- Không dám, không dám, Chủ tịch Hạ quá khen rồi, tôi nguyện được cùng nỗ lực đồng lòng với các vị.
Người tỉnh Yến bình thường, người tỉnh Yến giản dị bình dân, người tỉnh Yến không sợ gian khó, người tỉnh Yến hiệp can nghĩa đảm... Không ít người còn nhẩm đi nhẩm lại mấy lần câu nói đó, trong lòng nghĩ tại sao câu nói này không phải dùng để miêu tả Chủ tịch Hạ. Chủ tịch Hạ đúng là người bình thường, giản dị, kiên định vững chắc bước đi cho đến ngày hôm nay, từ trước đến giờ không sợ gian nan, đối với bạn bè cũng rất hiệp nghĩa. Sức hút về nhân cách của Hạ Tưởng đã chinh phục được tất cả mọi người ngồi ở đây.
Hạ Tưởng không ngờ câu nói mà hắn thuận miệng nói ra để tặng cho Tống Triêu Độ lại trở thành một trong những khẩu hiệu của tỉnh ủy tỉnh Yến. Không những thế những năm về sau còn trở thành khẩu hiệu của toàn quốc, đổi thành một người Trung Quốc giản dị, bình thường, không ngại gian khổ, một người Trung Quốc trượng nghĩa, hiệp khách!
Khẩu hiệu của Hạ Tưởng đã kích thích lòng tự tôn, tự hào của mỗi người dân trong nước, chiếm được lòng dân hơn là những lý luận sáo rỗng vô thực, càng phù hợp với hiện thực. Khẩu hiệu này vang dội trong suốt một thời gian dài tại các nơi ở Thần Châu.
- Chủ tịch Lý là người mở đường cho con đường quan trường của tôi, anh cũng là bạn của không ít người ngồi đây. Nếu như chọn trong bốn kiểu người ở tỉnh Yến để miêu tả Chủ tịch Lý thì anh chính là một hiệp khách làm cho tất cả người dân tỉnh Yến phải kính phục. Tình cảm sâu sắc Hạ Tưởng dành cho Lý Đinh Sơn thì không cần nói nữa, còn cách Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế thì không nhất thiết phải giải thích với tất cả mọi người đây. Tuy rằng bề ngoài mang đậm chất thư sinh nhưng cách anh ta đối xử với bạn bè thì thực sự có thể xứng với bốn chữ: trọng tình trọng nghĩa.
Đồng thời trong sự nghiệp vì dân vì nước phục vụ, Lý Đinh Sơn cũng là một cánh tay thép gánh vác đạo nghĩa.
Mọi người cũng vỗ tay nhiệt tình chào đón Lý Đinh Sơn. Thực ra không ít người ngồi đây đều đã nhận được sự giúp đỡ của Lý Đinh Sơn, nhưng Lý Đinh Sơn từ trước đến nay không bao giờ nhắc đến. Là một người trong chốn quan trường giúp đỡ người khác không hi vọng sẽ được trả ơn, người kiểu này bây giờ gần như tuyệt chủng rồi. Chính vì phẩm chất trong sạch chói sáng đó mà mọi người ở đây đều rất kính trọng, sùng bái anh ta.
Lý Đinh Sơn vỗ tay cảm ơn.
- Tôi chỉ là người tỉnh Yến bình thường, người tỉnh Yến giản dị bình dân, người tỉnh yến không sợ gian khó, còn hiệp can nghĩa đảm thì tôi không dám nhận. Rất nhiều lúc tôi vì chịu áp lực của các nguyên tắc đó mà lùi bước, không vì công lý đấu tranh đến cùng. Nhưng có một điều mà tôi không ngại nói với các vị, tôi làm quan mười mấy năm chưa bao giờ nuôi nấng một người tình nào, chưa bao giờ tham ô một đồng công quỹ của đất nước! Nếu một ngày sau này tôi chết đi, trên bia mộ của tôi có thể khắc tám chữ để miêu tả cuộc đời của tôi, như vậy thì tôi cũng không phải là sống quá uổng phí.
