Quan Thần

Chương 700: Lôi kéo và lợi dụng



Nguyên Minh Lượng nhìn mặt đoán lòng, lại được Phó Tiên Phong trước đó đã nhắc nhở, biết được Triệu Tuyền Tân xuất thân tầm thường, tuy rằng làm chức Phó Thủ tướng nên có thể nói là cái gì cũng không thiếu nhưng lòng người không có khi nào cảm thấy thỏa mãn. Con trai của Triệu Tuyền Tân là Triệu Tiểu Phong năm nay 38 tuổi, hiện là Phó chủ tịch của một doanh nghiệp nhà nước quy mô lớn nhưng cũng bí mật có mấy công ty, mặc dù buôn bán cũng có lời lãi nhưng Triệu Tuyền Tân lúc nào cũng cho rằng không phù hợp với thân phận Phó Thủ tướng của ông ta. Triệu Tiểu Phong cũng vô cùng bất mãn với tình hình hiện tại, muốn sau khi Triệu Tuyền Tân lui ra sẽ tìm kiếm cơ hội đột phá lớn hơn nữa.

Cái gọi là sự đột phá đơn giản là muốn tìm một dự án lớn kiếm tiền nhanh, có lợi nhuận cao để kiếm chác một mẻ lớn, thừa lúc còn ở vị này còn có thể khống chế được, kiếm được tiền rồi tính sau.

Nguyên Minh Lượng cũng hiểu rõ nguyên nhân Phó Tiên Phong giới thiệu y và Triệu Tuyền Tân quen biết nhau, là bởi vì nhà họ Phó cần sự giúp đỡ của Triệu Tuyền Tân ở trong Quốc vụ viện. Phó Bá Cử cần Triệu Tuyền Tân duy trì lập trường nhất trí với ông ta mới có thể khiến ông ta có tiếng nói lớn hơn nữa ở Quốc vụ viện. Mặc dù Nguyên Minh Lượng không phải nhân vật chính trị, nhưng y có thể có được thành tựu hôm nay hoàn toàn là dựa vào việc so chiêu với các nhân vật chính trị mới có tiền tài vô như nước. Y hiểu rõ hơn là, tiền nào là dễ kiếm nhất? Tiền của nhà nước là dễ kiếm nhất!

Nói cách khác, chỉ cần có quyền lực trong tay, có chính sách nâng đỡ mới kiếm được tiền dễ nhất.

Bởi vậy, Nguyên Minh Lượng dưới sự bày mưu tính kế của Phó Tiên Phong, ngày hôm qua sau khi vội vàng gặp mặt một lần với Triệu Tuyền Tân, hôm nay lại đến một căn phòng được đặt sẵn ở Liễu Ám Hoa Minh, cùng Trịnh Nghị chờ Phó Tiên Phong và Triệu Tuyền Tân, Triệu Tiểu Phong hạ cố ghé qua, chuẩn bị tiến tới nói chuyện thấu đáo với nhau.

- Chủ tịch Nguyên, ông có cao kiến gì về việc Tập đoàn Chúng Đại cũng tiến quân vào thị trường bất động sản thành phố Yến?

Trong căn phòng "Hựu nhất thôn" ở Liễu Ám Hoa Minh, Trịnh Nghị tựa người trên ghế sô pha, vừa ngắm nghía chiếc di động Motorola mới mua, vừa uể oải nói.

Nguyên Minh Lượng có chút ý kiến đối với việc Phó Tiên Phong muốn lôi kéo Trịnh Nghị nhập hội, y không thích con người của Trịnh Nghị, cảm thấy gã là một kiểu con nhà giàu mới nổi điển hình, chí lớn nhưng tài mọn. Hơn nữa nghe nói ý định ban đầu của gã đến thành phố Yến là vì theo đuổi một cô gái? Nguyên Minh Lượng liền từ đáy lòng cảm thấy Trịnh Nghị vô cùng chướng mắt, suy cho cùng cũng chỉ là một kẻ có cha giàu có, không hề biết kiếm tiền chẳng dễ chút nào, chỉ vì theo đuổi một cô gái mà dám cầm mấy trăm triệu đến thành phố Yến để đầu tư. Rốt cuộc là gã muốn đầu tư hay muốn chơi trò lãng mạn?

