Gió xuân, không phải vì thăng quan, cũng không phải vì phát tài mà là… tình yêu.
Tình yêu, chính là Tùng Phong Nhi người đã khiến Hứa Quan Hoa mê muội.
Tùng Phong Nhi không chỉ bề ngoài xinh đẹp mà những điều cô trải qua cũng rất phức tạp, đối với việc đời nhìn rất thoáng lại hiểu đạo lý đối nhân xử thế, trong mắt cô ấy, Hứa Quan Hoa mặc dù là tướng quân, nhưng trên thực tế ở phương diện tình cảm thì chẳng khác gì một người con trai mới biết yêu.
Trên chiến ttrường tình cảm,Tùng Phong Nhi chính là một tướng quân nhất ngôn cửu đỉnh, Hứa Quan Hoa chỉ là một tiểu binh nhỏ bé mà thôi.
Cho dù lão Cổ cũng bởi vì việc Hứa Quan Hoa bị Tùng Phong Nhi mê hoặc làm cho dở khóc dở cười, thì cũng may đó là người con gái do Hạ Tưởng giới thiệu, nếu không thì lão Cổ cũng pphải nhắc nhở Hứa Quan Hoa, không thể để y bị hủy hoại trong tay phụ nữ được.
Tuy nhiên sau khi lão Cổ nhìn thấy Tùng Phong Nhi, ông ta ngoại trừ cảm thán thủ đoạn của Hạ Tưởng, còn vì Hứa Quan Hoa cảm thấy vui mừng, Hứa Quan Hoa có được Tùng Phong Nhi cũng là phúc của y.
Tùng Phong Nhi tuy rằng rất khôn khéo --- mặt hùng mạnh của Hạ Tưởng lại thoáng xuất hiện, làm cho lão Cổ thản nhiên tiếp nhận con người hiểu đời hiểu người Như Tùng Phong Nhi --- nhưng cô vẫn được coi là hiền lành, ngôn ngữ cử chỉ rất có chừng mực, một điểm làm cho lão Cổ thấy hài lòng nhất, đó là cô chẳng những luôn trân trọng Hứa Quan Hoa, thật lòng đối xử tốt với y, mà còn là người rất có khả năng quản lý tài sản.
Hứa Quan Hoa ở trong giới chính trị có một người vợ ở giới kinh doanh, là sự kết hợp tốt nhất rồi. Được sự cho phép của thủ trưởng, Hứa Quan Hoa lại càng hạnh phúc, dường như không thể chờ đợi được nữa mà phải cầu hôn Tùng Phong Nhi ngay lập tức, muốn lên kế hoạch thời gian kết hôn, Tùng Phong Nhi vốn cũng muốn kết hôn nhưng đang định đồng ý thì có chuyện xảy ra.
Việc kinh doanh của Tiếu Giai gặp khủng hoảng lớn nhất trong mười mấy năm qua! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Lúc nguy cấp như thế này, Tùng Phong Nhi làm gì có tâm tư mà kết hôn? Hiện tại cô với Tiếu Giai còn thân thiết với nhau hơn cả chị em ruột, tình bạn giữa hai người, người ngoài khó mà hiểu được nhưng trong lòng cô là rõ nhất, cả đời này cô sẽ không để ai làm tổn thương đến Tiếu Giai.
Bởi vì Tiếu Giai không chỉ lương thiện mà đối với cô còn giống như chị em, trong lúc cô khó khăn nhất đã nhận được sự quan tâm yêu mến từng li từng tí ccủa cô ấy, cô có ngày hôm nay, có của cải và thể diện đều là do một tay Tiếu Giai ban tặng.
Trong lúc Tùng Phong Nhi từ chối Hứa Quan Hoa, cũng nói rõ lí do, bởi vì cô hiểu rõ là đã đến lúc cần Hứa Quan Hoa ra tay rồi.
Hứa Quan Hoa chỉ biết Tiếu Giai là người chị khác họ mà Tùng Phong Nhi tôn trọng nhất, cũng biết rằng tất cả những gì Tùng Phong Nhi có đều là do Tiếu Giai đem lại, mặc dù y chưa từng gặp Tiếu Giai nhưng lại có ấn tượng cực kỳ tốt với cô.
Việc kinh doanh của Tiếu Giai chính là việc kinh doanh của Tùng Phong Nhi, vì vậy động đến Tiếu Giai cũng là động đến Tùng Phong Nhi, hơn nữa động đến Tùng Phong Nhi chẳng khác nào động đến miếng thịt mà hắn ưa thích!
