Quan Thần

Chương 1884: Phù hợp



Không thể phủ nhận rằng, trên phương diện chính trị, trí tuệ của Diệp Thiên Nam cao hơn một bậc so với cả Khang Hiếu, Mưu Nguyên Hải.

Chỉ tiếc rằng, Diệp Chính Nam chưa từng có cơ hội để trở thành nhân vật cốt cán của phe phái. Nếu không, y sẽ trở thành kình địch khó đối phó nhất của Hạ Tưởng.

Nhưng có điều, cuộc đời chẳng có cái gì mang tên "giả dụ", nói Diệp Thiên Nam thời vận chưa tới cũng được, không có cơ hội cũng tốt, suy cho cùng, y chẳng có cơ hội nào như Hà Giang Hải hoặc Khang Hiếu để trở thành nhân vật nổi tiếng, thế lực bao trùm một phương. Giả sử, đặt y vào vị trí của bất kì ai trong hai người, Hà Giang Hải hoặc Khang Hiếu thì lúc Hạ Tưởng đối mặt với y, cho dù không bại nhưng muốn thắng được y, cũng phải hao tâm khổ tư gấp nhiều lần so với hiện giờ.

Thành phố Mai Hoa về đêm, mùa xuân, tiết trời còn lạnh, lạnh hơn rất nhiều so với Dương Thành. Diệp Thiên Nam ăn mặc mỏng manh, run run khi những cơn gió xuân ùa tới. Y đứng đực ra trước cửa nhà họ Quý. Chỉ còn một bước thôi là y đã có thể bước vào nhà họ, có thể nói chuyện với người đứng đầu, thậm chí còn có thể sẽ rất "hợp gu" và từ đó đặt nền móng cho sự hợp tác lâu dài sau này. Đó chính là bước khởi đầu trong kế hoạch thâm nhập Lĩnh Nam của y, sau đó sẽ "đắc thắng hồi triều" (mang chiến thắng mang về cho triều đình)

Không, phải nói là "hồi Tỉnh ủy" chứ.

Khoảng cách chỉ là một bước chân nhưng rốt cuộc y lại không vượt qua được. Gần như vậy, nhưng mà cũng xa như thế, điều đó khiến y cảm thấy bất lực, khiến y thực sự hiểu được cái gọi là "gần trong gang tấc, xa tận chân trời".

Chỉ đứng lặng một khắc, Diệp Thiên Nam quay người bước lên xe, không nói thêm dù chỉ một câu, bỏ đi không chút lưỡng lự. Bởi vì y biết, nhà họ Quý đột ngột nuốt lời nhất định là có lý do. Phong cách của nhà họ Quý là làm bất kì việc gì cũng phải tính đến đường tiến đường lùi, thế nên, việc họ đã quyết định thì không có gì lay chuyển được. Vài câu nói dễ nghe của y càng không thể mở "cánh cửa lớn" đang đóng kín của nhà họ Quý.

Trên đường trở về, Diệp Thiên Nam ngồi trên xe chìm đắm trong suy nghĩ một hồi lâu. Y đã biết ở Dương Thành đã có biến, vì vậy cuối cùng y cũng quyết định rút điện thoại ra gọi cho Hạ Tưởng.

- Phó Bí thư Hạ, hiện giờ anh có rỗi không? Tôi muốn báo cáo với anh về tiến trình công việc ở Mai Hoa.

Nhà họ Quý.

Quý Trường Hạnh đang ngồi trong phòng khách, khuôn mặt lộ rõ vẻ đăm chiêu, như đang suy nghĩ điều gì, ông ta nói với người đang ngồi bên phải:

- Như Trúc, cậu thanh niên Hạ Tưởng này quả thực không đơn giản. Lúc cần mềm mỏng hắn mềm mỏng, lúc cần cứng rắn, hắn cứng rắn. Đã bao năm rồi, ta chưa từng thấy một người trẻ tuổi biết tiến, biết lùi như hắn. Lúc trước thấy lão Cổ và Phù Uyên đều khen ngợi hắn, ta còn có chút không tin. Sự việc ngày hôm nay đã chứng minh rõ một điều rằng, con mắt nhìn người của lão Cổ rất chính xác.

Quý Như Trúc là anh trai Quý Như Lan, tuổi suýt soát Hạ Tưởng. Dáng người y không cao, khuôn mặt có phần già trước tuổi. Nếu y và Hạ Tưởng đứng chung với nhau, người ngoài nhìn vào sẽ tưởng y phải lớn hơn Hạ Tưởng ít nhất năm tuổi.

- Hạ Tưởng là người thủ đoạn. Con cũng rất khâm phục hắn vì hắn luôn tìm được điểm cốt lõi trong mọi vấn đề, hơn nữa còn có thể gây ra một loạt những phản ứng dây chuyền.