Kinh doanh là kinh doanh, không thể có mảy may gì lãng mạn. Nguyên Minh Lượng xuất thân bình dân, từ từ dốc sức làm mới có ngày hôm nay, y kính nể nhất chính là người tạo dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, nhưng Phó Tiên Phong nói Trịnh Nghị có thể lợi dụng, có thể trở thành đạn hỏa mù của Thương mại Trường Cơ, hoặc có thể nói, khoản đầu tư của Trịnh Nghị có thể để cho bọn họ sử dụng lúc cần thiết.

Nguyên Minh Lượng cũng không quá tán thành ý kiến của Phó Tiên Phong. Trịnh Nghị là con nhà giàu mới nổi là không sai, suy nghĩ cũng có phần đơn giản nhưng gã đến thành phố Yến đầu tư tất nhiên sẽ có đoàn tham mưu. Chủ tịch Tập đoàn Chúng Đại Trịnh Chu không phải người bình thường, ông ta có thể gầy dựng cả một giang sơn Tập đoàn Chúng Đại thì cũng là một nhân vật lợi hại, ông ta cũng sẽ không để mặc cho Trịnh Nghị tùy tiện cầm tiền ra để chơi.

Hơn nữa nếu đúng theo như lời Phó Tiên Phong nói, lợi dụng nguồn vốn trong tay Trịnh Nghị, Trịnh Chu sẽ chịu để yên sao? Nhưng Phó Tiên Phong nói một cách chắc chắn là y tự có biện pháp nên Nguyên Minh Lượng cũng không khăng khăng nữa.

Nguyên Minh Lượng cũng hiểu rõ dụng ý Phó Tiên Phong lôi kéo Trịnh Nghị, là bởi vì tình hình tài chính của Thương mại Trường Cơ đang vô cùng khẩn cấp.

Thương mại Trường Cơ tuy rằng giơ cao lá cờ đầu tư 20 tỷ nhưng trên thực tế nguồn vốn ban đầu của Nguyên Minh Lượng cộng với hình thức hùn vốn dân gian, về cơ bản cũng đạt tới quy mô xấp xỉ 15 tỷ. Nhưng khi y sắp hoàn thành việc sắp xếp, bố cục giai đoạn thứ nhất ở quận Hạ Mã và chuẩn bị tiến vào giai đoạn thứ hai, thì lại nảy sinh vấn đề về tái tục vốn - có người rút vốn đầu tư!

Rút vốn đầu tư chính là đối tác của Nguyên Minh Lượng, là người phụ trách kêu gọi vốn ở địa bàn Văn Châu Phàn Bính Nghĩa. Phàn Bính Nghĩa nói với Nguyên Minh Lượng khoản vốn đầu tư 5 tỷ sẽ không đưa vào thành phố Yến nữa mà phải chuyển đến tỉnh Tây.

Nguyên Minh Lượng cố gắng thuyết phục Phàn Bính Nghĩa nhưng không có kết quả. Phàn Bính Nghĩa kiên quyết cho rằng tại một quận Hạ Mã nhỏ bé ở thành phố Yến, vốn đầu tư 10 tỷ cũng đủ nuốt chửng toàn bộ thị trường, không cần phải đầu tư thêm đến 5 tỷ. Đồng thời Phàn Bính Nghĩa cũng nói với Nguyên Minh Lượng, y vừa gom góp thêm 5 tỷ, tổng cộng được 10 tỷ chuẩn bị đầu tư mạnh vào thị trường than đá ở tỉnh Tây.