Vì thế lúc điện thoại của Hạ Tưởng đúng lúc gọi đến, không cần Hạ Tưỏng động viên cũng không cần giải thích nhiều, nhiệt huyết cùng chung mối thù đã sôi trào trong lòng Hứa Quan Hoa.
- Phó Bí thư Hạ, anh nói nên làm thế nào thì tôi sẽ làm theo thế!
Hứa Quan Hoa đưa ra một lời hứa hẹn đầy trang nghiêm.
Hạ Tưởng cũng không khách khí với Hứa Quan Hoa, nhưng giọng điệu vẫn rất thoải mái, cho dù là sắp khai chiến cũng không cần phải vẻ nặt đau khổ, triết học của Hạ Tưởng chính là chu đáo chuẩn xác, vẻ mặt vui cười không sợ khó khăn, dũng cảm tiến tới, chỉ nói với Hứa Quan Hoa một câu:
- Quan Hoa, anh chỉ cần phất cờ hò reo ở phí sau là được rồi. Ngày mai Dương Uy và Tổng giám đốc Trần sẽ đến Bắc Kinh, anh ra mặt tiếp đãi một chút, sự tình cụ thể do bọn họ xử lý.
Thân phận đặc biệt của Hứa Quan Hoa không cho phép y xuất đầu lộ diện, chỉ cần ngồi trấn thủ, để tránh có người cảm thấy có thể âm thầm thực thi một số thủ đoạn không quang minh chính đại. Có một Thiếu tướng trong quân đội làn chỗ dựa, người muốn động tay động chân cũng phải nghĩ hậu quả nghiêm trọng đứt tay đứt chân.
Xét về việc đùa giỡn, Hứa Quan Hoa không bằng Dương Uy. Luận âm mưu quỷ kế, Hứa Quan Hoa không bằng Nga Ni Trần, có Dương Uy và Nga Ni Trần ra mặt, âm thầm phối hợp tác chiến, lại có Tiếu Giai và Tùng Phong Nhi nghênh địch chính diện, tin chắc rằng chỉ cần Nha Nội không tử tế mà đến, muốn trong quy tắc thâu tóm tài sản của Tiếu Giai, cũng không phải là việc dễ dàng.
Đồng thời Hạ Tưởng còn chuẩn bị một đường rút lớn hơn nữa, đó là Nguyên Minh Lượng.
Nói đến Nguyên Minh Lượng không thể không nhắc đến việc tiến triển của nhà máy hóa chất của Nguyên Minh Lượng ở thành phố Giao Liêu.
Tiến triển thuận lợi hết thảy, thuận lợi ngoài sức tưởng tượng của Nguyên Minh Lượng, khiến cho Nguyên Minh Lượng hết sức khâm phục sự suy xét chu đáo của Phó bí thư Hạ - Hạ Tưởng, cũng là bởi vì Nga Ni Trần cùng y đi đến Giao Liêu, dưới sự giúp đỡ của Nga Ni Trần đã làm cho các thế lực khó giải quyết ở Giao Liêu được hóa giải một cách gọn ghẽ.
Về âm mưu và tính kế trong thương nghiệp có lẽ Nga Ni Trần không lõi đời bằng Nguyên Minh Lượng, nhưng về chuyện đen trắng cùng ăn thì Nguyên Minh Lượng còn kém xa.
Nguyên Minh Lượng lúc đầu có vẻ hơi khinh thường Nga Ni Trần, cảm thấy Nga Ni Trần so với y không cần biết là về tài lực hay là khả năng buôn bán đều kém xa. Nhưng sự việc ở Giao Liêu đã làm y hiểu rõ, nếu y chỉ hoạt động bên ngành tư bản tài chính, chỉ cần làm thật thể, thì bắt buộc phải tiếp xúc với chính quyền địa phương và thế lực đen độc ác, lúc đó sự xuất hiện của Nga Ni Trần sẽ làm sự việc nhất định thắng lợi.
Nguyên Minh Lượng từ đó coi Nga Ni Trần là bạn tri kỷ, ăn ở với nhau rất vui vẻ.
Sau khi nhà máy hóa chất của Nguyên Minh Lượng đi vào sản xuất, trước lúc vẫn chưa chính thức khởi công, đã làm ra một chuyện kinh thiên động địa ở tỉnh Tề -- ký kết hợp đồng về việc cung cấp công nghiệp dùng muối với tỉnh Yến.