Quý Như Trúc khẽ gật đầu:

- Nhưng cũng không cần phải lập tức hủy cuộc hẹn với Diệp Thiên Nam, điều đó dường như sẽ khiến cho mọi người nghĩ rằng nhà họ Quý có vẻ sợ Hạ Tưởng.

- Không phải sợ.

Quý Trường Hạnh xua tay.

- Đó là tín hiệu thể hiện sự "thiện chí" dành cho Hạ Tưởng, đó cũng có thể coi là câu trả lời của ta dành cho lão Cổ, dù gì đi nữa thì cũng là do Như Lan khiêu chiến trước. Ở tỉnh Tề, Hạ Tưởng có thể chủ động ra tay phân hóa thế lực bản địa, nhưng ở Lĩnh Nam thì hắn ở trong tình thế bị động ứng chiến. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Quý Như Trúc gật đầu:

- Như Lan làm việc quá cảm tính, nó chỉ cần quản lý tốt việc trong nhà là được rồi. Phụ nữ làm chủ trong nhà, bên ngoài là chuyện của người đàn ông nhưng nó lại quá háo thắng, sớm muộn rồi cũng sẽ phải chịu thiệt thòi thôi. Ba, ba cũng dung túng nó quá rồi.

- Tại sao lại không nói nó ư?

Quý Trường Hạnh cười hiền từ:

- Nói nó làm gì? Nó chủ động khiêu chiến với Hạ Tưởng không phải cũng là một chuyện tốt hay sao?

Quý Như Trúc không hiểu:

- Tốt chỗ nào? Bây giờ Hạ Tưởng trả đòn rồi, điều đó khiến Song Bồng trở nên vô cùng bị động, Dương Thành trở thành "đoàn quân tiên phong" cho hành động đặc biệt, lúc đó, Khoát Đệ và Thủy Đầu sẽ nhìn nhà họ Quý thế nào? Theo con, nhà họ Quý nói không chừng sẽ bị Hạ Tưởng mượn danh hành động đặc biệt đánh cho lực lượng giảm sút, thậm chí còn có thể khiến Khoát Đệ hoặc Thủy Đầu "ngư ông đắc lợi".

Quý Trường Hạnh lại nói:

- Sự hình thành của "Lĩnh Nam tam hệ" là có nguyên nhân lịch sử, cũng có nhân tố địa lý, văn hóa… Kết cấu của Lĩnh Nam quá phức tạp, không giống với tỉnh Tề. "Tam hệ" vừa vặn dựng lên ba chân, dù là ai cũng đừng mơ đến chuyện một nhà làm chủ. Khoát Đệ và Thủy Đầu bao năm nay cứ đứng đằng sau nhà họ Quý, xét về cơ bản còn có thể coi là bình an vô sự, chúng sẽ không mưu đồ chiếm địa bàn của nhà họ Quý, họ Quý cũng không nhúng tay vào địa bàn của chúng, tiếp tục duy trì cục diện bình ổn này, điều đó chẳng lẽ Hạ Tưởng lại không nhìn thấy? Với trí thông minh của hắn, hắn sẽ không làm cho bất kì bên nào suy yếu, mà sẽ lôi kéo một bên, phân hóa hai bên, cuối cùng đạt được mục đích của hắn. Bởi vì hắn biết làm suy yếu một bên sẽ khiến hai bên còn lại nhân cơ hội đó mà trở lên lớn mạnh mà bất kì bên nào trở lên quá lớn mạnh đều không có lợi cho hắn.

- Đã là người làm chính trị, việc không có lợi thì ai thèm làm? Con vẫn chưa hiểu.

Quý Như Trúc có chút mơ hồ, ba nói một hồi dường như vẫn chưa đi vào trọng tâm. Rốt cuộc là ông đang muốn nói điều gì?

"Ha…ha…" Quý Trường Hạnh cười lớn:

- Như Trúc, con không theo con đường chính trị có vẻ là một chuyện đúng đắn. Nếu như bây giờ con đang ngồi ở vị trí Song Bồng thì chắc sẽ bị Hạ Tưởng quay như quay dế.

Quý Như Trúc không biết nói gì đành cười trừ.

- Với Lĩnh Nam mà nói, Hạ Tưởng chỉ là vị khách qua đường. Hắn đến Lĩnh Nam chỉ là để thực hiện chức trách, hoàn thành mục đích chính trị của mình. Đối với hắn, nhà họ Quý, Khoát Đệ hay là Thủy Đầu chẳng có gì khác nhau cả. Hắn sẽ không vì Như Lan chủ động ra tay mà có thành kiến với họ Quý, cũng sẽ không vì Khoát Đệ và Thủy Đầu đứng đằng sau mà tin tưởng Khang Hiếu và Thân Gia Hậu. Hạ Tưởng là người làm chính trị, từ những việc mà hắn làm ở tỉnh Tương và tỉnh Tề có thể rút ra được kết luận rằng, hắn là một người khá công bằng. Điều đó đồng nghĩa với việc, một khi thái độ của họ Quý thay đổi, Hạ Tưởng lập tức sẽ bắt tay làm hòa với Như Lan, hắn sẽ không chấp hành vi chủ động khiêu chiến của con bé nữa.