Tỉnh Tây là tỉnh lớn sản xuất than đá vào loại bậc nhất trong cả nước, giá cả than đá tăng theo mỗi năm, triển vọng thị trường vô cùng rộng lớn, hiệu quả so với đầu cơ nhà đất cùng Nguyên Minh Lượng là như nhau, Phàn Bính Nghĩa muốn đầu cơ vào than đá.

Nguyên Minh Lượng biết Phàn Bính Nghĩa luôn luôn không muốn bị khuất phục trước người khác. Gã không chịu hợp tác với y, có thể thật sự đã thấy được giá than đá sẽ tăng lên không ít, có thể là bởi vì gã không muốn trở thành vai phụ của y, gã muốn làm nhân vật chính.

Nguyên Minh Lượng không cách nào để giữ Phàn Bính Nghĩa, bởi vì giữa y và Phàn Bính Nghĩa không có quan hệ phụ thuộc, chỉ có quan hệ hợp tác. Phần tái tục vốn tiếp của Phàn Bính Nghĩa không có cũng không sao, dù sao hiện tại y cũng đã có mười tỷ trong tay, rao bán một số căn hộ một cách thích hợp cũng có thể kiếm được không ít tiền, hoàn toàn có thể tiếp tục thao túng thị trường bất động sản quận Hạ Mã.

Phó Tiên Phong lại không cho là như vậy, y vẫn cảm thấy ít nhất phải có thêm tối thiểu 5 tỷ nữa mới có thể hoàn toàn nắm quận Hạ Mã trong tay. Hiện tại vẫn còn thiếu một chút sức lửa, bởi vì quận Hạ Mã có Tập đoàn Đạt Tài, và còn một Tập đoàn Viễn Cảnh vẫn chưa hề có động tĩnh.

Tập đoàn Đạt Tài và Tập đoàn Viễn Cảnh đều là quái vật khổng lồ...

Tuy rằng Tập đoàn Đạt Tài cũng âm thầm bán một phần khu chung cư cho Thương mại Trường Cơ nhưng tài chính của Tập đoàn Đạt Tài dồi dào, lại không thiếu đất, lại có ưu thế địa lợi, hoàn toàn có thể cạnh tranh với Thương mại Trường Cơ trong thị trường bất động sản quận Hạ Mã. Còn tập đoàn Viễn Cảnh vẫn chỉ luôn phụ trách khơi thông đường sông chứ không xây dựng rầm rộ, chắc chắn cũng có chiêu sau, khiến cho Phó Tiên Phong có chút lo lắng.

Tập đoàn Viễn Cảnh là sản nghiệp của Liên Nhược Hạm, cũng không khác gì là sản nghiệp của Hạ Tưởng. Tập đoàn Viễn Cảnh từng có trường hợp thành công là Điển Tàng Uyển và Trân Tàng Cư, chẳng lẽ lại không nhúng tay vào bất động sản ở quận Hạ Mã? Phó Tiên Phong không tin! Nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa thấy một chút động tĩnh nào, hẳn là đang chuẩn bị một khoản kinh phí lớn.

Liên tưởng đến thủ pháp của Tập đoàn Viễn Cảnh, trước thì có Công viên Rừng Rậm sau thì có Điển Tàng Uyển và Trân Tàng Cư, có lý do để tin rằng Tập đoàn Viễn Cảnh lúc này còn chưa ra tay chắc chắn là đang âm thầm trù hoạch phương án gì đó có hiệu quả kinh người, có lẽ là đang đợi một thời cơ tốt nhất hoặc là Tập đoàn Viễn Cảnh thấy thị trường bất động sản quận Hạ Mã mới chỉ bắt đầu, còn lâu mới đến lúc chín muồi.