Phải biết rằng, tỉnh Tề là tỉnh có sản lượng muối cao nhất, mà Nguyên Minh Lượng lại bỏ gần tìm xa, hơn nữa giá muối của tỉnh Yến cũng không hề thấp hơn tỉnh Tề, trong đó chắc chắn là ẩn chứa ý vị sâu xa về mặt chính trị.
Cũng hoàn toàn đúng là ý nghĩa chính trị, chính bởi vì kế riêng của Nguyên Minh Lượng, lại thêm sự tham gia của Ngô Nhược Thiên, các nhà máy sản xuất muối ven vùng duyên hải của tỉnh Yến đang đứng trước nguy cơ bị đóng cửa, lại khôi phục lại sức sống bừng bừng.
Hơn nữa cơn lốc chống tham nhũng trong hệ thống khai thác muối liên động hai tỉnh Tề và Yến, làm cho Cục khai thác muối tỉnh Yến không tiếp tục điều phối muối tư của tỉnh khác nữa, mà chuyển thành phân phối trong tỉnh. Vì vậy mà công nhân chịu ơn huệ có đến mấy ngàn người, những người công nhân sản xuất muối đã từng ở dưới tầng lớp thấp nhất, ngay cả việc kiếm ra tiền sinh hoạt phí hàng ngày cũng gặp khó khăn, sau khi hệ thống tham quan đã bị xử lý lại có hi vọng có cơm ăn.
Những gương mặt tràn đầy nét tang thương, đầy gian nan vất vả lại lộ ra nụ cười đã lâu không có.
Nguyện vọng của những công nhân tầng thấp nhất là giản dị nhất, cũng là sơ đẳng nhất, chỉ cần có việc làm, có cơm ăn là họ đã mãn nguyện rồi. Nhưng đáng tiếc, những người lãnh đạo ngồi cắm cổ dưới tòa nhà cao tầng một bữa ăn một con bò, ánh mắt chỉ nhìn lên trên mà không nhìn xuống dưới, chưa bao giờ nhìn thấy sự cực khổ của họ.
Những người công nhân sản xuất muối, một lần nữa được đi vào sản xuất nên rất vui vẻ, chỉ là bọn họ không biết một điều, bọn họ nên cảm ơn người họ chưa bao giờ gặp mặt ngay vả tên cũng không biết --- Hạ Tưởng!
Nếu không phải là Hạ Tưởng ở phía sau thúc đẩy mạnh mẽ, có lẽ bọn họ chỉ có thể tiếp tục thở ngắn than dài.
Nhưng đối Với Hạ Tưởng mà nói, mục đích cuối cùng của hắn không phải là cứu giúp cuộc sống của mấy ngàn người công nhân, điều hắn muốn còn nhiều hơn nữa, bởi vì ngay từ lúc bắt đầu, hắn đã muốn dùng hết sức lực để đòi lại quyền lợi, đòi lại chính nghĩa cho người dân!
…dưới sự bày mưu sắp đặt của Hạ Tưởng, nhà máy của Ngô Nhược Thiên bắt đầu sản xuất ra một lượng lớn muối ăn không có chất phụ gia, đề cao muối ăn sinh thái, muối ăn tự nhiên, muối ăn thiên nhiên, khẩu hiệu đưa ra là ăn cơm khỏe mạnh bắt đầu từ mỗi một hạt muối.
Hệ thống khai thác muối từ Cục trưởng đến trung tầng, đã trừng trị được vô số tham quan, lại thêm sự hùng hậu về gia cảnh của Ngô Nhược Thiên, hơn nữa còn có hoạt động tỉ mỉ của Nghiêm Tiểu Thì, thậm chí không cần Cao Tấn Chu ra mặt chào hỏi, muối ăn sinh thái khỏe mạnh của Ngô Nhược Thiên đã được Cục khai thác muối thông qua — tuy nhiên sau khi đóng hàng và đóng dấu thì thành muối chuyên doanh bán tại thị trường.
Quan niệm làm khỏe mạnh, đầu tiên phổ biến từ tỉnh Tề là được rồi. Sau đó dần dần phối hợp với sự tuyên truyền của truyền thông, lại bỏ tiền thuê vào giáo sư chuyên gia quảng cáo về lợi ích không có chất phụ gia trên báo và tạp chí, tin rằng một cách vô tri vô giác sẽ đem lại ảnh hưởng lâu dài mà tốt đẹp cho sức khỏe của vô số bách tính.
Quả thật là như thế, Hạ Tưởng cũng không uổng phí tâm huyết của mình, không phí công đắc tội quan cao quyền quý, vui mừng mà cười.