- Hai tay thanh liêm, yêu dân như con.
Tám chữ mà Lý Đinh Sơn miêu tả cuộc đời anh chẳng phải là mục tiêu phấn đẫu của mọi người ngồi đây sao? Hạ Tưởng đứng dậy đầu tiên, nước mắt rưng rưng, vỗ tay nhiệt tình. Hạ Tưởng biết cả cuộc đời Lý Đinh Sơn tuyệt đối xứng đáng với tám chữ trên.
Có thể Lý Đinh Sơn không phải là một vị quan khéo léo, hoặc cũng có thể không phải là một hòa thượng không vướng bụi trần, là một chính khách, năng lực của anh ta có hạn, năng lực ứng biến không đủ, nhưng tất cả những điều trên không hề cản trở anh trở thành một người vĩ đại thuần túy, rời xa những cám dỗ thấp hèn.
Trên con đường quan trường của Lý Đinh Sơn, một viên quan có lý tưởng, kiên trì nguyên tắc không vấy chàm đen là rất hiếm. Anh không can tâm thông đồng làm bậy, kiên định với niềm tin nội tâm, có một tấm lòng nhiệt tình vì dân vì nước, nguyện vì sự hùng mạnh của đất nước, vì cuộc sống ấm no của nhân dân mà bỏ ra tất cả. Ông là một hình tượng phần tử tri thức theo chính trị có phẩm chất tốt đẹp chưa bị mai một của Trung Quốc.
Không hề khoa trương khi nói rằng Lý Đinh Sơn luôn là một ánh đèn sáng trên con đường quan trường của Hạ Tưởng, luôn kiên định lý tưởng, vượt qua phong ba bão táp, cũng là niềm tin bất diệt trong tâm Hạ Tưởng. Chính sự tồn tại của Lý Đinh Sơn, chính là bước đi độc lập của Lý Đinh Sơn, trong chốn quan trường đầy cám dỗ, bão táp, chưa bao giờ mất đi phương hướng của mình, luôn kiên định theo lý tưởng của mình, vì dân vì nước phục vụ.
Mặc dù Lý Đinh Sơn đến bây giờ vẫn chỉ là viên quan bình thường, nhưng nhân cách sáng chói của anh còn vượt qua rất nhiều người, để anh trở thành một trong số rất ít những người trong chốn quan trường có tính cách độc lập.
Sự xuất hiện của Lý Đinh Sơn làm cho không khí đại hội thêm một cao trào khác.
Theo sau là sự xuất hiện của Cao Hải, thì bình thường hơn rất nhiều. So với tầm chính trị của Tống Triêu Độ và nhân cách của Lý Đinh Sơn thì Cao Hải thực sự không tỏa sáng bằng, nhưng những năm gần đây anh cũng vì dân mà làm không ít việc, dân chúng có thể không ghi lòng tạc dạ công lao của anh, nhưng anh thực sự cũng là một người có một trái tim vì dân vì nước. Có thể miêu tả anh bằng một câu sát thực nhất đó là một người tỉnh Yến thật thà kiên định.
Giới thiệu xong một loạt khách quý, nói là khách quý nhưng thực ra đều là đồng minh chính trị của Hạ Tưởng, tất cả những người ngồi đây đều chìm vào một suy nghĩ, bất giác tất cả đều rùng mình sợ hãi. Ban đầu cứ nghĩ Hạ Tưởng sở hữu 150 nhân vật chính trị đã là một thành công rất lớn rồi, nhưng những người khi nãy được giới thiệu có thể đích thân xuất hiện cổ vũ Hạ Tưởng, tuyệt đối không thể là quan hệ bạn bè bình thường!
Còn trong số những người đấy, Phó Tiên Phong không nói, Mai Thái Bình, Khâu Nhân Lễ và Tống Triêu Độ đều là những người sau khi thay đổi nhiệm kì sẽ là những nhân vật quan trọng sẽ gia nhập vào bộ chính trị. Cũng có thể nói buổi đại hội thành viên chính trị ngày hôm nay thực ra có ba Ủy viên Bộ chính trị tham dự!