Phó Tiên Phong thì lo lắng sau khi Tập đoàn Đạt Tài và Tập đoàn Viễn Cảnh biết ý đồ của Thương mại Trường Cơ sẽ phối hợp với Hạ Tưởng chèn ép kế hoạch của Nguyên Minh Lượng. Nhưng kinh tế thị trường ai có thực lực người đó là vua, nếu Thương mại Trường Cơ có thể có khoản vốn 15 tỷ gia nhập thị trường, thì Tập đoàn Đạt Tài và Tập đoàn Viễn Cảnh hợp lại cũng không thể chống lại nổi Thương mại Trường Cơ.

Nhưng nếu Thương mại Trường Cơ có gần 10 tỷ thì khó mà nói, có khả năng triển vọng tốt đẹp giai đoạn đầu sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, bởi vậy Phó Tiên Phong liền cấp bách lôi kéo Trịnh Nghị, đồng thời lại giới thiệu Nguyên Minh Lượng với Triệu Tuyền Tân.

Nguyên Minh Lượng hiểu rất rõ ý đồ của Phó Tiên Phong, lôi kéo Trịnh Nghị là ham thực lực của Tập đoàn Chúng Đại phía sau Trịnh Nghị. Tiếp cận Triệu Tuyền Tân, thứ nhất là muốn mượn quyền lực của Triệu Tuyền Tân, thứ hai là muốn mượn cơ hội đặt quan hệ với Triệu Tiểu Phong xem có khả năng khiến Triệu Tiểu Phong cũng bỏ vốn hợp tác với Thương mại Trường Cơ hay không, củng cố mối quan hệ với Triệu Tuyền Tân.

Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng, hợp tác kinh tế quyết định quan hệ chính trị, cách thức của Phó Tiên Phong cũng không có gì đặc biệt, Nguyên Minh Lượng cũng giữ thái độ tán thành. Tuy nhiên y dự tính hợp tác với Triệu Tiểu Phong thì thực lực của Triệu Tiểu Phong không thể có 5 tỷ tiền vốn, cùng lắm có thể bỏ ra 3 tỷ là tốt lắm rồi, còn Trịnh Nghị lại càng thê thảm hơn, nhiều nhất cũng chỉ có khoảng một hai tỷ, cộng với vốn đầu tư của một số cá thể nhiều lắm là khoảng 5 tỷ, trước khoản vốn đầu tư hơn 10 tỷ của y thì chẳng đáng để nhắc tới.

Nhưng nhiều bằng hữu bao giờ cũng tốt, mặc dù Nguyên Minh Lượng cũng không cho rằng Tập đoàn Đạt Tài và Tập đoàn Viễn Cảnh sẽ tay trong tay đối phó Thương mại Trường Cơ, bởi vì y tin rằng, Thương mại Trường Cơ thao túng tăng giá nhà lên, đối với tất cả các nhà đầu tư mà nói là chuyện tốt, không ai thấy tiền mà không muốn kiếm tiền chác lại muốn chủ động ép giá nhà xuống, có tiền không kiếm thì chỉ là đồ ngốc? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Phó Tiên Phong xem kinh tế thị trường quá chính trị hóa. Trong kinh tế thị trường mọi thứ đều lấy lợi ích làm đầu, mọi thứ đều nhìn về phía tiền bạc, vì tiền bạc mà rất nhiều người ngay cả cha mẹ cũng có thể không cần thì sao lại quan tâm đến đạo đức và trách nhiệm xã hội? Nếu thương nhân có ý thức trách nhiệm xã hội thì Trung Quốc sẽ không phải đứng đầu thế giới từ dưới đếm lên về khoản làm từ thiện.

Thương nhân coi trọng cái lợi, xã hội xưa trọng nông khinh thương cũng không có lý. Từ xưa đến này nơi giàu có nhất cũng chính là nơi lộn xộn nhất, nhằm thúc đẩy lợi ích phần xấu xa nhất của con người sẽ được phóng đại đến vô hạn.

