cách Chủ tịch tỉnh chỉ có một bước, nhưng có khi thường thường vì chính một bước này, mà khiến vô số người dừng bước, không thể vượt qua cái hào rộng.

Tôn Tập Dân chủ động đề xuất uống trà, giọng điệu tuy rằng vẫn như cũ có hương vị thản nhiên trên cao nhìn xuống, nhưng Hạ Tưởng biết rằng Tôn Tập Dân nói chuyện là đã có thói quen uy nghiêm mười phần, đều không phải là hắn cố ý ngạo mạn... Theo lý mà nói trước khi nhậm chức, cùng Tôn Tập Dân tiếp xúc một lần là một mở màn không tồi, Hạ Tưởng vốn định ậm ừ đồng ý, lại quay đầu nhìn thấy sự thất vọng trong mắt Tiếu Hạ.

Bởi vì hắn đáp ứng con gái phải cùng cô đi khu vui chơi

Hạ Tưởng liền khéo léo từ chối đề nghị của Tôn Tập Dân:

- Thật sự xin lỗi Chủ tịch tỉnh Tôn, hôm nay việc của tôi khá nhiều, thật sự là không tới được.

- Không sao, tôi vốn cũng định vậy thôi, cũng biết anh ở thủ đô chắc sự tình khá nhiều.

Tôn Tập Dân thanh âm rất bình tĩnh, nghe không ra thất vọng hay thản nhiên,

- Tới thành phố Lỗ gặp nhau vậy, tuy nhiên tôi nói trước, lần sau anh phải làm chủ, xem như tôi đã mời khách rồi đó.

Một câu vui đùa cuối cùng làm dịu đi không khí, Hạ Tưởng ha hả cười:

- Không thành vấn đề, chờ tôi tới thành phố Lỗ, nhất định mời Chủ tịch Tôn uống một bình trà ngon.

Buông điện thoại Hạ Tưởng mới hồi tưởng cuộc đối thoại vừa rồi, Tôn Tập Dân nói là mời hắn uống một chén trà, hắn đáp lễ nói phải mời Chủ tịch tỉnh Tôn uống một bình trà, nếu là người tâm tư tế nhị, nói không chừng sẽ nghĩ nhiều.

Cách nói uống một bình trà cũng không phải là cái gì tốt đẹp... Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng chính là tưởng tượng quá nhiều, dưới con mắt của hắn, Tôn Tập Dân đường đường Chủ tịch tỉnh tôn nghiêm, sao lại vì một câu nói vô ý mà để bụng?

Thật không ngờ, Tôn Tập Dân lại rất để bụng.

... Ở tỉnh Tề sau khi trên có Tôn Tập Dân, dưới thì Chu Hồng Cơ và Lý Đinh Sơn đều lần lượt ngồi vào đúng chỗ, lại qua một tuần, Hạ Tưởng nhậm chức mới được đưa vào nhật trình.

Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì kéo dài nửa tháng mới để Hạ Tưởng đi nhậm chức, Hạ Tưởng không được biết, cũng không đoán lung tung, chỉ cho là Ngô Tài Dương để lại một ít thời gian cho hắn thăm dò nhân sự tỉnh Tề, là lưu lại thời gian cũng đủ giảm xóc.

Lại không nghĩ rằng, Lý Đinh Sơnngười đến nhậm chức nửa tháng trước, mới tới tỉnh Tề liền gây mâu thuẫn không nhỏ với người khác, khiến Hạ Tưởng khi vừa tới tỉnh Tề, khi bước vào thành phố Lỗ, liền tràn ngập tức giận.

Cùng với tiếng gầm rú thật lớn, máy bay đáp xuống sân bay quốc tế thành phố Lỗ.

Vừa ra khỏi sân bay, đón ở sân bay là lãnh đạo Tỉnh ủy, ngoại trừ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tỉnh Tề Liêu Đắc Ích, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực, thì không còn một người nào khác.

Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân còn chưa tới sân bay nghênh đón cũng có thể bỏ qua, đều không phải là cấp bậc lễ nghĩa không chu toàn, nhưng khiến Hạ Tưởng khó hiểu chính là Lý Đinh Sơn, về công có thể không đến, về tư, ông ta là phải tới sân bay mới đúng...