Nghe hết những lời phân tích vô cùng chính xác của Quý Trường Hạnh về Hạ Tưởng, Quý Như Trúc cũng hiểu được thêm ít nhiều, nhưng vẫn có chỗ hắn không hiểu cho lắm.

- Mặc dù Hạ Tưởng có thể là rất công bằng nhưng tại sao nhà họ Quý lại phải ra mặt đụng đến hắn? Lúc vừa mới bắt đầu liền bảo Như Lan dừng tay không phải là tốt hơn sao?

- Phải đỡ "vài chiêu" vặt vãnh mới biết được "công phu" của Hạ Tưởng thế nào chứ. Nghe nói hắn người thủ đoạn nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thực.

Quý Trường Hạnh cười lớn.

- Hạ Tưởng có lòng "độ lượng". Hắn sẽ không thèm chấp nhặt với Như Lan đâu. Như Lan ra mặt, chúng ta vừa có lối tiến vừa có đường lùi.

- Tại sao lại gọi là vài chiêu vặt vãnh? Song Bồng bây giờ cũng đã bị Hạ Tưởng lôi vào cuộc rồi, muốn thoát cũng không thoát được. Nói không chừng, Dương Thành dẫn đầu trong việc triển khai hành động đặc biệt thì cuối cùng cái mà chúng ta nhận được chỉ là sự thù ghét của Khoát Đệ và Thủy Đầu mà thôi.

Cái nhìn về thế cục của Quý Như Trúc vẫn còn thiếu hụt về chiều sâu.

- Hành động đặc biệt thực chất là một chuyện tốt. Ta cho rằng nên oanh liệt đánh một trận chiến nội bộ trong dân Lĩnh Nam. Nếu xét về đại cục để suy nghĩ vấn đề, nhà họ Quý nên là những người đầu tiên ủng hộ Hạ Tưởng mới đúng.

- Nhưng…

Quý Như Trúc càng không hiểu rõ đầu cua tai nheo gì hết.

- Nhưng nhà họ Quý không thể tỏ ra quá chủ động, nếu không sẽ bị Khoát Đệ và Thủy Đầu nói này nói nọ cũng sẽ làm suy giảm hình tượng của họ Quý. Bằng việc xảy ra ngày hôm nay, Hạ Tưởng đã có bước nhảy lớn, Song Bồng cũng phải phục tùng thôi. Có sự khiêu chiến trước đây của Như Lan, thêm thái độ lúc lạnh lúc nhạt của Song Bồng đối với Hạ Tưởng, lại cả việc hôm nay Song Bồng mượn thế hạ lệnh triển khai hành động đặc biệt thì ai còn có thể nói nhà họ Quý nhắm mắt theo đuôi, đứng đằng sau lưng Hạ Tưởng nữa?

Lý Như Trúc rốt cuộc cũng hiểu ra, nhưng cũng chỉ biết cười:

- Thật quá phức tạp! Chốn quan trường thật sự không phải là nơi mà con có thể đùa giỡn được.

Lại nhớ ra điều gì, y nói:

- Rốt cuộc phải làm gì với Diệp Thiên Nam?

- Cứ để từ từ xem đã.

Đôi mắt Quý Trường Hạnh nhìn ra bầu trời đêm ngoài cửa sổ.

- Diệp Thiên Nam là con cờ của Hạ Tưởng nhưng nói không chừng, đến một lúc nào đó cũng sẽ trở thành con cờ của chúng ta. Trước tiên ta phải xem rốt cuộc Hạ Tưởng sẽ lợi dụng Diệp Thiên Nam để phá thế cờ của ai đã.

Tỉnh ủy, Văn phòng Bí thư Tỉnh ủy.

- Để Hạ Tưởng giải quyết chuyện nội bộ của Lĩnh Nam rất có lợi cho sự trưởng thành của cá nhân cậu ta.

Trần Hạo Thiên nói trong điện thoại.

- Thu Thực, Tống Triều Độ nói như thế nào?

- Tống Triều Độ chẳng nói gì cả.

Ngữ khí trong giọng nói của Cổ Thu Thực vô cùng bình thản.

- Nhưng việc gì nên làm cậu ta đều đã làm xong rồi. Mọi chuyện đã chuẩn bị chu tất chỉ còn thiếu thời cơ mà thôi.

- Tôi rất tán thành ông sắp xếp để Hạ Tưởng giải quyết chuyện nội bộ của Lĩnh Nam.