Tuy nhiên Nguyên Minh Lượng dù không mấy tán thành một vài cách làm của Phó Tiên Phong nhưng nếu có thể mượn cơ hội đặt quan hệ với Phó Thủ tướng, có thể hợp tác trên phương diện kinh tế với Triệu Tiểu Phong thì cũng là một việc vô cùng tốt, y liền vô cùng kỳ vọng trong cuộc gặp gỡ với Triệu Tiểu Phong.

Phó Tiên Phong đã đi lo việc của y, mặc dù Phó Tiên Phong không nói rõ nhưng Nguyên Minh Lượng cũng đoán ra, Phó Tiên Phong đi lo liệu cho chức Thị trưởng của thành phố Yến. Nếu Phó Tiên Phong đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Yến, mọi việc ở quận Hạ Mã sẽ được triển khai dễ dàng, Thị trưởng có thực quyền lớn hơn so với một Phó bí thư và cũng có đủ lý do để can thiệp vào sự vụ của quận Hạ Mã.

Phó Tiên Phong để y chờ tin tức ở Liễu Ám Hoa Minh, nói là hôm nay có hi vọng gặp mặt với Triệu Tiểu Phong, y liền cùng Trịnh Nghị đến Liễu Ám hoa Minh trước và đặt một phòng ở gian "Hựu Nhất Thôn" chờ đợi Phó Tiên Phong dẫn người đến.

Nguyên Minh Lượng và Trịnh Nghị chờ đợi khoảng nửa tiếng đồng hồ vẫn không có một chút tin tức, y không hề lo lắng mà ngược lại nhàn nhã ngồi cắn hạt dưa. Trịnh Nghị thì có vẻ ngồi không yên, đầu tiên là ở trong phòng đi đi lại lại vài vòng, đến lúc quá chán thì lại ngồi nghịch di động, sau đó còn hỏi Nguyên Minh Lượng không ít câu hỏi.

Nguyên Minh Lượng thấy đều là mấy câu hỏi ấu trĩ.

Tập đoàn Chúng Đại muốn tiến quân vào thị trường bất động sản sao? Thật là một trò đùa, một xí nghiệp sản xuất dụng cụ điện gia dụng cũng chơi bất động sản, lại còn nghĩ là xây nhà rất dễ, ai muốn chơi cũng đều chơi được? Có hiều là khác nghề như cách núi hay không? Cái gì có lợi nhuận cao thì muốn chơi cái đó, tại sao không đi chơi dầu mỏ đi? Không đi được đường chính thì cũng có thể học theo Lại Xương Tinh, nhờ vào buôn lậu mà kiếm được 50 tỷ.

Đương nhiên Nguyên Minh Lượng chỉ oán thầm Trịnh Nghị vài câu, ở ngoài mặt vẫn là nụ cười thản nhiên:

- Có sự ủng hộ mạnh mẽ của Bí thư Phó, Chúng Đại muốn đạt được thành tựu ở quận Hạ Mã cũng không phải quá khó. Nhưng chẳng lẽ ông Trịnh không muốn đầu tư cơ sở sản xuất linh kiện điện gia dụng ở quận Hạ Mã nữa sao?

Trịnh Nghị thờ ơ nhún vai một cách rất tây:

- Vốn là định đầu tư cơ sở linh kiện chuyên cung ứng cho các xưởng ở Bắc Kinh và Thiên Tân, tuy nhiên Bí thư Phó nói đầu tư bất động sản có triển vọng hơn và có nhiều lợi nhuận hơn nên tôi đã do dự. Sau khi báo cáo lên tập đoàn, cấp trên vẫn chưa có chỉ thị gì, dường như cha tôi không quá tán thành việc tôi muốn làm bất động sản.

Đầu tư cơ sở linh kiện còn có khả năng kiếm tiền, đầu tư bất động sản thì hoàn toàn được xem là của hồi môn cho Thương mại Trường Cơ. Nguyên Minh Lượng thầm nghĩ Phó Tiên Phong có thủ đoạn hay quay Trịnh Nghị như chong chóng, rõ ràng là muốn lấy tiền của Trịnh Nghị để kiếm lợi nhuận cho chính mình.

