Quan Thần

Chương 1888: Độ mạnh yếu thật sự không nhỏ



Khang Hiếu thực ra đối với cuộc gặp mặt hôm nay với Ngô Hiểu Dương, vẫn chưa ôm lấy hy vọng quá lớn, chỉ coi như một lần hội đàm tìm tòi trước khi hành động, thật không ngờ, Ngô Hiểu Dương làm việc nhanh gọn, đã chuẩn bị xong kế sách nhằm đối phó với Hạ Tưởng rồi.

Cũng không thể coi như Ngô Hiểu Dương chuyên tâm chuẩn bị, bởi vì dựa vào sức ảnh hưởng của Ngô Hiểu Dương, không đủ để bố cục chặt chẽ mà gần như hoàn mỹ như thế. Sau khi Khang Hiếu nghe xong, ngây người ra một lúc không nói một lời.

Không chỉ là bởi vì kinh ngạc, mà còn bởi vì kinh ngạc từ đáy lòng.

Sau khi tranh đấu chính trị lên tới một tầng nhất định, thường thường sẽ gặp sấm sét trong im lặng.

Khang Hiếu ban đầu một chút luôn lởn vởn quanh Lĩnh Nam, Lĩnh Nam là tỉnh mạnh nhất về kinh tế, gã cho rằng người ở Lĩnh Nam là có thể thống trị cục diện chính trị thiên hạ.

Bây giờ gã mới biết là sai rồi, còn là vô cùng sai, riêng một mình Hạ Tưởng đã vì gã mà lên một lớp chính trị sống động mà phong phú, trù tính bố cục mà Ngô Hiểu Dương chuẩn bị tỉ mỉ, lại bù cho gã một bài chính trị tỉ mỉ xác thực, khiến Khang Hiếu ngấm ngầm cảm thán. Cổ nhân nói đi một ngày đàng học một sàng khôn, quả nhiên là thật, gã không ra khỏi Lĩnh Nam, cái nhìn về thế giới quả thật là rất hẹp.

….Khi cáo biệt Ngô Hiểu Dương rời khỏi Nam Quốc Chi Xuân lên đường đi tới Hoa Vô Khuyết, Khang Hiếu lúc nào cũng đang nghĩ, Hạ Tưởng làm nhân vật hòa hoãn giữa Tổng bí thư và thế lực gia tộc, tạo nên tác dụng điểm tựa không thể thiếu. Hắn cũng có thể trở thành điểm tựa giữa Quý Như Lan và Ngô Hiểu Dương, nhà họ Quý tuân thủ nghiêm ngặt lời giáo huấn trong nhà không tiếp xúc với nhật vật trong quân đội, nhưng Quý Như Lan muốn đánh cho Hạ Tưởng hoàn toàn tàn phế, nhất định phải mượn sự trợ giúp lực lượng bên quân đội.

Khi nghĩ đến sắp gặp Quý Như Lan, Khang Hiếu trong lòng không tránh khỏi kích động. Khi tỉnh nắm quyền thiên hạ, khi say gối lên đùi mỹ nhân, là giấc mơ cuối cùng của đàn ông. Tuy nhiên gã không dám nghĩ quá nhiều điều không nên nghĩ đối với Quý Như Lan, nhưng ý nghĩ nhỏ thì cũng khó tránh khỏi, đàn ông, ai có thể quản được bản thân đứng núi này trông núi nọ chứ?

Quý Như Lan được mệnh danh là đệ nhất mỹ nữ nhà họ Quý, dáng người mềm mại như liễu, nghe đâu tao nhã như lan trong rừng vắng, nhưng lại vẫn luôn độc thân, chắc chắn bản thân có chỗ tài tình không cho người khác biết.

Khang Hiếu lại nhớ đến tư thế hiên ngang và oai hùng của mấy nữ binh ở Nam Quốc Chi Xuân, trong lòng nghĩ Ngô Hiểu Dương thật biết hưởng thụ, cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người tâm đầu ý hợp. Mà Hạ Tưởng, chính là chướng ngại vật trên con đường vừa lòng hợp ý của Ngô Hiểu Dương.

Lại nhớ tới Ngô Hiểu Dương tiết lộ diệu kế đánh bọc sườn nhằm vào Hạ Tưởng, Khang Hiếu cười đắc ý, cuối cùng xoa dịu được một chút gã vì Khang Chí bị bắt mà chứa đầy ác khí.