Nghĩ thông suốt điều này, không ít người cảm thấy sợ hãi, sau đó thì liền nhớ đến Mai Thái Bình, Khâu Nhân Lễ và Tống Triêu Độ tại sao phải giới thiệu đơn giản lý do có mặt ở đây ngày hôm nay. Hóa ra đây là điều bình thường trong chốn quan trường, để dễ giải thích, làm người ta không có cách nào chống lại.
Lại nghĩ trong bốn nhà lại thiếu sự tham gia của nhà họ Ngô. Kể cũng đúng, Ngô Tài Dương hiện giờ là Trưởng ban tổ chức Trung Ương, không dễ dàng xuất đầu lộ diện như vậy.
Thế thì tiếp theo có phải là nên giới thiệu những nhân vật bí mật nhất ngồi sau cùng kia là ai?
Hạ Tưởng cười ha ha:
- Thực ra các vị ngồi sau kia không phải là nhân vật thần bí gì, họ là những người đi cùng các nhân vật thần bí.
Mọi người nhìn nhau cười, hội trường phát ra những tiếng cười đầy thiện ý.
- Thế nhưng điều không làm cho mọi người thất vọng là hội nghị ngày hôm nay vừa có các vị khách quý tham dự, vừa có các nhân vật thần bí xuất hiện. Tiếp theo là giới thiệu các vị khách quý đến từ phương xa... Quý Trường Hạnh – ông cụ Qúy.
- A!
- Ô!
Hội trường lập tức phát ra những tiếng kêu đầy bất ngờ, sự bất ngờ và vui mừng lộ rõ trên khuôn mặt các vị khách, đều không dám tin ông cụ Quý người luôn an phận ở Lĩnh Nam, người không dễ dàng gì xuất hiện lại đích thân tham dự hội nghị thành viên chính trị của Hạ Tưởng.
Cửa vừa mở, ông cụ Quý liền xuất hiện với nụ cười trên môi, người bên cạnh dìu ông chính là Quý Như Lan.
Ông cụ Quý khí chất bừng bừng, bộ dạng an nhàn, đứng trước mặt mọi người vẫn uy nghi lừng lẫy như tướng quân tung hoành trên chiến trường bao năm trước. Mặc dù ông cụ Quý không cao nhưng uy nghi của ông làm cả hội trường nể phục, phút chốc làm cho tất cả những người có mặt đều phải ngưỡng mộ.
Tất cả mọi người đều đứng nghiêm, đón tiếp ông cụ Quý bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt nhất.
Ông cụ Quý vẫy vẫy tay
- Tôi vốn dĩ không định đến, nhưng Hạ Tưởng cứ bắt tôi đến, còn nói nếu tôi không đến thì không để tôi yên ổn tuổi già, tôi sợ anh ta nên đành phải đến. Nhưng mà đến rồi cũng không hối hận, thế hệ trẻ của quận Hạ Mã rất có sức sống, phong cảnh quận Hạ Mã rất đẹp, còn tinh thần, nhiệt huyết của các bạn làm tôi rất ngưỡng mộ. Tôi rất vui mừng, quốc gia có người kế tục.
Câu nói của ông cụ thứ nhất làm cho mọi người thấy được mối quan hệ không phải bình thường giữa ông và Hạ Tưởng, thứ hai là lời dặn dò hi vọng đối với những người đang có mặt, đồng thời cũng thể hiện rõ sự hi vọng lạc quan của ông vào sự hùng mạnh của những người ở tổ chức thành viên chính trị kế nhiệm của Hạ Tưởng.
Mọi người rất cảm động, tim đập rộn ràng. Có thể gặp mặt nhân vật trong truyền thuyết đúng là vinh hạnh ba đời. Người như ông cụ Quý về căn bản không hề lộ diện, thậm chí người lãnh đạo đất nước cũng không chắc mời được ông. Thế mà hôm nay ông đích thân xuất hiện, có thể nói thể diện của Hạ Tưởng còn to hơn cả trời.