Có lẽ những gì hắn theo đổi so với tỉ lệ tăng trưởng kinh tế, so với vì chiến tích mà xây dựng rầm rộ, so với bảo vệ hạnh phúc của con cháu ba đời mà bốn phía tham ô, hơn nữa bất cứ lúc nào bỏ đi hạnh phúc quốc gia… tất cả ngững quan viên không có đủ khí chất không đủ lóa mắt, nhưng điều Hạ Tưởng muốn làm chính là đem quan niệm vì nước vì dân biến thành hành động thực sự.
Trăm họ không biết công sức của hắn cũng không quan trọng, những người quyền cao chức trọng có thích hắn hay không càng không quan trọng, điều quan trọng là hắn không nói suông, không giả danh, hắnvì một niềm tin mà vĩnh viễn không bỏ cuộc.
Mộng tưởng có lẽ rất xa vời, niềm tin có lẽ rất gian nan, nhưng đã đi tới ngày hôm nay, trên người hắn mặc dù có dấu ấn của thế lực gia tộc, nhưng vĩnh viễn không xóa nhòa tình cảm dành cho người dân bình thường — tình cảm chân chính dành cho người dân.
Mộng tưởng lớn nhất cũng là lâu dài nhất của Hạ Tưởng là dân giàu nước mạnh.
Một quốc gia chỉ có dân giàu có, mới có thể sánh vai với các nước trên thế giới.
Tuy rằng không thể nói, Nguyên Minh Lượng đã bị hắn thu phục, nhưng nếu cần thiết phải mượn kế sách trên thương trường của Nguyên Minh Lượng, tin rằng y cũng sẽ không từ chối, vui vẻ giúp đỡ.
Hạ Tưởng hoàn toàn tin tưởng nếu như Hứa Quan Hoa bọc hậu, Tiếu Giai ở chính diện, Dương Uy và Nga Ni Trần giúp đỡ bên cạnh, còn nếu vẫn không ngăn cản được Nha Nội, Nguyên Minh Lượng ra mặt thế nào cũng giành được thắng lợi.
Nhưng mong là sẽ không phải đợi đến lúc Nguyên Minh Lượng phải ra tay.
Sau khi Hạ Tưởng tỉ mỉ vì Nha Nội tạo một cái bẫy mới ở Bắc Kinh, đem tâm tư thu lại về với tỉnh Tề.
Bởi vì so sánh với sự sừng sững của Bắc Kinh, tỉnh Tề mới thật sự là trận chiến chủ yếu, không chỉ trận quyết chiến với Hà Giang Hải sắp diễn ra, mà Nha Nội cũng sắp đến tỉnh Tề, không cần biết Nha Nội có thật sự muốn đầu tư hay không, hay là muốn tiếp tục đại kế sản nghiệp bất động sản, có lí do để tin rằng tỉnh Tề chính là nơi quyết chiến thanh toán nợ nần cuối cùng của hắn và Nha Nội.
Thù mới hận cũ là xóa bỏ toàn bộ hay là tăng lên gấp bội, xin mời phóng ngựa lại đây, hắn đã bày sẵn trận địa đợi quân địch tới.
Ngày hôm sau, vừa mới đi làm Hạ Tưởng đã tham gia cuộc họp hội nghị công việc Bí thư, thảo luận về vấn đề sửa chữa lần thứ hai của Ban tỏ chức cán bộ trong việc điều chỉnh nhân sự.
Trải qua việc lĩnh hội đầy đủ ý đồ của lãnh đạo, bản sửa chữa lần thứ hai của Lưu Đắc Ích, về cơ bản đã thể hiện được ý đồ của Khâu Nhân Lễ và Hạ Tưởng, ngoài ra còn có một phần đề nghị của Tôn Tập Dân, về cơ bản lợi ích của Hà Giang Hải cũng không được quan tâm bao nhiêu.
Trong đó điểm mấu chốt là bước tiếp theo của Phó bí thư thường vụ tỉnh ủy Lệnh Truyền Chí mà thôi…
Lúc vẫn chưa triển khai thảo luận, thì Khâu Nhân Lễ đã nhận được điện thoại của Ban tổ chức cán bộ Trung ương liên quan đến ý kiến xử lý Vương Chi Phu, Trung ương chính thức trả lời, kết quả…hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Mà sự xuất hiện ý kiến xử lý Vương Chi Phu, cũng gián tiếp thể hiện Trung ương đối với vấn đề đối đãi với tỉnh Tề đã xuất hiện sự phân kỳ.