- Nếu đầu tư bất động sản thì còn phải tăng thêm vốn đầu tư vào mới được.

Nguyên Minh Lượng không chút để ý nói một câu:

- Ít nhất phải trên 5 trăm triệu mới có thể xây được một khu đô thị ra dáng ở quận Hạ Mã, chỉ riêng miếng đất thì phái trên trăm triệu mới mua được một miếng đất ra dáng. Quận Hạ Mã có Tập đoàn Đạt Tài, có bất động sản Thiên An, còn có bất động sản Giang Sơn, đều là những nhà đầu tư phát triển có tiếng của thành phố Yến đã có không ít khu đô thị thành công, nếu đem so với bọn họ thì Chúng Đại là gương mặt mới không dễ được dân chúng tiếp nhận, trừ phi có đặc tính riêng vô cùng rõ ràng.

Nguyên Minh Lượng cũng biết tin tức ba nhà đầu tư phát triển mới là bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, cũng đồng thời biết phong phanh việc Tập đoàn Đạt Tài, bất động sản Thiên An và bất động sản Giang Sơn đều xin lập dự án phát triển khu đô thị mới. Y cũng không nghĩ gì nhiều về việc tái gia nhập thị trường của Tập đoàn Đạt Tài và hai công ty bất động kia. Cũng là chuyện bình thường, thị trường bất động sản quận Hạ Mã vẫn chưa bão hòa, tất nhiên sẽ liên tục xây dựng những khu đô thị mới để có thể đảm bảo cả thị trường hưng thịnh, chỉ cần có lợi nhuận thì sẽ có thị trường.

Nhưng Nguyên Minh Lượng đã chú ý đối với bất động sản Nam Tân và ba nhà kinh doanh bất động sản, đã cho người âm thầm điều tra qua thông tin của cả ba công ty nhưng không điều tra được nhiều thông tin gì hữu dụng, chỉ biết là cả ba công ty đều đăng ký ở Bắc Kinh, thực lực không giống nhau. Tất nhiên từ số vốn đăng ký sẽ không thể đoán biết thực lực thật sự của một công ty, từ việc mua đất xây nhà cũng khó phán đoán được cả ba công ty có chia sẽ lợi ích ở quận Hạ Mã hay không.

Nguyên Minh Lượng vừa ra tay là lấy được mấy mảnh đất khá tốt của ba công ty này, nghi ngờ ba công ty này có hậu trường vững mạnh ở thành phố Yến, sở dĩ chọn đăng ký ở Bắc Kinh rõ ràng là muốn che tai mắt của người đời.

Đối với người khác thì là che tai mắt thiên hạ nhưng đối với người trong nghề mà nói thì là "lạy ông tôi ở bụi này"

Nguyên Minh Lượng có thể đoán được ba công ty này rất có khả năng được mở bởi người xuất thân từ thành phố Yến, nhưng không thể điều tra ra được rốt cuộc ai là người đầu têu phía sau. Y thậm chí còn từng nghi là Hạ Tưởng, tuy nhiên cũng không suy nghĩ thấu đáo bởi vì y cảm thấy khả năng là Hạ Tưởng không lớn, với những hiểu biết của y về Hạ Tưởng thì Hạ Tưởng luôn là người cẩn trọng, hẳn là sẽ không làm ra chuyện quan thương cùng cấu kết.