Hạ Tưởng đích thân dìu ông Quý đến hàng ghế phía sau ngồi. Sau đó hắn quay lại khán đài, tiếp tục nói:
- Trên con đường trưởng thành của tôi, có một người ảnh hưởng rất lớn đến tôi, cho tôi rất nhiều lời khuyên và nhắc nhở. Nếu như không phải là ông giúp đỡ thì tôi khi đó cũng không thể sớm trưởng thành như vậy. Tại đây tôi xin chân thành cảm ơn ông, người đã nuôi dưỡng, dạy dỗ tôi, ông chính là...
Trong tích tắc tất cả mọi người đều như nín thở, mơ hồ đoán xem người đó là ai, không ai dám tin một người khác trong truyền thuyết cũng đích thân đến dự.
- Ông chính là ông cụ Ngô!
- Ồ...
Tất cả hội trường trở nên ồn ào, mọi người không thể nghĩ trải qua bao nhiêu năm phong ba bão táp chốn quan trường, thậm chí không ít người làm đến chức vị Phó Bộ thực vụ, đã qua cái tuổi dễ bị bất ngờ từ lâu rồi, nhưng hôm nay thật sự không thể ngồi yên được nữa. Ngay cả người luôn trầm tĩnh Bành Vân Phong cũng không nhịn được nữa, đứng phắt dậy, quay mặt ra phía cánh cửa chờ đợi.
Nghe đồn người sáng lập gia tộc nhà họ Ngô đứng đầu trong bốn gia tộc độc – ông cụ Ngô, người không xuất hiện trong các sự kiện chính trị của đất nước mười mấy năm nay, không hiểu cơn gió nào đưa ông có mặt tại đây ngày hôm nay?
Cho dù ông cụ Quý là người kế nhiệm gia đình cách mạng, làm cho mọi người có cảm giác thần bí nhất nhưng mọi người vẫn hi vọng được gặp mặt ông cụ Ngô hơn. Là một người sau khi dựng nước đã xây dựng một gia tộc Ngô quyền thế, thần kì, là một trong bốn gia tộc có thế lực nhất trong lãnh đạo quân sự, ông cụ Ngô trong con mắt của những quan viên chốn quan trường là sự tồn tại hoàn mĩ, giống như một vị thần vậy.
Không biết bao nhiêu người coi ông cụ Ngô là mục tiêu phấn đấu cả đời, cho dù mục tiêu đó có cao xa, có khó khăn đến đâu nhưng thành công của ông cụ Ngô đã kích thích vô số người mang đầy hi vọng và niềm tin vào tương lai.
Đến ngày hôm nay, cho dù là lãnh đạo đất nước muốn đến thăm ông cụ Ngô cũng phải hẹn trước, xem ý của ông cụ Ngô mới được gặp. Ông cụ Ngô từ lâu đã không để ý đến sự đời, không lộ diện, có biết bao Bí thư tỉnh ủy hoặc Chủ tịch tỉnh muốn diện kiến ông cụ Ngô nhưng đều không được tiếp. Thế mà ngày hôm nay ông cụ Ngô lại đích thân tham dự hội nghị tổ chức thành viên chính trị của Hạ Tưởng. Cho dù rất nhiều người biết được mối quan hệ giữa Hạ Tưởng và ông cụ Ngô không phải là bình thường, nhưng dựa vào thân thế của ông cụ Ngô, nếu như ông thật sự xuất hiện thì cũng là làm cho người ta thấy sợ hãi.
Cửa... không một tiếng động được mở ra, tất cả mọi người đều mở to mắt, chăm chú nhìn ra cửa. Ở cửa không có ai xuất hiện.
Chẳng nhẽ Chủ tịch Hạ đang trêu đùa mọi người sao?
Làm gì có chuyện đó? Chủ tịch Hạ làm gì đùa kiểu này, nhưng vấn đề là đã nửa phút trôi qua mà ở cửa vẫn không thấy bóng dáng ai xuất hiện.