Chỉ là chẳng qua Khang Hiếu không biết được là, gã đang đi trên một con đường nguy cơ trùng trùng thế nào! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Gian phòng thượng hạng của một quán rượu ở Châu Giang, Hạ Tưởng ngồi đối diện với Diệp Thiên Nam, giống như trước. Chẳng qua chỉ là thời gian thay đổi mà thôi, năm đó Diệp Thiên Nam ngồi ghế trên, nhưng bây giờ Hạ Tưởng lại ngồi ở ghế trên, người vẫn như thế, thân phận thì lại khác nhau lớn.

Diệp Thiên Văn ngồi ghế dưới, lại không có chút không khỏe và xấu hổ, y chủ động nâng chén mời Hạ Tưởng:

- Phó Bí thư Hạ, rời khỏi tỉnh Tương, lại gặp mặt ở Lĩnh Nam, đời người nơi nơi đều tràn ngập niềm vui bất ngờ, tôi mời anh một ly.

Hạ Tưởng nâng chén đáp lại

- Tôi cũng mời anh Thiên Nam.

Hai người cụng ly, môt hơi cạn sạch.

- Châu Giang nước ấm hơn Tương Giang, nhưng cũng sâu hơn so với Tương Giang.

Diệp Thiên Nam có cảm xúc mà nói:

- Tôi đi Hoa Mai thăm viếng một chuyến, mới tạm coi có nhận thức thực tế về tình hình Lĩnh Nam, ngày trước tất cả chỉ là nghe là ngắm hoa trong sương.

Ý khác trong lời nói của Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng đã nghe ra. Sự nhiệt tình của nhà họ Quý thì như lửa còn trở mặt thì như băng, khiến Diệp Thiên Nam mất đi vọng tưởng, nhận thức lại từ đầu trọng lượng của thân phận bản thân còn đủ để trở thành nhất cực của Lĩnh Nam, muốn đứng vững gót chân, chỉ có thể trước tiên bắt đầu đảm đương quân cờ.

- Chỉ thượng đắc lai chung giác thiển (Trên sách vở chung quy còn cảm thấy nông cạn). Anh Thiên Nam, tình thế Lĩnh Nam, phức tạp hơn tỉnh Tương, cũng phức tạp hơn tỉnh Tề. Anh phụ trách công tác thống nhất chiến tuyến, nhất định cần phải chuẩn bị tâm lý đánh một trận lâu dài.

Hạ Tưởng thuận theo lời của gã mà nói, cũng không nhắc nhở Diệp Thiên Nam cuối cùng có chuyện tốt gì cần nói:

- Nào, cùng nhau uống ly thứ hai.

Bữa cơm hôm nay, chỉ có hắn và Diệp Thiên Nam. Thức ăn cũng không nhiều, đơn giản chỉ là để dưỡng sinh, cái muốn không phải là ăn uống, mà là để ôn chuyện.

Sau 3 ly rượu, Diệp Thiên Nam cuối cùng cũng mở miệng, vẻ mặt nghiêm túc:

- Có 2 tình hình, rất cần báo cáo với Phó Bí thư Hạ.

Hạ Tưởng gật đầu.

- Một người nguyên lãnh đạo quốc gia chuẩn bị kiến nghị với Ban tổ chức Trung ương, để tránh khỏi sự hủ bại tuyệt đối do quyền lực quá tập trung mang đến, đề xuất cách chức chức vụ Phó Bí thư Tỉnh ủy của anh, đồng thời còn nhấn mạnh chỉ ra, không thể tiếp tục kéo dài, không thể chậm trễ một giầy.

Lời của Diệp Thiên Nam, khiến Hạ Tưởng giật mình không nhỏ.

Một là Hạ Tưởng chưa dự đoán Diệp Thiên Nam sẽ chủ động bàn đến chuyện Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, bởi vì Diệp Thiên Nam đến Lĩnh Nam, kỳ thật là muốn mượn Chủ tịch Mặt trận thống nhất làm ván cầu, cái mưu cầu là Bí thư Tỉnh Ủy, Diệp Thiên Nam một câu vạch trần, cũng chứng minh gã quả nhiên không phải là kẻ đầu đường xó chợ, dám đối trực diện với Hạ Tưởng nói vấn đề lớn nhất với Hạ Tưởng.

Hai là Hạ Tưởng đích thực không nghe thấy phong thanh, tin tức của Diệp Thiên Nam, đến rất đúng lúc.

Dựa theo quy định bất thành văn, lãnh đạo quốc gia tiền nhiệm có quyền kiến nghị đối với người sau, nói chung, ai chủ quản bộ môn nào, thì có quyền kiến nghị và giám sát với bộ môn đó. Bởi vậy tuy Diệp Thiên Nam không nói ra là ai, nhưng Hạ Tưởng cũng đoán được là ai.