Cổ Thu Thực nói thêm một câu.

- Hôm nay, trong hội nghị thường vụ do Hạ Tưởng chủ trì, hành động đặc biệt đã bắt đầu có hiệu lực.

Trần Hạo Thiên nghe nói hôm nay Hạ Tưởng thể hiện rất xuất sắc thì cảm thấy vô cùng vui vẻ. Ông bỏ qua vấn đề "thời cơ" nói ngay vào chuyện ở Lĩnh Nam.

- Cách làm của Hạ Tưởng hoàn toàn khác so với tôi và ông. Quả là thanh niên thời đại mới, làm việc không còn ì à ì ạch nữa.

Nghe Trần Hạo Thiên nói sơ qua về cách mà Hạ Tưởng "tạo ra thế cục" ngày hôm nay, Cổ Thu Thực cười lớn.

- Phong cách của Hạ Tưởng rất đa dạng, ưu điểm lớn nhất của cậu ta chính là biết tùy cơ ứng biến, biết mượn thế mượn lực. Bất luận thế nào, việc Hạ Tưởng được điều về Lĩnh Nam đều vô cùng có lợi cho ông. Thực ra vốn dĩ là muốn điều cậu ta về Bắc Kinh một khoảng thời gian, im hơi lặng tiếng khoảng một, hai năm, đợi sau khi sang nhiệm kỳ mới thì đi nơi khác. Hạo Thiên, ông rất có tiếng nói đấy, việc điều Hạ Tưởng về cạnh ông không chỉ nhận được cái gật đầu của Tổng Bí Thư, nay cả ông cụ nhà họ Ngô cũng bày tỏ thái độ tán thành, điều đó chứng tỏ rằng gia tộc rất xem trọng ông.

- Bởi vì tôi rất kiên định ủng hộ Trung ương Đảng, không có chuyện trông núi này, đứng núi nọ, không tạo ra sự rối loạn.

Trần Hạo Thiên nói đùa.

- Thu Thực, tôi cho rằng sau khi sang nhiệm kì mới thì Tào Vĩnh Quốc cũng nên rút lui thôi.

- Lần trước, Tổng Bí thư cũng nói qua với tôi. Hạ Tưởng muốn tiến thêm một bước nữa thì Tào Vĩnh Quốc nhất định phải nhường đường. Trong một gia đình không thể có hai cán bộ chính trị. Điều đó mà để giới truyền thông biết được thì sẽ có ảnh hưởng không tốt với Hạ Tưởng. Trước đây tôi cũng đã nói với Hạ Tưởng để cậu làm công tác tư tưởng cho Vĩnh Quốc trước.

Đêm ở Dương Thành ấm áp hơn rất nhiều so với Mai Hoa. Nếu không phải do ngoài trời đang lất phất mưa thì khẳng định sẽ là một đêm xuân say đắm lòng người.

Hạ Tưởng nghe xong cú điện thoại của Diệp Thiên Nam thì lòng nhẹ đi rất nhiều. Hôm nay, hắn thực sự vô cùng tức giận, không phải bởi vì bị Khang Chí chơi xấu mà là bởi vì thái độ "không phải việc ác thì không làm" của Sa Đại Bao.

May mà, mọi việc hôm nay đều vẫn nằm trong lòng bàn tay của hắn, bao gồm cả thái độ "gió chiều nào xoay chiều ấy" của Lâm Song Bồng. Lập tức triển khai hành động đặc biệt càng làm hắn tin tưởng phán đoán của hắn trước đó về việc nhà họ Quý dung túng hành vi của Quý Như Lan, đó thực chất là đòn "thăm dò lực lượng" của nhà họ Quý.

Hi vọng rằng suy nghĩ của hắn giống với suy nghĩ của ông cụ nhà họ Quý.

Sau khi nhận điện thoại từ Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng hiểu ý liền cười. Diệp Thiên Nam đến cửa nhà họ Quý thì "gặp rào chắn" quay về, điều đó đồng nghĩa với việc chuyến đi đến Mai Hoa của Diệp Thiên Nam đã không thu được kết quả gì. Nhưng, hắn cũng không thể không khâm phục thủ đoạn của họ Quý. Lúc mời thì nhiệt tình như lửa, khi từ chối thì mặt lạnh như băng. Hắn tin rằng giờ đây, ở Mai Hoa, Diệp Thiên Nam đã rất muốn nhanh chóng về nhà rồi.

Thế cục ở Lĩnh Nam lại vì thế mà thay đổi rồi. Hạ Tưởng nhìn Phó Tiên Tiên đang ngủ say ở bên cạnh mình thì đột nhiên nhớ đến Khang Hiếu.

Trực giác của Hạ Tưởng rất chính xác, Khang Hiếu giờ này đang dốc sức "đào hố" cho hắn