Đương nhiên, có lẽ Hạ Tưởng không có lợi ích ở trong đó nhưng không loại bỏ khả năng cả ba công ty là bố cục của Hạ Tưởng, chẳng lẽ đây là quân cờ mà Hạ Tưởng dùng để nhằm vào Thương mại Trường Cơ? Cũng không có vẻ như vậy, cho tới giờ Hạ Tưởng hẳn là còn chưa phát hiện bất kỳ động thái dị thường nào của Thương mại Trường Cơ, kể cả cho dù hắn có biết Thương mại Trường Cơ âm thầm mua cả một khu đô thị thì cũng sẽ cho là hoạt động buôn bán bình thường. Hắn cũng sẽ không đoán trước được, làm sao có thể đoán được mục đích thực sự của việc Thương mại Trường Cơ tiến vào quận Hạ Mã?

Nếu quả thật là sự bố trí của Hạ Tưởng thì Nguyên Minh Lượng cũng không quá lo lắng. Thứ nhất là y tin rằng ba công ty không có thực lực quá mạnh, thứ hai là hiện tại Phó Tiên Phong kéo Trịnh Nghị xuống nước, không bàn đến việc có thêm 500 triệu vốn đầu tư, nếu Triệu Tiểu Phong có thể lại bỏ ra 3 tỷ thì dù thế nào cũng có thể triệt tiêu áp lực mà ba công ty mới mang tới.

Tuy nhiên đối với mối quan hệ hợp tác với Triệu Tiểu Phong, Nguyên Minh Lượng không nắm chắc lòng tin, y không rõ lắm Triệu Tiểu Phong rốt cuộc là người như thế nào. Trịnh Nghị, con nhà giàu mới nổi dễ đối phó, Triệu Tiểu Phong con nhà quan thì khó mà nói được, y từng gặp qua con trai của một Bí thư Thành ủy rất vênh váo, từng đem ra 2 triệu giao cho y nói là phải đầu tư, bảo là nửa năm sau y phải trả cho cậu ta 5 triệu cả vốn lẫn lãi, so với cho vay nặng lãi còn thâm độc gấp chục lần, lúc ấy thiếu chút nữa khiến y cũng không cười nổi.

Triệu Tiểu Phong nếu mở miệng bỏ ra 3 tỷ thì bất kể thành bại, đến lúc đó cũng đòi trả lại khoản thu kếch xù thì y có nên đồng ý hay không?

Suy nghĩ của Nguyên Minh Lượng chỉ tập trung vào việc giao tiếp như thế nào với Triệu Tiểu Phong, và không mấy để tâm vào cuộc trò chuyện với Trịnh Nghị.

Trịnh Nghị nghe xong đề nghị của Nguyên Minh Lượng muốn y đầu tư thêm vào thì mỉm cười:

- Nếu có thể kiếm tiền thì 5 trăm triệu cũng không phải là nhiều, tôi ước chừng cũng có thể lấy từ trong tay cha tôi. Nghe Bí thư Phó nói quận Hạ Mã là một mỏ vàng, ai đầu tư người đó kiếm tiền, hiện tại là cơ hội hiếm có, chờ Bí thư Phó lên làm Thị trưởng Phó, tôi lập tức thuyết phục cha tôi đầu tư.

Nguyên Minh Lượng mỉm cười:

- Tốt, chờ tin tốt của anh. Tuy nhiên nếu cơ sở sản xuất linh kiện của anh không xây dựng thì cũng cần nói một tiếng với quận Hạ Mã.

Lời nói của Nguyên Minh Lượng, là một lời đề nghị và cũng là một lời giải thích cho cho việc y bắt tay vào Siêu thị Trường Cơ.

Nguyên Minh Lượng quyết định bắt tay vào siêu thị Trường Cơ, cũng là một nước cờ y cảm thấy tâm đắc nhất, vừa có thể che dấu mục đích thật sự của Thương mại Trường Cơ đến quận Hạ Mã, cho Hạ Tưởng một lời giải thích, không để Hạ Tưởng có thời gian nhàn rỗi mà hỏi y về việc đầu tư, hơn nữa y cũng đã tính toán, mở một siêu thị ít nhất sẽ không mất tiền, vừa có tiền vừa có thể che mắt thiên hạ, một công đôi việc.