Lãnh đạo quốc gia tiền nhiệm đề nghị với Ban tổ chức chính trị Trung ương, chỉ thị có sức mạnh hơn so với người lãnh đạo quốc gia đương thời. Tôn trọng đối với người lãnh đạo thế hệ trước, Ban tổ chức Trung Ương cần phải xem xét nghiêm túc.

Hạ tưởng bỗng nhiên cảm thấy sức ép lên bản thân tăng lên nhiều.

Có người nóng lòng muốn hắn mất chức Phó Bí thư Tỉnh ủy, chính là nghĩ muốn tiến thêm một bước làm suy yêu đi quyền lực của Hạ Tưởng, khiến hắn không thể phát triển được ở Lĩnh Nam.

- Còn một tin nữa là, Quân ủy sắp có cấp cao đến thị sát Quân sự Dương Thành, đến lúc đó sẽ phát biểu vài câu,nói chuyện chỉ sợ có lợi cho Ngô Hiểu Dương, đồng thời cũng có phản ứng của người lãnh đạo Quân ủy tiền nhiệm với Trung ương, chỉ trích sự qua lại quá thân mật giữa anh với bên quân đội, hy vọng Trung ương có thể hạn chế hành vi của anh.

Diệp Thiên Nam lại tiết lộ ra tin thứ 2.

Nếu như có Khang Hiếu ở đây, nghe Diệp Thiên Nam tiết lộ tin tức cho Hạ Tưởng, chắc chắn sẽ ngạc nhiên vô cùng. Bởi vì tất cả lời nói của Diệp Thiên Nam, chính là 2 chuyện mà Ngô Hiểu Dương đã nói tất cả với y, sau khi kinh ngạc xong, Khang Hiếu chắc chắn sẽ ghen tỵ với Hạ Tưởng chó ngáp phải ruồi, dựa vào 2 chuyện này đối với Hạ Tưởng có thể tạo thành sự việc thiệt hại nặng, Hạ Tưởng lúc này vẫn không biết gì cả.

Hạ Tưởng nghe xong, trong lòng lại kinh ngạc, hơi chút suy nghĩ, càng thêm rõ ràng bên trong cuộc đọ sức giữa hắn và Ngô Hiểu Dương, hoặc là hắn bắt tay với Phù Uyên khiến cấp cao của quân đội cảnh giác, hoặc là Ngô Hiểu Dương tố cáo hắn, mời được chỗ dựa vững chắc cao cấp ở sau lưng, sẽ từ trên cao mà tiến hành chèn ép toàn bộ phương vị đối với hắn.

Sức mạnh của người lãnh đạo quốc gia tiền nhiệm và người lãnh đạo quân ủy tiền nhiệm thật không nhỏ. Chỉ cần một mình Ngô Hiểu Dương, nhiều lắm chỉ có thể mời được lãnh đạo quân ủy tiền nhiệm, vậy thì người lãnh đạo quốc gia tiền nhiệm lộ diện, là bút tích của ai?

Không thể nghi ngờ gì, không phải phái bình dân, bởi vì thân là người của pháo bình dân Diệp Thiên Nam trực tiếp tiết lộ tin tức này cho hắn, bản thân cũng đã giải thích rõ vẫn đề.

Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, đúng là Nha Nội.

Được, phong sương đao kiêm cùng bức, Hạ Tưởng ngược lại thoái mái không ít, biết được thủ đoạn của đối phương, cuối cùng chẳng hay biết gì lại dễ đối phó hơn nhiều, hắn nâng ly với Diệp Thiên Nam:

- Anh Thiên Nam,tôi mời anh một ly.

Diệp Thiên Nam thản nhiên nhận lời kính rượu của Hạ, nhè nhẹ chạm cốc với Hạ Tưởng, uống một hơi cạn sạch

- Phó Bí thư Hạ, những việc trên, chỉ là những chuyện mà tôi biết được, biết bao nhiêu nói bấy nhiêu. Tiếp theo, trên các mục sự việc ở Lĩnh Nam, chỉ cần trong phạm vi tôi đủ khả năng, sẽ hết sức phối hợp với công việc của Phó Bí thư Hạ.

Tương đương như một lần tỏ rõ thái độ? Hạ Tưởng nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiên Nam, hắn không tin Diệp Thiên Nam có thể bởi vì nhà họ Quý không cho khách vào nhà mà nhanh chóng điều chỉnh sách lược, lựa chọn chỗ dựa là hắn, chắc chắn phát sinh ra chuyện gì đó thúc đẩy Diệp Thiên Nam bước chân đi.

Diệp Thiên Nam không phải là người đầu vừa nóng mà đưa ra quyết định, mỗi bước của y đều suy nghĩ cặn kẽ và cân nhắc lợi hại, sau khi lựa chọn lợi ích phù hợp lớn nhất, mới bắt đầu hành động. Quả thật, giữa Diệp Thiên Nam và Ngô Hiểu Dương đã không có khả năng hợp tác rồi, nhưng nhà họ Quý lại không hoàn toàn đóng cửa với Diệp Thiên Nam, vậy thì Diệp Thiên Nam áp sát quá mức tích cực, nguyên nhân căn bản là gì?

Hạ Tưởng cũng không biết rằng, sau khi Diệp Thiên Nam từ Mai Hoa trở về Dương Thành, vốn định trì hoãn tiếp xúc với Hạ Tưởng, nhưng y lại từ trên đường đi đặc biêt biết được tin tức khiến y vừa kinh ngạc lại tức giận. Sau khi y suy nghĩ cặn kẽ, cuối cùng mới đưa ra quyết định mọi mặt nghiêng về Hạ Tưởng.

Nói ra thì phải cảm ơn Ngô Công Tử mới đúng, Ngô Công Tử bị chặt đứt cánh tay còn không ở viện tiếp tục tĩnh dưỡng, mà chỉ ở 1 ngày rồi xuất viện, vừa mới ra viện đã chuẩn bị gây chuyện, không phải là tìm chuyện của Hạ Tưởng, mà là tìm chuyện của Diệp Thiên Nam.

Theo lý Diệp Thiên Nam chẳng gây ra điều gì cho Ngô Công Tử, nhưng Ngô Công Tử cũng không biết thế nào liền tìm Diệp Thiên Nam cho hả giận, hoặc là vào lúc bị đụng, y nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Diệp Thiên Nam đang ngồi trong xe, hoặc là y cũng không biết từ đâu truyền tới là Diệp Thiên Nam bị điều tới Lĩnh Nam, là Hạ Tưởng tác động ở phía sau, lại thêm Diệp Thiên Nam mới đến, là quả hồng mềm dễ bóp. Cho nên y liền liều đưa ra quyết định thu dọn Diệp Thiên Nam, mỉa mai Hạ Tưởng,

Đương nhiên, đối với Ngô Công Tử mà nói, y đưa ra tất cả quyết định, thì đã rất mạo hiểm.

Cũng chính là quyết định mạo hiểm của y, mới thúc đẩy Diệp Thiên Nam ra sức quyết tâm, không thêm do dự mà đến với Hạ Tưởng. Bởi vì Diệp Thiên Nam hiểu rõ, không thể đọ sức nói lý với Ngô Công Tử được, coi như y không có phần thắng, mà toàn Lĩnh Nam duy nhất chỉ có một người có thể giúp y giải vây, duy chỉ có mình Hạ Tưởng mà thôi.

Nhưng sau khi chuyện xảy ra Diệp Thiên Nam mới phát hiện ra là xem nhẹ Ngô Công Tử vô lại đó.

Ngày thứ hôm sau, Hạ Tưởng chủ trì mở cuộc họp đặc biệt của tổ lãnh đạo hành động đặc biệt. Chính thức tuyên bố thành quả của giai đoạn thứ nhất mà hành động đặc biệt đạt được, xem trọng khen ngợi 3 thành Dương Thành, Hồng Hoa và Mai Hoa, lại không hề nhắc đến thành phố Bằng Thành khi theo sát với thành phố Dương Thành thì triển khai hành động đặc biệt toàn diện, khiến nhiều người tham gia hội nghị phỏng đoán.

Theo sau, Hạ Tưởng tuyên bố Diệp Thiên Nam chính thức gia nhập tổ lãnh đạo hành động đặc biệt, đồng thời cùng Mâu Nguyên Hải trở thành một trong những thành viên lãnh đạo của tổ, một Chủ tịch mặt trận Tổ quốc được trọng dụng ở tổ lãnh đạo hành động đặc biệt, bản thân chính là ám chỉ cực kỳ mạnh mẽ.

Chẳng lẽ nói, Diệp Thiên Nam thật là trở thành phụ tá đắc lực của Hạ Tưởng

Cùng với Diệp Thiên Nam trở thành thành viên lãnh đạo của tổ lãnh đạo hành động đặc biệt, tình thế Lĩnh Nam lại lần nữa phát sinh biến số tinh tế. Vốn dĩ cho rằng tình thế Lĩnh Nam có thể như thế mà bằng phẳng một khoảng thời gian, nhưng theo sau lại phát sinh một số việc lớn nằm ngoài dự đoán, khiến sự giằng co trên dưới giữa Hạ Tưởng và Ngô Hiểu Dương thêm sừng sững,cuối cùng cũng lên đến thời điểm một sống một còn.